0
Mỹ Nhan đan: Thanh xuân vĩnh trú.
Loại đan dược này rất dụ hoặc.
Nhưng suy nghĩ rất nhiều, rất kỹ cuối cùng Giang Bình An bỏ qua không mua nó về cho các mỹ kiều thê sử dụng với lý do hơi dài dòng...
Theo Giang Bình An cảm nhận, khuôn mặt, khí chất của một người luôn sẽ thay đổi theo thời gian, theo tâm cảnh, theo tâm tình. Nếu dùng Định Nhan đan rồi thì có khác gì đeo một cái lớp mặt nạ cố định cả đời, như vậy thì dù có là giữ được nhan sắc thời điểm đỉnh phong nhất thì nó vẫn là giả tạo, không phản ánh đúng khí chất, tâm trạng và vẻ đẹp tự nhiên của một người ở các thời điểm khác nhau trong cả cuộc đời.
Chỉ nghĩ tới cảnh vợ mình cả chục năm, hai chục năm, 4-5 chục năm vẫn chỉ đúng một gương mặt như in, thử hỏi có chán không? Có ngán như ăn cơm nếp không?
Thiết nghĩ, ngay chính các mỹ nhân nếu gương mặt của họ qua nhiều năm không hề thay đổi, ví dụ như các tiên nữ chẳng hạn, thì chắc họ cũng tự chán ngán gương mặt của chính mình dù cho nó hoàn hảo tột đỉnh.
(PS: có phải vì lẽ đó nên các tiên nữ, nữ thần... Luôn âu sầu, không vui vẻ thiết tha gì, dù sống trong cảnh thần tiên?)
Giang Bình An sẽ không mua Định Nhan đan cho các mỹ kiều thê dùng, nhưng hắn có Hồi Xuân đan, kết hợp với Mỹ Nhan đan đã có thể làm cho các nàng không sợ bị lão hóa, tận tình nở rộ nét kiều diễm đặc trưng của mỗi người, và quan trọng nhất nét đẹp đó lại có thể thay đổi, mỗi giai đoạn mỗi khác...
Giống như một bông hoa đẹp, nở liên tục rất nhiều ngày, mỗi ngày một màu sắc và một kiểu dáng khác nhau.
Như vậy há không phải là tốt hơn rất nhiều so với những bông hoa, tuy liên tục nở rộ ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm nhưng chúng chỉ có một màu sắc, một kiểu dáng hay sao?
...
Đang suy nghĩ lan man về các loại đan dược làm đẹp, bỗng hắn bị bé tiểu Đương lay động.
Có vẻ như kiếp nạn của hắn về đan dược vẫn chưa qua hết, giọng trẻ con non nớt của tiểu Đương vang lên:
- Cha ơi, con cũng muốn đan dược, con cũng muốn xinh đẹp như các nương của con.
Giang Bình An hết biết nói gì, hắn cốc đầu nhẹ nhàng bé tiểu Đương:
- Không được, con còn nhỏ, uống cái này không tốt.
- Ư... Con không chịu đâu...
- ???
...
Tối 8h, ngày 29/1/1961, tức ngày 13 tháng chạp Âm lịch, tại Vọng Nguyệt đài trên tầng 10 của Thịnh Cung.
Hoàng đế Phổ Nghi vừa ngồi thưởng nguyệt với ý trung nhân vừa than thở:
- Không biết sao Giang ái khanh giờ này lại chưa về đây, hay là lại ham chơi quên về rồi nhỉ?
Vương Mộng Hải Đường, ý trung nhân của hoàng đế Phổ Nghi góp lời:
- Bệ hạ lo lắng chăng?
- Không, ta không lo lắng, nhưng lại sốt ruột, từ hồi gặp nhau đến giờ, Giang ái khanh chưa từng rời xa ta lâu như vậy.
Hải Đường hai mắt sáng lấp lánh, nàng khôn khéo dò hỏi:
- Bệ hạ thật là đấng minh quân. Thủ tướng vừa đi hơi lâu là ngài đã lo lắng, th·iếp được gặp ngài đã không ít thời gian nhưng chưa được nghe ngài kể về lúc ngài và Giang thủ tướng gặp nhau, chắc chắn đó sẽ là một giai thoại của đế quốc chúng ta, hi hi hi...
Hải Đường vừa hỏi vừa rào đón, cuối câu nói lại dùng ra tuyệt chiêu Hải Đường Nhất Tiếu làm hoàng đế Phổ Nghi phải ngẩn ngơ đắm mình. Hoàng đế Phổ Nghi vô thức kể ra:
- Đó quả thật có thể xem là một giai thoại, đêm đó là đêm Đông Chí, gió rét lạnh căm căm, ta và Giang ái khanh đang ở...
Nói đến đây hoàng đế Phổ Nghi đột nhiên tỉnh ngộ và im bặt không kể nữa, đêm gặp mặt này tuy là một giai thoại có thể lưu truyền thiên cổ, nhưng nó liên quan đến rất nhiều bí mật của hoàng gia, của đế quốc thuở lập quốc, không thể dễ dàng lộ ra, rất dễ gây rắc rối cho Đại Thịnh đế quốc.
Rất may, tuy hoàng đế Phổ Nghi không cưỡng lại nổi tuyệt chiêu Hải Đường Nhất Tiếu, nhưng tâm của đế vương gia đâu phải tầm thường, ông đã kịp thời tỉnh ngộ. Hoàng đế sợ phật ý giai nhân nên lái câu chuyện đi:
- Ta và Giang ái khanh lúc đó đang ở... Bắc Kinh, hai người gặp nhau như Bá Nha gặp Tử Kỳ, tri kỷ phùng tri kỷ... Sau đó cả hai đồng mưu nghiệp lớn, lập nên đế quốc Đại Thịnh để cứu dân độ thế.
Hải Đường rất thất vọng vì không tìm hiểu được bí mật của đêm lập quốc, nhưng nét mặt nàng vẫn như thường và tiếp tục khai thác câu chuyện:
- Sao lại là cứu dân độ thế vậy bệ hạ?
- Thì dân chúng lầm than, chịu đói chịu rét chứ sao. Chính quyền Bắc Kinh đã làm ra những quyết sách quá sai lầm ảnh hưởng tới sự sống còn của nhiều người. Nàng có biết, Giang ái khanh báo cho ta, có bao nhiêu người bị c·hết đói c·hết rét ở khắp Trung Quốc vừa rồi hay không?
Hải Đường hơi cau mày liễu, nàng thấy khổ sở trong lòng khi nghe hoàng đế Phổ Nghi hỏi đến vấn đề n·hạy c·ảm này.
Nếu nói thật lòng thì nàng rất bất nhẫn vì vết nhơ xấu xa này, nhưng vì bản thân của nàng hầu như đã bị tẩy não từ nhỏ là phải trung thành tuyệt đối, nên ánh lương tri của nàng thường bị che mờ khuất lấp, bỏ qua cho khuyết điểm c·hết người của chính quyền Bắc Kinh.
Hải Đường không biết nói sao, đành lắc đầu ra hiệu không biết.
Hoàng đế Phổ Nghi nhìn bộ dạng ngoan ngoãn của mỹ nhân mà vui như mở cờ trong bụng, ông dùng tư thế oai hùng của một bậc đế vương để trả lời giai nhân:
- Hơn 700 vạn dân thường bị c·hết đói, c·hết rét co ro trong nhà.
Dẫu đã biết trước số liệu này, nhưng cái con số 700 vạn vẫn cứ xoáy mãi vào óc của Hải Đường, như thể nó muốn khoan sâu vào trong, tìm kiếm lương tri của nàng, moi lương tri ra cho nàng thức tỉnh.
Hải Đường khổ sở mặt mày trắng bệch, hoa dung thất sắc. Hoàng đế Phổ Nghi thấy vậy tưởng rằng mình nói ra làm kinh động giai nhân nên vội ôm đón cho nàng khỏi ngã.
Hoàng đế Phổ Nghi vừa ôm, liền cảm thấy rằng mình không phải đang ôm một người, mà là ôm một đoàn ôn hương nhuyễn ngọc, đầy ắp tâm can của ông, chưa dừng lại đó, mùi hương như một liều dược thần chui vào mũi kích thích cho hoàng đế say lúy túy, không còn phân biệt được đâu là Đông Nam Tây Bắc nữa rồi.
Nói ra như vậy không phải là vì hoàng đế Phổ Nghi chưa kinh thế sự, chưa từng gặp được mỹ nhân.
Cuộc đời vua chúa của ông gặp được mỹ nhân đâu phải số ít, nhưng vấn đề ở chỗ Hải Đường này lại là ý trung nhân của ông.
Ai đang yêu say đắm, ôm được người yêu trong lòng mà lại không ngất ngây? Huống hồ gì người yêu lại có nhan sắc khuynh quốc khuynh thành, sao có thể không mê say quên mất trời đất.
Đang lúc hoàng đế Phổ Nghi say mỹ nhân lúy túy, Hải Đường còn tế ra một tuyệt chiêu khác mà nàng đã được dạy dỗ và tập luyện thật lâu, nàng ỏn ẻn làm nũng với hoàng đế Phổ Nghi:
- Bệ hạ... Ngài làm th·iếp sợ...
Vốn dĩ nói ngọt thì đã lọt tới xương rồi, mà giờ mỹ nhân còn nói ngọt bằng một chất giọng gần như ma âm, đầy quyến rũ làm hoàng đế Phổ Nghi triệt để gục ngã, ông đã bị Hải Đường bắt gọn cả trái tim, nếu giờ mà có chuyện gì chia rẽ hai người, chắc chắn hoàng đế Phổ Nghi sẽ tan nát con tim thành từng mãnh vụn.
Đang lúc tình cảm hai người lên cao vùn vụt thì có cận vệ vào báo cáo nói rằng Giang Bình An thủ tướng đã trở về, đang chuẩn bị tới đây để vấn an hoàng đế Phổ Nghi.
...
Giang Bình An không đến một mình mà có dẫn theo chủ tịch Hà và Trần cô nương.
Phía hoàng đế Phổ Nghi cũng có Hải Đường cô nương ngồi tiếp khách, cả năm người chỉ ngồi hàn huyên đôi chút, nhan sắc của Hải Đường làm cả ba người Giang Bình An, ai cũng phải thầm khen nàng rất đẹp, rất xứng với cái tên Hải Đường.
Sau hơn 20' ai về nhà nấy, nhưng Giang Bình An lại thấy kỳ quái. Hắn có cảm giác Hải Đường cô nương kia cứ lén lút nhìn hắn giống như một thiếu nữ mới biết yêu trộm ngắm tình lang.
Giang Bình An chột dạ, hắn than thở:
"Không lẽ nào mới gặp lần đầu mà cô nương kia lại thích thầm ta? Ta nổi tiếng như vậy sao? Hay là ta đã quá đẹp trai đến mức làm gục ngã mỹ nữ?"
Nghĩ mãi không ra, hắn vứt đi không thèm chú ý nữa, dù gì hắn cũng là đàn ông đã có vợ đẹp con ngoan, đâu thể nào dòm ngó vợ của người, chứ đừng nói là vợ của bạn hay còn ghê gớm hơn là vợ của vua.
(PS: Giang Bình An quên béng Tần Hoài Như và Lâu Hiểu Nga là vợ người, nhưng thôi, mọi người cứ bỏ qua tha thứ cho hắn vài lần nhé)
...
Sáng 30/1, cả Thịnh Cung bắt đầu nhốn nháo trang trí chuẩn bị lễ đăng cơ đồng thời kết hợp luôn hôn lễ của hoàng đế Phổ Nghi.
Chuyện lễ nghi cung đình thì Giang Bình An dốt đặc cán mai, hắn giao việc này lại cho cấp dưới nghe theo hoàng đế Phổ Nghi chỉ huy là được, còn bản thân thì chui vào phòng thủ tướng để nghe báo cáo.
Báo cáo có rất nhiều, nhưng cấp dưới đã tổng kết lại hết cho thật gọn:
* Các trường học cấp 1 hoạt động rất trôi chảy, các em học sinh đã quen thuộc nề nếp, bữa ăn trưa đủ dinh dưỡng đã làm các bé có da có thịt nhiều hơn. Đặc biệt các trường phát động phong trào cắt tóc, giúp các em có được đầu tóc gọn gàng, giữ gìn vệ sinh cá nhân tốt hơn.
Trong báo cáo này, Giang thủ tướng phê thêm vào: Bắt đầu cho tất cả các trường học chỉnh giờ vào trường sớm hơn một giờ, để cho các em học sinh ăn sáng luôn tại trường, nhằm tăng thêm dinh dưỡng.
(PS: tăng một giờ là để ăn sáng xong các bé có thời gian thư giãn, sinh hoạt nhẹ tập thể: ca hát, xem phim hoạt hình... Để các bé không bị hại bao tử vì sau khi ăn phải đi bộ xa hoặc học tập ngay)
Bữa ăn phải gọn nhẹ, nhưng phải đảm bảo ngon, đầy đủ dinh dưỡng, phải có sữa uống thêm giữa buổi.
Chi phí tăng thêm đã có 8 nước liên quân của Mỹ đền tiền c·hiến t·ranh, dư sức gánh nặng.
* 80 công ty Nông Nghiệp quốc doanh hoạt động bình thường, 200 triệu công nhân và 100 triệu lao động nông nhàn đều đã quen thuộc với lối lao động tập thể mới, ai cũng đang nô nức chờ ngày 5/2 sắp tới để lãnh lương tháng đầu tiên.