Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 35 (Ngọc Trung Thạch). Hot girl mời rượu
Lần thứ hai căng não biểu diễn, Thạch tuy mệt nhưng phát hiện mình đã tiến bộ hơn lần đầu, có vẻ như quen tay hay việc.
20 triệu đút túi ngọt xớt, cộng thêm 3 triệu biểu diễn trước đó tổng cộng được 23 triệu, bằng cả ngày lễ vất vả... Thạch vui vẻ cảm ơn hai "chế":
- Cảm ơn hai "chị" ủng hộ em... giá này cao quá, em mời hai "chị" lần sau ghé lại, em sẽ biểu diễn miễn phí một lần tặng cho hai "chị"!
Hai "chế" nhìn nhau đá mắt:
- Hi hi... em quả nhiên tuổi trẻ tài cao và rất biết điều... nếu em muốn tặng vậy chị muốn em tặng cho bạn chị được không?
- Dạ được... chị cứ chở đến đây, em sẽ thu xếp biểu diễn...
- Không... vốn dĩ hai chị checking ảo thuật cấp 3 nhưng ai ngờ gặp được ảo thuật cấp 4 quá siêu... vì vậy chị muốn em đi biểu diễn tặng quà tạo bất ngờ cho bạn chị!
Thạch nhíu mày... biểu diễn ở đây sẽ tăng sự nổi tiếng cho Huyền Milk Tea, nếu biểu diễn ở nơi khác rất dễ gây hiểu lầm và tạo tiền lệ mai mốt đi biểu diễn bên ngoài dài dài... vừa tốn thời gian vừa mất ý nghĩa quảng cáo cho chị Huyền.
Thấy Thạch chần chừ, đối phương lập tức tung tiền:
- Chị biết như vậy là làm khó em... nhưng vì muốn tạo bất ngờ nên xin em đi giúp lần này, chị sẽ trả thêm 10 triệu tiền công biểu diễn...
Thạch kiên quyết lắc đầu:
- Dạ thôi chị ơi... em đã hứa là tặng thì sẽ không lấy thêm tiền... nhưng đi đâu... có xa không chị?
- Chỉ cách đây 7-8 cây số.
- Ok... hẹn chị 12 giờ rưỡi trưa nay...
- Tốt... đến giờ đó tụi chị sẽ đến rước cưng... bye bye...
Hai "chế" cầm bó hồng uốn éo đi, để lại phía sau mùi nước hoa cao cấp thơm lừng một góc quán, tiếng bàn tán xôn xao nổi lên:
- Trời... tụi "chế" này nó giàu ghê thiệt... 20 triệu bỏ ra không hề nhíu mày...
- Thì tại hồi nãy ông nói đáng giá như vậy!
- Ờ thì đáng nhưng đau túi lắm...
- Vậy thì chờ chiều tối rồi mua!
- Ừ...
- Tui thì muốn mua liền, để tui hỏi thăm... Thạch... Thạch ơi...
Thạch: - Dạ... anh chị kêu em hả?
- Ờ... bó hoa hồi nãy em tặng xong rồi giờ em bán cho anh chị đi...
- Ồ... xin lỗi anh... bó này là của bạn gái em!
- Nhưng em đâu đưa được... để thì nó sẽ héo...
- Dạ không... em sẽ giữ cho nó tươi đến khi trao tận tay cho bạn gái của em.
- ???
- Hì hì... anh quên là em biết ảo thuật rồi sao... em sẽ ảo thuật cho nó tươi mãi như bây giờ!
- Wow...
- Trâu thiệt...
- Có bạn trai ảo thuật gia sướng ghê...
- Có khi nào lên giường biến cây "xúc xích" to bự lên... hay một cây thành 2-3 cây không ta...
Bụp... bụp...
Bạn gái vừa đánh vừa mắng: - Cái ông này... nói nghe thấy ghê...
- Thấy ghê hay thấy ham?
Bụp bụp bụp...
Ha ha ha ha ha...
Càng bàn tán câu chuyện càng "mặn" Thạch chạy trối c·hết, sợ đứng tại chỗ sẽ bị mọi người "lái xe" tông trúng trọng thương...
...
Biểu diễn lai rai thu thêm 2 triệu, Thạch rủng rỉnh trong túi 25 triệu, thầm cám ơn hai "chế" chơi sộp, cậu cùng mọi người thay nhau giải quyết buổi trưa bằng bánh mì và thịt quay.
Đúng 12 giờ rưỡi, hai "chế" đến chở Thạch đi... anh Hùng ngạc nhiên không hiểu chuyện gì, chị Huyền mới giải thích chuyện bó hoa đấu giá 20 triệu... anh Hùng há hốc mồm, cùng lúc đó mạng xã hội cũng dậy sóng chuyện tỏ tình online và đấu giá 20 triệu ở Huyền Milk Tea... hàng loạt tin nhắn truyền nhau rủ đi checking tiếp tục...
Xe xịn chạy êm ru bon bon đưa Thạch đến một hội sở to lớn, đây là hội sở Hot Girl lớn nhất nhì khu vực, chuyên kinh doanh cà phê, bar, xông hơi, spa, gym... cao cấp!
Thạch bắt đầu thấy kỳ kỳ nhưng chỉ âm thầm cảnh giác chứ không lên tiếng.
Bãi giữ xe rộng, có xe điện Buggy (loại xe sân golf) ra đón khách vào tận phía trong, họ đưa Thạch vào cửa hông chứ không đi sảnh chính càng làm Thạch hoài nghi.
Bước vào một cửa gỗ to lớn, Thạch được hai "chế" dẫn đi qua một hành lang to dài lót thảm sang trọng, hành lang có đèn nhưng theo kiểu cổ điển và có độ sáng không cao khiến không khí khá lạnh lẽo và âm u... lúc này Thạch phát hiện mình trở nên bất lực...
Nếu bị giam cầm ở đây thì sao? Nếu bị h·ành h·ung hay bắt chẹt thì sao... kêu trời trời không thấu, kêu đất đất không hay... cậu hơi run, thầm mong hôm nay bình yên vô sự, đồng thời vấn đề tự vệ cũng được cậu bắt đầu quan tâm cân nhắc...
Hành lang u ám khiến người ta bất lực và run sợ, tuy nhiên hai "chế" đã mau chóng dẫn Thạch vào một cửa gỗ to, đến một gian phòng rộng, ánh sáng đầy đủ, trang trí theo dạng quán bar.
Trong phòng vắng lặng, có vẻ như chưa đến giờ hoạt động, chỉ có một mỹ nữ xinh đẹp nhưng lạnh lùng, mặc váy thun bó sát người màu đen, tôn lên nước da trắng sáng và dáng người bốc lửa, đúng với cái tên hội sở: Hot Girl.
- Hi... cưng... tụi này mang quà đến tặng cưng nè...
Thạch nghe hai "chế" nói mà nổi da gà lớp lớp... không biết hai "bả" nói quà là bó hoa biểu diễn hay là chính bản thân cậu???
Hot girl váy đen nở nụ cười tươi như hoa nhưng sắc lạnh như đao:
- Cám ơn hai chị có lòng... nếu quà này làm em hài lòng thì em sẽ cùng hai chị ăn một bữa tối!
- Wow... cuối cùng cũng nghe được câu này của cưng... ha ha ha...
- Cưng đã xem live stream buổi sáng rồi đúng không... nếu xem rồi thì phải hài lòng hơn chứ?
Hot girl: - Hài lòng... màn ảo thuật tỏ tình rất tuyệt, màn đấu giá cũng tuyệt... hai chị tốn kém vì em nhiều quá!
- Ui giời... tiền lẻ mà kể gì em...
Hot girl: - Tiền là lẻ nhưng của một đồng công một lạng... buổi sáng đã đi... trưa nắng vầy lại đi... đen da hết còn gì... em mời hai chị lên spa dưỡng da lại ha!
Hai "chế" mỉm cười gật đầu, có vẻ mong ước gần gũi người đẹp sắp thành, hai "chế" lui ra ngoài khép cửa:
- Thạch... cưng ở lại biểu diễn tặng hoa cho người đẹp đi... nhớ làm người ta hài lòng... hai chị sẽ không để em thiệt đâu!
Thạch lẳng lặng nhìn - nghe nhưng không nói lời nào... 18 năm nay cậu chưa gặp tình huống nào lạ lùng, mất kiểm soát và phức tạp như vầy... cậu nhớ lời ba dặn: tuyệt đối bình tĩnh, lấy tịnh chế động.
Hot girl thấy cửa đã đóng liền nở rộ nụ cười, lần này không còn là lạnh lẽo nữa mà nồng ấm như mùa xuân:
- Hi hi... đừng căng thẳng như vậy... chị không ăn thịt ăn cá gì em đâu...
- ...
Thạch mím môi bất động, chờ một lời giải thích.
Hot girl vẫy tay kêu gọi:
- Lại đây ngồi... uống chút rượu với chị rồi nói chuyện là được... không có gì phải căng thẳng.
Mỹ nữ kêu gọi, Thạch khó lòng từ chối đành bước đến ngồi ở quầy bar. Hot girl rót hai ly rượu mạnh:
- Nào... chị em ta cụng ly chúc mừng lần đầu tiên biết nhau... chị là Thu Sương, nickname Mèo Đen, là giám đốc điều hành hội sở này.
Thu Sương giơ cao ly rượu... Thạch bắt chước giơ theo cụng... mỹ nữ lắc nhẹ rồi uống 1/3.
Thạch cũng bắt chước lắc nhẹ uống 1/3...
Má ơi... rượu mạnh hơn 40⁰, hơi rượu xộc thẳng lên mũi, lên não khiến cậu tê tái... cậu vội nuốt hết xuống bụng chứ không dám ngậm trong miệng như người khác... rượu đốt cháy khoang miệng sau đó cháy dài từ cổ họng xuống bụng, mặt cậu nhăn nhó theo phản xạ tự nhiên.
- Ha ha ha... em chưa từng uống rượu mạnh sao?
Thạch lè lưỡi gật đầu, không có gì xấu hổ cần phải giấu.
Thu Sương rót một ly nước đưa cho cậu:
- Uống cái này chữa cháy đi em!
Thạch gật đầu cảm ơn, cầm ly uống ừng ực hết luôn phân nửa sau đó la làng:
- A... đây cũng là rượu mà???
- Ha ha ha... chị đâu có nói là nước... nó nhẹ hơn, ngọt hơn, lại mát lạnh... dùng để chữa cháy là đúng rồi!
Thạch gật đầu, thứ rượu trắng này đúng là ngọt nhè nhẹ lại mát lạnh như nước đá... cậu cầm ly lên nốc hết phân nửa còn lại trong ánh mắt sáng rực của mỹ nữ...
(Còn tiếp)