Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 76. Tự do lựa chọn
Dẫu rằng 99,9% công việc đều có các phó thủ tướng và các bộ làm sẵn, nhưng 0,1% vấn đề vẫn như trăm dâu đổ đầu tằm, trút lên đầu Giang thủ tướng.
Hơn 2 giờ vật vã báo cáo - nghe báo cáo - chất vấn - trả lời chất vấn - xin xỏ - đáp ứng... Thì Giang thủ tướng đã tổng kết lại được vài vấn đề trọng tâm:
1. Về ngoại thương, chuẩn bị tung ra Thịnh tệ để giao dịch.
2. Về quốc phòng thì cần mua thêm 40 triệu phù điêu quốc kỳ theo dõi. Xem ra sự nghiệp rình mò của đế quốc càng đi càng xa, nhưng muốn mọi người an toàn, mọi tội ác bị t·rừng t·rị... thì cái giá phải trả không cao lắm. Tất cả dữ liệu đều do người máy lưu trữ và chắt lọc, không có bất kỳ thông tin nào rò rỉ, như vậy xem như mọi người hoàn toàn không hay không biết.
3. Về công nghiệp thì đã định được vị trí của một quân khu cũ, nơi đây bằng phẳng, gần biển gần sông thuận tiện giao thông, lại còn gần cả sân bay.
Yêu cầu lắp đặt một khu công nghiệp cỡ trung để phục vụ nhu cầu nội địa: in tiền, các hóa mỹ phẩm không gây hại môi trường...
4. Về nông nghiệp thì chiều nay Giang Bình An phải thực hiện hứa hẹn tặng 200 triệu xe đạp.
5. Giao Thông: xây dựng hệ thống giao thông đường sắt, đường bộ, đường thủy, đường hàng không hoạt động bằng pin Hydro siêu tiết kiệm.
6. Tài Chính Ngân Hàng: cần mua 100 tỷ tt đặt làm từ cửa hàng ảo.
7. Thông Tin Truyền Thông: mua nhiều màn hình ti vi lớn, kèm hệ thống loa để trang bị tất cả khu dân cư... chuyên phát phim hoạt hình, phim lẻ để tăng cao dân trí, tuyên truyền về đế quốc hoà bình giàu đẹp, về thế giới...
8. Giáo D·ụ·c: cần 70.000 ngôi trường cấp 1, 70.000 người máy làm hiệu trưởng, tập sách, dụng cụ, đồng phục... cho 70 triệu học sinh 6-10 tuổi. Ngày 10/1 sẽ khai giảng.
9. Y tế: cần bác sĩ, y tá cho 3.500 khu khám và điều trị. 10 bác sĩ, 10 y tá cho mỗi khu, tổng cộng cần 70.000 người máy, trong đó có bác sĩ Tây y và cả Đông Y. Cần mua, thuốc men, thiết bị khám chữa bệnh tiên tiến, hiện đại...
(PS: toàn là số liệu nên không viết nhiều sợ mọi người nhức đầu. Thư hữu có thể bỏ qua hoặc có thể đọc sơ để hiểu về đế quốc lý tưởng)
...
Cuộc họp báo cáo vừa xong, Giang Bình An bắt đầu tranh thủ giải quyết những việc cấp bách nhất, đầu tiên là giao 200 triệu xe đạp gửi tặng công nhân vào ngày mai. Giá xe đạp cũng không cao:
100HP/chiếc. 200 triệu chiếc: 20 tỷ HP.
Vừa đi giao xe trở về là đã gần tới giờ ăn cơm chiều. Không hiểu sao vừa thấy hắn thì Hà Vũ Thủy mặt mày lại đỏ ké như mấy người uống rượu say và lẻn đi mất, hắn định hỏi thăm nhưng đã kịp chợt nhớ lại, thì ra nàng biết mình sắp phải làm vợ người nên mới e thẹn ngượng ngùng như vậy.
Việc này nhắc nhở Giang Bình An cần phải quan tâm hơn cô vợ thứ tư này. Đạo xử sự trong nhà không thể nào nhất bên trọng nhất bên khinh, cả ba gia đình vợ lớn, vợ hai, vợ ba đều có sính lễ dạm ngõ đàng hoàng, nay đến phiên vợ tư cũng không thể thiếu.
Thế là một buổi tiệc đại gia đình được tổ chức ngay lập tức. Một là để gặp lại mọi người sau thời gian hắn đi Việt Nam, hai là đưa tặng sính lễ hỏi cưới Hà Vũ Thủy theo đúng phong tục.
Các cô vợ vui vẻ tất bật đi mời người nhà, tất cả đều sống trong Thịnh Cung nên rất dễ dàng tụ họp. Ngay cả Hà Vũ Trụ, tức Ngốc Trụ, cũng vừa từ chỗ lão tổng Bạch Thắng trở về. Còn việc nấu nướng mấy bàn tiệc thì đã có nhóm người máy đầu bếp chuyên nghiệp của Thịnh Cung, làm nhanh gọn lẹ, đảm bảo sắc hương vị toàn.
Buổi họp mặt gia đình làm thành 4 bàn. Bên nhà Lâu gia chỉ có cha mẹ vợ, bên Hà gia chỉ có anh vợ. Đợt đưa sính lễ này Giang Bình An quyết định đưa cả 4 phần cùng một lúc để cho quân bình lại bốn nhà, tránh nặng nhẹ không đều.
Sính lễ cũng không quá rườm rà, chỉ một hộp gỗ nhỏ chứa 400 lượng vàng, và thêm một cặp vòng ngọc phỉ thúy, chất lượng cao nhất Đế vương lục.
Cặp vòng này và mỗi miếng vàng đều có khắc dòng chữ:
Giang Thủ Tướng Nhạc Gia
Về sau cả 4 nhà đều gìn giữ lại sính lễ này để làm của gia truyền, kỷ niệm người con rể tài phép thông thiên của gia tộc.
Sau đó là tới lễ tế bái cao đường, Giang Bình An và 4 cô vợ cùng quỳ bái, mọi người không chịu cho hắn quỳ, nhưng hắn lại nói kiên quyết:
- Ta đúng là thủ tướng, nhưng là ở bên ngoài, còn về đến nhà chỉ là con rể.
Sau đó hắn vẫn cùng vợ lễ bái 3 bái, dâng trà thơm tỏ hiếu đạo hẳn hòi.
Nhưng mà nói thật, có trời đất chứng giám, Giang Bình An thật sự quá muốn đấm vỡ mặt tên anh vợ đáng ghét Ngốc Trụ.
Ai đời anh vợ mà cứ ngó chằm chằm vợ riêng của em rể là sao?
Thật là nhức đầu, nhưng không biết làm sao, Giang Bình An đành nghĩ ra hạ sách:
"Hừ, cái tên Ngốc Trụ này đ·ánh c·hết cái nết không chừa, cứ thấy Hoài Như là si mê như điếu đổ... Ngày mai ta phải cho người nhắn với lão tổng Bạch Thắng tìm người mai mối cưới vợ luôn cho hắn mới được. Tới lúc đó hắn mà còn dám ngó Hoài Như nữa thì thôi hết thuốc chữa, cho đi lưu đày biệt xứ luôn là vừa"
...
Lúc tiệc sắp tàn, hoàng đế Phổ Nghi có ghé vào thăm, mới qua vài ngày mà hoàng đế đã trẻ lại mấy tuổi, dáng người đi đứng như long hành hổ bộ. Hoàng đế Phổ Nghi thật tâm muốn chúc phúc cho Giang Bình An, nhưng ngặt nỗi không biết tặng quà gì cho vị Thần Tiên Thủ Tướng này cả.
Cuối cùng ngay tại hiện trường buổi tiệc, hoàng đế Phổ Nghi cho thị nữ chuẩn bị thư án cùng văn phòng tứ bảo rồi tự tay viết tặng hai câu đối:
Thần tiên hạ phàm độ nạn dân
Thủ tướng đăng triều hưng Đại Thịnh
Sau đó hoàng đế Phổ Nghi lại ghi ngày tháng, người tặng, rồi đóng dấu ngọc ấn.
Lúc sắp rời đi, hoàng đế Phổ Nghi lại kéo Giang Bình An vào thư phòng trò chuyện riêng.
- Bình An, bên S quốc sao rồi? Ta có nghe thống nhất độc lập, rồi bên Đại Thịnh thông báo thừa nhận, kết giao, hợp tác... Nhưng tình hình cụ thể thì không biết.
- Ồ... Bệ hạ thứ lỗi, là ta và các quan chức sơ sót. Chúng ta bị thiếu mảng báo chí tin tức trong và ngoài nước. Chuyện này sẽ do bộ Thông Tin Truyền Thông lo. Mỗi ngày sẽ có người tổng hợp tin tức trong nước, ngoài nước làm thành nhật báo gửi đến bệ hạ xem xét.
- Rất tốt. Đây đúng là thứ ta cần. Ngoài ra ta thấy Thịnh Cung còn thiếu một thứ quan trọng.
- Thứ gì vậy bệ hạ?
- Tàng thư các. Ta thích đọc sách, nhưng Thịnh Cung không có, vả lại sắp tới lễ đăng cơ, lúc đó các khách quý đến đây, nếu có thư viện to lớn, quý giá thì sẽ tạo ấn tượng tốt hơn.
- Bệ hạ nói chí phải. Ta sẽ chuẩn bị ngay một tàng thư các.
Hoàng đế Phổ Nghi bỗng nhiên hạ thấp giọng nói:
- Ái khanh, ta thấy mấy hôm nay trong người rất thoải mái, chỗ đó của ta đã có lại phản ứng sau mấy chục năm nay. Vậy bây giờ ta có thể ... không?
Giang Bình An lắc đầu.
- D·ụ·c tốc bất đạt. Ta mong bệ hạ hãy kiên nhẫn chờ đợi, nhưng hiện tại có một việc nên làm ngay.
- Việc gì?
- Tìm ý trung nhân để chuẩn bị lập hoàng hậu, tốt nhất là lập hậu trong ngày xưng đế luôn cho trang trọng.
- Ý của khanh là ta tự do lựa chọn?
- Ồ dĩ nhiên rồi, đây là luật pháp căn bản của nước ta mà. Con người có quyền được tự do sống, tự do hạnh phúc...
- Khà khà khà... Tuyệt... Tuyệt... Tuyệt...
- Bệ hạ đã có ý trung nhân?
- Phải, mấy bữa nay đi chu du khắp thiên hạ. Ta đã thầm để ý một người con gái nết na hiền hậu, sắc nước hương trời. Nhưng ta chưa dám ngỏ lời vì bề ngoài của ta vẫn quá già nua.
- Vậy là quá tốt rồi. Ta sẽ cho người tiếp xúc người đó để điều tra. Chỉ cần không phải sát thủ, gián điệp... Thì đích thân ta sẽ đem sính lễ đến mai mối giùm cho bệ hạ. Ta tin chắc chắn rằng nếu thủ tướng ra mặt làm mai cho hoàng đế mà còn bị từ chối thì...
- Thì sao?
- Thì ta ký sắc lệnh tuyển nàng vào cung làm thị nữ cho bệ hạ chứ sao.
- Ấy ấy đừng... Có chuyện gì từ từ nói đã, ái khanh đừng tổn thương người ta.
Giang Bình An giơ cao ngón tay cái khen ngợi:
- Bệ hạ quả thật chân quân tử. Ta tin bệ hạ thật lòng yêu cô ta. Vậy bệ hạ có thể dành ra thời gian để qua lại với bên đó, hoặc gửi thư từ tạo cảm tình trước đi. Mọi chuyện tùy duyên phận vậy.
- Đúng đúng... Mọi chuyện hãy tùy duyên, hãy để ta có thời gian làm quen với nàng, cảm phục nàng. Nếu đến lúc đó mà nàng vẫn không thích ta thì... ái khanh hãy ra tay.
- ???