Dạng Thức Tâm Trí
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37. Không gian trong Tâm trí
Diệp Phong thầm nghĩ trong lòng, " Giá như có một quyển sách để lưu hết lại thì hay biết mấy " như vậy cậu chỉ cần mở ra xem là sẽ thấy lại hết những ký ức đó.
John vì b·ị t·hương nặng và có thân phận đặc biệt, nên được các đặc công trực tiếp đưa lên xe riêng chở đi cứu chữa.
Chương 37. Không gian trong tâm trí
Diệp Phong nhắm mắt tưởng tượng ra một thứ, Kỳ Nhông lại tỏa ra ánh sáng màu hồng.
Diệp Phong thấy mọi người đều nhìn vào mình, thầm kêu khổ, chỉ có thể tiếp tục nói dối.
" Không có gì, tôi ra ngoài trước, các anh có thể trò chuyện với bệnh nhân ".
Trong phòng bệnh VIP, Diệp Phong nằm trên chiếc giường bệnh trắng tinh duy nhất, trên người đã thay đồ bộ bệnh nhân, trên tay còn cắm một ống truyền dịch.
Liên tiếp thử nghiệm, Diệp Phong cũng đã nhận ra, không gian này nằm sâu trong tâm trí của cậu, chỉ cần tập trung tưởng tượng, cậu có thể tạo ra bất kỳ thứ gì ở đây.
Ánh sáng hồng nhạt lại một lần nữa sáng lên, ở giữa đất trống xuất hiện một đống vật sáng lấp lánh.
Bỗng nhiên toàn thân con Kỳ Nhông sáng lên màu hồng nhạt, ánh sáng hội tụ trong hư không, biến thành một quyển sách, rơi vào trong tay Diệp Phong.
Cậu chỉ tưởng tượng ra đại khái của bề ngoài kim cương, kết quả kim cương biến ra cũng giả không chịu nổi.
Tại sao còn Kỳ Nhông kia lại nằm ở đó? Tại sao mình có thể sử dụng hai cái xúc tu của nó?
Diệp Phong cầm quyển sách trên tay nửa ngày vẫn không thể tin vào mắt mình. Cậu tò mò lật thử ra xem.
Vị cảnh sát mang đám người ra ngoài. Một lát sau, một người đàn ông trung niên mặc quân phục đi vào cửa.
Giống như một người nhắm mắt lại, tưởng tượng ra một đồ vật trong suy nghĩ, xong lại muốn tưởng tượng ra một vật khác, tưởng tượng càng nhiều thứ, càng khó nhớ chi tiết của vật trước đó, hôm sau nhắm mắt lại, đồ vật tưởng tượng ra hôm qua cũng đã quên mất.
…
Quyển sách có rất nhiều trang, mỗi trang đều có một bức hình về ký ức của John, mỗi lật một tờ, ký ức đó lại ùa vào trong đầu của Diệp Phong.
Patro cũng thờ phào nhẹ nhõm, " Lúc lôi cậu ra khỏi xe, tôi còn tưởng cậu toi rồi chứ. May mà không sao cả. Sao tên kia lại truy đuổi cậu vào trường đua thế? ".
" Không có vấn đề gì, có lẽ cậu ấy chỉ ngất xỉu vì bị chấn động lúc t·ai n·ạn, cơ thể hoàn toàn khỏe mạnh. Chúng tôi sẽ làm thêm một số kiểm tra, nếu ổn đinh, cậu ấy có thể ra viện luôn trong ngày ".
Là thật.
Nhưng không gian này lại có cụ thể hóa và lưu giữ lại những gì cậu đã tưởng tượng ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Phong chưa từng thấy kim cương thật bao giờ, không biết một viên to vậy nặng bao nhiêu, góc cạnh cắt tỉa thể nào, sờ lên sẽ có cảm giác gì?
Suy nghĩ từ từ trở về lại với thân thể của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Phong mừng như điên, nhắm mắt liền nghĩ, " Tôi muốn 10 tấn vàng, không, 10 tấn kim cương ".
Cảm giác giống như bỗng dưng từ có hai chân ba tay, biến thành có hai chân bốn tay, sử dụng rất quen thuộc và thuận tiện.
Tác giả: gakobitmiss
Trước đây rất lâu, ETLE đã biết đến loài ký sinh đến từ vũ trụ, Axelotte, một loài sinh vật cực kỳ đặc biệt.
Diệp Phong vừa chuyển lực chú ý tới vệt sáng, ý thức liền rời khỏi cơ thể, quay trở lại không gian sương mù.
Nhất là John b·ị t·hương rất nghiêm trọng, các nhân viên cứu hộ phải cực kỳ cẩn thận mới đưa hắn ra ngoài được.
Chủ quản Hoàng tiến lên nắm tay bác sĩ, " Quá tốt rồi, cám ơn bác sĩ ".
Va chạm vừa xảy ra, Patro cùng lực lượng cứu hộ tại trường đua lập tức đến cứu hai người b·ị n·ạn ra khỏi xe.
Tổ chức ETLE đã lợi dụng điều này, tìm bắt các vật chủ, lấy con Axelotte ra khỏi người họ để nghiên cứu, chế tạo ra các loại v·ũ k·hí s·inh h·ọc, các loại thuốc biến đổi gen, c·hất k·ích t·hích…
Có lẽ sau đêm mưa dông hôm đó, cả hai bị sét đánh trúng, nên tình huống của cậu có chút khác biệt so với những gì John biết.
Qua những đoạn ký ức của John, giờ cậu mới biết tên hắn, cậu đã biết vì sao John lùng bắt mình.
Siêu năng lực cậu đã có đến vài loại, nhưng chưa thấy biển đổi xấu nào trên thân thể, hay về tinh thần.
Không gian này là cái gì, tại sao lại nằm ở chỗ sâu trong tâm trí của mình?
Lúc vừa bị đặt lên cáng cứu thương, Diệp Phong đã tỉnh lại, nhưng cậu vẫn giả vờ hôn mê, hiện tại cậu chưa biết giải thích với cảnh sát thế nào về t·ai n·ạn vừa rồi. Trước tiên cứ giả làm người bị hại đã. (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Phong thấy mấy món này liền biết có việc xấu. Lúc đó cậu chỉ kịp uống hết chỗ dung dịch bị chảy ra, sau đó liền ngất đi, mà không kịp làm bất kì che dấu nào.
" Đây là bệnh viện Nhân Dân 765, sáng nay cậu bị t·ai n·ạn ngất xỉu, nên được đưa vào đây. Nhưng cậu yên tâm, tình hình của cậu rất ổn định. Tôi sẽ gọi bác sĩ vào kiểm tra cho cậu".
Thư ký Quang Nhật cũng hỏi thăm, " Diệp Phong, cậu cảm thấy trong người thế nào? Có khá hơn chưa? ".
Vị cảnh sát đứng bên cạnh nãy giờ cũng bước lên, lấy ra một giấy chứng nhận. " Làm phiền mọi người, tôi là cảnh sát thuộc Cục Tình Báo Việt Quốc, chúng tôi có thể trò chuyện riêng với Diệp Phong một lát sao? ".
Nếu không phải có siêu năng lực, cậu hiện đã ngỏm củ tỏi cũng nên.
Chương 37. Không gian trong Tâm trí
" Nó vậy mà thật sự nằm trong đầu mình! ". Diệp Phong đã ngờ ngợ có suy đoán này từ lần hôn mê trước, giờ mới có thể xác định.
" Thì ra tất cả chỉ là hư ảo ".
Alexandro Patro, Tổng thư ký Quang Nhật, Chủ quản Hoàng và thư ký của hắn đều ở đây, còn có một vị cảnh sát.
Diệp Phong hơi có chút mệt mỏi, dùng suy nghĩ xóa đi các vật ngổn ngang, chỉ để lại một cái bàn, một cái ghế, trên bàn còn đặt quyển sách chứa ký ức của John.
" Cảnh sát? " mọi người biết cảnh sát muốn hỏi Diệp Phong về vụ tại nạn ở trường đua, nên đều đi ra ngoài.
Thấy Diệp Phong muốn ngồi dậy, y tá liền đến đỡ lấy.
Cục Tình Báo Việt Quốc cũng rất nhanh có mặt tại hiện trường, khống chế lại cục diện.
" Tôi cũng không biết, hắn xuất hiện ở phòng vệ sinh muốn bắt tôi, lúc đó tôi phát hiện ra bất thường liền chạy trốn lên xe, sau đó thì mọi người cũng thấy".
Sương mù xung quanh đã trở lại nguyên dạng như ban đầu, không còn khe hở nào ở trên đó nữa.
Diệp Phong lại thử nghiệm biến ra một cái ghế, cậu càng hình dung ra chi tiết, cái ghế lại càng chân thật.
Dù đang nhắm mắt, cậu vẫn có thể rõ ràng cảm nhận được trên đầu mình đã mọc ra thêm một cái xúc tu nữa.
Viên kim cương trên tay thô ráp, méo mó, nhẹ như không trọng lượng, chỉ được mỗi cái sáng lấp lánh.
Bỗng nhiên cậu chú ý tới, ở vào chỗ sâu trong tâm trí của mình, vậy mà lại xuất hiện một vệt sáng màu hồng nhạt.
Diệp Phong ngồi trên ghế, cầm trong tay quyển sách thẫn thờ. Còn tưởng mình nhặt được bảo bối, ai ngờ đều là bản thân tự sướng.
Ánh sáng kì diệu hội tụ một chỗ, trên trời biến ra một gò bồng đào mặc bikini cực lớn, chiếm cứ một góc không gian.
Nhưng ít ra, nơi này vẫn có chút hữu dụng. Muốn cái gì có cái đó.
Diệp Phong tạm thời có thể an tâm chuyển dời lực chú ý lên chính bản thân mình.
Ánh sáng hồng liên tục hiện lên, đồ vật chất đống một chỗ.
" Cậu mới tỉnh lại, không nên ngồi dậy quá gấp ".
Bác sĩ sau khi kiểm tra cho Diệp Phong thì nói.
Trên tay ông ấy còn cầm theo một túi giấy phồng lên.
Nhìn vào liền biết là giả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có lớn có nhỏ, có đặc biệt khắc sau, có thì chỉ là thoáng qua, Diệp Phong không thể nào xem một lần nhớ hết được.
Diệp Phong như nhặt được kho báu, cầm lên thử, lạ thật, vậy mà không có tí trọng lượng nào.
Còn có Patro, anh ta là một trong những người đầu tiên lao đến hiện trường xem xét, đồng thời đưa Diệp Phong ra khỏi xe.
" Adu, cái gì vậy? Không lẽ đây không phải con Kỳ Nhông mà là Đèn thần hay sao? ".
" Đây là đâu? Tôi tại sao lại ở đây? " Diệp Phong bày ra một khuôn mặt ngây ngô, giả vờ mất trí.
Diệp Phong dùng hai cái xúc tu nhanh chóng quét về xung quanh cảm nhận tình hình.
Nhưng càng biến ra nhiều thứ, Diệp Phong phát hiện sương mù càng thu hẹp vào trong. Suy nghĩ của cậu lại càng khó tập trung, thi thoảng đồ vật biến ra trước đó còn tự nhiên biến mất.
Dù Diệp Phong không có từ trong những ký ức đó thấy được kết cục của vật chủ, nhưng chắc chắn là không tốt đẹp gì.
John bị đưa đi cùng các đặc công, chỉ có một người cảnh sát theo cạnh mình.
Các đoạn ký ức này cách quãng, không liên tiếp, nên chỉ có thể cung cấp một số thông tin chứ không phải toàn bộ cuộc đời của John.
Diệp Phong chưa từng nhìn thấy toàn bộ gò bồng đào thật sự ngoài đời, nên chỉ có thể tưởng tượng ra một gò bồng đào còn mặc đồ.
Diệp Phong không muốn làm mọi người lo lắng, liền nói, " Tôi cảm thấy khá tốt, mọi người cứ yên tâm ".
Từ xa xưa, loài sinh vật này thỉnh thoảng lại tiến đến Trái Đất, thông qua những trận mưa sao băng.
Diệp Phong qua kiểm tra sơ bộ không phát hiện v·ết t·hương nào nghiêm trọng, chỉ là hôn mê, nên có cảnh sát đi theo đưa về bệnh viện.
Tưởng tượng càng chi tiết, đồ vật biến ra càng chân thật.
" Chào cậu, Diệp Phong. Tôi là Đại Tá Thanh của Cục Tình Báo Việt Quốc. Cậu hẳn là sẽ nhận ra những thứ này đi ".
Nhưng càng biết thêm, Diệp Phong lại càng có nhiều nỗi nghi hoặc hơn.
Diệp Phong vẫn không biết vì sao mình có thể thông qua khe hở đó nhìn thấy những ký ức của John.
Cậu cố gắng hồi tưởng lại toàn bộ hình ảnh đã thấy, nhưng một đời người trải qua không biết bao nhiêu ký ức.
Việc này liên quan tới tổ chức ETLE nên cực kỳ phiền toái, trước hết không thể tiết lộ bí mật của mình và con Kỳ Nhông cho bất kì ai.
Lúc Diệp Phong mở mắt tỉnh lại đã là chiều muộn.
Cậu quan sát kỹ, nhận ra viên kim cương này y hệt những gì cậu tưởng tượng ra.
Thôi thì mỗi ngày vào đây ngắm bộ ngực treo trên trời cho sống lâu thêm cũng được.
Mỗi con Axelotte đều có hình dáng không giống nhau, chúng nó sẽ kí sinh trong các cơ quan khác nhau của cơ thể vật chủ. Mang đến cho vật chủ rất nhiều năng lực đặc biệt khác nhau, nhưng đồng thời nó cũng sẽ hút đi sức sống và gây ảnh hưởng tiêu cực đến tinh thần của vật chủ.
Sau khi đã làm rất nhiều thí nghiệm khoa học, Diệp Phong dời sự chú ý khỏi không gian trong tâm trí.
" Nghe nói con trai ngắm nhìn ngực của con gái nhiều, sẽ giúp tăng tuổi thọ ".
Không lâu sau bác sĩ tiến vào, đi sau còn có một đám người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Y tá chăm sóc đang thay ống dịch truyền, thì phát hiện Diệp Phong tỉnh lại.
" A, cậu đã tỉnh lại rồi hả? "
Đại tá Thanh mở ra túi giấy, đổ ra một cái Ná Cao Su, một hộp bị sắt, một mũi tên thép, cùng một ống thủy tinh đã bị nứt ra.
Tạm thời coi như là an toàn, Diệp Phong cũng vì thế thở phào nhẹ nhõm, tình huống vừa rồi cực kỳ nguy hiểm.
Patro kiên quyết muốn cùng Diệp Phong đến bệnh viện để theo dõi tình hình của cậu.
Diệp Phong tự an ủi mình.
Từ những đoạn ký ức của John mà Diệp Phong quan sát được lúc nãy, cậu đã có thêm khá nhiều thông tin hữu ích về tổ chức ETLE – Eternal Life.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.