Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 245: Chương 245

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 245: Chương 245


“Hai người là đồng nghiệp à? Hay là đồng hương của Vọng Thư?” Cầu Minh cười nhẹ hỏi. “Cô có bạn trai chưa?”

Vọng Thư cố giữ bình tĩnh, nhanh chóng tìm cớ:

“Có tôi ở đây, hắn sẽ không làm gì được em. Nhưng nhớ kỹ, chúng ta cần hắn tự nguyện lấy đứa bé ra. Nếu không, em sẽ không sống nổi đến ngày sinh nở.”

Trong hồ có hàng trăm con cá vàng, chúng béo tròn, mập mạp, đủ mọi hình dáng. Nhưng Vu Âm không mảy may sợ hãi, bước tới một bước, không nói gì, chỉ giơ linh kiếm lên và đ.â.m thẳng vào con cá vàng có yêu khí mạnh nhất trong đàn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Căn hộ của Vọng Thư nằm trong một khu chung cư cao cấp. Với mức tiền thuê lên đến hàng chục triệu mỗi tháng, có thể thấy Cầu Minh không thiếu tiền. Nhưng khi đến gần cửa nhà, Vọng Thư bắt đầu run rẩy.

“Cô là ai?”

Tay Cầu Minh vừa nhấc, lập tức một bức tường nước hình thành trước mặt, hắn định quay người để bắt Vọng Thư, nhưng chỉ vừa tiến lên thì bị kết giới ngăn cản. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Muốn chạy sao? Không kịp rồi!”

Nghe đến đây, Vu Âm khẽ gật đầu, giọng trầm ngâm:

Cầu Minh không ngờ rằng mình đã ngụy trang kỹ đến vậy mà vẫn bị phát hiện. Khi kiếm đ.â.m tới, hắn không thể giữ được hình dạng cá vàng nữa, lập tức lộ ra hình dáng thật – một con nhân ngư hải yêu khổng lồ, với yêu khí phát tán mạnh mẽ.

“Cầu Minh, anh đừng như vậy. Em có bạn đến chơi.”

Vọng Thư ngồi xuống ghế sofa, không chú ý đến những gì đang xảy ra xung quanh, cứ như thể cơn đói khiến cô không quan tâm gì nữa. Cầu Minh tiếp tục quan tâm cô, nhưng ánh mắt hắn bắt đầu chuyển sang Vu Âm, như thể muốn tìm hiểu thêm về người phụ nữ lạ mặt này.

“Đại sư, hắn đã về rồi. Giờ em sợ quá.” Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y Vu Âm, giọng run run.

Cánh cửa vừa hé, một người đàn ông cao lớn gần hai mét đã bước tới. Cơ thể hắn phát ra yêu khí rõ ràng đến mức Vu Âm lập tức nhận ra, hoặc là hắn không che giấu, hoặc là tu vi chưa đủ để làm vậy.

Cầu Minh để ý thấy Vu Âm đang nhìn mình chăm chú, nhưng hắn không bận tâm nhiều, vẫn dịu dàng nói với Vọng Thư:

Nghe những lời dịu dàng ấy, Vọng Thư thoáng cười, như quên mất nỗi sợ. Cô ngoan ngoãn để Cầu Minh ôm eo dắt vào nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô cưỡi kiếm đuổi theo, nhưng khi nhìn thấy Cầu Minh đã hóa thành làn khói trắng, bay vọt ra ngoài cửa sổ, rồi biến thành một con cá vàng lẫn vào đàn cá trong hồ.

Vu Âm đi theo sau, đôi mày hơi nhíu lại. Vào đến phòng khách, cô nhận thấy thái độ của Vọng Thư đã thay đổi hoàn toàn, từ sợ hãi sang dịu dàng và ngoan ngoãn lạ thường.

Vu Âm không nói gì, tay cầm linh kiếm chớp lên, nhanh chóng đ.â.m về phía hắn.

Nhận thấy có điều bất thường, Cầu Minh ngạc nhiên lùi lại một bước, giọng run rẩy:

“Ngươi lại là một con hải yêu! Không ở sâu trong biển mà ra đây hại người, vì kéo dài tuổi thọ mà ngươi đã đi ngược lại quy luật tự nhiên, làm hại những sinh linh vô tội. Ngươi đáng c·h·ế·t!”

Vu Âm nhìn chằm chằm vào hắn, vẻ mặt không giấu nổi sự ngạc nhiên:

Chương 245: Chương 245

Vu Âm trấn an:

Vu Âm không cho hắn cơ hội bỏ trốn, cười lạnh: (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn không thể hiểu nổi tại sao tường nước lại không thể giữ chân Vu Âm được lâu như vậy. Lần tiếp theo hắn định hóa thành làn khói trắng để thoát ra ngoài, nhưng trước khi kịp chạy, hắn nghe thấy tiếng vỡ vụn của tường nước.

Đặt ánh mắt lên bàn trà, Vu Âm nhìn thấy một túi nilon màu đỏ bị ném xuống tùy tiện. Bên trong túi là một xấp tiền mặt, rơi vãi khắp nơi. Dựa vào độ dày và mệnh giá, cô đoán ít nhất cũng phải vài chục vạn.

Vọng Thư gật đầu, lấy hết dũng khí để mở cửa.

“Có vẻ hắn là yêu tộc thuộc loại thủy sinh. Không khó hiểu khi em mang thai lại thèm uống nước nhiều như vậy. Nhưng loại yêu quái cụ thể thì tôi chưa rõ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vu Âm liếc mắt nhìn Cầu Minh, trong lòng càng thêm nghi ngờ. Là yêu quái mà lại đi lấy tiền dễ dàng như vậy, chẳng lẽ hắn vừa cướp ngân hàng? Tiền từ đâu mà có? Hắn chỉ ra ngoài có chút xíu mà đã mang về mấy chục vạn, rõ ràng không bình thường.

Giọng nói của Cầu Minh ấm áp, ánh mắt tràn đầy ý cười, như cơn gió xuân khiến người ta dễ dàng cảm thấy say mê. Nhưng Vu Âm không bị lay động, cô không lộ vẻ gì, chỉ âm thầm quan sát.

Vọng Thư không mảy may chú ý đến cuộc đối thoại của họ, cứ mải miết ăn uống như thể cơn đói trong người không thể xoa dịu. Vu Âm cũng không đáp lại câu hỏi của Cầu Minh mà lấy từ ba lô ra một vài lá bùa, nhẹ nhàng ném lên không trung. Ngay lập tức, một kết giới bảo vệ bao quanh Vọng Thư, chặn mọi sự tác động từ phía Cầu Minh.

Cầu Minh khẽ liếc mắt nhìn Vu Âm, nhưng dường như không mấy để tâm. Hắn quay sang Vọng Thư, tiếp tục v.uốt ve bụng cô:

“Em yêu, sao lại đi ra ngoài một mình thế này? Anh lo c.h.ế.t mất.” Cầu Minh dịu dàng cầm tay Vọng Thư, ánh mắt dừng lại trên bụng cô. “Em đi lâu vậy chắc đói bụng rồi, phải không? Anh đã mua rất nhiều đồ ăn ngon. Vào ăn ngay thôi.”

“Em ăn gì chưa? Anh đưa em đi ăn nhé.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 245: Chương 245