Dạng Thức Tâm Trí
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 56. Cảm tạ Mười triệu đô
Chương 56. Cảm tạ Mười triệu đô
Tác giả: gakobitmiss
Hổ Ca sắp xếp xong xuôi, quay lại gặp Ông chủ Sâm báo cáo.
" Ông chủ, Cố vấn Cọp đã rời đi trước ".
" Sao cậu không giữ ngài ấy lại, để tôi có dịp cảm tạ. Cố vấn Cọp có ân rất lớn với cả sòng bạc Vĩnh Sang và tập đoàn Thịnh Hưng ".
" Cố vấn Cọp rất không thích giao tiếp với người lạ, tôi cũng không dám làm ngài ấy phật lòng, nên chỉ có thể chiều theo ngài ấy ".
" Thật vậy sao, vậy thì đúng là không thể làm phiền Cố vấn Cọp " Ông chủ Sâm cảm khái, " Đúng là cao thủ tuyệt thế, tính cách đặc biệt cũng là chuyện bình thường.
" Cậu có biết thân phận của Cố vấn Cọp không? ". Ông chủ Sâm hỏi.
" Dạ, tôi cũng không biết. Tôi chỉ có dịp may mắn gặp ngài ấy bên ngoài, biết được ngài ấy có tài đ·ánh b·ạc rất cao, nên mới mời đến sòng bạc làm cố vấn. Từ đó đến giờ, ngài ấy đều là đeo mặt nạ đến gặp mặt. Có lẽ Cố vấn Cọp ngại phiền phức, không muốn người khác ảnh hưởng đến cuộc sống riêng tư của ông ấy ".
" Thì ra là vậy ".
Một hình tượng cao thủ tịch mịch, ẩn mình ở phố phường, chỉ thích tiêu diêu tự tại, hiện lên trong đầu ông chủ Sâm. Chỉ có như vậy mới phù hợp với thân thận của Cố vấn Cọp.
Ông chủ Sâm biết mình khó có thể mời chào một cao thủ như vậy về làm việc. Chỉ có thể cố gắng giữ gìn mối quan hệ hiện có.
Mở ra ngăn kéo, ông chủ Sâm lấy ra một tấm thẻ ngân hàng màu đen, đưa cho Hổ Ca.
" Cậu giúp tôi đưa thẻ ngân hàng này đến cho Cố vấn Cọp, trong đây có 10 triệu đô la, nói là Vĩnh Sang cảm tạ Cố vấn Cọp đã giúp đỡ. Ngài ấy có thể yên tâm sử dụng, thẻ này là sòng bạc chuyên dùng để các khách hàng không muốn lộ danh tính sử dụng. Độ an toàn và bảo mật cực kỳ cao, sẽ không lộ ra bất kỳ thông tin gì ".
Hổ Ca cũng không nghĩ tới ông chủ lại hào phòng như vậy, mười triệu đô la không phải ít.
Thông thường, khi cố vấn của sòng bạc làm việc, tiền thắng cược sòng bạc sẽ thu về, do sòng bạc cũng sẽ phải chịu rủi ro nếu thua. Cố vấn sẽ được trả một khoản có định cho mỗi lần ra tay, bên cạnh đó là mức lương hậu hĩnh hàng tháng.
Nhưng nghĩ tới với tài c·ờ· ·b·ạ·c của Diệp Phong, đi đến sòng bạc nào cũng có thể dễ dàng thắng chục triệu đô la, anh không cảm thấy 10 triệu đô là quá nhiều.
" Dạ, tôi sẽ chuyển thẻ này đến cho Cố vấn Cọp ".
" Được rồi, cậu quay trở lại làm việc đi. Nói với mấy anh em, tháng này tiền thưởng tăng gấp đôi ".
" Tôi thay mặt anh em sòng bạc, cám ơn ông chủ ". Hổ ca vui mừng.
Hổ Ca cầm theo thẻ ngân hàng rời đi. Dự định sẽ bí mật đưa lại cho Diệp Phong. Anh rất vui mừng thay anh em của mình.
Diệp Phong lúc này đã trở lại sòng bạc, đến chỗ Trung Thành đang chơi trò chơi. Nãy giờ đi đánh mấy ván bài giúp Hổ Ca, cũng mới chỉ mất hơn một tiếng.
Giờ mới gần mười giờ tối, sòng bạc cũng bắt đầu vào giờ cao điểm, lượng khách chơi ngày một nhiều.
" Trung Thành, cậu chơi đến đâu rồi, có thắng được đồng nào chưa? "
Trung Thành nét mặt đưa đám, xòe ra trong tay số phỉnh ít ỏi còn lại, " Làm sao có thể thắng dễ dàng như vậy cơ chứ. Còn đúng 200 đô để trả Hổ Ca, còn lại đều thua hết rồi ".
" Mới chơi có một hai tiếng, cậu đã thua mấy trăm đô la, nếu để cha mẹ biết được, kiểu gì cũng đánh cho một trận ".
" Này không phải cho tiền miễn phí mình mới dám chơi sao. Chứ nếu để mình tự bỏ tiền, còn lâu mới dám tới sòng bạc ".
" Mình còn định rủ cậu đi Spa thử xem cảm giác thế nào, không ngờ hết tiền rồi, làm sao đi đây ".
" Hay là bọn mình lấy 200 này chơi thêm chút nữa, biết đâu thắng thêm tiền thì sao ". Trung Thành đề nghị.
" Thôi đi, tiền này đã quyết định để trả lại, sao có thể chơi được, chơi nữa kiểu gì cũng thua hết ".
Văn Báo từ xa đi tới, đến bên hai người, xòe ra hai tấm thẻ hội viên.
" Diệp Phong, đây là hai thẻ hội viên VIP tôi làm cho cậu và Trung Thành. Có thẻ này có thể tự do ra vào các khu vực của sòng bạc. Ngoài ra còn được miễn phí tất cả các dịch vụ xung quanh sòng bạc như spa, ăn uống, khách sạn ".
Trung Thành nghe đến liền mừng đến vỡ òa, nhưng không dám lấy, " Thật sự? Cái này quá quý giá, bọn em sao có thể nhận được chứ ".
Văn Báo cười nói, " Các cậu cứ nhận lấy, đây là quà Hổ Ca đặc biệt tặng cho hai cậu. Còn nữa, Trung Thành nếu muốn làm việc ở sòng bạc. Ngày mai có thể trực tiếp đến nhận việc, không cần chờ ".
Diệp Phong biết đây là cảm tạ lúc nãy cậu đã giúp sòng bạc chiến thắng. Nếu là tiền mặt cậu sẽ không dám nhận, nhưng là thẻ hội viên cũng không tệ. Lâu lâu có thể đến đây thư giãn một chút, sẽ không khiến Cổ Ca tốn kém quá nhiều.
Thế nên Diệp Phong khuyên, " Đúng đó Trung Thành, đây là tấm lòng của Hổ Ca, hai ta cứ nhận lấy. Nếu thấy ngại, sau này cậu làm việc ở đây, cố gắng đóng góp sức mình cho sòng bạc là được ".
Diệp Phong rất tự nhiên cầm lấy một tấm thẻ hội viên, dự định lát đi spa đấm bóp thư giãn thử xem sao. Trước kia không có cơ hội này.
Trung Thành thấy Diệp Phong nhận thì cũng cầm lấy, quyết định sau này đi làm, nhất định sẽ trân quý cơ hội này, làm việc hết mình trợ giúp Hổ Ca.
Trung Thành cũng thật thích được làm việc ở sòng bạc. Hôm nay tham quan một vòng, cậu hoàn toàn bị không khí ở đây chinh phục, ước mong cũng có một ngày có thể rèn luyện ra tài đành bạc tuyệt thế, vì sòng bạc kiếm nhiều lợi nhuận.
" Anh Báo, bọn tôi dự định đi đến chỗ spa thử nghiệm một chút, không biết đi đường nào ạ ". Diệp Phong hỏi.
" Để tôi dẫn theo hai cậu đi ".
Hổ ca bên này cũng vừa rời khỏi phòng ông chủ Sâm, cầm theo thẻ ngân hàng, bí mật đi tìm Diệp Phong.
Đến khu Spa, thấy hai thanh niên đang chọn dịch vụ đấm bóp thư giãn, Hổ Ca nháy mắt ra hiệu với Diệp Phong.
Hai người đi đến một góc vắng trò chuyện.
" Diệp Phong, anh đã giúp cậu sửa lại vài đoạn trong camera giá·m s·át, đảm bảo sẽ không có ai phát hiện ra cậu là Cố vấn Cọp. Việc này vốn phải báo cáo với ông chủ, anh đã chuẩn bị tốt lí do, đảm bảo ông chủ cũng sẽ đồng ý ".
" Làm phiền anh quá ".
" Hai anh em chúng ta không cần khách sáo vậy. Đây đều là chuyện nhỏ ".
Hổ ca cười thần bí, từ trong túi lấy ra một thẻ ngân hàng màu đen, đưa cho Diệp Phong.
" Đây là cái gì? " Diệp Phong tò mò hỏi.
" Đây là thẻ ngân hàng có 10 triệu đô la trong đó, là quà cảm tạ của Ông chủ Sâm kính biếu Cố vấn Cọp ".
" Mười triệu đô la? Nhiều như vậy? " Diệp Phong cũng không nghĩ tới ông chủ Sâm lại hào phóng như vậy.
Nhưng cậu lập tức từ chối, " Em không thể nhận nhiều tiền như vậy được, lúc nãy anh Báo đã giúp đỡ em, em có hứa là sẽ giúp lại anh ấy một việc. Vì thế không thể nhận tiền của ông chủ Sâm được ".
Ánh mắt Hổ Ca nhìn Diệp Phong ngày càng chân thành. Một hứa hẹn nhỏ làm sao có thể so với mười triệu đô la chứ. Không biết bao nhiêu người nguyện ý đánh đổi tất cả để có được một khoản tiền lớn như vậy. Diệp Phong vậy mà chỉ vì một lời hứa hẹn, có thể từ chối mười triệu đô la.
Anh quả không nhìn lầm người.
" Diệp Phong, so với sự giúp đỡ của cậu, mười triệu đô la thật không tính là nhiều. Hơn nữa, nếu cậu không nhận, ông chủ Sâm sẽ càng lo lắng, sợ rằng đã làm gì phật lòng Cố vấn Cọp, e rằng sẽ mất ăn mất ngủ vì lo lắng mất ".
" Vậy anh cứ cầm số tiền này dùng thay em. Ban đầu em đến giúp cũng chỉ vì đã hứa với anh Báo, nếu nhận tiền, lòng em sẽ không được yên tâm ".
" Sao tôi có thể lấy tiền của cậu dùng được chứ, cậu quá coi thường Trần Hổ này rồi " Hổ ca sắc mặt nghiêm nghị.
Lần đầu tiên thấy cho tiền mà còn từ chối mọi kiểu như vậy, không phải nên cám ơn rối rít nhận lấy sao? Vài trăm ngàn đồng còn khách sáo không nhận, chứ mười triệu đô la, ai có thể nói lời khách sáo nổi.
" Nếu trả lại hết cũng không được, ông chủ Sâm sẽ trách anh, hay là như vậy đi. Nếu chê nhiều, cậu nhận một nửa thôi cũng được, còn một nửa anh sẽ đưa lại cho ông chủ, như vậy cả hai bên đều an tâm ".
Diệp Phong trợn mắt, một nửa, là năm triệu đô la, hơn 100 tỉ đồng Việt Quốc, vậy mà còn không nhiều sao?
" Vẫn nhiều lắm, em không nhận được đâu, anh đừng làm khó em nữa ". Diệp Phong lắc đầu.
" Vậy thì một triệu đô la, một triệu là rất ít rồi đó ".
" Không được, nhiều nhất 1000 đô la thôi là được " Diệp Phong biết không thể hoàn toàn từ chối.
" Sao vậy được, 1000 đô la quá ít, ít nhất phải 500 ngàn " Hổ Ca không chịu.
" 500 ngàn vẫn nhiều, 5000 thôi là được, em cũng không xài nhiều như vậy ".
" 5000 thì làm được gì, cố vấn bình thường của sòng bạc, mỗi lần ra sân đều ít nhất là 100 ngàn đô ".
" Em đi dạy gia sư một tiếng mới lấy 500 ngàn đồng, sao có thể chỉ đi giúp anh có hơn một tiếng lấy 100 ngàn đô chứ, 10 ngàn đô thôi ".
" Này sao có thể so sánh với nhau được, như vậy đi 50 ngàn đô, đây là giá thấp nhất rồi, thấp hơn nữa anh cũng không thể báo cáo với ông chủ được ".
Hai người cò kè mặc cả một hồi, Diệp Phong không thể nói lại Hổ Ca, chỉ đành đồng ý nhận lấy 50 ngàn đô la tiền cảm tạ.
Đây chính là hơn một tỷ đồng Việt Quốc.
Chỉ đi đánh vài bán bài thôi, mà đã cho cả tỉ đồng. Diệp Phong lần đầu tiền cảm thấy đồng tiền có vẻ hơi bị mất giá. Không nghĩ tới mới đi làm hai tuần, đã có số dư tài khoản một tỷ đồng.
Hổ Ca là lần đầu tiên đi cho tiền mà gặp khó khăn như vậy.
" Anh sẽ giúp cậu chuẩn bị một thẻ ngân hàng khác chứa 50 ngàn đô, cậu cứ yên tâm sử dụng, loại thẻ này có tính bảo mật và an toàn cực kỳ cao ".
" Dạ, vậy em cám ơn Hổ ca ".
" Vậy cậu cứ đi thư giãn, lúc nào xong gọi anh, chúng ta uống mấy ly ".
" Dạ được, nhưng sáng mai em còn phải đi làm, không thể uống quá nhiều, chỉ uống một hai ly thôi ".
" Không sao, còn nhiều dịp khác. Bất cứ lúc nào cậu cũng có thể đến Vĩnh Sang tìm anh, đến lúc đó hai ta lại tâm sự ".
…
Bên ngoài sòng bạc, một chiếc ô tô vòng trở lại trước cửa sòng bạc.
Tiểu thư Thiên Hương và Huỳnh Mạnh Đức ngồi trong xe quan sát.
" Thiên Hương, Cố vấn Cọp là người của sòng bạc Vĩnh Sang, chúng ta chưa chắc đã có thể mời chào ngài ấy, không cần thiết phải rình mò như vậy chứ ".
" Chưa làm thì làm sao biết không thể. Cháu thấy Ông chủ Sâm có vẻ không quen thuộc Cố vấn Cọp lắm, rất có thể bọn họ chỉ là quan hệ bình thường, chúng ta vẫn có cơ hội ".
" Dù vậy cũng không thể rình mò thân phận của đối phương như vậy. Việc này chỉ làm Cố vấn Cọp có phản cảm với chúng ta ".
" Vị cố vấn đó đeo mặt nạ, cố ý che dấu thân phận, nếu không theo dõi, làm sao chúng ta biết được hắn là ai để tiếp xúc chứ. Chỉ có thể dùng cách này ". Huỳnh Thiên Hương không cho là đúng.
" Cố vấn Cọp chắc chắn là một người đức cao vọng trọng, có danh tiếng ở Việt Quốc, chúng ta chỉ cần bỏ công nghe ngóng, hẳn vấn có thể tìm được ông ấy ". Huỳnh Mạnh Đức đề nghị.
" Cháu hoài nghi Cố vấn Cọp là một người trẻ tuổi, chỉ chừng hai mươi tuổi thôi, chưa chắc có thể tìm được qua cách chú nói ". Tiểu thư Thiên Hương nói ra nghi ngờ của mình.
" Hai mươi tuổi? Làm sao có thể chứ. Với trình độ c·ờ· ·b·ạ·c đó, không có vài chục năm khổ luyện là không thể nào luyện ra được ".
" Chú phải tin phán đoán của cháu. Chính cháu lúc đầu nắm tay Cố vấn Cọp cảm nhận được. Đôi tay ấy không giống của người lớn tuổi, chắc chắn là của một thanh niên ".
" Thật sự? " Huỳnh Mạnh Đức tưởng tượng đến việc một thanh niên hơn hai mươi tuổi đã có thể dễ dàng đánh bại mình, không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
Làm sao có thể có một người như vậy. Thiên tài bẩm sinh? Không, thiên tài cũng không đủ để hình dung.
Thiên Hương cũng là một thiên tài, ông cũng từng là một thiên tài.
Chỉ có thể là thiên tài của thiên tài mới có khả năng như vậy.
Nghĩ đến việc người này có thể là đứng về phía Thịnh Hưng, vậy thì nhà bọn họ thật sự không có khả năng nào cạnh tranh với Thịnh Hưng cả.
Nếu mời chào được người này về nhà họ Huỳnh, vậy cho dù là các sòng bạc nước ngoài, cũng không ai có thể khiêu chiến thắng bọn họ.
Trong giới sòng bạc, một vị cao thủ đ·ánh b·ạc có thể quyết định rất nhiều thứ.
Đúng lúc này, điện thoại của Tiểu thư Thiên Hương vang lên.
" Tiểu thư, phát hiện một người đeo mặt nạ khả nghi rời sòng bạc từ cửa sau ". Nhân viên báo cáo
" Được ta sẽ lập tức tới ngay ". Tiểu thư Thiên Hương vui mừng.
" Chú Đức, người của chúng ta mai phục ở phía sau đã phát hiện ra Cố vấn Cọp. Chúng ta đi theo xem vị cố vấn này rốt cuộc là ai ". Cô báo tin này cho Huỳnh Mạnh Đức.
Huỳnh Mạnh Đức trầm ngâm suy tư một lúc, quyết định " Được, vậy đi theo, nhưng không được làm phiền tới Cố vấn Cọp, sau khi biết thân phận của đối phương, ngài mai chúng ta sẽ quay lại bái phỏng sau ".
…
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.