0
Lại qua một ngày thời gian, bởi vì phòng làm việc quá xa Hoàng Phong liền thay đổi vị trí làm việc thành phủ của hắn, các tài liệu đều được chuyển đến phòng của hắn.
Lúc này trong phòng của hắn, Hoàng Phong đang không ngừng suy nghĩ sắp xếp công việc về sau hướng đi phát triển của Đại Cồ Việt thì Vĩnh Sinh xuất hiện trước mặt hắn, quỳ xuống hành lễ
“Bẩm hoàng thượng thần muốn báo cáo”
“Nói đi” Hoàng Phong chỉ liếc mắt Vĩnh Sinh một cái rồi thôi
“Quân đội từ các nơi đã tập hợp về kinh thành, hậu cần đã chuẩn bị đầy đủ tuỳ thời đều có thể xuất binh” Vĩnh Sinh một chân vẫn quỳ xuống nói
“Tốt, ngươi truyền lệnh của ta điều động toàn quân ở kinh thành hợp với lực lượng viễn chinh bên ngoài chỉ để lại cấm quân là 1000 người ở lại” Hoàng Phong vừa làm vừa nói
“Rõ”
“À, lần sau có đến thì chỉ cần báo cáo là được không cần xin phép ta cho nói đâu” Hoàng Phong nghĩ tới lúc nãy liền nói
“Nhưng mà ngài là” Vĩnh Sinh luống cuống nói
“Được rồi ngươi lui xuống đi” Hoàng Phong cắt lời Vĩnh Sinh
“Vâng”
Trong chốc lát Vĩnh Sinh biến mất trước mặt hắn
Lại biến mất
Thật sự dù đã xem Vĩnh Sinh biểu diễn ảo thuật biến mất nhiều lần như vậy rồi mà hắn vẫn không thể quen được nói thẳng ra là khá thú vị đi
Thôi để lần sau hỏi hắn cách biến mất vậy. Hoàng Phong nghĩ thầm
Lại vù đầu vào công việc, hắn sắp bị điên rồi, ngày nào cũng có công văn, các loại đơn xin phép báo lên chỗ hắn và buộc hắn phải phê duyệt
Hắn phải mau chóng thay đổi lại bộ máy chính quyền và cơ chế quản lý thôi, cứ như này có ngày rơi vào con đường kiếp trước chết vì làm việc mất.
Tính qua thời gian tạo long bào và chiến giáp của hắn cơ bản để làm ra phải mất một năm thậm chí là hai năm vì vậy lần xuất chinh tới này của hắn có lẽ phải mặc chiến giáp của cha hắn.
Nghĩ tới đây hắn có chút mệt rồi nhưng nếu hôm nay không làm xong thì khối lượng công việc sẽ dồn vào ngày sau.
Hắn phải cố làm xong
…..
Cao Bắc
Nhị hoàng tử Thiên Vũ đang đọc báo cáo về những việc gần đây ở kinh thành, hắn thầm nói nhỏ: “Tập hợp được 9.000 quân cộng thêm lực lượng biên giới sẽ tới hỗ trợ đại khái là gần 15.000 quân đi, dù sao cũng không thể rút toàn bộ quân ở biên giới phía bắc vào cuộc chiến này được”
Thiên Vũ quay sang nhìn Mạc Chính nói: “Bên phía Đại Lý có hồi âm không”
“Không có hồi âm” Mạc Chính lắc đầu nói
“Xem ra là thấy Đại Cồ Việt động binh nên không muốn can thiệp nữa đi” Thiên Vũ thở dài
“Bất quá bên Vương Quốc Khmer lại có hồi âm, họ nói nếu muốn họ giúp thì phải bỏ ra chút đại giới” Mạc Chính nói tiếp
“Đại giới gì”
“Một nửa tỉnh Hoàng sơn, một phần nhỏ cực tây Thanh Chí và sẽ không can thiệp vào quá trình bọn chúng thôn phệ Chăm pa thì bên đó sẽ gửi quân qua hỗ trợ chúng ta” Mạc Chính chần chừ một chút rồi nói
“Bảo bọn chúng cút” Thiên Vũ tức giận nói
“Đại Lý thì sợ Đại Cồ Việt trở mặt hợp tác với Đại Tống đánh bọn chúng, còn khmer thì nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của” Thiên Vũ lần nữa thở dài nói
“Cuối cùng vẫn chỉ có thể trông cậy vào bản thân” Thiên Vũ mặt bỗng nghiêm lại nói
“Theo lệnh ta tăng cường luyện binh, chuẩn bị đầy đủ vũ khí và lương thực, sẵn sàng cho trận chiến với triều đình”
“Không thể ngồi chờ chết được nữa, xốc lại tinh thần chuẩn bị chiến tranh” Thiên Vũ bỗng bừng lên khí thế liên tục hạ lệnh cho thuộc hạ
“Rõ”
Mạc Chính thấy cảnh này tinh thần cũng tốt hơn lập tức chen vào góp ý với Thiên Vũ: “Để vào được Cao Bắc địa hình núi non hiểm trở này chỉ có ba con đường đi vào, nếu ta lập trận cố thủ ở đó thì bước đầu ngăn chặn bọn chúng tăng thêm thời gian cho ta chuẩn bị rồi”
“Không được quân triều đình rất mạnh, mạnh hơn ngươi nghĩ nhiều với một đám dân binh và thuộc hạ của ta thủ không tới một ngày liền bị tiêu diệt” Thiên Vũ lắc đầu nói
“Vậy giờ phải làm sao” Mạc Chính nói
….
Cùng lúc đó 9.000 quân Đại Cồ Việt đã tập trung ở ngoại vi kinh thành có thể xuất phát bất cứ nào chỉ chờ lệnh từ khánh thượng.
Hoàng Phong lúc này thân khoác lên chiến giáp của cha hắn, đi khảo sát toàn quân và hậu cần lương thực.
Phải nói đúng là quân đội của một quốc gia có khác, ai ai cũng tràn đầy sát khí có thể liều mạng giết người bất cứ lúc nào nếu chủ tử ra lệnh.
Hắn cưỡi ngựa đi xem hết một lượt rồi vòng lên đầu đại quân
Đại quân gồm có 500 kỵ binh, 1.000 cung binh, 50 pháp sư, 50 người cầm cờ và 7.400 bộ binh trong đó hơn ngàn người là trang bị vũ khí hạng nặng mặc giáp đến tận răng
Đó hẳn là trọng binh trấn giữ kinh thành đ
Sau khi quan sát kĩ đại quân hắn liền hô to dưới sự trợ giúp của pháp sư thực hiện khuếch đại âm thanh “Ta tân thiên tử của Đại Cồ Việt, sau khi ta tranh cử ngôi vị được nhân dân ủng hộ mà dành thắng lợi, mà nhị hoàng tử Lê Thiên Vũ cũng là đệ đệ của ta lại không phục ta liền dấy quân tạo phản chiếm vùng đất Cao Bắc làm căn cứ. Việc này khiến ta rất đau lòng, cũng là một phần lỗi của ta vì không dạy bảo được nó, để sửa lỗi lầm này ta sẽ tự thân xuất chinh tiêu diệt hắn cho mọi người một đáp án”
Lúc này phía dưới đại quân im ắng nghe Hoàng Phong phát biểu bỗng ùa lên một khí thế xông thẳng lên trời
“Khánh thượng anh minh”
“Hoàng thượng vạn tuế”
“Liều chết vì hoàng thương”
“Giết quân phản loạn, thanh trừng phản đồ”
“Giết quân phản loạn, thanh trừng phản đồ”
“Giết quân phản loạn, thanh trừng phản đồ”
“Giết quân phản loạn, thanh trừng phản đồ”
Hoàng Phong dơ tay lên cả đại quân liền im lặng giống như đang chờ hắn nói tiếp
“Đây là lần xuất chinh lần đầu của ta cũng là lần đầu ta cầm quân đánh trận khi lên làm vua”
“Vì vậy đây sẽ là trận đánh ghi danh vào sử sách, lưu truyền vạn cổ, theo ta giết phản quân” Hoàng Phong hô to
“Giết”
“Giết”
“Giết”
Đại quân không ngừng hô to khí thế bừng bừng
Hoàng Phong dơ tay lên đại quân lại im lặng một lần nữa
Hắn quay sang bên cạnh nói với một trong hai tướng quân theo hắn đánh trận: “Đi thôi”
Cả đại quân nối tiếp nhau thành một hàng dài hành quân tiến thẳng về Cao Bắc
Lần này xuất quân đánh trận với hắn gồm có Vĩnh Sinh và hai vị tướng quân
Hai tướng quân này một người là Hồ Tôn từng cầm quân tiêu diệt một đại quân của Chăm Pa âm mưu tiến vào Thanh Chí còn người kia là Quang Hàn đã từng cầm quân đối đầu trực diện với quân Tống, hai người đều là tướng quân công danh hiển hách lần này theo hắn ra trận là để hỗ trợ hắn vạch ra các chiến lược kịp thời có lợi cho quân ta.
Trên đường hành quân
Hoàng Phong cưỡi ngựa dẫn đầu phía sau là cả một đại quân sát khí đầy người đang hành quân, đi tới đâu các thú dữ không dám tới gần đều tránh ra cho đại quân đi
Lúc này hắn đang xem hệ thống
“Hệ thống nhận nhiệm vụ” Hắn suy nghĩ vừa động
Tinh—-
Ký chủ đã nhận nhiệm vụ thành công
Nội dung: Tân thiên tử lên ngôi, nhị hoàng tử không phục liền dẫn quân tạo phản. Hãy đánh bại phản quân để ổn định lòng người
Yêu cầu: Giết Lê Thiên Vũ và Mạc Chính (Chưa xong)
Phần thưởng: 100 điểm, một hộp quà ngẫu nhiên
Thất bại: Trừ 500 điểm
Lần này hắn để ý đến mục thất bại vậy mà trừ 500 điểm nếu như hắn thất bại thì sẽ bị âm số điểm, hắn cũng không biết âm điểm có tác hại gì không
Lúc này hắn nhìn lên phần yêu cầu, đúng như suy đoán của hắn là phải giết chết Thiên Vũ nhưng Mạc Chính là ai, hắn còn không biết nữa.
Cầu ủng hộ