Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16. Thầy trò phối hợp

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16. Thầy trò phối hợp


" Cậu đã đi làm gì vậy? " Tạ Siêu Nhân tò mò hỏi thăm.

Một đối thủ nhìn thấy Tiêu Tuấn quay mặt đi, đứng im không nhúc nhích ở cuối sân, liền tiến lên, lấy đà ném bóng về phía t·ấn c·ông.

" Một hai ba bốn…"

Đúng vậy, mập mạp không cần nhìn đối thủ nữa.

Trạng thái tăng cường! Siêu tốc Thần kinh + Siêu Thị Giác.

Đây chính là cảm giác đó! Cậu bé muốn nhận được sự công nhận của đồng đội!

Thời gian nghỉ giữa hai hiệp.

" Tốt, đi theo thầy. Chúng ta cũng cần có chiến thuật riêng để dành chiến thắng ".

Chỉ thấy hai thầy trò, một gầy một mập, thầy gầy thì lớn giọng đếm, trò mập thì uốn éo lắc mông theo nhịp, giống như nhảy múa.

" Em… " Tiêu Tuấn ngập ngừng không biết phải trả lời như thế nào.

...

Tiêu Tuấn cũng nở một nụ cười thật rạng rỡ. Một dòng nước ấm chảy xuôi trong lòng cậu bé.

" Oa, lại né được rồi! "

Tỷ số Tiêu Tuấn 3 - 7 Đối thủ.

" Đúng vậy, nó thậm chí còn không cần nhìn mà vẫn né tránh bóng như thần ".

Vì thế Diệp Phong cũng không có quay về chỗ ngồi của mình, mà tìm một vị trí thuận lợi, cách Tiêu Tuấn không xa, thuận tiện cho Tiêu Tuấn quan sát.

Ở giữa tuy có chút khựng lại không phẩy mấy giây, nhưng vẫn đủ để Tiêu Tuấn tránh được quả bóng.

Tiêu Tuấn gật đầu như tỏi rang, "Dạ có".

"…"

Tác giả: gakobitmiss

Bàn tay xòe ra, úp xuống, chính là ngồi xuống. Ngửa lên là đứng lên. Hất tay là nhảy…".

" Ê, ông nhìn thằng nhóc mập mạp đằng kia, tư thế của hắn thật kỳ quái ".

" Lúc nãy mình đi vệ sinh thấy nó đang múa máy tay chân lung tung bên ngoài "

Tiêu Tuấn thay vì phải tự mình phán đoán, thì chỉ cần làm theo dấu hiệu mà Diệp Phong đưa ra, như vậy sẽ giảm thiểu tối đa việc mắc sai lầm.

Tiếp đó trong hành lang vắng vẻ lại vang lên vài âm thanh.

" Một hai ba bốn…"

" Nào, bắt đầu thử nghiệm! Mục tiêu là chiến thắng ". Diệp Phong cổ vũ cho Tiêu Tuấn.

Vì thế liền mập mạp không do dự nữa mà gật đầu thật mạnh, " Thưa thầy, em muốn danh chiến thắng! "

" Nào, em hãy thử làm lại theo thầy. Một! Hai! Ba! Bốn! Năm! Sáu! ".

Tiêu Tuấn ủ rũ ngồi một góc, nhìn các đồng đội đang bàn bạc chiến thuật.

" Nhìn hắn lắc mông kìa, thật là đáng yêu! ".

"Thứ nhất, hạ thấp trọng tâm, ngồi xuống. Chú ý phải dứt khoát, không được để té ngã.

Làm mập mạp sợ hết hồn. Hắn theo bản năng muốn quay đầu sang nhìn đối thủ, lại nhớ lời thầy dặn, nên chỉ dám tập trung nhìn vào tay Diệp Phong.

Diệp Phong thấy vậy không nói thêm nữa, hai thầy trò cung tay cổ vũ. Sau đó gật đầu chào hỏi Tạ Siêu Nhân rồi trở lại khán đài.

Cậu không phải là gánh nặng, cậu có thể giúp đội mình chiến thắng.

"Đứa bé này là như thế nào làm được?"

Cậu quyết định dù không phải vì tiền đặt cược, cũng phải giúp học trò của mình.

Chương 16. Thầy trò phối hợp

Nét mặt của khán giả, động tác của các tuyển thủ, kim đồng hồ trên tường, …

Thấy được thầy mình tới, tâm tình Tiêu Tuấn khá hơn một chút. Hắn có gắng rặn ra một nụ cười.

Tiêu Tuấn ngoan ngoãn theo sau, gật đầu liên họi.

Nhưng lúc căng thẳng, con người không phải lúc nào cũng có thể kịp thời đưa ra lựa chọn chính xác. Vì thế thường sẽ di chuyển và né tránh liên tục, để đối thủ khó có thể nhắm trúng.

Vừa đi Diệp Phong còn nhắc nhở, " Ghi nhớ thật kỹ và chú ý quan sát tay thầy nghe chưa? "

"Hiện tại chúng ta chỉ có 10 phút nữa thôi là tới hiệp thứ hai. Thầy có một bí quyết dạy cho em, phải ghi nhớ kỹ và làm theo được chứ?".

Trông Tiêu Tuấn đáng thương như một con cún con. Diệp Phong không kìm lòng được.

Vì thời gian không nhiều, Diệp Phong chỉ cho Tiêu Tuấn một bộ sáu động tác né tránh cơ bản, phân biệt là ngồi xổm, nhảy lên, tiến lên trước, lùi lại, đẩy mông lên trước, thụt mông về sau.

Diệp Phong ngay lập tức phán đoán ra quỹ đạo bay của trái bóng, cậu đưa tay ra hiệu cho Tiêu Tuấn di chuyển ngược lại hướng đối thủ t·ấn c·ông.

Theo lý thuyết, Tiêu Tuấn hoàn toàn có thể kịp thời làm ra động tác né tránh.

Kế hoạch khả thi.

Tiêu Tuấn ước ao nhìn đội trưởng Tạ Siêu Nhân.

" Thầy Diệp Phong, sao thầy lại xuống tới đây " Tiêu Tuấn kinh ngạc

"…"

Trên sân xuất hiện một hình tượng kỳ lạ. Một tên nhóc mập quay người, đưa vai về phía đối thủ. Dù đầy trời bóng bay qua lại, phần lớn thời gian hắn đều chỉ đứng im một chỗ.

Nhưng thời gian còn lại không nhiều, hắn cũng không hỏi thêm nữa, dẫn Tiêu Tuấn quay trở lại với các đồng đội.

Thực ra, khi đứng im một chỗ, ngươi chỉ cần né tránh những đường bóng có thể trúng mình.

Việc đưa vai về đối thủ, cũng giúp giảm bớt diện tích bị nhắm tới, cũng may Tiêu Tuấn chưa mập tới mức tròn quay, ít ra cần còn có tác dụng.

Cộng thêm Siêu tốc Thần kinh của Diệp Phong, chiến thuật này có lẽ sẽ giúp Tiêu Tuấn cực kỳ hữu hiệu né tránh phần lớn pha bóng.

Sau đó vài lần đối thủ t·ấn c·ông, Tiêu Tuấn đều thuận lợi né tránh.

Các đồng đội hoan hô ôm lấy nhau.

" Hey, Tiêu Tuấn! ".

Từ từ việc này cũng thu hút sự chú ý của khán giả trên khán đài.

Tiêu Tuấn chăm chú quan sát Diệp Phong, thấy dấu hiệu tay vừa ra, lập tức lùi lại một bước.

"Múa máy lung tung?" Tạ Siêu Nhân nghi hoặc hỏi, " Cậu có chắc không?"

"Chú ý luôn giữ vững trọng tâm, bước chân không cần quá lớn".

" Thành công! Có thể thực hiện " Diệp Phong mừng rỡ trong lòng.

Tất cả đều giống như một thước phim bị tua chậm gấp mấy chục lần.

Phải biết Tiêu Tuấn còn có đồng đội để chia sẻ áp lực. Nhất là thiếu niên Tạ Siêu Nhân kia, với kĩ năng và tốc độ vượt trội, chính là mảnh ghép quan trọng cuối cùng để đội Tiêu Tuấn chiến thắng.

Đặc điểm cốt lõi của cả bộ động tác là đơn giản, nhanh chóng, dễ thực hiện, tiết kiệm thể lực.

" Thưa thầy, chỉ vậy thôi sao. Những động tác này ta đều biết, nhưng không phải lúc nào cũng né bóng được ".

Đến hiệp hai, hai đội đổi sân cho nhau.

" Tuýt!! ".

" Em có muốn chiến thắng không? " Diệp Phong trịnh trọng nhìn vào mắt Tiêu Tuấn hỏi.

Cậu không dùng lời nói để ra hiệu, vì tốc độ truyền âm thanh dù sao cũng không nhanh bằng hình ảnh.

Diệp Phong hồi tưởng lại các động tác di chuyển trong môn cầu lông, so sánh với động tác né tránh mà Tiêu Tuấn đã sử dụng.

"Rất tốt Tiêu Tuấn, thả lỏng cơ thể" Diệp Phong đưa lên ngón cái, lớn giọng cổ vũ.

Chiều dài một nửa sân đấu là 8m, thời gian bóng bay tới cuối sân dao động từ 0,3-0,6 giây. Tốc độ phản xạ cực đại của con người có thể đạt tới 120m/s.

Sau đó, thực hiện theo một cách nhanh chóng và chuẩn xác nhất là được.

Sau đó cậu hướng dẫn Tiêu Tuấn bắt đầu thực hiện nhuần nhuyễn sau động tác này.

Thị lực của cậu cực kỳ rõ ràng, quan sát rõ ràng từng chuyển động bắp thịt trên cơ thế tuyển thủ đang chuẩn bị t·ấn c·ông Tiêu Tuấn.

" Giờ này mới tập luyện thêm, có ích hay không? ". Tạ Siêu Nhân có chút ngờ vực,

"Làm gì có việc gì là chắc chắn 100% chứ, nhưng chỉ cần em nỗ lực hết sức mình, khoảng cách đến thành công sẽ ngày càng gần" Diệp Phong kịp thời bổ sung một ít canh gà tâm hồn cho đứa bé.

" Có ai thấy Tiêu Tuấn ở đâu không? Sắp bắt đầu rồi mà tên mập lại chạy đi đâu rồi " đội trưởng Tạ Siêu Nhân nhíu lông mày, đưa mắt tìm kiếm mập mạp.

Làm như thế có lúc sẽ hiệu quả, có lúc lại tăng cao xác xuất di chuyển trúng ngay đường bóng vốn không trúng bản thân.

Diệp Phong lúc này mới bật mí cho cậu bé chiến thuật đặc biệt của mình.

Một mập mạp như hắn, đáng lẽ sẽ không được tuyển vào đội bóng né, nếu không phải giáo viên yêu cầu, thì chắc chắn cậu bé đã bị thay thế từ lâu.

Cơ bắp rung động, lực được truyền qua vai, tới cánh tay, trái bóng bị lực đẩy mạnh tác động biến dạng, rời khỏi tay đối phương.

Tiếng còi bắt đầu hiệp hai vang lên.

" Tiếp theo mới là điểm mấu chốt nhất. Khi em né bóng, điều khó khăn và hay mắc sai lầm nhất chính là phán đoán hướng bóng.

Tiêu Tuấn cảm thấy không có gì đặc biệt, không hiểu làm sao động tác này có thể giúp mình chiến thắng.

Đúng lúc này, cửa ngoài mở ra. Tiêu Tuấn cùng Diệp Phong đi vào.

Có lần hai trái bóng cùng t·ấn c·ông về phía hắn, nhưng Diệp Phong nhận thấy chỉ một trái bóng có thể trúng, vì thế hắn ra hiệu Tiêu Tuấn tiến lên né.

"…"

" Hình như lúc nãy nó vừa ra ngoài cùng một người lớn ". Có người nhìn thấy hai người đi ra bèn nói.

Vì thế thầy sẽ giúp em phán đoán hướng bóng, sau đó ra hiệu cho em né tránh. Hãy nhìn kỹ dấu hiệu tay của thầy nhé.

Đang lủi thủi một mình thì Tiêu Tuấn nghe thấy một giọng nói vang lên bên cạnh.

"…"

Bạn học khẳng định, " Là thật, tên mập nhảy đặc biệt hăng say, lắc mông còn rất điêu luyện ".

Không hiểu sao khi nhìn vào thầy Diệp Phong, cậu bé có một cảm giác đầy tin cậy. Chắc có lẽ vì bao lâu nay, Diệp Phong là người duy nhất ủng hộ và cổ vũ cho hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Như này…như này...".

Đội Tiêu Tuấn vì thế dành lại một điểm.

" Mình và thầy Diệp Phong vừa tranh thủ tập luyện thêm " Tiêu Tuấn thành thật đáp.

Chương 16. Thầy trò phối hợp

"Được rồi, ta sẽ dạy trò sáu động tác. Rất đơn giản, hãy quan sát thật kỹ".

Tiêu Tuấn không hề nhìn thấy đối thủ, cậu bé theo hiệu lệnh của thầy, vừa lùi lại, một trái bóng liền sát người bay qua.

" Từ chậm tới nhanh, không cần gấp gáp ".

Tạ Siêu Nhân thấy hai người đi vào liền gấp gáp thúc giục, " Tiêu Tuấn, chúng ta đều đang đợi cậu đây. Trận đấu sắp bắt đầu rồi ".

" Tên mập này suốt ngày chỉ biết gây phiến toái " các bạn học khó chịu phàn nàn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó hắn bày ra động tác.

Rất nhanh đối thủ chỉ còn một người, mà đội Tiêu Tuấn vẫn còn ba người. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Để mình đi gọi cậu ta trở về chuẩn bị " Tạ Siêu Nhân chỉ đành chính mình đi tìm.

Dù sao Tiêu Tuấn chỉ có thể né tranh, không có khả năng góp sức t·ấn c·ông nhiều.

Thi thoảng hắn mới bước một bước, hoặc ngồi xổm, hoặc lùi lại…nhưng đều chuẩn xác mà né tránh.

" Đúng vậy, tiếp tục….".

Sáu động tác vừa dạy cho Tiêu Tuấn sẽ tương ứng với sáu dấu hiệu tay của Diệp Phong.

Hai thầy trò bí mật đi ngoài cửa, tìm kiếm một góc không người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếp theo…Bước lên trước…Tiếp theo…Bước lùi lại…"

Thời gian nghỉ giữa hiệp sắp kết thúc.

Tạ Siêu Nhân chính là thành viên xuất xắc nhất đội. Không những thế thành tích học tập trên lớp còn tốt, lớn lên đẹp trai, rất nhiều bạn nữ trong lớp đều thích hắn.

Các động tác này rất đơn giản, tương tự với động tác né tránh Tiêu Tuấn hay dùng, nên hắn rất nhanh quen thuộc.

Mập mạp phát huy ngày càng thuần thục. Lòng tự tin vì thế mà tăng nhiều, không nhìn đối thủ, hắn cũng bớt sợ hãi, hồi hộp, bước chân vì thế càng nhẹ nhàng.

Đây chính là chiến thuật của hai người, Tiêu Tuấn không cần quan sát đối thủ, mà chỉ cần tập trung quan sát dấu hiệu tay của Diệp Phong.

Diệp Phong không dám chắc chắn hoàn toàn, nhưng chỉ cần đối thủ không cùng một lúc t·ấn c·ông Tiêu Tuấn, ném bóng bịt kín không gian né tránh, cậu tin rằng đứa bé có thể né tránh phần lớn.

Tiêu Tuấn đổi vị trí, đến góc sân gần chỗ DP ngồi, giữ một khoảng cách với đường biên để có thêm không gian né tránh, quay người lại mặt đối diện với Diệp Phong.

"Thật sự có thể giúp em chiến thắng sao?" Tiêu Tuấn lo lắng.

Tuyển thủ của hai đội bước vào sân, chuẩn bị cho hiệp đấu thứ hai.

Tiêu Tuấn không hiểu rõ lắm, biết mình chỉ cần tin tưởng thầy là được.

" Trò tin tưởng ta sao? "

Tiêu Tuấn thấy mình rất vô dụng nên đồng đều không để ý hắn, cậu bé thậm chí còn không được biết chiến thuật của đội mình.

Tạ Siêu Nhân đi đến bên Tiêu Tuấn, vỗ vào vai hắn nói, " Cừ lắm Tiêu Tuấn, ván này cậu phát huy rất tốt ".

Tạ Siêu Nhân dùng một động tác giả làm đối phương bị mất đà, sau đó nhân cơ hội ném mạnh chuẩn xác loại hắn.

" Hơi chậm một nhịp... "

Lúc này trong sân, các tuyển thủ thả lỏng thân thể, chuẩn bị vào hiệp đấu thứ hai.

" Sai rồi, dấu hiệu này phải là hếch mông về phía trước. Làm lại nào "

" Thả lỏng cơ thể, chỉ di chuyển bước chân vừa đủ, không cần dùng sức mạnh nhiều". (đọc tại Qidian-VP.com)

Tất cả thể giới trong mắt Diệp Phong đều chậm lại, tiếng ồn ào huyên náo cũng dần rời xa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16. Thầy trò phối hợp