Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Thị trấn Đêm Mờ - Phần 2
“Hí hí hí mấy cưng mới tới~~ theo chụy!!!” Nàng high elf hí hửng bước ra phòng họp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 10: Thị trấn Đêm Mờ - Phần 2
“Hừm...” Hunter nhắm mắt, thở dài. Cốc cốc.
Bốn mắt của Deathhound và nhân vật chính nhìn chằm chằm vào nhau trong khi môi của cả hai người lại nở ra những vụ cười giả tạo đầy méo mó.
Cũng nở một nụ cười nguy hiểm Deathhound thanh mình: “Đâu đâu anh trai, mấy quả này là quả bi bình thường thôi, rãnh rỗi quá tính lấy ra vò vò cosplay lão phật gia thôi làm gì căng.”
“Hả hả hả, đừng hù tui chứ… Chắc… Chắc không phải vậy đâu.” Trả lời ấp úng Phi phóng khỏi giường rồi chạy đến cửa kiểm tra. “May quá cửa không bị khóa.” Phi nhẹ nhỏm hốt lên.
Buổi trưa hôm ấy, có chàng trai cười như điên như dại sau chuỗi ngày bị bón hành ngập miệng.
“Hello hội trưởng, hello mấy cu, tụi tui về rồi đây.” Hunter bước vào phòng họp trước tiến, giơ cánh tay chào các thành viên đang ngồi thành vòng cung xoay quanh một chiếc bàn trọn cực to.
“Rồi rồi dẫn mấy bạn ấy đến chỗ nghỉ nhanh dùm đi.” Hội trưởng một tay úp vào mặt, một tay phẩy phẩy như đang tiễn vong cho cô nàng high elf mau chóng biến khỏi phòng họp. “Các bạn cứ nghỉ ngơi trước, tối đến chúng ta sẽ có bữa tiệc chào mừng, giới thiệu nho nhỏ.” Hội trưởng quay sang nhìn hai cậu nhóc mới đến rồi cười thân thiện.
10:00 sáng ngày thứ mười từ khi đăng nhập, thế giới ảo
“À ha ha hà… Hóa ra là thế, cái này chỉ là công cụ gãy lưng của em thôi không có gì đâu.” Nhân vật chính nở nụ cười gian xảo dùng chùy gai gãy gãy vài cái vào lưng khiến lưng cậu ứa máu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cún Đen cất đồ chơi đi mày.” Hunter quay sang nổi giọng với Deathhound.
“Anh không thể giữ chút thể diện nào trước mọi người được sao.” Tuyết Nhiệt Đới gượng đỏ mặt, mắng gã tà d·â·m vừa b·ị đ·ánh.
Nàng high elf cất lên giọng nói ngọt-điệu chảy hết cả nước, một giọng nói làm người ta liên tưởng giọng nói ấy chứa đầy đường mía kết dính vón cục lại thành nhựa cây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cười nụ cười nham hiểm trên môi nhân vật chính bắt đầu đùa giỡn: “Ông không xem mấy cái animu kinh dị à? Kiểu mà các nhân vật phản diện sống ở nhà hàng rồi bắt người dân vô tội về chặt thịt ấy. không phải hai chúng ta đã bị nhốt vào trong cái chuồng bị khóa cứng rồi sao? Thêm nữa bọn họ còn đề cập đến bữa tiệc, ông có biết bữa tiệc thì người ta hay ăn gì không? Là thịt xông khói đó.”
“Bớt tỏa ra nguy hiểm đi ông nội.” Hunter nhìn về phía nhân vật chính lúc này đã thò tay ra phía sau, nắm chặt lấy khúc gỗ gai tâm xuân. Thợ Săn cất lời: “Đừng nghe thằng ngốc đó xào ke. Vốn dĩ đây chỉ là bản demo phát triển của game Đại Viễn Chinh Online 2 thôi, nên có lẽ nhà làm game vẫn chưa đưa nhiều tính năng vào thế giới game trong đó NPC (Non player character, các nhân vật AI làm nền cho game thêm sinh động) chỉ có các nhân vật phụ có chức năng buôn bán hàng hóa với người chơi là được ưu tiên cho vào trước thôi… Nên là cậu nhóc áo xanh buông v·ũ k·hí xuống được rồi đó.”
“OK anh yêu nè, em sẽ chăm sóc cho hai đứa nhóc thật kỹ. Mà anh yêu cứ suốt ngày gọi người ta là thằng Tú này thằng Tú nọ không sợ người ta buồn sao. Hu hu hu...”
Cốc, lại một cái cú đầu trời long đất lỡ giáng xuống đầu Deathhound đến từ vị trí của Hunter.
Từ trong góc tối của phòng họp một bóng dáng cao, thon thả dần bước ra. Một high elf có ngoại hình đầy đường cong mê hoặc, tầm tuổi đôi mươi, gương mặt thanh tú mà sắc sảo kèm điểm nhấn là nốt ruồi nhỏ ở đuôi mắt phải, khoác trên người nàng là bộ âu phục được cắt xẻ tinh tế.
“Mọi người cư xử đúng chuẩn mực chút đi chúng ta có hai vị khách đó.” Thanh niên high elf đang đứng chỉ tay vào sa bàn, người có đôi tay nhọn, tóc vàng xoăn mặc bộ giáp đỏ nâu lên tiếng.
11:49 trưa ngày thứ mười từ khi đăng nhập, thế giới ảo
Băng qua phòng phục vụ chính của tửu quán, vòng ra phía sau bàn chế biến của NPC phục vụ của tửu quán, một cầu thang gỗ xám đen dẫn lối lên lầu trên của tửu quán. Men theo dãy hành lang cũ kỹ nhân vật chính và mọi người dần tiến vào một phòng hợp lớn.
“Nè cậu thấy những người lúc nãy thế nào hả Phi?” đã đặt mông an bình trên chiếc giường đơn cỡ nhỏ Nhân vật chính quay người sang hỏi người bạn được Hunter giải cứu đang năm bên giường đối diện.
Từng giọng nói chào hỏi đáp lại Hunter: “Bác Thợ Săn về rồi.” “Chào Thím Thợ Săn.” “Lôlô coinkute.” “Tuyết của anh… Hu hu hu Tuyết của anh cuối cùng cũng về rồi… Để onichan xem có bị trầy xước ở…” Rầm, chưa kịp tiến lại ôm ấp thì gã d·â·m dê đã bị Tuyết cho ăn một trượng phép thuật vào đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nè nè đàn ông với nhau đừng có tình cảm với nhau quá,… Không biết người ta đang ghen tị à.” Một giọng nữ ngọt ngào vang lên.
“Câu nệ làm gì hội trưởng, hai cậu nhóc này rồi sẽ trở thành một phần của đại gia đình thôi.” Hunter vỗ vai high elf trong bộ giáp đỏ, người được Hunter gọi bằng hội trưởng.
“Thằng Tú Đội à? Rãnh rỗi thì dắt các bạn đến phòng nghỉ ngơi giùm cái” Hội trưởng bỗng cau có trả lời lại giọng nữ đó.
“ha ha ha ha… Tui chỉ đùa chút thôi mà, không cần căng thẳng thế đâu ha ha ha.” Wood elf áo xanh phá lên cười. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Các cậu vất vả rồi.” Hội trưởng động viên cũng như đặt tay lên vai rồi nhìn Hunter.
“Ừm mấy người đó hành xử khá kỳ cục, hơi thô lỗ, nhưng tui thấy họ không có ác ý mà còn có thể tin tưởng được.” Ngồi dựa lưng vào tường Phi trả lời nhân vật chính rồi nhìn ra bầu trời xa xa thông qua chiếc cửa sổ ở cuối phòng ngủ.
“Cảm ơn anh trai.” “Cảm ơn anh.” Nhân vật chính và cậu nhóc mới đến cùng đồng thanh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.