Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chính truyện 109. Lần đầu ra tay
Xích Hổ chiến thần rung hoàn vũ
Bình An hiệp nghĩa trổ oai nghiêm
-----
Giang Bình An rút ra kết luận bản thân là cao thủ đánh đấm vì căn cứ vào hệ số thương tổn.
Xét về bản chất các cuộc chém g·i·ế·t đang diễn ra đều là cận chiến. Vũ khí nóng hoặc tấn công từ xa hầu như đều bị loại do tốc độ phản ứng siêu cao của các cao thủ, họ buộc lòng phải lao vào cận chiến.
Mà Giang Bình An đã từng dày công luyện tập võ nghệ cận chiến suốt hai lần bí cảnh.
Lần đầu tập võ cùng nữ sát thủ Lý Tố Linh, nàng cuối cùng đã thành vợ của hắn (tiền truyện).
Lần thứ hai hắn luyện tập Sát Quyền Đạo và Khoái Đao, sau đó ứng dụng vào cuộc chiến tranh thế giới do chính hắn phát động, giúp Việt quốc thống nhất thiên hạ.
Khoái đao trong trường hợp này chưa bàn tới vì đối thủ Thiết Giao quá to lớn lại là da dày thịt béo. Nhưng Sát Quyền Đạo do ái thê dầy công nghiên cứu lại có hệ số tổn thương cực lớn, Giang Bình An có thể dùng lực ít nhưng sẽ gây tổn thương cho đối thủ rất nhiều, đặc biệt là khi tấn công các vị trí cực kỳ yếu hại thì hệ số tổn thương sẽ nhân rộng lên cả ngàn, cả vạn lần.
Chỉ mới có 1-2 phút trôi qua nhưng chiến trường đã vô cùng thảm thiết, máu tươi tuôn rơi xối xả khắp nơi, Xích Hổ tộc càng đánh càng hăng bất chấp tổn thương, bất chấp hao hụt năng lượng. Thiết Giao tộc tuy thua về khí thế nhưng lợi dụng nhân số đông chơi xa luân chiến, dựa vào da dày để chịu trận.
Liếc nhìn chỗ công chúa Sophie, mãnh hổ khoác áo giáp đỏ một đấu hai. Bản thân nàng là Thiên Hà cao thủ, một mình cân hai cao thủ đồng cấp nhưng lại lực áp quần hùng đánh cho hai tên Thiết Giao chật vật thê thảm đúng nghĩa là một chiến thần.
Chỉ có chiến trường của cấp Thái Dương và Hành Tinh là Xích Hổ tộc bị lép vế. Giang Bình An hưng phấn xoa tay nói với Mộc Minh Ái:
- Ta thấy chỗ Sophie vẫn ổn, nàng hãy qua chiến trường cấp Thái Dương hỗ trợ giải quyết bọn Thiết Giao, ta sẽ đi chiến trường cấp Hành Tinh.
- Công tử muốn sống hay c·h·ế·t?
- Ha ha ha... còn sống ngất ngư là được rồi, thu vào túi để dành nô dịch làm culi cho chúng ta. Đây là chiến lợi phẩm đó, nếu không thu được thì chiến đấu tiêu hao sẽ phá sản đấy.
- Hi hi hi... ta hiểu rồi, vậy chỉ cần ép thần hồn chúng tan rã bớt là được, giống như ta làm với bọn Cự Trùng khi xưa, như vậy tiết kiệm năng lượng và linh hồn lực của ta rất nhiều.
- Ok... linh hồn cấp 4 của nàng mạnh quá, làm như vậy là ổn thỏa nhất. Đi thôi!
...
Công chúa Sophie vừa đánh vừa lo lắng cho thủ hạ và cả cho Giang Bình An.
Miệng nàng nói không duyên không nợ nhưng lòng nàng muốn Giang Bình An mau cao bay xa chạy. Nàng nghi ngờ gián điệp đã biết lần chọn rể lần này mục tiêu chính là Giang Bình An, một thanh niên tài tuấn đại diện cho một thế lực mới nổi rất thần bí và rất mạnh mẽ.
Chỉ một loại tài nguyên Minh Ái trà đã giúp Sophie thuyết phục cha và toàn tộc đồng ý cho nàng gả cho Giang Bình An. Xích Hổ tộc rất cần loại tài nguyên quý giá này để phát triển thế lực lên một tầm cao mới.
Có Minh Ái trà, ngoài việc tạo cao thủ từ phàm nhân thì các cao thủ cấp khác cũng có thể vô tư uống trà đề thăng linh hồn lực, hoặc trao đổi trà lấy đại lượng năng tinh cao cấp... Từ đó Xích Hổ tộc sẽ ùn ùn tạo ra các cao thủ tuyệt đỉnh.
Nhưng giấc mộng của Sophie đã vỡ tan, nàng đã sai lầm khi không tìm kỹ thông tin, đánh giá bản thân quá cao...
Tồi tệ hơn nữa là vừa thất tình lại vừa bị vây công. Với kinh nghiệm dày dạn trận mạc, Sophie đánh giá trận đấu này sẽ lưỡng bại câu thương nếu cả hai bên không có trợ giúp nào khác. Nàng khao khát muốn Giang Bình An bỏ đi nhưng cái anh chàng đáng ghét đó lại lững thững lược trận, còn rảnh rỗi trao đổi vài câu với hộ vệ nữa, thật là không biết sống c·h·ế·t.
Sophie dồn lực cọp cái của mình tát bay Raphael văng đi và phẫn nộ truyền âm:
"Chạy mau! Nguy hiểm!"
Giang Bình An ngẩn người, hắn mới vừa xoa tay định gia nhập cuộc chiến.
"Công chúa đừng lo cho ta, ta không vô dụng như nàng tưởng đâu, giờ hãy nhìn xem ta ra tay nhé!"
Giang Bình An cùng Mộc Minh Ái phân biệt lao ra hai nơi chiến trường. Hắn thật vô xỉ khi chơi chiến thuật lấy mạnh đánh yếu: Mộc Minh Ái cấp 4 lại đánh cấp 2, hắn thì cấp 2 lại đi khi dễ cấp 1.
Giang Bình An lao vào chiến trường như hổ vào bầy dê, nhưng trên thực tế do kích thước chênh lệch cực lớn nên nhìn cứ như là châu chấu lao vào đàn xe cộ để đấu đá lung tung. Hắn nhỏ bé như một "ốc tiêu" bay vù vù cực nhanh xuyên qua chiến trường, chuyên chọn trợ giúp các Xích Hổ đang bị nguy hiểm nhất.
...
Lọt vào chiến trường cấp Hành Tinh, Giang Bình An nhận ra Xích Hổ tộc đang sử dụng hai chiến thuật để đối địch.
Thiết Giao tộc nhân số 200, đánh 40 Xích Hổ. Chúng lấy 5 đánh một cực kỳ nhàn nhã, nên không ngu dại gì cứng đối cứng, chỉ vây chặt tiêu hao năng lượng Xích Hổ là được.
Nhưng Xích Hổ là chiến thần, kinh nghiệm trận mạc đâu tầm thường, vừa nhìn thế trận bất lợi về số lượng họ đã mau chóng tập hợp từng đôi "đâu lưng" với nhau chiến đấu oanh liệt.
Như vậy thay vì 1 đấu 5, giờ đã biến thành 2 đấu 10, tuy vẫn bị áp đảo nhưng phía sau lưng không bị đánh lén và địch nhân cũng không có quá nhiều chỗ trống để cùng công kích một lúc.
Sau khi thành lập được thế trận đâu lưng, các chiến thần Xích Hổ lại không ngần ngại "thiêu đốt cực nhanh" năng lượng để bộc phát hệ số tổn thương lên mức cao nhất trong mỗi đòn đánh, đây là kinh nghiệm sống c·h·ế·t của họ, họ phải đánh cho đối phương sợ mất mật mới có thể chiến thắng, tìm được đường sống trong chỗ c·h·ế·t.
Cả hai chiến thuật này đều cực ổn, nhưng đáng tiếc thay đối thủ lần này lại là kình địch của nhau từ bao đời. Thiết Giao tộc quá hiểu chiêu số của Xích Hổ, họ dựa vào da dày để chống chọi, thừa cơ ra những đòn lôi đình sấm sét, các chiến thần Xích Hổ nào non tay là bị thương nặng ngay lập tức.
Giang Bình An phất hiện có hai Xích Hổ bị thương rất nặng, hắn lập tức ưu tiên chiếu cố, vừa thể hiện đạo nghĩa giang hồ vừa đánh một trận cho đã ghiền.
Giang Bình An quá nhỏ bé, kích thước giúp hắn có được sự linh hoạt vô biên so với các đấu thủ khổng lồ. Hắn bay thẳng đến đỉnh đầu của một tên Thiết Giao cấp Hành Tinh, cái đầu tên này to và dài như một xe container cỡ lớn, được bao bọc bởi lớp da dày cứng như sắt thép, với lớp phòng ngự này Giang Bình An biết những đòn đánh thông thường hoặc vũ khí thông thường đều sẽ vô dụng, hệ số tổn thương cực nhỏ.
Giang Bình An vận dụng 1% năng lượng cơ thể, sử dụng chiêu "Cách sơn đả ngưu" để đấm thẳng vào đầu của đối thủ, mục tiêu của đòn đánh là xuyên qua hộp sọ, công kích thẳng vào não bộ.
Tên địch thủ đầu tiên quá xui xẻo, bị đòn đánh này quấy nát cả bộ não ngay lập tức, cả người của nó co giật dữ dội như bị kinh phong sau đó gục ngã bất động, trôi bồng bềnh giữa không gian vũ trụ.
Giang Bình An cười hắc hắc phất tay thu tên này vào không gian trữ vật nhưng sự cố lại xảy ra: không thu được.
Hắn ảo não nhớ lại hình như đối phương đã phong tỏa không gian, vì vậy hắn đành để chiến lợi phẩm trôi bồng bềnh để lao vào mục tiêu thứ hai.
Từng tên, từng tên Thiết Giao gục ngã ngay lập tức với đòn đánh hại não của Giang Bình An. Mọi người kinh dị nhìn màn này, Giang Bình An như một con ong nhỏ, bay đến đâu chích đến đấy, ai bị chích là ngã ngửa bị loại khỏi vòng chiến ngay.
Sophie luôn quan tâm ý trung nhân nên nàng lập tức phát hiện ra tình trạng đó, nàng hưng phấn rống lên một tiếng cổ vũ tinh thần các thuộc hạ rồi điên cuồng thiêu đốt năng lượng để tiếp tục tấn công.
Tiếng rống này lập tức được các thuộc hạ rống lên hưởng ứng, họ cũng đã chú ý khách nhân của họ đang giúp họ rất nhiều, vì vậy sĩ khí càng lên cao chót vót.
Raphael bị đánh bầm dập, hắn ta thấy tình hình bất lợi liền la to để giành lại khí thế:
- Hừ... có gì mà đắc chí! Cái tên con rể nhỏ xíu kia dù là cấp Thái Dương thì có được bao nhiêu năng lượng? Một đòn đánh là nát não một cao thủ của ta, như vậy ít nhất phải sử dụng 10% năng lượng! Thử hỏi hắn g·i·ế·t được bao nhiêu đây?