Bọn c·ướp bỏ chạy nhanh như chớp vì phải tìm chỗ "giải độc"...
Nhã Hân hoàn hồn ôm Thạch khóc như mưa, khóc vài giây nàng vội coi kỹ trước ngực của Thạch: có một lỗ đạn to bằng đầu ngón tay xuyên thủng áo khoác, áo thun...
Nàng không thấy máu, vội kéo hai lớp áo ra nhìn kỹ thì chỉ thấy vùng ngực vẫn bình thường, thậm chí không có một vệt đỏ nào trên da cả... tất cả đều trở lại bình thường nhờ quá trình Mộc Hóa kỳ diệu: Thạch bị trúng đạn vào lồng ngực đã hóa gỗ, v·ết t·hương không lớn, sau đó Thạch dùng năng lượng hồi phục phần gỗ bị hỏng rồi mới trở lại cơ thể bình thường.
- A... phi lễ... bớ người ta...
0