PS: hôm nay bị công kích, rất khổ, nhưng mặc kệ, vẫn cố nhập vai để viết.
Bắt đầu từ chương này cho đến chương gần 100, tác bị stress rất nặng, xém gục ngã bỏ viết...
Trong ngực như luôn có một hòn đá rất nặng đè nén bên trong, không viết nổi nhưng vẫn phải viết...
Và cuối cùng đã vượt qua được giai đoạn khó khăn nhất, qua chương 100 tác lấy lại phong độ và dần chắc tay hơn.
Vấn đề nữ nhân nhiều là do duyên phận của Giang Bình An, nhưng vai chính luôn yêu thương và tôn trọng nữ giới, không hề chiếm đoạt hay tham luyến sắc đẹp.
Việc nữ nhân duyên nhiều cũng là kiếp số mà vai chính phải lịch luyện, rèn tâm.
Mong mọi người hãy thông cảm và ủng hộ tác tiếp tục nhé, nhắn lại lúc 22h ngày 19/10/2023!!!
-----
Những chính khách cao cấp nhất này, bỏ mặc mọi sự rối ren trong đất nước để cùng nhau lao vào cuộc chạy đua giành chức nguyên thủ quốc gia đang bị bỏ trống, đây là cơ hội ngàn năm có một.
Cuộc chạy đua này diễn ra cực kỳ ác liệt, đao quang kiếm ảnh, giết người không thấy máu, làm cả 8 chính phủ gần như tan nát vì đấu đá nội bộ: không đứng đúng hàng ngũ bị gạt bỏ, không đứng hàng nào cũng bị hất chân tránh cho phe khác lợi dụng...
Tan nát là vậy, nhưng rất hay là họ vẫn bầu ra được các ban lãnh đạo mới nhất thay thế cho đám lãnh đạo bị mất tích chỉ trong một ngày...
...
Tất cả điều này Giang Bình An không biết và cũng không hề quan tâm, sau khi về tới Hano lúc 4h rạng sáng 11/1, hắn chia của chiến lợi phẩm xong thì vội vào nhà khách sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho vợ con lúc này vẫn còn đang ngủ khò khò không biết gì cả.
Mãi tới sáng 8h, vợ con mới đánh thức hắn dậy, thay đồ tắm rửa, ăn sáng.
Trong bữa ăn, chủ tịch Hà có ghé thăm và cùng ăn một bữa ăn gia đình thân mật, gọi là bữa ăn gia đình nhưng thật ra chỉ có một nồi cháo hải sản tươi ngon, mới bắt sống tối hôm qua khi hải du dưới đáy biển.
(PS: đang xem cá và san hô, bé tiểu Đương hô to:
- A cha ơi, con ốc kia to quá, đẹp quá!
- Phải.
- Nó ăn được không cha?
- Được, rất ngon đấy.
- Vậy cha bắt cho con ăn đi!
- ??? ... Rồi để cha bắt.
Giang Bình An vừa thu con ốc to vào không gian trữ vật thì Hà Vũ Thủy lại reo lên:
- Bình An ca, con cá kia to béo quá, bắt nó ăn đi ca ca!
- Trời, đó là cá mập mà ăn gì.
Lâu Hiểu Nga ngồi một bên cười tủm tỉm phán một câu:
- Bình An à, vi cá mập là một trong tứ đại hải trân đó nha!
- ???
Giang Bình An mồ hôi chảy đầy đầu, còn không gian trữ vật thì hải sản càng ngày càng nhiều)
Chủ tịch Hà vui vẻ ăn một bát cháo to nghi ngút khói, ông khen ngợi:
- Cháo này thơm ngon quá, hải sản quá tươi mới, hạt gạo lại đều tăm tắp trắng ngần, khi nấu nở bung ra hệt như những đóa hoa tuyết xinh đẹp.
- Đây là giống gạo Hưng Thịnh 01 mà cả nước Đại Thịnh đang gieo trồng. Nếu chủ tịch Hà hứng thú, ta sẽ trợ giúp giống lúa mới này để S quốc chúng ta trồng trọt.
- Ồ, quý hóa quá, được như vậy thì còn gì bằng nữa. Nhưng giống lúa này cho ra gạo thơm ngon xinh đẹp như vậy, không biết năng xuất có cao không? Thời gian trồng trọt có dài không? Chúng có dễ trồng, ít sâu bệnh không? Ta sợ S quốc là xứ nóng ẩm nhiệt đới, sẽ trồng không đạt được như mong muốn...
Nghe vị lãnh tụ của cả dân tộc vừa khen ngợi, lại vừa lo âu trăn trở vì từng hạt thóc, Giang Bình An cảm phục tận đáy lòng, hắn không đành lòng để ông lo lắng quá nhiều liền vội vàng lên tiếng:
- Xin chủ tịch Hà đừng quá lo lắng, giống lúa Hưng Thịnh 01 này có ưu điểm là mọc nhanh và mạnh như cỏ dại, kháng sâu bệnh cao, năng suất và chất lượng rất tốt. Chủ tịch Hà cứ yên tâm cho mọi người trồng thử nghiệm trên cả nước, nếu thích hợp thì mở rộng ra toàn quốc. Ta tin chắc rằng nó sẽ đem lại sự hưng thịnh cho S quốc giống với cái tên của nó.
Chủ tịch Hà nghe Giang thủ tướng khẳng định chắc chắn như vậy thì trong bụng của ông vui như mở hội, S quốc vốn là nước nông nghiệp, chuyên làm lúa nước từ bao đời nay, nhưng hiềm nỗi chiến tranh khói lửa liên miên khiến dân chúng lầm than khổ sở.
Đặc biệt là về vấn đề giống lúa, S quốc rất cần một giống lúa tốt như Hưng Thịnh 01. Nếu lần này trồng thử nghiệm có kết quả tốt thì từ rày về sau, giặc đói của dân tộc S quốc sẽ không còn nữa.
Chủ tịch Hà luôn tâm niệm trong lòng là phải diệt cho bằng được ba loại giặc:
Giặc đói
Giặc dốt
Giặc ngoại xâm, nội loạn
Nay giặc nội loạn đã bình, giặc ngoại xâm vừa dẹp. Giặc đói tạm thời không sợ vì được Giang thủ tướng nghĩa bạc vân thiên, đã tặng hai lần tổng cộng 1.000 tấn vàng ròng và 50 triệu USD.
Về lâu dài lại được Giang thủ tướng cho giống lúa mới Hưng Thịnh 01, hứa hẹn vụ mùa sẽ bội thu, nhân dân người người sẽ được no ấm, từ đó không còn giặc đói nữa.
Chỉ có cuối cùng còn lại giặc dốt, chủ tịch Hà nhìn Giang thủ tướng thêm một lần nữa nhưng ngập ngừng không nói nên lời vì ông nghĩ thầm:
"Ôi chao ôi, đã nhờ vả người ta nhiều thật nhiều rồi, không lẽ lại mở miệng nữa sao?"
Giang Bình An không biết chủ tịch Hà suy nghĩ gì, hắn chỉ lo xì xụp húp cháo, phải công nhận cháo hải sản quá ngon, lại bổ dưỡng, ăn vào thêm chút tiêu đen là ấm áp cả người, lại nhẹ bụng thoải mái.
Nhưng ngồi kế bên là Tần Hoài Như có EQ cực cao, nàng đã nhìn ra chủ tịch Hà có điều muốn nói nhưng ái ngại không lên tiếng. Nàng biết ái lang của nàng cực kỳ quý trọng vị Hà chủ tịch này.
Nàng còn nhớ như in lúc Hà chủ tịch lặn lội sang Quảng Đông thăm viếng, Giang ái lang chỉ vừa nghe tên thôi đã thất thố đứng bật dậy, làm bể cả chén đang ăn cơm. Đây là lần thất thố duy nhất mà nàng nhìn thấy ở phu quân.
Chẳng những vậy, các hành động ưu ái khác của ái lang dành cho Hà chủ tịch, cho S quốc... Đều làm nàng phán đoán được, ái lang của nàng rất yêu quý đất nước ở phương Nam ấy, rất yêu quý vị Hà chủ tịch ấy.
Khi bình thường giao lưu, Giang Bình An và chủ tịch Hà luôn dùng tiếng S quốc, nhưng bữa sáng này và mỗi khi có mặt vợ con của Giang Bình An, cả hai người luôn tinh ý mà dùng tiếng Trung Quốc, chính vì vậy Tần Hoài Như nghe và hiểu được hai người đang bàn chuyện gì.
Tần Hoài Như quyết định mạo muội chen vào, vừa nhắc nhở phu quân và cũng vừa giúp đỡ Hà chủ tịch:
- Hà chủ tịch, dường như ngài có điều gì muốn nói phải không? Ngài hãy nói ra cho phu quân ta được biết, chàng rất yêu quý ngài nên xin ngài đừng ngại. Dù gì thì phu quân cũng là thủ tướng của S quốc, gia đình của ta cũng là một phần tử của S quốc mà.
(PS: Tần Hoài Như là dân Tàu, nói chuyện theo phong cách Tàu cho hợp lý, mong mọi người thông cảm)
Tần Hoài Như vừa nói ra, cả bàn ăn lập tức có 3 người bị kinh ngạc.
Lâu Hiểu Nga kinh ngạc vì Tần tỷ quả nhiên nhạy cảm tuyệt luân, luôn để ý từng chi tiết, khéo chiều lòng người hơn nàng rất nhiều, xứng đáng đứng hàng đại phụ trong Giang gia.
Giang Bình An bị kinh ngạc vì xưa nay bàn chuyện đại sự Tần Hoài Như đâu có xen vào bao giờ, hiện tại nàng đã lên tiếng ắt sẽ có đại sự, hắn buông chén cháo nghiêm túc chú ý chủ tịch Hà.
Còn về phần chủ tịch Hà, ông mỉm cười nhìn bé tiểu Đương, Tần Kinh Như, Hà Vũ Thủy ba người vẫn chưa nhận ra điều gì mà xì xụp húp cháo và cười giỡn. Chủ tịch Hà biết khá rõ hoàn cảnh gia đình của Giang thủ tướng, vì có thời gian thân cận ở Thịnh Cung trước đó một thời gian.
Trong 4 cô vợ sắc nước hương trời này của Giang thủ tướng, vị thứ hai Lâu Hiểu Nga là người có học thức cao nhất, nhưng tính tình còn hồn nhiên vô tư theo kiểu tiểu thư. Hai cô vợ nhỏ nhất lại quá nhỏ tuổi, chưa kinh thế sự. Chỉ có vợ cả Tần Hoài Như tuy lam lũ vất vả, học hành không cao nhưng nhạy bén muôn phần, hiểu thấu nhân tâm...
Nay Tần Hoài Như giúp ông mở lời, chủ tịch Hà cũng không ngập ngừng nữa vì thật ra nàng nói rất đúng, Giang thủ tướng là thủ tướng của S quốc.
- Ai dà... Cảm ơn Giang đại phu nhân đã mở lời giúp ta. Thú thật ta nhờ vả Giang thủ tướng đã quá nhiều nên ngại ngùng không dám hỏi nữa...
Giang Bình An lập tức đỡ lời:
- Ấy chết... Xin chủ tịch Hà cứ nói đừng ngại. Việc của ngài, việc của S quốc, việc của người dân S quốc cũng chính là việc của ta. Trước giờ ta không muốn nhúng tay vào việc nước chỉ vì sợ ảnh hưởng không tốt mà thôi, chứ không phải ta không muốn giúp. Ta đã hứa hẹn, bất cứ khi nào ngài cần, S quốc cần, người dân cần thì ta sẽ luôn ra tay giúp đỡ.
Chủ tịch Hà thấy Giang thủ tướng chân tâm thiệt tình như vậy thì mừng rỡ, ông cười híp mắt, rung rung chòm râu dài đã sắp đen hết trở lại, hai tay xoa vào nhau một cách vui vẻ rồi mở miệng:
- Ôi quý hóa quá, cảm ơn Giang thủ tướng. Ta thường nói với mọi người, S quốc có 3 loại giặc: Giặc đói, giặc dốt và giặc ngoại xâm, nội loạn. Nay nhờ Giang thủ tướng đã bình định được hết, chỉ còn phải trừ giặc dốt, nên ta mới muốn hỏi xem Giang thủ tướng có kế sách nào giúp được không?
Giang Bình An nghe vậy thì đã hiểu chủ tịch Hà đang ưu tư vấn đề giáo dục. Hắn mời chủ tịch Hà ăn xong bữa sáng rồi vào thư phòng đàm đạo.
Trong thư phòng, Giang Bình An vừa pha trà thơm để hai người uống vừa trình bày quy hoạch giáo dục của Đại Thịnh đế quốc cho chủ tịch Hà tham khảo, hắn khuyên chủ tịch Hà cẩn thận đừng để bị sụp bẫy giáo dục, chạy theo số lượng sinh viên đại học mà bị mất nhiều thứ...
Cuối cùng, Giang Bình An hứa hẹn, bất cứ khi nào S quốc quyết định ra được mô hình quy hoạch giáo dục thì khi đó hắn sẽ đích thân tặng tất cả trường học mới theo nhu cầu của S quốc. Đây là phần cứng, còn phần mềm như chương trình học, thầy cô, sách vở... S quốc đã có thể tự lo, cũng như dư tiền để mua sắm, sản xuất.
Sẵn tiện rảnh rỗi, Giang Bình An cũng nói ý định trợ giúp cả S quốc hình thành một hệ thống y tế hiện đại, tối tân.
Hắn sẽ tặng một loạt bệnh viện, cộng thêm bác sĩ Đông y và Tây y. Có hệ thống bệnh viện này rồi, các bác sĩ Đông Tây y có thể vừa chữa bệnh cho nhân dân vừa đào tạo ra bác sĩ, y tá, hộ lý cho S quốc.
Giang Bình An tin chắc rằng với sự giỏi giang, thông minh, ham học hỏi, cần cù của người dân S quốc, tương lai không xa S quốc sẽ có số lượng không nhỏ các y bác sĩ được đào tạo bài bản, lành nghề, đưa nền y học của S quốc lên một tầm cao mới trên thế giới.
Chủ tịch Hà nghe hắn trình bày xong kế hoạch trợ giúp y tế cho S quốc mà không biết phải nói gì nữa, ông ngồi gật gù trầm ngâm, tay vuốt chòm râu dài đã gần đen hết trở lại và bật thốt ra lời nói đùa:
- Giang thủ tướng, ngài diệt giặc, tặng vàng, tặng tiền, giờ lại tặng trường học, tặng bệnh viện, lại tặng cả bác sĩ... Vậy ngài còn muốn tặng gì nữa không?
0