Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 86. Hải du
PS: giai đoạn này Đại Náo bị công kích, tác stress nặng, xém bỏ cuộc, nhưng vẫn vượt qua, có nói rõ ở đầu chương 89.
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ, vượt qua hơn 10 chương viết rất khổ này!!!
-----
Có hai loại nguyên liệu chính để khu công nghiệp hoạt động.
Một là quặng sắt từ nguồn nhập khẩu.
Hai là tất cả rác thải nhựa sinh ra trong đế quốc.
Về bản chất thì các rác thải nhựa đều được sản xuất từ dầu mỏ, các kỹ thuật tiến bộ từ liên vũ trụ có thể tái chiết xuất hoàn hảo từ rác thải nhựa về trở lại dầu mỏ, rồi lại từ dầu mỏ sản xuất các sản phẩm đa dạng phục vụ đời sống.
Ở kiếp trước của Giang Bình An, kỹ thuật tái tạo dầu mỏ từ rác thải nhựa đã có nhưng không thành thục, do đó chi phí sản xuất rất lớn. Còn các kỹ thuật mua từ liên vũ trụ lại có hiệu suất cao đến 98% và trong quá trình tái tạo lại không gây ô nhiễm môi trường, chi phí sản xuất nhỏ, mang lại lợi nhuận rất cao.
Khi rác thải nhựa trong đế quốc không đủ, Giang Bình An sẽ lên kế hoạch nhập khẩu rác thải nhựa trên thế giới về để sử dụng.
Đây là việc kinh doanh một đồng vốn trăm vạn đồng lời: mua về rác thải nhựa, dùng chúng sản xuất ra hóa mỹ phẩm không gây ô nhiễm môi trường, lại bán ra trở lại toàn thế giới.
Vừa kiếm ngoại tệ ào ào lại vừa bảo vệ trái đất khỏi t·hảm h·ọa bị rác thải nhựa bao phủ, khỏi t·hảm h·ọa các hóa mỹ phẩm không đạt chất lượng, sau khi sử dụng thải ra môi trường gây ô nhiễm...
Đến cuối cùng, khi đã hết rác thải nhựa để sử dụng, thì Giang Bình An sẽ rút quặng mỏ mà hắn đã ký gửi cho thuê ra để sử dụng.
Như vậy đế quốc Đại Thịnh vừa có ưu thế về kỹ thuật sản xuất hóa mỹ phẩm không gây ô nhiễm môi trường, lại vừa khống chế hết các nguồn nguyên liệu dầu mỏ để sản xuất hóa mỹ phẩm, các phụ liệu xây dựng... Chắc chắn trên thế giới sẽ không có quốc gia nào có thể cạnh tranh trong các ngành sản xuất này được.
Giang Bình An nghĩ đến viễn cảnh dân chúng trên thế giới thất nghiệp, vì không sản xuất công nghiệp cạnh tranh bằng đế quốc, sau đó mọi người phải đổ xô đi gieo trồng Dù Bạch Kim thuê cho hắn ở khắp thế giới, hắn ta khoái chí cười khằng khặc.
Nhưng chuyện tương lai, đâu ai biết trước, gánh còn nặng, đường còn dài, cứ mặc tình tận hưởng quá trình đi l·ên đ·ỉnh nhân sinh.
Đang suy nghĩ xa, quá xa... Giang Bình An lại bị bé tiểu Đương chạy ào ào vào ôm rồi nũng nịu hối cha:
- Cha ơi mình đi chưa vậy cha?
- Đi đâu hả con?
- Thì cha hứa chở cả nhà đi chơi S quốc đó.
- Có sao?
- Có mà, cha đã bảo mà!
- Ồ thế à, vậy được thôi. Nhưng con hôn đi rồi cha sẽ chở đi chơi.
Chốc chốc chốc chốc...
Tiểu Đương hưng phấn hôn cha tận 4 cái để hối lộ cho cha chở đi chơi.
- May mà có con hôn cha nhắc nhở, nếu không thì cha đã quên mất rồi còn đâu. Tiểu Đương quả nhiên là giỏi và ngoan nhất nhà luôn!
Lúc này bốn cô vợ xinh đẹp cũng vào theo, nghe vị Giang thủ tướng quyền thế ngập trời dụ dỗ con gái nhỏ hôn, thì tất cả phì cười không chịu nổi.
Giang Bình An b·ị b·ắt quả tang nhưng không hề quẫn bách, hắn hỏi thăm chuyện khác để đánh trống lảng:
- Đã tới giờ cơm chiều rồi, Hoài Như, nàng có gọi Bổng Ngạnh về ăn cơm và cùng đi không?
- Ta có gọi nhưng con không về, nói là đang theo Bạch tổng giám đốc học tập.
Giang Bình An nghe vậy thì biết cu cậu này né tránh không muốn đi, nhưng cũng không sao, miễn Bổng Ngạnh ngoan ngoãn, nên người thì Tần Hoài Như đã hạnh phúc rồi, còn chuyện có thân thiết với cha kế hay không thì không quan trọng, trước sau gì 4 mỹ kiều thê này cũng đẻ con đàn cháu đống cho hắn mà thôi.
Cả nhà ăn một bữa cơm gia đình thật vui vì sắp được đi du lịch. Nhưng ăn xong hắn lại phải chạy qua nhà của hàng xóm là hoàng đế Phổ Nghi để cáo biệt.
- Bệ hạ, vừa rồi đế quốc của ta đã tuyên chiến với liên quân của Mỹ, hiện giờ ta phải đi vài ngày để giải quyết việc này.
- Ha ha ha... Việc này ta đã được các phó thủ tướng thông báo từ trước rồi. Giang ái khanh làm rất tốt. Chắc chắn qua trận chiến lần này đế quốc của chúng ta sẽ nổi tiếng trên toàn thế giới về lòng dũng cảm, nghĩa hiệp, về sức mạnh khổng lồ của Giang ái khanh. Có như vậy thì ngày 20/1 ta đăng cơ sắp tới, đế quốc Đại Thịnh mới có được vị thế to lớn để đối mặt với thiên hạ.
- Bệ hạ nói quá đúng, đây đúng là dịp đế quốc lập uy trước toàn thế giới. Ta tin chắc rằng bệ hạ sẽ trở thành một thiên cổ nhất đế trong lịch sử.
- Thiên cổ nhất đế sao? Coi bộ rất khó a!
- Có gì mà khó, bệ hạ có thấy ai làm hoàng đế một đất nước hoàn toàn thanh bình không có c·hiến t·ranh máu lửa mà có tới 465 triệu con dân chưa? Ngày này sang năm sẽ có thêm vài chục triệu trẻ em sinh ra, lúc đó dân số vượt lên tới 500-600 triệu, như vậy không là thiên cổ nhất đế sao?
- Ừm... Hình như đúng là vậy... Ha ha ha...
- Chưa hết đâu, ta hứa đảm bảo cho bệ hạ sống khỏe mạnh đến tận 120-130 tuổi, như vậy có phải là đệ nhất sống thọ hoàng đế không?
- Chắc chắn rồi, chỉ trừ các hoàng đế thần thánh trong truyền thuyết mà thôi. Nếu tính như vậy thì quả thật là thiên cổ nhất đế, nhưng mà ta lại không có công tích gì nhiều đối với dân với nước cả!
- Hiện tại bệ hạ đã làm rất tốt rồi, bệ hạ yêu dân như con, suốt ngày đi thăm thú dân tình, cứu giúp các gia đình neo đơn khó khăn, đó là đại đức. Hoàng đế cùng ta lập quốc giữ vững yên bình cho bách tính, làm bách tính cơm no áo ấm, đế quốc đi vào thịnh thế đó chính là đại tài. Bệ hạ vừa có đại đức vừa có đại tài, thì làm sao không có công tích cho được.
- Khà khà khà... Giang ái khanh đừng có nịnh nọt nữa, chuyện này hai ta biết quá rõ rồi. Nhưng có một việc ta khá lo lắng mấy ngày nay.
- Xin bệ hạ cứ nói, ta sẽ phân ưu cho bệ hạ.
- Mấy bữa nay ta đi thăm thú khắp nơi, phát hiện rằng đế quốc của ta dân số quá đông. Nếu như mỗi năm có thêm vài chục triệu trẻ em sinh ra, thì chẳng mấy chốc sẽ tăng lên trên 1 tỷ người, lúc đó đế quốc làm sao gánh nặng nổi? Chúng ta có phải nên thực hiện biện pháp giảm sinh không?
- Bệ hạ lo lắng rất đúng, nhưng xin bệ hạ yên tâm, ta đã có chuẩn bị để đối phó với dân số tăng lên rồi. Còn trước mắt biện pháp giảm sinh chưa đến lúc thực hiện, đợi đến lúc đời sống mọi người ổn định, kinh tế và dân trí tăng lên chắc chắn sẽ có điều chuyển biến, không chừng đến lúc đó mọi người đã tự động điều chỉnh không sanh đẻ ồ ạt nữa rồi.
- Ồ, có chuyện tự giảm sanh đẻ nữa sao?
- Có chứ, khi điều kiện sống tăng lên, có nhiều thú vui giải trí hơn, cuộc sống về đêm tốt hơn, dân trí cao hơn thì mọi người sẽ tự biết sử dụng các biện pháp tránh thai... Do đó sẽ giảm tỷ lệ sanh đẻ lại.
- Nhưng hiện tại mọi người vẫn sanh đẻ nhiều quá, gia đình 7,8 hoặc 9-10 người rất phổ biến.
- Đúng là như vậy, nhưng ta vẫn có thể gánh nổi, chỉ cần chờ vài tháng hoặc 1-2 năm nữa chắc chắn mọi việc sẽ tốt hơn. Dĩ nhiên trong hiện tại, chúng ta có thể tuyên truyền từ từ cho mọi người thông qua hệ thống màn hình lớn, hoặc giúp đỡ triệt sản đối với những người tự nguyện.
Chúng ta không được ép buộc, cũng không dùng quà cáp tặng tiền khuyên người triệt sản, vì như vậy sẽ rất dễ biến đổi tính chất của sự việc, chúng ta chỉ sẵn sàng giúp đỡ những ai đã sanh nở quá nhiều, không muốn đẻ con nữa thôi.
- Hảo... Giang ái khanh nói như vậy ta cũng thấy yên tâm rồi. Chừng nào khanh đi S quốc?
- Sẽ đi ngay. Nhưng mấy bữa nay bệ hạ và bạn gái có tiến triển nhiều không? Ta thấy bệ hạ đã hồi phục lại nét tuấn tú thanh xuân rồi.
- Khà khà khà... Tất cả cũng nhờ Giang ái khanh lo chu toàn cho ta. Mấy hôm nay nàng rất nhiệt tình với ta. Ta cảm thấy cũng sắp được ôm mỹ nhân về Thịnh Cung rồi.
- Vậy là quá tốt rồi, phía bên bộ Quốc Phòng An Ninh cũng đã điều tra sơ yếu lý lịch của cô ta, tuy thành phần có cha và ông nội theo phía Bắc Kinh, nhưng mọi việc nói chung vẫn khá ổn. Chúc cho bệ hạ sớm ngày thành công, cưới được hoàng hậu, sanh thật nhiều hoàng tử, công chúa hưởng thiên luân chi nhạc.
...
Giã từ vị hoàng đế đang yêu, Giang Bình An cẩn thận đem màn năng lượng bảo vệ và hệ thống t·ên l·ửa phòng thủ ra lắp đặt bảo vệ cho Thịnh Cung được an toàn, cả hai hệ thống này được giao cho trí tuệ nhân tạo Tiểu Thịnh của vương cung quản lý và vận hành, nó sẽ kết hợp chặt chẽ với bộ Quốc Phòng An Ninh, hệ thống vệ tinh nhân tạo để đảm bảo an toàn tối đa cho Thịnh Cung.
(PS: chương 33, màn năng lượng Vạn An và hệ thống t·ên l·ửa Vệ Thành)
...
Mọi việc đã chu toàn, Giang Bình An về nhà dùng Hắc Phi Long chở vợ con đi du lịch.
Giang Bình An muốn tranh thủ chưa đến giờ hành động, để làm một chuyến du hành thám hiểm đáy biển cho vợ con mở rộng tầm mắt.
Từ 7h tối đến biển Đông, Giang Bình An cho Hắc Phi Long biến đổi hình thái tàu ngầm bơi gần sát đáy biển và bật đèn pha để vợ con thám hiểm thế giới đáy biển.
Hắc Phi Long bơi chậm gần bờ theo hướng Nam dọc về phía S quốc, nó biết chủ nhân và gia đình đi ngắm cảnh biển nên chuyên lựa lướt ngang các rặng san hô tuyệt đẹp, các đàn cá đủ mọi màu sắc...
Mặc dù trời tối, không còn ánh sáng tự nhiên nữa, nhưng hệ thống đèn chiếu sáng của Hắc Phi Long rất tuyệt vời, nó có thể tái hiện các màu sắc tự nhiên gần như hoàn hảo nên làm cho cả nhà của Giang Bình An đều mê mẩn, thậm chí chúng đẹp đến nổi hắn phải cho Hắc Phi Long mở máy ghi hình với chất lượng hình ảnh cực cao, để dành về nhà xem lại hoặc phát ra cho cả đế quốc mọi người thưởng thức.
Hưng phấn khám phá đến gần 11h tối, vợ con đều đã mỏi mệt nhắm mắt ngủ ngon, chắc chắn trong giấc mộng của họ sẽ xuất hiện các rặng san hô và từng đàn cá biển sặc sỡ tuyệt đẹp.
Giang Bình An nhìn vợ con đang an giấc, rồi quay qua nhìn cảnh đẹp đáy biển mê ly trước mắt mà âm thầm cảm thán...