0
Nước Việt hiện nay đã có hệ thống cơ bản gồm: trường học, bệnh viện, quân đôi.
Thế nhưng để phát triển hơn nữa so với việc tồn tại, Sơn ngĩ ra ý tưởng xây dựng học viện. Học viện này sẽ được những vị có kiến thức, kĩ năng tốt nhất trong nước Việt giảng dạy.
Các ngành nghề bao gồm:
Văn hóa, tư tưởng yêu nước là bắt buộc tất cả các thành viên, bởi Sơn không muốn rằng đào tạo ra nhân tài để sau này những người này đi giúp kẻ địch mà chống lại đất nước của mình. Nên những kẻ không có lòng trung thành với đất nước thì hắn thà không đào tạo hoặc ném vào những khu hầm mỏ mà lao động tới c·hết còn hơn là để bên ngoài xã hội gây rối cho những người xung quanh.
Ngành quân nhân: học viên được tuyển chọn từ những đứa bé mới 10-12 tuổi có tố chất nhanh nhẹn mạnh mẽ, không phân biệt nam nữ để đào tạo khả năng chiến đấu cũng như đoàn đội, các kĩ năng sinh tồn dã ngoại, tư tưởng anh hùng của quân nhân, hi sinh vì tổ quốc. Ngành này còn được gọi là thiếu sinh quân, đa phần là con em của các quân nhân trong quân đội được cha chúng nó luyện tập từ nhỏ cùng với con em của những gia đình bình thường bởi trong điều kiện khó khăn cũng như không có nhiều kiến thức nên họ chỉ có thể dựa vào gen di truyền thể lực, khung xương mạnh mẽ mà vào được học viện bởi vào đây đám trẻ sẽ được chu cấp cao hơn về dinh dưỡng cũng như đảm bảo chắc chắn tương lai sẽ là người thành công được nhiều người kính ngưỡng.
Ngành khoa học: Ngành này lại đặc thù tuyển vào bằng các kiến thức tự nhiên, sau đó sẽ được các giáo viên bộ môn như rèn, đúc, vũ khí, nông cụ, gia dụng, xây dựng, … có rất nhiều giáo viên và đa phần họ sẽ nhận mỗi người 5 học trò đào tạo trong 2 năm sau đó sẽ tùy thuộc vào quốc gia yêu cầu mà cho đi ra ngoài làm việc hoặc sẽ ở lại học tập nghiên cứu, theo đó cứ 2 năm họ sẽ nhận mới học trò.
Ngành xã hội: đây là ngành chuyên đào tạo về các lĩnh vực liên quan tới an sinh xã hội, xử lý vấn đề tranh chấp hòa giải, đám nhóc con theo học sẽ được theo giáo viên hướng dẫn của mình đi tới các địa phương trực tiếp xem, tham gia xử lý vấn đề, sau 5-10 năm chúng nó sẽ là những người kinh nghiệm có thể xử lí ổn thỏa về vấn đề xã hội của khu vực.
Ngành nông nghiệp: Chăn nuôi, trồng trọt, thủy sản, môi trường: 4 lĩnh vực chính của nông nghiệp nhằm tăng năng lực cung cấp cũng như đảm bảo an ninh lương thực, dinh dưỡng, phát triển của đất nước đều phát bắt đầu từ nông nghiệp vậy.
Ngành y tế: rõ rồi đây là ngành đào tạo ra các bác sỹ để đảm bảo sức khỏe cho toàn bộ người dân cả nước.
Ngành văn hoá: Đây sẽ là nơi học tập cũng như rèn giũa các kiến thức thơ ca, văn học nhằm bổ sung vào kho tàng văn hoá của đất nước, dù sao 1 đất nước phát triển sẽ khong bỏ qua được văn hoá.
Tuy nhiên đứa nhóc nào muốn tiến được vào học viện cũng phải thông qua được bộ môn tiếng Việt bao gồm từ ngữ và ngữ pháp, đạo đức.
Trường được xây dựng ngay kế bên trường học trung tâm nhưng đặc biệt chính là khu thực nghiệm của trường lên tới 25ha để toàn bộ học sinh cũng như giáo viên có thể thử nghiệm các nghiên cứu của mình cũng như bảo mật được kiến thức. Thậm chí nếu như nhà trường có khả năng quản lý và canh tác, sử dụng tốt thì có thể hướng tới lãnh đạo địa phương để xin được cấp thêm đất canh tác hoàn toàn miễn phí.
Ngoài ra các ngành nghề cần thực tế thì đám nhóc sẽ được giáo viên của mình dẫn đi tham gia thực tế làm việc để chúng làm quen cũng như học hỏi.
Không những thế, thì thoảng đám nhóc này còn được Sơn trực tiếp lên đứng lớp giảng bài, với kiến thức của con người hiện đại mà giảng cho đám người này chỉ sợ đám kia không nghe và nhớ được hết thôi, gần như tất cả đều là những kiến thức mới với bọn nhóc kia, từ kiến thức chăn nuôi cá, phối giống khác loài, ghép cây cho tới ổ trục con quay trong kĩ thuật lại tới chất nổ trong quân sự. Những thứ Sơn biết sẽ hướng dẫn sâu cho giáo viên để họ truyền thụ còn những thứ mơ hồ như thuốc nổ thì hắn sẽ đưa công thức cơ bản cho giáo viên để họ tự thử nghiệm, điều chế chọn phương pháp đúng nhất.
Khổ nhất phải nói đến chính là thiếu sinh quân.
Toàn bộ lũ nhóc chỉ từ 10-15 tuổi theo đó dù trời gió tuyết, nước sắp đóng băng nhưng chúng vẫn phải tuân thủ luyện tập vào 5h sáng, ăn uống hết khẩu phần. Sau đó thể dục, chạy bộ, nâng tạ, tập cơ, tập chiến đấu. Đám nhóc sẽ được giáo viên của mình chia thành từng cặp tương đương về trọng lượng nhằm cho chúng tăng cường khả năng thực chiến.
Thậm chí đám nhóc từ 13- 15 tuôi mới sáng sớm đã phải vận động rồi tập bơi, ngụp lặn bất kể thời tiết. Tất nhiên chúng nó vận động vất vả thế nhưng lại được ăn uống bồi bổ bằng nhiều thứ dinh dưỡng hơn những ngành khác, thậm chí còn có người phụ trách bữa ăn của ngành nhằm cho chúng mỗi ngày đều được cấp thật đầy đủ các dưỡng chất.
Mới tháng đầu tiên, mặt sông chưa đóng băng nên dân làng còn thấy chúng nó cả đảm 40 người đượ giáo viên hưỡng dẫn đi bè ra giữa sông sau đó toàn bộ nhảy xuống thi bơi, chịu lanh.
Lúc sau lại thấy chúng nó dắt nhau vào chỗ nước nông, bùn lầy ngang bụng, giáo viên hướng cho chúng nó vật lộn với nhau, lúc sau cả đám nhìn không khác gì cục bùn bởi cả người chúng không có chỗ nào không có bùn.
Cuối cùng mới được tập trung bên đống lửa để sưởi ấm, việc tập luyện như vậy mới giúp chúng tăng khả năng chịu đựng gian khổ nhằm sau này khi gặp khó khăn chúng cũng sẽ không ngỡ ngàng hay bỏ cuộc. Câu nói: “thao trường đổ mồ hôi, chiến trường bớt đổ máu” luôn phù hợp ở bất cứ thời đại nào.
Trong thời gian mùa đông này cũng là lúc Sơn được ở nhà với các bà vợ mình nhiều nhất lại được tận tay ôm thằng nhóc Phong này còn gì thích hơn.
Mỗi ngày thú vui của hắn chính là ôm thằng nhóc Phong cùng vợ con ở trên tòa nhà cạnh sông mà ngắm cuộc sống của dân làng cũng như nhìn đám nhóc thiếu sinh quân đang vật lộn dưới sông mà không khỏi cười vui vẻ.
Lúc này, trong 3 bà vợ của Sơn thì 1 người đang nghỉ sau sinh là Hoa còn 2 người Lan và Li cũng không tham gia vào Bộ Nội Vụ nữa mà đã giao lại công việc này cho Giang, người trước từng là trưởng làng Sơn Việt đã thành công trong việc ổn định cuộc sống cũng như cân bằng chăn nuôi trồng trọt tạo thành làng chăn nuôi lớn nhất của cả nước.
Làng này không chỉ là đóng góp được lượng lớn gia súc cho đất nước cũng như lượng thỏ, chuột lang cực nhiều cho nhu cầu thịt cả nước.
Vui buồn lẫn lộn.
Trong khi cả nước đang tất bật công việc, bỗng dưng tin từ trạm gác báo về, đoàn thám hiểm đã trở về.
Thế nhưng mọi người chưa kịp vui mừng thì chỉ có 10 người ngựa trở về hơn nữa nhìn ai cũng vẻ mệt mỏi bụi bặm, thấy vậy bất cứ ai cũng không vui cho nổi bởi lúc ra đi họ còn là 20 người ngựa mạnh mẽ vậy mà giờ đây trở về ai cũng mệt mỏi vậy, thậm chí khi mới về tới sân thì có 1 người trong số đó ngã xuống từ trên ngựa.
Sơn đang ở nhà nge báo vậy cũng lập tức đi tới phòng họp. Dẫn đầu của đoàn thám hiểm trở về lần này là Ivan. Ngay khi trở về bọn họ đã được nhân viên y tế chăm sóc, riêng Ivan được đưa tới phòng họp để báo thông tin cho các lãnh đạo.
Ivan là người trong bộ lạc Voi cũ nhưng có sức khỏe cũng như thể hình cao to mạnh khỏe, khuôn mặt đã khá dạn dày do sương gió thời gian, hiện tại trông kha tiều tụy nhưng đã đỡ phần nào do được uống qua nước ấm cùng bát cháo cá hồi sức, khuôn mặt cũng đã được rửa qua để khỏe hơn phần nào.
Đầu tiên, Ivan định đứng lên báo cáo nhưng Sơn bảo: không cần đứng! ngươi đang mệt mỏi cứ ngồi báo cũng được!
Ivan: cảm ơn đức Vua! Đầu tiên ta báo tin vui là đã tìm được mỏ than đá nằm chếch phía đông bắc của trấn Thái Nguyên, cách làng trung tâm khoảng 1 giờ phi ngựa.
Khuôn mặt tất cả mọi người mới giãn ra vui mừng được tý thì Ivan lại tiếp: việc thứ 2 là đội thám hiểm đã phát hiện thấy đàn thú cực lớn đang di chuyển về phía bắc của trấn Thái Nguyên cũng như là khu vực tiếp giáp với bộ lạc chó đen, đàn thú này khá hung dữ dẫn đầu do 1 đám người cao to, lông lá, tay dài như vượn, chúng nó chỉ đạo đàn chó sói và đàn gấu cực đông phải lên tới cả 5 nghìn con, chúng mới giết 1 bộ lạc ở phía bắc đồng cỏ, đang có hướng tiến về phía chúng ta cũnh như bộ lạc Chó Đen. Lucky cùng 10 người ở lại theo dõi cũng như giữ khoảng cách còn ta và 10 người chạy về báo gấp, quãng đường từ đó về làng mất 3 ngày đêm nên ta nghĩ lúc này chúng cũng gần tới bộ lạc Chó Đen cũng như trấn Thái Nguyên rồi.
Ivan vừa ngồi xuống Sơn ngay lập tức phân phó: Việc đã quá cấp bách rồi ta nghĩ đây là loài vượn người cổ ăn thịt, với số lượng chúng như vậy sẽ không bộ lạc nào có khả năng chông trả vì vậy cần thiết là phòng bị từ xa không cho chiến tranh trong lãnh thổ chúng ta.
Lập tức điều động: Vũ, Quân. Lấy Vũ làm chủ tướng, chi huy toàn bộ kị binh ngay lập tức di chuyển phòng ngự cố gắng cùng bộ lạc Chó Đen liên hợp tiêu diệt hoặc đánh lui địch.
Với chiến tích không tốn 1 mũi tên của Vũ mà có thể đánh tam bộ lạc Linh Cẩu thì bây giờ uy tín của Vũ cũng khiến các tướng tâm phục khẩu phục rồi.
Cho người nhanh chóng tới thành Gia Định triêu tập K nhanh chóng bàn giao công việc và đem 2000 quân tới trấn Thái Nguyên.
Lee tập trung 5 nghìn bộ binh ngay chiều này ta cùng Trí sẽ xuất phát, đây là ảnh hưởng cực lớn tới an nguy của đất nước, vậy nên huy động để xe trâu, xe ngựa chở quân nhanh chóng lên đường.
Kị binh tới trước sẽ kết hợp cùng quân tại trấn Thái Nguyên để phòng thủ trước tiên đợi bộ binh chủ lực tới.
Công việc tại các làng mọi người phụ trách tốt công việc của mình, nếu có vấn đề khó khăn có thể nhóm họp xử lý và thông qua Alank.
Như vậy rất nhièu dự định của Sơn lại phải lùi lại chờ xử lí quân vụ này mới có thể tiếp tục được.