Cầm mấy chục triệu điểm Ý Chí vào tiểu vũ trụ giao cho thần long, Giang Bình An thấy cả người sung sướng lân lân.
Thần long thấy đống Ý Chí kết hợp lại to như một trái núi thì nó hạnh phúc quá xỉu lên xỉu xuống. Nó rên rỉ:
- Chủ nhân ơi, đi theo ngài bấy lâu, chưa bao giờ ta thấy mình giàu có như thế này! Nhớ ngày đó ngài vì 10 điểm Ý Chí của Lam mà phải cầu cạnh chịu nhục... Ôi, mọi chuyện cứ như trong mơ, quá tuyệt vời!
- Ha ha ha... Đối với ta, 10 điểm Ý Chí khi đó còn quý hơn cái núi Ý Chí lúc này nữa, lúc đó nó chỉ bé bằng trái banh golf nhưng nó giúp chúng ta khởi đầu tất cả.
- Chủ nhân, báo cho ngài một tin vui, ta đã luyện hóa thu được trên 50 tỷ linh hồn lực rồi, đã được một nửa chặng đường đột phá linh hồn cấp 4.
- Náo Thiên, ngươi quả nhiên là ngồi hoả tiễn trong khi người ta đi bộ. Long tộc mà có đầy đủ tài nguyên để phát triển thì thật đáng sợ.
- Ngoài ra Lam đã luyện hóa hơn 1000 Bổ Hồn Thiên Đan đặc biệt của chúng ta. Giờ chúng ta động thủ chưa?
- Khoan, phải trên 5000, 7000 - 8000 là an toàn nhất. Chúng ta còn rất nhiều việc phải làm, chuyện của Lam không động thủ thì thôi, đã động thủ phải tuyệt đối thành công không được phép thất bại.
- Yes sir!
- Phía Minh Điệp, thần rêu, Phệ Kim trùng như thế nào rồi?
- Vẫn tăng lên ổn định. Khả quan nhất là thu hoạch bóng năng lượng nguyên sơ, sau đó nhờ đám cao thủ bên Tam Nhãn tộc sản xuất Bạch tinh.
- Ngươi thấy thu hoạch thần rêu, bóng năng lượng và sản xuất Bạch tinh đã ổn định chưa?
- Đã ổn định và có thể mở rộng. Ta thấy chủ nhân đã cho Elf chi vương cải tạo rất nhiều hành tinh. Ta đề nghị tăng thần rêu từ 10 hành tinh lên thành 100 hành tinh để thu hoạch nhiều hơn 10 lần. Số thần bí linh dịch ta cũng tích chứa nhiều rồi, có thể cải tạo nhiều thần rêu hơn, về nhân lực chăm sóc thì sắp tới có rất nhiều tinh linh trên Xích Tinh đột phá cấp Hành Tinh, họ dư sức chăm sóc và thu hoạch thần rêu cùng bóng năng lượng.
- Quá tuyệt! Xem ra nhờ Minh Ái trà mà chúng ta sẽ có rất nhiều thủ hạ để sử dụng đây. Mấy con Biến Hình trùng chúa như thế nào rồi?
- Năm con ngài dặn làm giống ta đã cho chúng phát triển thật tốt, tạo thành 5 bầy đàn riêng biệt, sức sống của chúng rất mãnh liệt, Trùng tộc truyền thừa rất đầy đủ, mọi tập tính sinh hoạt của chúng đều được ta nghiên cứu và áp dụng. Về 10 con Biến Hình trùng chúa khác đang trong quá trình vỗ béo bằng thần rêu, chúng rất thích ăn và đang trưởng thành đều đặn.
- Khà khà... Mọi việc đều tốt, chỉ chờ thời gian để lên men, ta nhẹ cả người rồi, phải đi thăm cha mẹ để thả lỏng chút đây.
...
Hai tuần lễ trôi qua êm ả, Giang Bình An đang ẵm em gái Giang An Nhiên đi tắm nắng sáng sớm thì có tin báo từ Thiên Vương Tinh:
"Xích Hổ công chúa Sophie mời dự tiệc".
Suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu của Giang Bình An: "Không đi, rắc rối, tránh xa!"
Nhưng rồi quy tắc giao tiếp khiến hắn không thể làm lơ lời mời. Hắn không thể phát triển tốt tiểu vũ trụ nếu không có bạn bè giúp đỡ.
Công chúa Sophie thuộc típ người đơn giản, bộc trực rất thích hợp kết giao bạn bè, còn việc bị cô nàng này thèm thân mình thì hắn đã điều tra rõ nhược điểm của nàng ở chỗ nào nên không sợ dây dưa mệt mỏi.
Giã từ cha mẹ và em gái, Giang Bình An ghé qua Minh Thụ Tinh dẫn Mộc Minh Ái đi cùng, cả hai hầu như rất tâm đắc và ăn ý chuyện để nàng làm "th·iếp thân hộ vệ".
Vừa ra đến biệt thự ở Thiên Vương Tinh, Giang Bình An giật mình vì nghe tin có giai nhân chờ sẵn ở phòng khách, may mà lúc hắn đi ở trong phòng ngủ, giờ từ tiểu vũ trụ nhảy ra vẫn ở trong phòng ngủ nên không bị phát hiện.
- Elena, ta nhớ chưa đến giờ hẹn mà, sao Sophie lại đến sớm như vậy?
Elena: - Thưa chủ nhân, công chúa đến nãy giờ đã mấy tiếng, ngồi đọc sách chờ ngài.
Giang Bình An thở dài thườn thượt, lại thêm một kẻ si tình.
Giang Bình An lần này thay bộ đồ Vest đen cho lịch sự, hắn bước ra chào khách.
- Xin chào công chúa Sophie, hôm nay nàng khỏe không?
Sophie: - Khỏe, cảm ơn chàng! Chúng ta xuất phát được chưa?
- Ủa, chưa đến giờ mà?
- Ây da... chàng ỷ y quá, chàng nên nhớ đây là Thiên Vương Tinh, chợ đen lớn nhất toàn khu vực, là nơi tập trung rất nhiều cao thủ và tài sản khổng lồ. Phía ngoài xa kia, có rất nhiều tội đồ độc ác rình rập c·ướp b·óc. Chúng ta thường phải rất bí mật khi ra vào Thiên Vương Tinh, chẳng những vậy còn phải thay đổi giờ xuất phát xoành xoạch để giữ bí mật.
Giang Bình An gật gù, do bản thân hắn là Vũ Trụ Chi Chủ, di chuyển toàn thông qua tiểu vũ trụ nên quên mất nỗi nhọc nhằn và hiểm nguy của các cao thủ khác.
- Vậy ta đi thôi! Nhưng sao thiệp mời không ghi rõ lý do mời là gì vậy?
Sophie lè lưỡi dấu giếm: - Ôi dào... chỉ là sinh nhật mừng thọ của cha ta mà thôi.
Giang Bình An thấy sai sai, hắn tò mò hỏi thêm:
- Các cao thủ tuổi thọ dài dằng dặc, không lẽ mỗi năm mỗi mời?
- Hi hi hi... thường chỉ mời khi đại thọ, ví dụ như 10, 100 hoặc 1000 năm một lần. Người sống càng lâu thì đại thọ càng giãn ra.
- Vậy còn cha của nàng?
- Cách 1 vạn năm!
- Không lẽ ta may mắn dữ vậy trời, vừa lú mặt ra Thiên Vương Tinh đã gặp ngay đại thọ của tộc trưởng Xích Hổ tộc?
- Hì hì hì... Đừng tưởng bở, thật ra còn hơn 200 năm nữa mới đúng ngày, nhưng vì ta nên cha làm sớm hơn đấy!
Nói tới đây Sophie tự thấy đã lộ dấu vết nên lật đật níu tay Giang Bình An bước một bước vượt không gian đi đến phi thuyền siêu cấp của nàng để chuẩn bị rời đi, nàng sợ người ta giữa đường đổi ý bỏ chạy!
Giang Bình An nhìn thấy tất cả, hắn cười khổ vì hắn biết chắc chắn có điều khuất tất trong bữa tiệc này liên quan đến hắn, e rằng bữa tiệc này ăn không ngon rồi!
Yên vị trong phi thuyền, Sophie cho thuộc hạ cất cánh rời khỏi Thiên Vương Tinh, lúc này nàng tạm yên lòng là Giang Bình An không bỏ chạy nên bình tĩnh lại để đánh giá hộ vệ duy nhất mà Giang Bình An mang theo.
- Giang công tử, hộ vệ của chàng tuy xấu trai, nhưng rất giỏi nha, khi nãy ta bước nhanh như vậy mà người này theo sát rạt, nửa bước không rời.
- Ha ha ha... Đây là A Mộc, một cao thủ do Giang gia phái theo bảo vệ cho ta, người này rất giỏi ah!
Công chúa Sophie đôi mắt lúng liếng điều tra:
- Vậy còn 3 mỹ nữ đi cùng chàng lúc trước thì sao?
- Đó đều là bằng hữu tốt của ta, họ giúp đỡ ta rất nhiều. Nàng có muốn làm bằng hữu tốt của ta không?
Sophie giãy nảy: - Ơ... Không, ta muốn chàng làm chồng của ta, được không?
Giang Bình An đổ mồ hôi, quả nhiên là mạnh mẽ như cọp, đặc biệt là cọp cái, nhưng hắn không sợ chút nào. Giang Bình An mỉm cười bình tĩnh hỏi ngược lại:
- Vì sao ta phải làm chồng của nàng? Nàng có hiểu gì về ta chưa?
- Ta thích chàng, thế là đủ, cần gì phải tìm hiểu?
Giang Bình An nhẫn nại giải thích cho cô công chúa bị nuông chiều từ bé này.
- Tình cảm vợ chồng rất phức tạp và thiêng liêng, nó không đơn giản như nàng thích một món đồ chơi rồi quyết tâm đem về chơi được đâu.
- ???
- Ta hỏi nàng, nếu nàng thích một món đồ chơi, rất muốn có nó nhưng nó lại bị vấy bẩn và đã có chủ nhân... Vậy nàng có cần nó nữa hay không?
- Dĩ nhiên là không rồi!
- Ha ha ha... Xin chúc mừng nàng đã đáp đúng! Ta cũng vậy, ta đã có rất nhiều vợ con rồi, như một món đồ chơi đã cũ kỹ, nàng đâu thể nào muốn cưới ta đúng không?
Công chúa Sophie bị gài bẫy nãy giờ, giờ sụp bẫy, nàng chợt thấy nhói đau trong tim...
Sophie thậm chí không hiểu kiểu nhói đau này đại biểu cho cái gì, mà chỉ thấy rất đau, rất khổ sở trong lòng.
Giọt nước mắt đầu tiên trong đời nàng vì một người nam giới đã rơi xuống.
Giang Bình An biến mất nụ cười, gương mặt hắn trở nên t·ang t·hương từng trải...
Cảm giác của Sophie lúc này, hắn biết hết.
Nhưng hắn sẽ không bao giờ vươn tay lau giọt lệ kia, hắn đã thề sẽ không vướng nợ tình nữa trước khi cứu được vợ con và mọi người...
0