Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 41. Ôn nhu hương anh hùng mộ

Chương 41. Ôn nhu hương anh hùng mộ


- Giang hiền đệ, buổi trưa Trang huynh sợ ngươi đi làm không có ở nhà, nên chờ trời tối mới sang thăm hỏi, mong hiền đệ đừng trách ta đường đột...

- Ui trời... rồng đến nhà tôm thì lấy cớ gì mà đường đột, ta luôn dọn giường trải chiếu mời Trang lão huynh ghé thăm thì có... Mời vào... Mời vào.

Chủ và khách cùng nhập tiệc, lần này vợ của Trang Bảo Quốc nói gì thì Giang Bình An cũng không chịu, hắn bắt Trang tẩu phải ngồi cùng bàn tiệc vì nơi này còn có ba nữ nhân khác và một em bé nhỏ, nếu Trang tẩu không ngồi thì làm sao mấy nữ nhân kia ngồi được.

Giang Bình An giới thiệu Tần Hoài Như là vợ mới cưới, tiểu Đương là con gái, Lâu Hiểu Nga và Hà Vũ Thủy là bạn. Điều này là cần thiết vì chuyện làm loạn nam nữ nếu để lộ sẽ bị xử phạt rất nặng trong giai đoạn này, thậm chí nếu nghiêm trọng thì có thể ăn kẹo đồng đăng xuất khỏi trái đất ngay lập tức.

Trong bữa tiệc, cả khách và chủ đều uống rượu đế ngon của gia chủ Giang Bình An, Trang Bảo Quốc cũng đề cập cảm ơn Giang đệ đã giới thiệu một mối làm ăn rất tuyệt, nhưng ông này chỉ đề cập sơ vậy thôi chứ không nói cụ thể vì sợ bị lộ, Giang Bình An cũng giả vờ không biết gì, chỉ cụng ly uống rượu rôm rả.

Lúc gần tàn tiệc, Trang Bảo Quốc lấy ra một hộp gỗ nhỏ tặng quà cho vợ chồng Giang Bình An.

- Lễ khinh tình ý trọng, đây là chút quà mọn huynh chúc mừng hai người thành hôn, mong Giang đệ và đệ muội đừng chê cười Trang huynh.

- Ha ha ha... Đa tạ, đa tạ Trang huynh, tiểu đệ xin nhận đây.

Giang Bình An cười tủm tỉm nhận lấy, không thèm nói lời khách sáo trống rỗng, hắn mở hộp ra nhìn xem vật gì thì thấy là hai đồng hồ đeo tay cũ một kiểu nam, một kiểu nữ và còn khá đẹp,chúng là hai đồng hồ hàng hiệu Thụy Sĩ hẳn hòi, Trang Bảo Quốc giới thiệu nói là mua được ở cửa hàng ủy thác, cũng không đáng bao nhiêu tiền, của ít lòng nhiều.

Thấy Trang Bảo Quốc thật tình cảm tạ, Giang Bình An cũng nhận lấy cho lão huynh đỡ phải lúc nào cũng áy náy vì chưa trả ơn được cho hắn.

Nhìn hai chiếc đồng hồ cũ, Giang Bình An bỗng nhớ về kiếp trước hắn luôn mơ ước mua hai chiếc đồng hồ Thụy Sĩ, một để đeo và một để tặng cha già... giờ qua kiếp này, lần đầu tiên có người tặng cho hắn và Tần Hoài Như, hắn thực thích thú cầm lên thưởng thức và thử gọi ra cửa hàng ảo để thẩm định: trị giá thu mua 1.100 HP, 1.140 HP.

Hắn khẽ động tâm tư:

"Wow, giá cả cao rất hấp dẫn, mấy thứ này dường như có ở mấy khu cửa hàng ủy thác, tiệm bán quà lưu niệm, khu chợ bán đồ cũ... Có lẽ đây sẽ là một con đường phát tài mới! Khà khà khà... Trang lão huynh quả nhiên là quý nhân của ta"

Trang Bảo Quốc vợ chồng thấy Giang Bình An thích thú món quà nhỏ thì thở phào nhẹ nhõm, ân tình có thể thiếu, nhưng không nên để chất chứa quá nhiều sẽ bị biến chất, cần thiết phải trả ngay nếu có điều kiện, để quan hệ hai bên ngày càng tốt hơn.

...

Bữa tiệc đã tàn, hai vợ chồng Trang Bảo Quốc ra về, các mỹ nhân trong nhà thu dọn bàn tiệc.

Tần Hoài Như lúc này đã say ngà ngà, nàng cảm thán:

- Từ ngày có phu quân, ta thấy mình thật giống như sống ở trong giấc mơ vậy, thậm chí cả trong mơ ta cũng chưa bao giờ dám mơ một bữa ăn lại có cả vịt quay và cả heo quay béo nguậy cùng một lúc, đó là chưa kể có rượu ngon để uống thoải mái nữa chứ. Cũng may là nhà ta và nhà của Kinh Như ở quê có sính lễ của chàng nên cũng không phải chịu đói, chỉ tội nghiệp cho hương thân phụ lão ở xung quanh, họ còn đang nhịn đói dài dài...

Lâu Hiểu Nga càng say hơn nên nàng không ngần ngại nói thẳng tin tức bí mật:

- Đại tỷ nói đúng, cha ta có kể rằng các vùng nông thôn bị đói, bị rét rất nhiều, ngài còn dự đoán được sẽ có cả nạn c·hết đói diện rộng nữa đó, rất là đáng sợ.

Hai tỷ muội vừa dọn dẹp bàn tiệc vừa câu được câu không bàn luận chuyện đói kém, Hà Vũ Thủy thì rủ tiểu Đương đi vô phòng chơi, rồi ngủ luôn với bé lúc nào không hay.

Cả phòng khách giờ chỉ còn một mình Giang Bình An bên tách trà nóng thơm phức, hắn không nói gì nhưng những lời bàn tán của hai người vợ như xoáy vào tai của hắn làm hắn chợt bừng tỉnh, nhớ lại điểm đặc thù của thời đại này bên Trung Quốc.

Từ năm 1958, chủ tịch Mao Trạch Đông phát động phong trào Đại Nhảy Vọt trong sản xuất nông nghiệp, và phong trào này đã thành công làm mấy chục triệu người... c·hết đói. Thế giới về sau bình luận và gọi đùa rằng đây là phong trào Đại Thụt Lùi.

Giang Bình An tạm thời không bàn nguyên nhân, không bàn đúng sai, không bàn hậu quả... Hắn chỉ biết hiện tại hắn có nhu cầu rất lớn về người lao động phát triển nền nông nghiệp năng lượng, mà hiện tại Trung Quốc ngay những năm này sắp c·hết đói mấy chục triệu người.

Cây trồng Dù Bạch Kim mà hắn lựa chọn cho nền nông nghiệp năng lượng này có một điểm yếu, đó là khi trồng thâm canh quy mô lớn, giai đoạn sau khi trồng cây giống cho đến lúc cây phát triển và thu hoạch, thì chỉ nên sử dụng sức người mà gần như không thể sử dụng máy móc cơ giới có thiết bị điện tử, vì số lượng lớn cây Dù Bạch Kim sẽ tạo ra sóng điện từ sẽ làm hư hỏng các thiết bị điện tử và các thiết bị điện tử cũng sẽ ảnh hưởng ngược lại rất cao đến năng suất của Dù Bạch Kim, thậm chí có thể l·àm c·hết cây hàng loạt trên diện rộng. Cho nên Giang Bình An phải thu nhận người càng nhiều càng tốt.

Ngồi nhâm nhi trà thơm, Giang Bình An càng ngẫm nghĩ càng thấy hợp lý, hắn không chần chừ nữa mà cố gắng vạch ra kế hoạch cứu người và thu nhận họ.

Vài chục triệu người là một con số khủng bố, chưa nói chuyện ăn, ở, mặc... Chỉ nội cái chuyện thu nhận thôi cũng đã là vô giải. Nhưng cũng may Giang Bình An có bàn tay vàng, có cửa hàng ảo, có không gian trữ vật để dựa vào.

Giang Bình An tính thầm, không gian trữ vật có thời gian đứng yên, kể cả sinh vật sống khi bỏ vào như thế nào thì khi lấy ra đều là như vậy, điều này hoàn toàn phù hợp với kế hoạch thu nhận - cứu người.

Thông thường nếu lấy cân nặng bình quân một người là 40-50kg thời kỳ đói kém da bọc xương, thì mỗi m³ không gian trữ vật kết hợp với nhau sẽ chứa đựng được trung bình 20 người cả lớn và nhỏ.

20 triệu người thu nhận sẽ cần 1 triệu m³ không gian trữ vật.

200 triệu người thu nhận thì cần 10 triệu m³, tương đương với cần 1 tỷ HP, vì mỗi m³ không gian trữ vật mở rộng có giá 100HP.

Mọi chuyện đi một vòng cuối cùng lại quay về tiền ảo HP. Giang Bình An muốn nhận người số lượng lớn thì phải có tiền mở rộng không gian trữ vật, phải có tiền lo ăn - mặc - ở cho họ, đó là chưa kể phải có địa bàn để an trí sắp xếp, gieo trồng nông nghiệp năng lượng...

Càng tính toán Giang Bình An càng thấy mình quá nghèo, ấy vậy mà mấy hôm nay hắn nhơn nhơn đắc ý, trái ôm phải ấp, hưởng thụ tề nhân chi phúc, quên hết tất cả, quên luôn kiếm đồng tiền lớn, chỉ chơi khôn vặt cho người máy đi kiếm tiền lẻ từ việc mua bán cổ vật.

Giang Bình An tự mình lay tỉnh lại bản thân, hắn tự nhủ:

"Quả nhiên ôn hương nhu chính là anh hùng mộ... Ta phải điều chỉnh lại cuộc sống theo phương châm vui xuân không quên nhiệm vụ"

Nhắc đến tiền thì phải kiểm tra túi tiền, Giang Bình An tra xét:

Tổng chi: 10.032.771 HP

Tồn: 8.294.815 HP

"Ai dà... còn hơn 8 triệu HP, so với vài tỷ HP cần xài thì coi như không có. Nhưng không sao, vài tỷ HP không thể làm khó ta được, ta phải vay mẹ trái đất thêm để làm vốn thôi. Ta hứa khi phát đạt, những gì ta mượn của mẹ trái đất ta sẽ trả đủ cả vốn lẫn lãi"

Kế hoạch đã có, cần phải thi hành càng sớm càng tốt vì cứu người như c·ứu h·ỏa, để càng lâu sẽ c·hết người càng nhiều.

Giang Bình An tìm hai cô vợ và thông báo:

- Tối nay ta có chút chuyện phải ra ngoài, các nàng cùng nhau ngủ cho có chị có em đi, dù gì thì Vũ Thủy cũng đã ngủ say với tiểu Đương rồi.

Tần Hoài Như và Lâu Hiểu Nga cũng không thắc mắc gì cả, chuyện đàn ông ra ngoài giải quyết việc là quá bình thường, chứ nếu ru rú hoài trong nhà mới là bất thường, vả lại công việc đi mua sắm đặc sản của Giang Bình An ở nhà máy cán thép Hồng Tinh là thường xuyên đi mua sắm vài ngày, hoặc cả tuần lễ mới về.

Hai nàng đều biết rõ đặc thù trong công việc của chồng nên đêm nay dù hắn có đi thì chỉ là chuyện nhỏ. Nhân dịp phu quân đi vắng này, hai tỷ muội cùng nằm tâm sự, có lẽ sẽ hiểu nhau hơn, trong nhà sẽ càng hòa hợp.

Hoài Như nhìn thật kỹ chồng mình, thấy chồng rất tỉnh táo, không say chút nào, nàng yên tâm và nói:

- Chàng cứ yên tâm đi. Tỷ muội ta sẽ ở nhà chờ chàng. Chúc chàng thượng lộ bình an.

Giang Bình An cười ha hả, hai tay ôm hai nàng, hôn đều mỗi vợ vài cái rồi khoác áo khoác ra đi ngay không lưu luyến chần chừ. Không hiểu sao, lúc bước đi trong đầu của hắn lại vang vọng hai câu thơ cổ:

Phong tiêu tiêu hề, Dịch thủy hàn

Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn ...

Chương 41. Ôn nhu hương anh hùng mộ