0
- Nếu Giang thủ tướng ngài muốn trồng cây phát triển nông nghiệp thì S quốc sau này sẽ dốc sức làm nông. Nhưng hiện tại mọi nơi đều đang hô hào chạy đua phát triển công nghiệp, S quốc đi ngược lại, liệu có đủ để làm dân giàu nước mạnh không?
- Ngài đừng băn khoăn, S quốc và Đại Thịnh sẽ trở thành trung tâm của thế giới, người dân hai nước sẽ giàu nhất, khỏe mạnh nhất, hạnh phúc nhất thế giới. Chạy theo công nghiệp mà bất chấp tất cả sẽ không bền lâu. Ngài có nhớ tháng 12/1952 vụ ô nhiễm sương mù l·àm c·hết mấy ngàn người và rất nhiều gia súc ở thành phố London không? Đó là hậu quả của việc phát triển công nghiệp ồ ạt, không tính tới tác hại.
- Có, ta có biết. Thành phố London đã được gọi luôn là thành phố sương mù từ lâu rồi. Nhưng không lẽ không có cách nào phát triển công nghiệp ở S quốc?
- Có, có nhiều nữa là đằng khác. Đợi khi đất nước thống nhất, người dân an cư lạc nghiệp, xã hội ổn định trở lại thì S quốc sẽ phát triển một nền công nghiệp đặc biệt.
- Đặc biệt? Đó là gì thế?
- Công nghiệp về năng lượng. Đây là căn bản của mọi nền công nghiệp khác.
- Ha ha ha... Thật là chờ mong. Nhưng ta còn một vài điều thắc mắc nữa trong mấy bữa nay.
- Xin mời ngài cứ hỏi tự nhiên.
- Ta thắc mắc về số phận q·uân đ·ội S Quốc Cộng Hòa sau khi bị Giang thủ tướng bắt giữ?
- Ta biết ngài lo lắng cho họ, nhưng ngài đừng lo, ta chỉ giữ họ vài tháng, khi cả nước ổn định tình hình thì ta sẽ giao trở lại. Lúc đó mọi người có thể xét xử họ theo luật pháp quy định.
- Giang thủ tướng, ở Đại Thịnh đế quốc có rất nhiều điều lạ: cho phép đa thê, không nhà tù, không q·uân đ·ội, không thu thuế... Sau này ngài làm thủ tướng S quốc, vậy ngài có thực hành chúng ở S quốc không?
- Không. Thực tế ta chỉ làm thủ tướng trên danh nghĩa, không can thiệp vào bất kỳ nội bộ hay lập pháp gì của S quốc cả. Ta chỉ phụ trách thu phục miền Nam, thống nhất đất nước, ngăn chặn và trừng phạt tất cả các các thế lực thù địch x·âm p·hạm quân sự vào S quốc. Ngoài ra về vấn đề kinh tế cũng vậy, S quốc hoàn toàn tự do phát triển, ta tin rằng có ngài dẫn dắt, lấy dân làm gốc thì người dân sẽ hạnh phúc.
- Nghĩa là ngài chỉ lo an ninh quốc phòng của S quốc?
- Đúng vậy, và không can thiệp bất kỳ điều gì khác kể cả q·uân đ·ội.
Ông nghe đến đây vừa thở phào nhẹ nhõm tránh khỏi được sự can thiệp của Giang Bình An vào đất nước, lại vừa cảm giác mất mát, không can thiệp đồng nghĩa với không trợ giúp quá nhiều. Ông suy nghĩ thêm rồi hỏi thăm tiếp tục:
- Ngài có lời khuyên gì sau khi thống nhất đất nước hay không?
- Ta có rất nhiều lời khuyên, nhưng không biết S quốc có chịu làm hay không thôi.
- Xin ngài cứ nói.
- Đầu tiên là khi vừa thống nhất đất nước. Nguyên tắc lấy dân làm gốc phải triệt để chấp hành. Dân ở đây không chỉ là nông dân nghèo khổ mà là tất cả dân chúng từ nghèo đến giàu, từ nông dân đến trí thức... Phải đảm bảo tất cả mọi người được an toàn về tính mạng và kể cả tài sản riêng. Nếu ai muốn ra đi, tháo chạy, cứ tùy ý, chỉ cần giữ được trật tự, an toàn là ổn. Như vậy hình ảnh một S quốc hoà bình thân thiện sẽ sống mãi, những ai bỏ chạy đi họ không biết chính họ bỏ qua điều gì đâu, chắc chắn sẽ có ngày họ hối hận và quay về.
Thứ hai là có thể dần dần loại bỏ hoàn toàn q·uân đ·ội vì ta đã đảm bảo an ninh lãnh thổ rồi. Riêng hai quần đảo Hoàng Kim và Bạch Kim thì có thể đóng quân tự vệ trấn giữ biển Đông. Làm được như vậy S quốc sẽ nhẹ gánh nặng kinh tế rất nhiều.
(PS: hai quần đảo này cũng vậy nhé mọi người, hãy thông cảm Tú Xê, nếu lỡ có làm ai bực bội thì cứ mua gạch ném Tú Xê, hoặc mua bia cho Tú Xê say mòng mòng cũng được, xin cảm ơn và trân trọng)
Thứ ba là đừng làm theo Bắc Kinh tập trung ruộng đất, ta vừa mới cứu 350 triệu người dân đói rét, họ đều bị chính sách tập trung ruộng đất làm hại. Cứ để nông dân phát huy năng lực của họ thì mọi người sẽ ấm no, quốc gia sẽ giàu mạnh.
Thứ tư là khi nào cần thì có thể thực hiện kế hoạch của ta để phát triển nền nông nghiệp và công nghiệp, sớm đưa S quốc thành cường quốc đứng đầu thế giới.
Bốn điều này ngài cứ về nghiên cứu với mọi người từ từ là được. Riêng việc đất nước sau khi thống nhất bị thiếu tiền thì ngài đừng lo lắng, ta sẽ có một món quà tặng cho đất nước nhân dịp thống nhất, như vậy sẽ không cần phải đi ngoại giao nhờ vả người khác.
Chủ tịch Hà nghe Giang Bình An chân tình nói một hơi dài, trong này có 4 lời khuyên và một lời hứa tặng quà, toàn là của quý. Ông suy nghĩ:
"Giang thủ tướng là bậc thần tiên, đã khuyên tất có hữu dụng. Nhưng đúng như lời của Giang thủ tướng nói, đây là đại sự, phải mau chóng bàn bạc lấy ý kiến của mọi người. Trong đó dường như lời khuyên lấy dân làm gốc là quan trọng nhất, điều này thật đúng với tâm niệm của ta"
Câu chuyện đến đây là kết thúc, Người ngồi suy tư trầm mặc. Còn Giang Bình An thì nhắm mắt dưỡng thần, hắn đã cố gắng góp ý, nhưng mọi việc tiến triển như thế nào rất khó nói, bởi vì S quốc hoàn toàn khác với Đại Thịnh đế quốc.
Đại Thịnh đế quốc bắt đầu từ con số 0, Giang Bình An có thể thoải mái mua rất nhiều người máy để quản lý đất nước. Còn S quốc thì không thể, nhưng việc đất nước thống nhất độc lập trước 15 năm khi chủ tịch Hà còn khỏe mạnh, chắc chắn sẽ làm S quốc càng ngày càng giàu mạnh.
...
7h tối, hai người về tới Hano.
Sau khi chào hỏi giới thiệu, Giang Bình An về nhà tiếp khách nghỉ tạm, còn chủ tịch Hà thì tổ chức cuộc họp cấp cao ngay lập tức, cuộc họp này liên quan đến thân phận, khả năng thông thần của Giang Bình An, việc hắn sẽ làm thủ tướng trên danh nghĩa, về 4 lời khuyên, về việc tiếp thu chính quyền miền Nam, về đường hướng tương lai của đất nước...
...
Cả đêm 31/12 này phía mặt trận giải phóng miền Nam cũng thức trắng đêm. Mệnh lệnh cấp cao tối mật từ Hano đã truyền khắp miền Nam, tất cả phải chuẩn bị sẵn sàng để 5h sáng mai, ngày 1/1/1961, tiếp thu toàn bộ miền Nam S quốc.
Tâm trạng mọi người vừa phấn khích tột cùng lại vừa ngạc nhiên cực độ. Phấn khích vì miền Nam đi trước về sau, cuối cùng cũng về được đích.
Còn ngạc nhiên thì là vì không biết nguyên nhân. Không có nổi dậy, không có nổ súng, chỉ chờ 5h sáng là vào tiếp thu tất cả, mà hiện tại kẻ địch vẫn còn lù lù, đang nhậu nhẹt linh đình chúc mừng đêm giao thừa tết Tây...
Nhưng quân lệnh nặng như núi, chấp hành mệnh lệnh là thiên chức của người lính. Huống hồ mệnh lệnh lại rất dễ dàng, chỉ là sẵn sàng tiếp thu chứ không phải là sẵn sàng chiến đấu, không nổ súng, không đổ máu, không hy sinh mất mát đồng đội nào cả.
Mọi người suy nghĩ đi suy nghĩ lại, cuối cùng chỉ còn lại một ý nghĩ quanh quẩn trong đầu cực kỳ hấp dẫn:
- Nếu mệnh lệnh này là có thật và chính xác, nếu trời cao phù hộ miền Nam được giải phóng trong đêm nay... Thì trời ơi... Miền Nam cuối cùng cũng về đích, cũng thống nhất độc lập... Cầu trời phù hộ... Các anh em ngã xuống trước nhớ phù hộ cho đêm nay thành công... Phù hộ cho phép màu hiện ra...
...
Thế gian đôi lúc rất kỳ diệu, việc mọi người tưởng rằng khó khăn nhất thì đôi khi nó lại được thực hiện dễ dàng, nhanh chóng nhất.
Giang Bình An xuất phát lúc 1h20' sáng ngày 1/1/1961, hoàn thành công việc thu hút hết tất cả quan quân của S Quốc Cộng Hòa vào không gian trữ vật rồi trở về lúc 4h18' sáng, trong đó chủ yếu chỉ tốn thời gian cho Hắc Phi Long bay đi mà thôi. Cả quá trình diễn ra êm ắng, không ai hay biết, hắn chỉ thu người, để lại đầy đất v·ũ k·hí trang bị, xe tăng thiết giáp, trực thăng phi cơ... cho mặt trận giải phóng miền Nam tiếp thu.
Cả phái đoàn của chủ tịch Hà nhìn hắn bay đi rồi bay về bằng Hắc Phi Long, họ chờ đợi ngay trong sân của nhà tiếp khách, mãi cho đến lúc hắn về và vui vẻ thông báo:
- Mọi người yên tâm, tất cả đã xong. Có thể thông báo tiếp thu toàn miền Nam đúng theo kế hoạch. Xem như hiện tại S quốc đã độc lập, ta là thủ tướng danh nghĩa, xin tặng một món quà cho S quốc xây dựng lại đất nước.
Nói xong, hắn phất tay áo, mọi người không hiểu gì về cái phất tay này, chỉ có chủ tịch Hà là hiểu và chờ mong nhìn chằm chằm phép màu sắp xảy ra.
Trên sân nhà khách to rộng, bỗng nhiên xuất hiện một đống vàng thỏi vàng chóe trên sân, chúng xếp vuông vức thành một cái nền nhà nhỏ 5*10m², cao lên nửa mét.
Hơn hai mươi người cán bộ cấp cao nhất đang ở đây có thể thoải mái leo vào cái nền nhà vàng ròng ấy mà vẫn còn dư chỗ. Mọi người bị kinh ngạc không thốt nên lời.
Chủ tịch Hà dù biết trước là có quà tặng, không bị quá kinh ngạc như mọi người, nhưng cái đống vàng này quá lớn, ông vẫn bị bất ngờ cực kỳ, ông hơi run giọng hỏi thăm về món quà tặng khổng lồ này:
- Giang thủ tướng, vàng nhiều quá, ngài đưa tặng đất nước bao nhiêu vậy?
- Mỗi thỏi là 1 kg vàng ròng. Tổng cộng 500 tấn, tức là 500.000 thỏi. Ta xin phép được cáo từ về nghỉ ngơi trước.
Giang Bình An đi vào phòng tiếp khách để nghỉ ngơi, phía sau lưng chủ tịch Hà lập tức đánh thức mọi người:
- Mau... Mau... Đi thông báo phát lệnh tiếp thu chính quyền ở miền Nam, chúng ta thống nhất rồi, độc lập cả nước rồi.
Mọi người sực tỉnh cuống cuồng hành động, một đồng chí hỏi ông:
- Vậy còn số vàng này thì sao thưa chủ tịch?
- Giang thủ tướng cũng là thủ tướng của S quốc ta, ngài đã tặng quà thì đất nước ta sẽ vui mừng đón nhận. Giờ các chú cho người kiểm kê cẩn thận rồi cất vào kho bạc, món quà quý báu này sẽ là vốn liếng xây dựng lại S quốc giàu đẹp.
Vậy là lại thêm một nhóm người bận rộn kiểm kê 500 tấn vàng, chủ tịch Hà cả người bần thần như trong mơ, ông thì thầm:
- Vậy là miền Nam giải phóng rồi sao, thống nhất rồi sao...
(PS: Cửa hàng ảo gia công ra mỗi thỏi vàng 1kg có chiều dài - rộng - cao là khoảng 10*5*1cm³.
1cm³ vàng nặng 19,6g, 1kg vàng chiếm 51cm³
500.000 thỏi vàng này được xếp ngang 100, dài 100 và cao 50 lớp.
Chiếm diện tích: rộng 5m, dài 10m và cao 0,5m)