Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 32 (Ngọc Trung Thạch). Ứng nghiệm nhưng hơi khác

Chương 32 (Ngọc Trung Thạch). Ứng nghiệm nhưng hơi khác


Lời chị Huyền vừa ra anh Hùng liền nghe theo răm rắp, Thạch cười cười chuẩn bị máy quay và đạo cụ.

Clip này đã là clip thứ 5, cậu rất thành thạo trong việc giới thiệu và thao tác...

Đến phần quan trọng nhất, Thạch cho anh Hùng chọn hoa, anh chọn hoa màu hồng tím nói rằng chị Huyền thích nhất, nó là màu đại diện cho lãng mạn, ch·ung t·hủy và màu xác pháo vu quy.

Cả hai anh em cùng nhau cầm phần cành, phần nụ hoa được khăn lụa che lại, Thạch đọc thần chú như thường lệ, thần chú vang lên thì khăn lụa nhúc nhích và phình to lên...

Khán giả la hét, Thạch buông tay cho anh Hùng cầm hoa một mình, tay anh run run bóc ra khăn lụa.

Bên trong lộ ra một bó hoa hồng tươi thắm, được làm từ một cành, hoa ở giữa chính là nụ ban đầu, 4 hoa còn lại là từ 4 nách lá tiếp theo mọc vươn lên... mỗi bông hoa vẫn to lớn hơn bát cơm.

- Wow...

- Trời ơi...

- Cành hoa cầm trên tay không thay đổi được sao lại mọc ra 4 bông khác???

- Úi dào... vậy mới gọi là ảo thuật chứ lị!

- Tui cũng muốn...

- Ờ... thử đi... giá có một triệu hà!

- Oài... chắc thôi...

- Ha ha ha... ông ngán thì chơi giá 500 k kìa!

- Sao ông không chơi?

- Tui ngán... ờ... hay là tụi mình hùn chơi!

- Hùn thì dễ... chút nữa ai lấy bông? Bông đâu tặng bạn gái?

- Ờ há...

Tiếng hò reo bàn tán làm buổi trưa của quán dậy sóng, anh Hùng là người xúc động nhất, nghẹn ngào không nói nên lời chỉ đến bên trao hoa tặng chị Huyền, chị xúc động nhận hoa và ôm anh Hùng trong tiếng vỗ tay của mọi người.

...

Buổi trưa vắng khách, thế nhưng vẫn có vài clip tự quay của khách phát tán lên mạng trước cả Thạch Vlog.

Các clip này nhanh chóng được mọi người chú ý vì tính quá ảo của nó, mọi người đều hoài nghi nên làn sóng checking mới lại được dân cư mạng trong vùng ấp ủ...

Anh Hùng qua cơn xúc động đã về công ty làm việc, chị Huyền giao quán cho Thạch và mọi người tự quản để đi xem bên quán mới thi công trang trí đến đâu.

Có tiền từ anh Hùng, chị Huyền mạnh mẽ yêu cầu đội thi công trang trí thêm nhiều hạng mục để làm quán trở nên cao cấp như một phòng trà thực thụ... phần sân khấu, âm thanh được chú trọng rất nhiều, đảm bảo chất lượng nghe nhìn... có hẳn phòng thay đồ và nghỉ ngơi riêng tư cho nghệ sĩ...

...

Trong khi đó ở quán cũ khách khứa vẫn lai rai, có ít người định trải nghiệm ảo thuật cấp 3 nhưng đều chùng bước với giá tiền: 500 k - 1 triệu.

Khách hỏi vì sao lấy đắt thế thì Thạch giải thích: 1 triệu là tương ứng với 5 bông hoa nở trong tíc tắc, 500 k sẽ tương ứng với 3 bông hoa nở trong tíc tắc.

Giá tiền này thật hợp lý khi so với ảo thuật cấp 2 mỗi bông 200 k.

Như vậy nếu dùng ảo thuật cấp 3 giá 500 k sẽ lời được 100 k nhưng thực lòng mà nói giá cả thuộc dạng cao, đau ví đau lòng.

Có khách góp ý kêu Thạch hạ giá để lôi kéo khách mua nhưng Thạch từ chối không muốn tự phá giá của mình... Thực tế khi màn ảo thuật này tốn công tốn sức tốn năng lượng nhiều hơn so với khi ảo thuật cấp 2 chỉ làm nụ hoa nở.

(Các hoa mọc ra từ không đến có)

Thà ít khách mua nó, chỉ dùng làm clip để thu hút khách xem online mà thôi!

...

Chiều tối Thạch về nhà để ăn cơm cùng gia đình và chuẩn bị dạy kèm theo nhóm bữa đầu tiên... hôm nay thu hoạch chỉ được 3 triệu, trong đó đã tính luôn 500 k của ông khách lạ và 1 triệu của một vị khách sộp... doanh thu trà sữa tụt xuống nghiêm trọng nhưng chị Huyền không hề nao núng vì có ảo thuật cấp 3 hồi trưa, chị dự đoán sẽ có làn sóng checking tiếp theo... chỉ tiếc tối nay Thạch phải dạy kèm.

Vào đến nhà không khí trầm lắng khác hẳn buổi sáng.

Thạch rùng mình nhớ lại trong mơ: bữa đầu tiên đi làm lại sau lễ thì ba bị giảm biên chế, sau 1 tháng rưỡi chính thức thất nghiệp.

Quả nhiên ba buồn rầu thông báo cho Thạch, người biết tin sau cùng:

- Ba bị thất nghiệp rồi...

Thạch hoảng hốt, vậy là giấc mơ ứng nghiệm:

- Một tháng rưỡi tới ba còn đi làm phải không ba?

- Không... sa thải ngay lập tức mới đau! Cảm giác như bị đá văng ra khỏi công ty.

Ủa... vậy là không giống? Thạch trầm mặc suy nghĩ... lẽ nào là mình thành công kiếm tiền, tạo được Vlog quá hot nên h·ung t·hủ ra tay mãnh liệt hơn???

Suy đoán không biết đúng sai nhưng Thạch cứ cho là vậy, nó giúp cậu cảnh giác nhiều hơn.

- Ba đừng buồn quá...

- Ba buồn thì ít nhưng hụt hẫng thì nhiều... làm mười mấy năm đã xem công ty như nhà... giờ bị gạt ra đường... không quen chút nào!

Mẹ: - Mấy năm nay anh cũng tính nghỉ... giờ sẵn tiện nghỉ ngơi cho khỏe!

- Ừm... công ty trả lương không cao như mong đợi... để anh kiếm việc làm bên ngoài cho thoải mái...

Thạch nổi da gà nghĩ đến trong mơ ba chạy xe ôm bị t·ai n·ạn, cả gia đình tan nát... cậu run giọng hỏi:

- Ba... ba định làm gì?

- Ui trời... thiếu gì việc... chỉ cần xách xe chạy xe ôm là có tiền thôi!

Quả nhiên là thật... Thạch tuyệt đối không để bi kịch xảy ra:

- Con phản đối ba ơi!

- ???

- Sức khỏe ba không tốt, dãi nắng dầm mưa rất nguy hiểm, đường phố càng ngày càng nắng nóng dễ đột quỵ, chưa kể tình hình giao thông ở tỉnh mình, toàn xe container chạy bất chấp...

Mẹ càng nghe càng thấy ớn:

- Thằng Thạch nói không sai đâu anh...

- Nhưng anh cũng phải làm việc chớ... giờ anh muốn làm việc linh hoạt có thời gian đưa đón em...

(Mẹ chỉ biết đi xe đạp và xe đạp điện, ba chở suốt từ lúc quen nhau, ba thích như vậy)

- Vậy để em đi xe đạp điện...

Ba nhăn mặt lắc đầu, không phải ông ghen tuông vớ vẩn mà là ông muốn có thời gian nói chuyện nhiều hơn trên đường đi làm, tan ca, đi chợ... theo kiểu đi đâu cũng có cặp có đôi.

Thạch: - Ba ở nhà cũng làm được mà.

- Nhà mình tum húm làm gì hả con, nghề cây cảnh của ba cần mặt bằng lớn một chút!

- Con hứa mai mốt sẽ mua nhà vườn cho ba... giờ nhà nhỏ ba làm bonsai nhỏ đi ba...

- Sợ không ăn thua... thiên hạ người ta làm dữ dội lắm, kỹ thuật - mặt bằng - vốn liếng mình không bằng ai...

- Ha ha ha... vậy thì ba chọn lối đi riêng phù hợp với nhà mình... chỉ cần ba ra sản phẩm thì con sẽ giúp ba bán qua kênh vlog hoặc ở quán trà sữa...

Mẹ: - Nghe hấp dẫn đó anh!

- Biết lối đi nào bây giờ? Mấy cây dễ thì người ta trồng đại trà bán giá rẻ không cạnh tranh lại... mấy cây khó người ta làm không ăn thì mình cũng bó mỏ luôn!

- Ba à... ba quên con rồi... con có thể giúp ba bán và còn có thể giúp ba trồng...

Ba gãi đầu bán tín bán nghi:

- Con ảo thuật thì hay lắm nhưng đó là ảo mà?

- Ha ha ha... ảo là thật mà thật cũng là ảo... chuyện của con là biến điều không thể thành có thể! Để con cho cả nhà xem clip con mới quay nè...

Thạch bật clip ảo thuật cấp 3, ba mẹ và Như Hoa xem líu lưỡi tròn mắt, cả ba đều biết đây là video gốc không cắt ghép, Như Hoa vui vẻ lấy clip đi chỉnh sửa để kiếm tiền, ba trầm trồ:

- Con trai của ba quá đỉnh... nhưng ngoài đời sao làm được hả con!

- Ba quên hồi đầu tiên con biểu diễn gì sao?

Mẹ: - A... mẹ nhớ rồi... là cây hồng Mon của mẹ!

Ba vỗ đùi cái "bốp":

- Ừ đúng rồi ha... lúc đó là cây thật, việc thật... nhưng làm hồng thì thua, họ sản xuất hàng loạt mình không có ăn, nhà mình nhỏ phải làm gì ít mà chất lượng cao, một cây kiểng phải bán được vài triệu hay vài chục triệu thì mới có ăn!

Mẹ: - Vậy hai cha con phối hợp làm vài gốc mai bán tết đi...

- Đúng... mai vàng có giá trị rất cao nếu siêng bông, bông đẹp và độc lạ... nhưng giống này cũng khó ăn nổi tiếng luôn a!

- Có hướng là tốt rồi... giờ đi với con ra sân... con biểu diễn cho ba lấy lòng tin!

Thạch ra sân, lặt trụi lá 1 cành mai nhỏ, lấy khăn lụa trùm lên, đọc thần chú rồi kéo khăn lụa ra: hoa mai vàng đã nở rực rỡ như cả khối vàng 24k...

Ba vội đi đến xem rồi thì thào hỏi nhỏ:

- Con có phép thiệt hả Thạch?

Thạch cười nói nửa thật nửa giả để trấn an ba mẹ:

- Ảo thuật khi chưa bị phá thì là phép thuật đó ba!

Mẹ: - Trai cục cưng nói đúng... miễn sao không ai phá giải là được, có nó giúp rồi thì tết này anh phải bán được 100 triệu cho em... còn dư bao nhiêu em cho anh xài riêng hết!

Ha ha ha ha ha... cả nhà phá lên cười, không ai xem là thật cho đến khi...

Sự căng thẳng lo âu của ba đã b·ị đ·ánh tan, Thạch thành công hóa giải combo "thất nghiệp - xe ôm - t·ai n·ạn" của ba... chỉ cần ba an toàn... tương lai trong nhà từ giờ đã có cậu gánh gồng...

(Còn tiếp)

Chương 32 (Ngọc Trung Thạch). Ứng nghiệm nhưng hơi khác