Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7: Vẽ đường cho hươu chạy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Vẽ đường cho hươu chạy


- Sao lại tan nát vậy chàng?

- Trời ơi là trời, chuyện này là thật sao hả Bình An? (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhắc đến địa ngục, Giang Bình An lại chạnh lòng nhớ đến bản thân của hắn thật ra đ·ã c·hết ngủm một lần rồi, may mắn hồn xuyên qua đây sống thêm một kiếp thì có gì phải sợ nữa!

- Hắn ta đem tiền đi đ·ánh b·ạc đó. Như vậy làm sao không tan nát gia đình?

- Nàng đừng lo, cứ về chọn lúc Giả Đông Húc đ·ánh đ·ập nàng thì chạy đi báo cáo ngay hội phụ nữ để xin l·y h·ôn, sau đó ta sẽ sắp xếp một chỗ ở cho hai mẹ con nàng rời xa tứ hợp viện, rồi mình sẽ kết hôn, được không?

- Hả, trừ phi cái gì?

Mà một người khi đã giả nghèo thì tất nhiên là anh ta không nghèo, thậm chí rất dư dả, điều phán đoán này làm Tần Hoài Như luôn luôn hâm mộ Giang Bình An, đặc biệt khi so sánh với Giả Đông Húc chồng của nàng, hai bên cách xa một trời một vực.

Nhưng chuyện cưới hỏi là một chuyện lớn thì chuyện l·y h·ôn chia tay cũng đâu phải nhỏ, sẽ có rất nhiều trở ngại.

Tần Hoài Như lại một lần nữa sụp đổ, lại một lần nữa bị chồng tổn thương tinh thần, hèn chi mấy tháng nay càng lúc càng thiếu lương không đủ ăn, cực chẳng đã nên Tần Hoài Như mới muối mặt về nhà mẹ đẻ xin lương cứu đói. Giọt nước mắt của nàng lại rơi vì tủi nhục, vợ thì đi xin lương còn chồng thì ném tiền lên chiếu bạc...

Nhưng cái kiểu mượn tiền của Giang Bình An rất là lạ, anh chàng này mượn mỗi người một ít rồi tháng này trả người này, tháng kia trả người kia. Điều thú vị là số tiền anh ta mượn được đều đổ vào chăm lo mua sắm vật dụng trong nhà chứ không tiêu xài phung phí.

- Ha ha ha... nếu nàng đã vì con mà dám vào địa ngục thì ta cũng có thể vì nữ nhân của mình mà tung hoành địa ngục một chuyến có sao đâu.

- Có thượng trung hạ ba sách.

- Ha ha ha... ta biết ngay mà, nhưng ta không muốn nàng làm như vậy.

Tần Hoài Như cuống quýt lo lắng, bấu chặt tay vào người Giang Bình An như thể sợ hắn bỏ đi g·iết người vì mẹ con của nàng.

Vốn dĩ nàng chỉ nghĩ rằng đây là tình một đêm, chỉ có duyên bèo nước gặp gỡ trong chốc lát... ai ngờ Giang Bình An lại là người rất nghiêm túc, rất có tinh thần trách nhiệm, muốn cưới hẳn nàng về làm vợ.

- Ha ha ha... có gì mà không nhận. Bé tiểu Đương ta biết rất rõ, bé rất ngoan và chưa bị dạy hư, ta sẵn lòng đón nhận hai mẹ con nàng, và sẽ cưới nàng làm vợ ngay, nàng thấy sao?

- Nếu bất chấp tất cả thì ta vẫn sẽ có cách giúp cho nàng giành được con trai, nhưng đánh đổi rất lớn và rất thất đức, ta không muốn nàng làm vậy!

- Đã nàng lựa chọn theo ta cả đời thì ta cũng sẽ lo cho nàng và các con cả đời, cơm no áo ấm. Nhưng có một chuyện ta phải nói ngay kẻo nàng hiểu lầm là ta phụ rẫy. Chuyện là hồi sáng này em họ của nàng, Tần Kinh Như có ghé đây, nàng ta thích ta đã lâu, muốn gả cho ta, còn ta cũng mến Kinh Như nên đã hứa sẽ cưới Kinh Như sau 1-2 năm nữa khi nàng ta đủ 18 tuổi.

Trung sách là nàng hy sinh danh tiết, kín đáo báo với gia đình chồng rằng con trai đầu là con của người khác, nàng bị h·iếp mới mang bầu. Chắc chắn họ sẽ đuổi nàng và các con đi.

Câu nói này khắc sâu tận tâm hồn của nàng, kể từ giờ phút này nàng biết nàng sẽ không rời xa được Giang Bình An nữa rồi.

- Hừ, ta hỏi nàng có phải mấy tháng nay chồng của nàng không đem tiền lương tháng về không?

- Vì nó đã bị cha và bà nội dạy hư rồi, nó càng ngày càng ích kỷ, chỉ biết tư lợi cho bản thân, đặc biệt là cái tánh ăn cháo đá bát, bạch nhãn lang là rõ ràng nhất.

- Vậy nàng muốn chọn cách nào?

- Tần Kinh Như?

Nghe thấy Tần Hoài Như đã quyết tâm nghe theo lời của mình, Giang Bình An lại nói thêm:

Giang Bình An làm người như thế nào thì Tần Hoài Như biết rất rõ, cho dù ở nông thôn hay trong tứ hợp viện ở kinh thành thì chàng đều có danh tiếng tốt đẹp, chỉ có mỗi cái tội hay vay mượn tiền tùm lum, gặp ai mượn nấy.

Nhắc tới con, Tần Hoài Như lại nước mắt thành dòng. Giang Bình An nhìn thấy nàng khóc nhưng hắn không trách vì biết con cái là tử huyệt của Tần Hoài Như.

Tâm hoa nộ phóng, Tần Hoài Như tình nồng dâng lên như n·ước l·ũ, cuống quýt hôn Giang Bình An như mưa sa bão táp, mãi đến khi nàng hết hơi ngộp thở, môi mọng xưng tấy thì nàng mới chịu buông tha cho tình lang. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Sanh con cho ta.

- Bình An, nếu l·y h·ôn ta sẽ không luyến tiếc Giả Đông Húc, không luyến tiếc cái căn nhà như địa ngục kia, nhưng ta luyến tiếc một thứ.

Chương 7: Vẽ đường cho hươu chạy

Vì con mà trong nguyên tác nàng cam tâm tự biến mình từ một mỹ nhân vạn người mê, trong trắng hồn nhiên bước ra từ nông thôn... trở thành một người đàn bà quỷ quyệt đa đoan, hại người thành tánh, thành một con đỉa hút máu đến c·hết nam vai chính Hà Vũ Trụ, tục danh là Ngốc Trụ. Do vậy mọi người từ yêu sinh hận, Tần Hoài Như lại biến thành nhân vật ngàn vạn người phỉ nhổ ghét bỏ.

- Vậy còn con trai của ta thì sao?

- Vậy ta xin nghe theo ý của chàng sắp đặt.

- Oái... cái anh chàng ma lem đáng ghét này...

Đây cũng là lý do vì sao Giang Bình An trước lúc lâm trận chiếm giữ Tần Hoài Như đã gào thét lên trong lòng, bỏ qua mọi định kiến của người khác về nàng, hiện giờ nàng chưa bị hắc hóa, vẫn cứu kịp.

- Không, không thể được, chàng không thể vì ta mà bị nguy hiểm được.

Nhưng giờ nàng đã có chỗ dựa vững chắc, nàng âm thầm thề đây sẽ là những giọt nước mắt cuối cùng nàng bị chồng làm tổn thương nên mới khóc, tương lai chắc chắn sẽ khác.

Tần Hoài Như nghe tình lang nhận xét quá chuẩn về con trai mình, nàng chán nản ỉu xìu như một quả bong bóng bị xì hơi, Giang Bình An an ủi:

Giang Bình An nét mặt ngạo nghễ cười ha hả.

Tần Hoài Như đã qua rồi cái tuổi mộng mơ mười tám đôi mươi, hễ ai đối xử dịu dàng ấm áp thì xiêu lòng, nàng chỉ xiêu lòng khi người đối xử tốt với nàng là một người nam nhân có kinh tế thu nhập tốt, ổn định. Đây là lý do vì sao tối nay nàng ngã gục trong vòng tay của Giang Bình An.

Tần Hoài Như mắt đẫm lệ mông lung nhìn nam nhân của nàng phát ngôn hùng hồn bá đạo: "... nếu nàng đã vì con mà dám vào địa ngục thì ta cũng có thể vì nữ nhân của mình mà tung hoành địa ngục..."

Lời nói chắc chắn của Giang Bình An đã mở ra trước mắt của Tần Hoài Như một khoảng trời hoàn toàn mới, đầy hoa thơm cỏ lạ, chim chóc hót véo von khác xa cái căn nhà bên chồng như địa ngục mà nàng đang ở.

- Con trai của nàng phải không?

- Tại sao? ta không màng danh tiết...

- Ta không muốn chàng phạm tội, nguy hiểm lắm, ta sẽ chọn trung sách, hy sinh danh tiết để được ở với con.

- Thật, rất nhiều người thấy tận mắt, nhưng chuyện nhà ai nấy biết, nên không ai nói ra mà thôi.

- Nàng sẽ không bao giờ bể bụng, trừ phi...

- Nhưng con trai của nàng nó sẽ hận nàng suốt đời vì chính nàng làm nó mang tiếng con hoang. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Nàng cứ yên tâm, chuyện đời còn dài lắm, gia đình chồng của nàng chắc chắn sẽ tan nát, khi đó con trai của nàng không nơi nương tựa thì nàng tha hồ rước về chăm lo cho nó, lúc đó ta sẽ phụ trợ nàng dạy dỗ cho nó nên người.

- Chuyện con trai nàng nói rất đúng, gia đình đó sẽ không buông bỏ đâu.

- Nếu ta l·y h·ôn thành công rồi bị đuổi ra khỏi nhà, con trai lớn bị họ bắt giữ, con gái nhỏ bị đuổi theo ta thì chàng có chấp nhận không?

- Vì sao?

Hạ sách là... ta g·iết chồng và mẹ chồng của nàng thật kín đáo, làm cho họ m·ất t·ích vĩnh viễn, như vậy sẽ chỉ còn lại mẹ con của nàng sống với nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Cách nào vậy Bình An? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Chắc chắn sẽ như vậy.

- Vậy ta phải làm sao?

- Ta cảm ơn chàng, Bình An. Tần Hoài Như này xin thề cả đời này chỉ cần Giang Bình An không chê không bỏ thì ta nguyện suốt đời hầu hạ chàng đến răng long đầu bạc.

Nhưng với chỉ số EQ quá cao, Tần Hoài Như đã âm thầm dự đoán Giang Bình An cố ý mượn tiền để giả nghèo giả khổ, tự tạo cho mình một lớp vỏ bọc túng thiếu nhằm tự vệ trong một môi trường sống quá nhiều thị phi ở tứ hợp viện.

Những ai chưa tới lượt trả nợ, Giang Bình An lại khéo léo mỗi cuối tháng đưa vài quả trứng gà xem như là cảm ơn và cũng là lợi tức, vì vậy ai cũng thích cho anh chàng này mượn tiền cả.

Tần Hoài Như nghe nhắc đến con trai thì hai mắt vụt sáng như sao, nàng như một người bị trúng ma pháp, bất chấp tất cả hỏi thăm:

- Ừm... con gái út luôn bị cha và bà nội của nó ghét bỏ, chắc chắn họ sẽ đuổi đi. Nhưng cháu trai đích tôn họ sẽ không đời nào buông tha, mà nó cũng là núm ruột do ta mang nặng đẻ đau mới sinh ra được, làm sao ta đành lòng bỏ lại.

- Dạ đúng.

Thượng sách là ta b·ắt c·óc con trai của nàng, giấu nó một thời gian sau đó thay tên đổi họ nó, rồi cho nó trở về sống với nàng.

Hàng loạt đòn t·ấn c·ông đùa giỡn của hai người tình nhân diễn ra ngay trên giường, sau một lúc mỏi mệt Tần Hoài Như thấp thỏm hỏi tình lang:

(PS: Hà Vũ Trụ là vai chính của nguyên tác phim truyền hình Tình mãn tứ hợp viện - một bộ phim gây xôn xao dư luận, đạt mức độ kỷ lục về lượt... chửi bới của khán giả, nhưng càng chửi càng xem, từ đó dẫn đến bức xúc trong quần chúng, tạo ra cả trăm bộ tác phẩm tiểu thuyết mạng liên quan đến Tứ hợp viện, trong đó có nguyên tác "Tứ hợp viện: Cuối cùng người thắng" của tác giả có bút danh Tào Thừa Tướng Đại Nhân)

- Không, nó sẽ không như vậy đâu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Vẽ đường cho hươu chạy