0
Cicor bĩu môi không tin: - Hừ, lại gạt người, ngươi có bao nhiêu viên như vậy?
- Ta chỉ có một viên, lưu làm trấn điếm chi bảo đã hơn chục ngàn năm nay!
Cicor: - Đã hơn chục ngàn năm mà không bán ra được chỉ có thể là hai nguyên nhân: một là vô dụng và hai là quá đắt!
Con rết thương gia tức giận đỏ bừng cả thân mình, nó uốn éo tới lui rất ghê rợn nhưng biết đối phương là cao tầng ở Thiên Vương Tinh nên chả thể làm gì, cuối cùng ông ta buồn rầu gật đầu:
- Ầy... có lẽ ngài nói đúng, người có tiền mua thì không cần, người cần thì không có tiền mua.
Giang Bình An mỉm cười nhìn con rết thương gia thua trận không thua người, vẫn cố mịt mờ bảo vệ giá trị hàng hóa của mình, đây là một thương gia chính hiệu. Hắn cũng không thèm làm khó dễ gì người ta, liền mở miệng hỏi ngay điểm cốt lõi:
- Trùng tộc truyền thừa này giá bao nhiêu?
Con rết thương gia lập tức tươi tỉnh, màu đỏ trên thân thể chuyển ngay sang màu hồng phấn mềm mại làm Giang Bình An có cảm giác đây là một con rết lai với tắc kè.
- Thưa quý khách hàng tôn kính, Trùng tộc truyền thừa này hàng ngon giá rẻ lại độc nhất vô nhị, ta chỉ mạn phép ra giá gốc không lấy lãi một đồng xu nào cả: 1 viên Lam tinh.
Cicor rú lên: - Moá... đồ gian thương! Chỉ một cục đá vô dụng mà dám ra giá 1 Lam tinh để gạt huynh đệ của ta à? Ngươi tin hay không ta kêu lính đến đây bắt giam ngươi vì cái tội buôn bán gian dối hả?
Giang Bình An vung tay lên cắt đứt lời nói của Cicor:
- Cicor lão đệ, ngươi đừng xằng bậy, đây là giao dịch thuận mua vừa bán mà thôi có gì gian dối đâu. Chẳng qua là giá trị món hàng hơi cao thôi. Ta đại diện gia tộc đi mua hàng hóa, nay gặp được đồ quý thế này đâu thể bỏ qua, ta sẽ mua nó đúng với giá được đưa ra nhưng có một điều kiện.
Con rết thương gia hưng phấn run rẩy cả người, ông nghĩ đến cảnh mình sắp có 1 Lam tinh đem về nộp cho nữ hoàng mà vui sướng tột đỉnh.
- Thưa quý khách tôn kính, ta tên là Rita, ta sẽ thỏa mãn tất cả yêu cầu của ngài, kể cả cái thân xác này!
Giang Bình An nổi da gà lớp lớp, Mộc Minh Ái phía sau cũng suýt phì cười lộ tẩy, nàng phải ráng kìm nén làm cả người run rẩy.
- Không, ta không cần ngươi hy sinh nhiều như vậy, ta chỉ muốn nhận lấy tất cả món hàng ngươi bán ra mỗi thứ một ít để về cho gia tộc nghiên cứu thế thôi, nhưng nhớ phải có thuyết minh kèm theo sản phẩm, tất cả thuyết minh này gia tộc ta sẽ so sánh với Trùng tộc truyền thừa vừa mua. Nếu đều có và đều đúng thì thôi, nếu không có hoặc sai lệch thì ta nghĩ các ngươi sẽ khổ sở dài dài!
Con rết thương gia rùng mình nhưng ông ta không sợ vì Trùng tộc truyền thừa là hàng thật từ chính nữ hoàng tạo ra để đi giao dịch kiếm về Lam tinh.
Sau đó là một quá trình gói hàng, giao hàng dài dòng.
Giang Bình An tranh thủ hỏi thăm mục tiêu quan trọng nhất của chuyến đi này:
- Rita, ta tên là Giang Bình An, lần này hàng hóa ngươi bán có những loại côn trùng kỳ lạ nào không?
- Thưa quý khách hàng tôn kính, ngoài các loại kỳ trùng đứng đầu danh sách quá quý hiếm chúng tôi không có bán, thì còn lại có rất nhiều loài có khả năng kỳ lạ được chúng tôi sưu tầm đem đi bán lần này. Ngài muốn tìm loại có khả năng đặc biệt nào?
- Gia tộc ra nhiệm vụ tìm một loại có "trùng chúa" và phải có khả năng ăn các loại côn trùng khác sau đó đẻ con ra giống các đặc tính của loài vừa ăn!
- Côn trùng mà có trùng chúa là rất hiếm ví dụ như kiến, mối, ong... Sau đó đặc tính ăn mồi đẻ con sinh ra biến dị lại càng hiếm... Nhưng Trùng tộc luôn nổi danh trên đời vì có nhiều chủng loại, nhiều biến dị nên loài mà quý khách tôn kính muốn không phải là không có. Thậm chí hàng hóa lần này may mắn có một loài kỳ trùng như vậy, nó có tên là: Biến Hình trùng, nhưng ta xin thanh minh trước cho ngài đừng thất vọng, loài này tuy có khả năng ghê gớm như vậy nhưng lại hoàn toàn vô dụng trong thực tế.
- ???
- Quý khách tôn kính thử nghĩ đi, Biến Hình trùng kích thước nhỏ bé, trùng chúa của chúng ăn một con ong mật, đẻ ra được một đàn ong mật gần giống nguyên mẫu, nhưng khả năng lấy mật đâu thể bằng ong mật nguyên gốc nên chả được tích sự gì cả. Thà rằng tự nuôi ong mật thì hơn!
Giang Bình An hiểu ra ý của con rết thương gia, hắn gật gù tán đồng:
- Rita, ngươi nói rất đúng! Nhưng có còn hơn không, cứ giao nhiệm vụ là tốt rồi, ta đâu thèm quan tâm cho lắm. À mà Biến Hình trùng có bao nhiêu, đủ để ta giao nhiệm vụ không?
- Lần này mang theo 15 con trùng chúa Biến Hình trùng, hy vọng đủ cho ngài nộp nhiệm vụ!
Giang Bình An vui sướng xoa tay cười khoái chí: - Đủ rồi! Nhưng mấy con Biến Hình trùng chúa này dễ nuôi không?
Rita: - Tất cả thông tin đều có trong Trùng tộc truyền thừa, ngài có thể tham khảo thêm, xin thứ lỗi vì nhiều quá ta cũng không nhớ hết nổi. Ta chỉ nhớ hầu hết trùng tộc đều sinh hoạt ngoài hoang dã, điều kiện sinh tồn kém, nên sức sống rất mãnh liệt, chỉ cần có thức ăn, nước uống, không khí là chúng sống được thôi.
- Ha ha ha... Như vậy là ta yên tâm rồi! Đây là 1 Lam tinh tiền hàng, ngươi kiểm tra đi!
Rita cuống quýt nhận lấy, lấy ra một máy đo điện tử rất chuyên nghiệp, loại máy này hay được các ngân hàng liên vũ trụ sử dụng để phân biệt năng tinh thật giả. Cuối cùng ông ta vui sướng gật đầu xác nhận giao dịch thành công. Thế nhưng Giang Bình An lại mở miệng:
- Này Rita, ông đừng tưởng vậy là xong với ta, ông phải đưa địa chỉ chỗ của ông để lỡ Trùng tộc truyền thừa có trục trặc thì Giang gia còn đi tìm tính sổ chứ!
- Hả? Giao địa chỉ? Nhưng địa chỉ là sao?
- Ta chỉ cần tên vũ trụ của ông, thiên hà và tên hành tinh của ông thôi.
Rita cuối cùng cũng phải ủ rũ cung khai tên vũ trụ, thiên hà và hành tinh, ông ta lo lắng không biết mình làm đúng hay sai, nhưng nghĩ đến Trùng tộc hùng mạnh của mình ông lại thấy yên tâm, xưa nay chỉ có Trùng tộc đi tàn phá nơi khác chứ đâu có chuyện bị các thế lực khác xâm chiếm.
(Lý do chính là vì Trùng tộc chỉ giỏi p·há h·oại xâm lấn, nơi ở của chúng hoang tàn, tài nguyên khô kiệt thì xâm chiếm làm gì)
...
Cuối buổi giao dịch, cả ba bên tạm biệt, ai nấy đều cảm thấy mình thắng lợi.
Giang Bình An về nhà khoan khoái cười to vì mục đích chính đã đạt được không quá khó khăn, chuyện còn lại là đem Biến hình trùng về nghiên cứu thí nghiệm.
Ngoài mục đích chính đạt được, Giang Bình An còn tăng thêm nhận thức về thế giới rộng lớn liên vũ trụ.
Trước giờ hắn cứ tưởng nhân loại là nhiều lắm nhưng thực tế phũ phàng, nhân loại rất ít, hoặc ít ra trên Thiên Vương Tinh hắn rất ít gặp được nhân loại thuần túy.
Tuy vắng bóng nhân loại nhưng điều kỳ lạ là các chủng tộc khác khi trở thành cao thủ cấp Hành Tinh trở lên thường hay biến hình thành bộ dáng nhân loại hoặc hao hao như vậy.
Lý do chính cho việc thích hóa ra hình người là để thuận tiện cho sinh hoạt, hưởng thụ tối đa các tiện nghi trong cuộc sống, ví dụ như một con trâu khổng lồ không thể nào ngồi vào bàn ăn như một quý tộc được, hoặc một con rồng có kích thước bằng 1/10 hành tinh thì làm sao vào ở trong các lâu đài nguy nga đẹp đẽ, hoặc ăn mặc các loại quần áo sang sịn...
Lý do này cực kỳ đơn giản nhưng ngẫm lại rất là chí lí. Các chủng tộc chọn hình người là một hình thức trung gian để dễ giao tiếp, ai cũng thấy hợp lý và cân bằng. Còn việc quay lại tìm tòi trong lịch sử từ khi nào mới có chuyện này, chắc chắn sẽ rất khó để khảo chứng chính xác.
...
Nhận thức quan trọng thứ hai Giang Bình An nhận ra được là: Bản thân hắn bây giờ thật sự là giàu có so với đa số các cao thủ khác.
Cả hai quan chức cao cấp của Thiên Vương Tinh là Samba, Cicor nhìn thấy 1 viên Lam tinh cũng phải tái mặt thèm thuồng, chưa kể đến con rết thương gia Rita cũng phải trăm mưu nghìn kế tìm Lam tinh về giao nộp.
Giang Bình An nhìn thấy vậy càng thêm tin tưởng con đường hắn và đồng bọn đang đi là đúng.
"Khà khà khà... Nếu như ta là phú ông, vậy ta có thể lợi dụng ưu thế này để đại náo lớn hơn chút nữa... Ái chà... thật chờ mong gặp gỡ các đại cao thủ để giao dịch đào bảo ah..."