0
Hốt xong trọn ổ lâu đài của Sung Sướng Vương, Giang Bình An cẩn thận cho một đội tinh linh 500 người cấp Hành Tinh trấn thủ lâu đài, chiếm giữ Anh Túc Tinh.
Trong đó 1 tinh linh giả trang Sung Sướng Vương, 300 tinh linh giả trang các tình nô, số còn lại giả làm osin, hộ vệ.
Mộc Minh Ái lo ngại: - Họ yếu quá! Ta sợ không trấn trụ được...
Giang Bình An: - Nàng quên cả đống pháp bảo của bọn chúng rồi sao. Chúng ta mỗi người lựa chọn vài món phòng thân sau đó giao cho họ trấn giữ nơi này, như vậy sẽ không đến nỗi nào.
Mộc Minh Ái: - Tuyệt! Vậy là chúng ta có hẳn một khu chợ đen, tha hồ kiếm tiền.
- Khà khà khà... Không chỉ như vậy đâu! Đây là khu vực thừa thãi Lam tinh nhất, hàng trăm hàng ngàn thế lực đang ngày đêm cho các cao thủ nghiện kẹo nén Lam tinh, ta sẽ tìm cách thu phần lớn chúng vào túi của chúng ta.
- Bằng cách nào?
- Bằng hệ thống giao dịch. Hàng hóa trong đó rất đầy đủ, lại bán giá gốc. Chúng ta thu mua những mặt hàng hiếm ở đây rồi bán ra với giá chợ đen cắt cổ... làm như vậy vừa kiếm được Lam tinh vừa giúp chợ đen Bất Dạ Thành ở đây phát triển ngày càng rực rỡ. Ngoài ra chúng ta còn có sẵn một mặt hàng chiến lược cực kỳ quan trọng, đối với chúng ta nó là cái mỏ đào không cạn, còn đối với nơi này lại là thứ căn bản, mọi thế lực đều cần.
- ???
- Đó là năng lượng nguyên sơ, hay nói đúng hơn là Bạch tinh. Khu vực này có rất nhiều cao thủ linh hồn lực, nhưng muốn nén ra Lam tinh thì cần phải có số lượng rất lớn Bạch tinh. Mà Bạch tinh thì tiểu vũ trụ của chúng ta có rất nhiều nhờ thần rêu.
- Vậy là chàng muốn bán Bạch tinh?
- Phải, chúng ta núp bóng Sung Sướng Vương, bán lượng lớn Bạch tinh kèm theo kẹo Sung Sướng...
- Oa... bên này họ mua Bạch tinh của chúng ta, các cao thủ của họ nén ra Lam tinh lại mua hàng của ta... như vậy rất giống cả khu vực này làm công nén Lam tinh cho ta ah!
- Ha ha ha... chúng ta còn bán trà giúp họ tăng năng suất lao động nữa kìa. Trong cả quá trình họ vẫn kiếm được rất nhiều lợi nhuận nhưng đầu to đều chạy vào túi của chúng ta.
Mộc Minh Ái nhắc nhở: - Hiện tại chúng ta đã không thiếu năng tinh cao cấp, kể cả Hắc tinh từ túi tiền của Sung Sướng Vương, sao chàng không để tiểu bạch long truyền linh hồn lực cho chàng và Elf chi vương đột phá?
- Ừ nhỉ, khi xưa 100 tỷ linh hồn lực cho Elf chi vương đột phá là không có nhưng giờ đã có, phải cho Elf chi vương đột phá thôi! Nếu nàng ấy đột phá được linh hồn cấp 4, chúng ta thu Lam tinh từ Sung Sướng Vương tha hồ cho nàng ta chất đầy cơ thể lên thẳng cấp Ngụy Vũ Trụ!
- Thế còn chàng? Chàng không lên cấp 3 linh hồn à? Chỉ có 100 triệu linh hồn lực thôi mà?
- Ầy... ta cũng thèm lắm nhưng lên không được. Ta chỉ mới 40 tuổi, không đủ lịch duyệt, thời gian lắng đọng để thăng cấp.
- Không thể nào! Elf chi vương tuy 200 tuổi nhưng tính trên 1000 năm tuổi thọ thì chỉ mới 20 tuổi, tại sao lại lên cấp 4 linh hồn được mà chàng không thể?
- Đó là do thiên phú. Ta chỉ là một nhân loại bình thường, Elf chi vương là một thiên tài tinh linh, mà thiên phú của nhân loại lại thua tinh linh rất nhiều lần.
- Ôi trời... vậy giờ làm sao? Chẳng lẽ phải chờ thật lâu?
Giang Bình An nhìn ra vũ trụ bao la: - Liên vũ trụ này to rộng vô biên, việc lạ gì cũng có, chỉ cần gặp được cơ duyên... ta tin ta rất nhanh sẽ thăng cấp!
...
Cơ duyên thăng cấp còn mịt mờ chả thấy đâu nhưng vừa vào tiểu vũ trụ, Giang Bình An đã nhận được nhiều tin vui.
Sung Sướng Vương đại boss bị tinh lọc, nô dịch sau đó cung cấp thông tin khiến mọi người mừng rỡ, thở phào: bản thể của Sung Sướng Vương chỉ phân chia một phần nhỏ linh hồn nên bắt lấy cực dễ, không cần tốn nhiều công sức.
Hành trình di dời bản thể Sung Sướng Vương vào Đại Náo tiểu vũ trụ quá đơn giản vì nó không quá to lớn như Minh Thụ, chỉ như một cây tiểu thụ bình thường mọc trong một hẻm núi bình thường trên Anh Túc Tinh, đó là một cách ẩn giấu ngụy trang hoàn hảo như một giọt nước lẫn vào giữa đại dương.
Dĩ nhiên cách đó sẽ an toàn kém xa nếu có tiểu vũ trụ, nhưng Sung Sướng Vương đau khổ tìm kiếm thật lâu không gặp được ai bán mầm vũ trụ, hắn ta lại nghiện ngập lười vận động nên mãi vẫn không có tiểu vũ trụ để che giấu bản thể.
Lần này di dời bản thể và cả chủ tớ Sung Sướng Vương 301 người vào ở hẳn trong một hành tinh mới trồng đầy hoa anh túc trong Đại Náo tiểu vũ trụ.
Elf chi vương: - Hi hi... Mộc tỷ, chúng ta tạo chỗ ngắm cảnh không ngờ lại dọn sẵn hang ổ cho chủ tớ Sung Sướng Vương, chúng thật là diễm phúc.
Mộc Minh Ái: - Đúng vậy, ta vốn định trả thù ghê gớm nhưng hiềm nỗi chúng đều là bảo bối, làm sao nỡ "làm thịt" chúng. Chỉ tính riêng Sung Sướng Vương 99.999 tỷ linh hồn lực, mỗi năm tuy không tăng trưởng được do quy luật liên vũ trụ, nhưng có thể phục hồi 1 phần ngàn, nghĩa là mỗi năm hắn ta có dư ra gần 100 tỷ linh hồn lực, tha hồ nén năng tinh cao cấp.
Giang Bình An cười bổ sung: - Ha ha ha... đầu to nằm ở 300 tình nô kia kìa, ta vừa thống kê lại, các nàng đó có trung bình 15.000 tỷ linh hồn lực một người... Như vậy 300 người mỗi năm tăng trưởng tự nhiên: 4.500 tỷ linh hồn lực, một con số rất khủng kh·iếp, hèn gì chỉ tịch thu tiền mặt Lam tinh của chúng mà ba người chúng ta đã tha hồ lắp đầy toàn bộ cơ thể bằng Lam tinh rồi!
Mộc Minh Ái cười híp mắt: - Oa ha ha... ta là ngụy cao thủ, chàng là Thái Dương, Elf chi vương là Thiên Hà, tất cả đều xài Lam tinh, thật là khủng kh·iếp. Lời hứa lúc trước chàng đã làm được rồi đó!
Giang Bình An: - Ta thấy vẫn chưa đủ, Bạch Long, hiện giờ ngươi có bao nhiêu linh hồn lực?
Tiểu bạch long: - Gần 300 tỷ.
- Quá tốt rồi, tạm ngừng nén Hắc tinh một thời gian đi vì chúng ta mới thu được bảo khố của Sung Sướng Vương, ta muốn ngươi truyền cho Elf chi vương đủ 100 tỷ linh hồn lực để lên cấp 4, sau đó trở thành Ngụy Vũ Trụ thứ hai của nhóm chúng ta.
Tiểu bạch long: - Có ngay thôi! Có thêm Ngụy Vũ Trụ, cái đám người chim Quang Minh tộc sẽ tới số với chúng ta!
Giang Bình An muốn chia của:
- Liệt Thiên tiền bối, thu của Sung Sướng Vương được 15 vạn Hắc tinh, trong đó có 5 vạn ta vừa giao dịch cho hắn, ngài muốn lấy bao nhiêu để khôi phục bản thể?
- 10 vạn được không?
- Ha ha... được chứ sao không được, đừng nói đây là tiền từ trên trời rơi xuống, cho dù là ta cực khổ làm ra cũng sẽ đưa ngài ngay!
Liệt Thiên khí linh: - Hảo tiểu tử, có nó rồi thì ta biến to thu nhỏ tùy ý, dù cho có một con rồng thiệt ở đây ta cũng chém nó được.
Tiểu bạch long chu môi: - Tiền bối, ngài muốn chém ta sao?
- Ậy... chém ngươi làm gì, thân ngươi chỉ là rồng giả, cách biệt rồng thật như trời và đất.
Giang Bình An: - Ha ha... vậy hy vọng sẽ mau có một con rồng thật cho tiền bối khai đao ah! Giờ mọi chuyện tạm ổn, chúng ta hãy chờ thêm ít lâu, mài giũa tài nghệ để tiến đến Quang Minh tộc.
Liệt Thiên khí linh: - Ủa? Chờ đợi làm gì nữa? Cứ đem ta đến đó, chém - chém - chém...
Mỗi một tiếng hô "chém" là một lần Liệt Thiên Đao tăng lên sát khí, Giang Bình An cười khổ giải thích:
- Tiền bối, ngài hiển nhiên là vô địch rồi nhưng lỡ bọn chúng bỏ trốn hết thì sao? Chúng ta nên chờ một đột phá về "cấm không và phá cấm" bên Tam Nhãn tộc. Khi nào đột phá được nan đề đó thì Quang Minh tộc ngày tàn đã đến!
Liệt Thiên khí linh cũng biết dự án này nên hỏi thăm:
- Tam Nhãn tộc tin tưởng được không? Chúng làm đến đâu rồi?
- Ai dà... suốt mấy tháng nay ta xử lý vụ Sung Sướng Vương nên chưa ghé qua, để giờ ta đi. Có ai đi cùng ta không?
Tiểu bạch long: - Xin lỗi chủ nhân, ta phải chuẩn bị truyền linh hồn lực cho Elf tỷ rồi.
Elf chi vương: - Ta chuẩn bị đột phá.
Mộc Minh Ái: - Ta đang có linh cảm về một loại trà mới, phải về bản thể để nghiên cứu.
Liệt Thiên khí linh: - Ta ghét cái đám ốm tong ốm teo đó, ta về sử dụng 10 vạn Hắc tinh để khôi phục bản thể sẽ tốt hơn!
Giang Bình An nhún vai, một mình thì một mình, hắn ngẫm nghĩ một chút bèn chuẩn bị một loại quà đặc biệt cho Tam Nhãn tộc, hy vọng bên đó sẽ thích quà này.