0
Trong không khí vui vẻ như vậy, Giang thủ tướng lại di chuyển một vòng khắp đế quốc, hoàn thiện bổ sung yêu cầu của các bộ nêu ra trong buổi báo cáo. Ví tiền ảo liên tục chi ra, Giang Bình An xài tiền ảo HP đến độ rung tay, hắn rên rỉ:
- Trời ơi, chuyến này xuất huyết quá nhiều rồi...
Tổng chi ra hơn 490 tỷ HP
Giờ ví tiền chỉ còn lại:
Tồn: 304 tỷ HP
Tổng chi: 722 tỷ HP
Giang Bình An lần này chi ra 490 tỷ HP, trong đó đầu to nhất thuộc về tiền mua giống hạt Dù Bạch Kim: 150 tấn hạt, hết 300 tỷ HP.
Còn lại 190 tỷ thì đủ thứ thượng vàng hạ cám, từ trường học, khu công nghiệp, máy bay, tàu thủy cho đến quyển tập, cây viết, đồng phục học sinh...
Nhưng rên rỉ theo thói quen tiết kiệm ngày xưa vậy thôi chứ Giang Bình An không hề hối hận, chắc chắn lần xuất huyết này sẽ mang lại diện mạo rất mới cho đế quốc.
Đế quốc lý tưởng mà hắn muốn xây dựng đang dần dần hoàn thiện hơn từng chút một.
...
10h tối cùng ngày, 5/1, Giang Bình An cầm trong tay một viên đan dược, nó chỉ to bằng viên bi, có màu trắng tỏa mùi thơm phức và nói với các cô vợ:
- Giờ ta phải uống đan dược này để tu luyện theo yêu cầu của sư phụ.
Vợ cả Tần Hoài Như rất n·hạy c·ảm, nàng biết việc uống thuốc này không tầm thường nên phu quân mới thông báo, chứ nếu không thì phu quân đã uống một cách im lặng. Nàng lo lắng hỏi:
- Đây là thuốc gì vậy chàng?
- Đây là trung cấp Cường Thân đan, viên thuốc này đáng lẽ ta đã uống mấy bữa trước, nhưng việc bên S quốc và Đại Thịnh quá nhiều, mới trì hoãn đến bây giờ.
- Có phải sẽ có triệu chứng không tốt hoặc nguy hiểm không vậy hả chàng?
Giang Bình An mỉm cười nhìn Tần Hoài Như, hắn không thể không công nhận rằng nàng quá nhạy bén.
- Có chút phản ứng bất lương, nhưng sẽ không đến nỗi nào. Việc tu luyện đâu có gì là dễ, ta thông báo trước cho mấy nàng đừng quá lo lắng mà thôi, khà khà khà...
Đây là mấy tiếng cười khà khà cuối cùng của hắn trong tối đó.
Suốt 12 tiếng đồng hồ ròng rã sau đó, hắn đau đớn vật vã kinh khủng. Hắn mong muốn đầu đau đớn quá sẽ ngất xỉu như một cơ chế tự vệ của bản thân, nhưng hắn đã lầm, không những không ngất xỉu mà dược lực còn làm đầu óc của hắn thanh tỉnh lạ thường, khiến hắn buộc phải nhận hết mọi cảm giác đau đớn từ khắp thân thể truyền về. Giang Bình An chán ghét chửi thầm:
"Moá nó... Đan dược này chắc chuyên dành cho mấy tay thích tự ngược, hoặc dành cho việc t·ra t·ấn phạm nhân đây mà... Hừ hừ hừ... Đau c·hết ta mất"
Đau quá, Giang Bình An nghiến hai hàm răng lung tung, may mắn là các cô vợ quan sát thấy không ổn liền vội lót khăn vào miệng chồng, tránh cho hắn cắn trúng lưỡi.
Giang Bình An phán đoán, dược lực của viên trung cấp Cường Thân đan quá lớn so với thân thể hiện giờ của hắn nên nó phát tác làm hắn trở tay không kịp. Năng lượng từ đan dược liên tục tuôn trào đấu đá lung tung trong cơ thể, làm hắn cảm thấy mình như một quả bóng hơi sắp nổ tung.
Bên ngoài cơ thể thì mồ hôi của Giang Bình An chảy thành dòng, có nguy cơ bị mất nước, các cô vợ mau chóng cởi bỏ hết quần áo của chồng, vừa lau chùi vừa nóng ruột nóng gan.
Các nàng muốn cho hắn uống nước nhưng không dám mở khăn vì sợ cắn lưỡi.
Cuối cùng nhờ Giang Bình An còn tỉnh táo đầu óc, nên kịp nhờ cửa hàng ảo tìm kiếm và mua gấp một khoang dịch dinh dưỡng, loại chuyên cung cấp để các võ giả cao cấp đột phá ở các thế giới liên vũ trụ.
Nhờ có dịch dinh dưỡng thẩm thấu qua da mà Giang Bình An đã bổ sung được nước, và dinh dưỡng đủ cho quá trình cải tạo thân thể.
Nhưng đau đớn như xé da xé thịt là không tránh khỏi, xương cốt cũng đau như kim chích từng cơn...
Dày vò chịu đựng mãi đến 10h sáng hôm sau, dược lực của trung cấp Cường Thân đan mới trôi qua, Giang Bình An có cảm giác hắn giờ đây giống như một tấm giẻ rách nát, nhưng hạnh phúc nhất là hắn đã có thể ngủ, không còn bị dược lực bắt buộc thanh tỉnh nữa.
...
Giấc ngủ này Giang Bình An ngủ hơn 12 giờ đồng hồ.
10h tối ngày 6/1, hắn mở mắt ra, thấy mình vẫn đang nằm trên giường, bốn cô vợ thì nằm ngủ hai bên.
Cảm giác thanh tỉnh trở lại, hai mắt của hắn mở ra thao láo, Giang Bình An không ngủ được, hiện tại thân mình nhờ vợ lau tẩy và thay sẵn đồ nên khỏi phải tắm rửa.
Nhìn thêm một lần nữa bốn mỹ kiều thê ngủ say, hắn thấy thật ấm lòng, vợ chồng lúc hoạn nạn ốm đau chăm sóc lẫn nhau thật là hạnh phúc.
Giang Bình An ra ngồi ở đại sảnh cảm nhận cơ thể của mình, cảm giác mất trọng lực lại đến một lần nữa, lần này còn nghiêm trọng hơn cả lần trước, hắn cảm giác mình thật sự muốn bay bay.
Gọi ra cửa hàng ảo, trước tiên Giang Bình An xem xét số liệu tổng hợp của bản thân:
55/100
Một con số rất bình thường, quả nhiên là trung cấp, nên cho ra số liệu cũng rất trung bình. Nhưng muốn có được đâu phải dễ. Đầu tiên là phải uống tiểu Cường Thân đan rồi tập luyện cực lực. Sau đó bỏ ra 20 triệu HP mua trung cấp Cường Thân đan, chịu đau đớn nguy hiểm suốt 12h...
55/100 nghĩa là về cơ bản mạnh hơn người thường 5 lần rưỡi. Ví dụ như người bình thường có thể vác một bao xi măng 50 kg một cách không quá nhẹ cũng không quá nặng. Thì theo lý thuyết hiện giờ Giang Bình An đã có thể vác 5 bao rưỡi xi măng một cách sảng khoái.
Cũng tức là vác trên vai 250 kg một cách bình thường.
Đây chỉ là về sức mạnh, còn về tốc độ, sự dẻo dai, sức chịu đựng, phản ứng... của Giang Bình An cũng cao hơn người thường 4-5 lần. Nếu tổng hợp lại chúng thì sẽ tạo ra một sức mạnh tổng quát rất lớn.
Nhưng điều gì cũng vậy, có quá nhiều, quá đột nhiên thì sẽ gây rắc rối vì chưa nắm giữ được. Giang Bình An hiện tại hoàn toàn không kiểm soát được sức mạnh bản thân.
Đêm khuya thanh vắng, Giang Bình An tranh thủ tìm kiếm biện pháp để giúp tập luyện mau chóng hơn cách tập luyện thông thường quá phí thời gian
Trước tiên vì cơ thể cảm giác mất trọng lực, hắn sẽ chú ý tìm kiếm trong cửa hàng ảo các mục liên quan đến tập luyện có trọng lực.
Cuối cùng kết quả ra rất tốt, hắn chọn được một phòng tập điều chỉnh trọng lực đa năng trị giá: 100 triệu HP.
Giang Bình An lựa chọn loại có kích cỡ trung bình 20*20m², cao 4m đủ để bỏ vào phòng tập gym riêng của nhà hắn.
(PS: Thịnh Cung là vương cung theo kiến trúc hiện đại nên có các phòng tập gym, đặc biệt là các đại biệt thự trên tầng 10)
Đúng 10h20' Giang Bình An vào tập luyện phòng trọng lực lần đầu tiên trong đời, phòng này vẫn sử dụng thanh năng lượng sơ cấp để hoạt động, tùy theo mức điều chỉnh trọng lực mà tiêu hao nhiều ít khác nhau.
Lần này trí tuệ nhân tạo khá cao cấp, nhà sản xuất rất tâm lý việc nam khách hàng tập gym cần cái gì nên đã cho hiển thị luôn cả hình ảnh 3D một siêu cấp mỹ nữ đại diện cho trí tuệ nhân tạo.
Giang Bình An miệng khô lưỡi đắng, nhìn siêu mỹ nhân 3D trước mặt mà cười khổ, hắn đặt tên cho nó là Venus, một nữ thần có sắc đẹp khó cưỡng lại.
Sau đó Venus bắt đầu công tác, nó thoăn thoắt giới thiệu tất cả công năng và các lưu ý khi sử dụng phòng tập trọng lực và sau đó nghe theo yêu cầu của Giang Bình An từ từ tăng lên trọng lực:
1,05 lần trọng lực trái đất
1,1
1,2
1,3
1,4
Đến 1,4 thì hắn đã có cảm nhận được áp lực sau đó thử bắt đầu tập luyện theo sự hướng dẫn của Venus.
Mồ hôi nhễ nhại...
Vận động miệt mài...
Mỗi lần quá mệt thì Venus lại đến bên cạnh thỏ thẻ cổ vũ, chủ nhân Giang Bình An vừa nhìn thấy Venus trong bộ áo... bikini dây nhợ mỏng manh thì lập tức adrenaline tăng cao mãnh liệt, chúng hóa thành một luồng sức mạnh hồng hoang, giúp cho Giang Bình An tiếp tục hăng say tập luyện.
Khi thấy thiếu năng lượng hoặc đói thì hắn ăn chu quả ào ào để bổ sung năng lượng và dinh dưỡng.
Giang Bình An thầm chấm cho nhà sản xuất triệu like về Venus, nhưng đồng thời hắn cũng may mắn đây chỉ là ảo ảnh 3D, chứ nếu là búp bê gì gì kia, thì chắc vào đây càng tập càng héo là cái chắc.
...
Trong lúc Giang Bình An ráo riết tập luyện để nắm giữ sức mạnh của bản thân. Thì ở Bắc Kinh xa xôi phương Bắc, các đại lão lại đang tím ruột bầm gan dò hỏi tin tức gần hai ngàn gián điệp, đặc công, sát thủ đã gửi xuống phương Nam.
- Chúng ta có nhận được tin tình báo gửi về không?
- Vẫn không có, hiện giờ đã qua 10 ngày, tất cả đều bặt vô âm tín. Tín hiệu sóng điện từ hoàn toàn bị cắt đứt, không có cách nào truyền vào Hoa Nam cũng như không có nhận được bất kỳ tin nào lọt ra khỏi Hoa Nam.
- Vậy còn người đâu? Tới tận 2.000 tinh anh, bọn họ đâu rồi?
- Không thấy ai phản hồi cả.
- Bị bắt ở biên giới sao?
- Không, biên giới hoàn toàn trống rỗng, không đồn biên phòng, không lính biên phòng. Cho dù là các thôn làng gần biên giới, chúng ta vẫn không phát hiện được q·uân đ·ội của Đại Thịnh. Chỉ có điều...
- Có điều gì?
- Chỉ có điều là người của ta tuy vượt qua biên giới an toàn 100% nhưng đều thất liên lạc, không để lại chút dấu vết nào cả, giống như chọi đá xuống biển vậy, vào bao nhiêu mất bấy nhiêu.
Hàng loạt tiếng hít hà kinh ngạc vang lên trong phòng họp.
- Vào bao nhiêu mất bấy nhiêu ư? Không lẽ chúng ta chịu thua, bó tay chịu nhục sao?
Một người quá bức xúc, bực bội la lên:
- Ta không tin... Không thể nào không có một chút tin tức tốt nào cả!
- Ừ thì... Tin tức tốt là có... Nhưng...
- Sao ông không nói sớm!
- Còn nhưng nhị cái gì nữa, nói mau...