Dạng Thức Tâm Trí
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 68. Sư đệ Tuấn An
" Bụp ". Lực lượng cú đấm không lớn, nhưng âm thanh gây ra lại rất vang dội.
Khi Thảo Nguyên vừa lùi một bước, tên đeo mặt nạ như đã đoán trước, cũng lập tức tiến lên một bước.
" Không cần nhìn mà vẫn có thể né tránh sao? ".
Thảo Nguyên thử di chuyển chếch sang bên phải tầm nhìn của tên đeo mặt nạ.
Hôm nay thêm và một Hữu Phúc, nhưng tin tưởng Cao Thủ hoàn toàn có thể đánh bại Hữu Phúc.
" Không phải có Hội Trưởng làm giám khảo sao. Mình sẽ không có việc gì đâu ".
" Woa, thiếu niên kia thật đáng yêu ".
" Ồ, hắn thay võ phục rồi, sao đai lưng lại có cả hai màu hồng và vàng? ".
Tuấn An đã mặc vào võ phục màu xanh dương của Việt Võ Đạo, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Mạnh Trường chờ đợi.
" Hả, chuyện gì vậy? Hắn vẫn đứng yên một chỗ ".
Mạnh Trường cười cười, quay sang thiếu niên bên cạnh nói.
Vì thế dùng lực càng mạnh và nhanh hơn, muốn xóa bỏ khoảng cách ngắn ngủn đó.
Cả khán giả và nhiều thành viên của hai Câu lạc bộ đều nghi ngờ. Chưa thấy loại tình huống này bao giờ.
Những người học võ thông thường rất ít ai có thể làm được.
" Nếu bọn họ đã mời người, chúng ta cũng mời người là được "
Thảo Nguyên rất bức xúc.
Người này không cần kéo ra khoảng cách, mà đứng ngay trong phạm vi t·ấn c·ông của Thảo Nguyên, chỉ tùy tiện di động liền có thể né tránh đòn t·ấn c·ông của cô.
" Trận đấu bắt đầu ".
Tuấn An nghe lời đứng lên làm nóng người.
Thi đấu 1 vs 1, các thành viên khác chắc chắn không phải đối thủ của đối phương.
" Tuấn An, em cũng đi thay võ phục, tham gia thi đấu giao lưu một chút ".
Thứ này ảnh hưởng rất nhiều tới lúc vận động.
" Cao Thủ, cậu có muốn tháo mặt nạ xuống không? ". Trọng Tùng hồ nghi nhìn Cao Thủ mình mời tới.
Mạnh Trường lắc đầu nói.
Thảo Nguyên bướng bỉnh phản đối.
Ngay lúc tưởng chừng cú đá đã trúng mục tiêu, tên đeo mặt nạ di dịch một bước nhỏ, vừa vặn né tránh cú đá trong gang tấc.
Anh đã không ít lần giao thủ với các võ sư ở đẳng cấp cao hơn, Đai đen Lục đẳng cũng không phải chưa từng thắng qua.
Mạnh Trường suy tư chốc lát cũng đồng ý, anh biết tính cách của cô bé Hội phó này. Với lại có bản thân ở bên theo dõi, chắc sẽ không có vấn đề gì.
Tên đeo mặt nạ vẫn đứng im không nhúc nhích một bước!
Có thêm hai tuyển thủ không phải là sinh viên của trường, một người đeo mặt nạ thần bí, một thiếu niên mới 18 tuổi.
Đơn giản, thực dụng, hiệu quả.
Thảo Nguyên trước hết đứng ra kháng nghị.
Người hắn coi trọng nhất ở Câu lạc bộ Việt Võ Đạo chính là Hội Trưởng Mạnh Trường, tên này cực kỳ biến thái.
"…"
Lúc nãy cô không hề chủ quan, luôn đề phòng cao độ, mà vẫn bị trúng chiêu.
" Thảo Nguyên đã xuất sắc chiến thắng trận đấu trước đó. Liệu lần này cô ấy có thể chiến thắng đối thủ khó nhằn này không".
" Thảo Nguyên, bạn nghe lời Hội trưởng đi, Đai đen Lục Đẳng không phải chuyện đùa đâu, lỡ có b·ị t·hương thì phải làm sao ".
Tên đeo mặt không hề bối rối, bình tĩnh ứng đối. Mỗi bước chân, mỗi lần xoay người của hắn đều dễ dàng né tránh đòn t·ấn c·ông của Thảo Nguyên.
" Được thôi, nếu đã đồng ý, vậy thì dù kết quả cuối cùng ra sao, không ai được phàn nàn gì nữa nhé ".
Nhưng thủy chung không thể chạm vào được góc áo của hắn.
" Thảo Nguyên cố lên! "
" Đại diện của Đài Quyền Đạo và một cao thủ đeo mặt nạ Đai đen Lục đẳng thần bí. Đối thủ của anh ta vẫn là Hội phó xinh đẹp của VQQ, Phạm Thảo Nguyên ".
" Đòn phản công cũng cực kỳ chuẩn xác. Không hổ là cao thủ Đai đen Lục đẳng ".
Hội trưởng Trọng Tùng không nhịn được nhìn kĩ lại thiếu niên này.
Mạnh Trường nhìn về Trọng Tùng giải thích,
" Thảo Nguyên, ta yêu ngươi ".
Cao Thủ không nói gì, chỉ là lắc đầu.
Thảo Nguyên cảm giác mỗi lần t·ấn c·ông đều chỉ thiếu vài cm nữa là sẽ đánh trúng đối phương.
Còn trẻ như vậy đã là Việt Võ Đạo Hồng Đai rồi?
Mấy người bàn bạc xong xuôi, Thảo Nguyên cầm nón bảo hộ đội lên, tiếp tục ở lại thi đấu. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Đánh bại đối thủ, dành về chức Võ Lâm Minh Chủ ".
18 tuổi? Trẻ như vậy.
Động tác vừa rồi của Cao Thủ thần bí khiến rất nhiều người sáng mắt.
" Hội trưởng, em không đồng ý, chưa đánh làm sao biết chứ. Em chưa bao giờ biết bỏ cuộc giữa chừng. Em muốn tiếp tục thi đấu, ít ra cũng có thể giúp Tuấn An biết rõ thực lực của đối thủ ".
Thảo Nguyên đã dự tính đòn t·ấn c·ông có thể thất bại, không hề bất ngờ.
" Mời hai tuyển thủ chào nhau ".
" Vậy cũng không biết sao? Đây đại biểu cho hắn đã có thể lên tới Hồng Đai, nhưng do chưa đủ tuổi, tạm thời sử dụng Đai Hồng Vàng thay thế ". (đọc tại Qidian-VP.com)
Việc này nhìn tưởng đơn giản, nhưng thực ra rất khó khăn.
Nếu không có khả năng quan sát và phản ứng cực nhanh nhẹn, không ai dám làm như thế cả.
Mạnh Trường sảng khoái đáp ứng.
" Đài Quyền Đạo vậy mà mời tới một cao thủ Đai đen Lục đẳng! ".
Hắn ta vẫn đứng im không nhúc nhích, ngay cả ánh mắt cũng không thèm liếc cô một cái.
Tính tình của cô luôn thẳng thắn, cố chấp. Cho dù biết đối thủ mạnh hơn, cô cũng dám cùng so tài một trận.
Thảo Nguyên và Trọng Tùng tranh cãi nảy lửa. Thành viên hai bên cũng đứng lên giương cung bạt kiếm, bảo vệ lí lẽ của bên mình.
Bây giờ mọi người đều đã đồng ý cậu ta thi đấu, không biết vì sao vẫn khăng khăng đeo mặt nạ.
" Ai quy định là chỉ sinh viên trong trường mới có thể tham gia Câu lạc bộ Võ thuật chứ? ".
Chương 68. Sư đệ Tuấn An
Dù sao cũng chỉ là thi đấu thể thao, còn có đồ bảo hộ, tính an toàn vẫn là tương đối cao.
Mạnh Trường nói.
Đến nước này, Trọng Tùng cũng giở thói lưu manh, không thèm quan tâm đến mặt mũi.
Thảo Nguyên tin tưởng dựa vào sự linh hoạt, kỹ thuật và phản xạ tốt của mình có thể ứng phó.
Nhân cơ hội, tay phải hắn đấm ra một quyền phản c, động tác đơn giản, dứt khoát.
Toàn bộ động tác linh hoạt nhanh nhẹn, phản ứng như vậy không thể nào chê được.
Thảo Nguyên cũng không tin, với thế đứng như vậy, hắn thực sự có thể né tránh hết mọi đòn t·ấn c·ông của mình.
Trừ khi hắn cũng là giống mình…
Cô chỉ là Hoàng Đai Nhị đẳng, xét về đẳng cấp thua đối phương tới bốn bậc, nhưng cô không hề sợ hãi.
Nhìn cơ bắp đối phương không quá phát đạt, cân nặng cũng chỉ chừng 66-68kg, hẳn không phải loại hình dựa vào lực lượng.
Thảo Nguyên vẫn kiên trì quyết định.
Hữu Phúc nghe thấy thì rất ngạc nhiên nói.
" Trận đấu thứ năm của Đại Hội Võ Lâm chuẩn bị diễn ra ".
Thân hình của hắn theo sát bước di chuyển của Thảo Nguyên, quyền phải trúng thẳng vào phần giáp trên người cô.
Thảo Nguyên cảm thấy mình bị coi thường, nhưng đây cũng là một cơ hội tốt để t·ấn c·ông.
Tác giả: gakobitmiss
Trọng Tùng tuy còn có lo nghĩ, nhưng đã đến nước này, cũng chỉ có thể trông cậy vào Cao Thủ.
...
" Hình như là đạo cụ của Câu lạc bộ Văn nghệ trường chúng ta ".
Hôm nay nhất định phải đánh bại bọn người Việt Võ Đạo, dành lại phòng huấn luyện.
" Thôi được, vậy lát nữa em tiếp tục thi đấu. Nếu thua, trận sau sẽ để Tuấn An ra sân. Em ấy là đệ tử Nội Môn, thực lực không kém anh là mấy. Hẳn có thể thắng được người kia ".
Mạnh Trường nhìn sang người thiếu niên mặc đồ vận động đứng bên cạnh mình nãy giờ, cười thầm.
" Hứ, đừng xem ai cũng là kẻ ngu chứ. Hắn còn không dám lộ mặt ra, rõ ràng không dám để người biết, tôi hoài nghi hắn còn không phải là sinh viên trong trường ".
Cũng may mặt nạ này khá vừa vặn, không ảnh hưởng tới việc mặc giáp bảo vệ thi đấu.
Vì thế Thảo Nguyên giả vờ tiến lên một bước, làm ra động tác áp sát t·ấn c·ông, thăm dò đối phương.
Đứng ngoài quan sát, nét mặt của Mạnh Trường nghiêm túc lên.
" Tuấn An, em chuẩn bị làm nóng đi. Đối thủ này rất đáng gờm, không nên chủ quan ".
Lần này cô sẽ cẩn thận đối thủ phản đòn.
"…"
" Anh Mạnh Trường, bọn họ rõ ràng muốn g·ian l·ận để dành chiến thắng, chúng ta sao có thể để yên vậy chứ ".
Hít sâu một hơi, Thảo Nguyên đột tiến, liên tục tung ra các đòn t·ấn c·ông vào đối thủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chẳng lẽ tên Mạnh Trường an tâm cho thiếu niên này thi đấu là vì hắn có thực lực rất mạnh?
Chiến lực của người luyện võ còn phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố như lực lượng, tốc độ, phản xạ, kinh nghiệm, …
" Các người đây là an gian. Người này rõ ràng không phải thành viên của Câu lạc bộ Đài Quyền Đạo ".
Thảo Nguyên quan sát kĩ đối thủ trước mặt.
Trọng Tùng đứng giữa hai người, ra hiệu bắt đầu trận đấu.
Khi thi đấu, các tuyển thủ sẽ thay đổi nhịp chân liên tục, vừa để đối thủ không thể đoán được động tác tiếp theo của mình, vừa luôn sẵn sàng làm ra động tác né tránh. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Thảo Nguyên, không cần đôi co với bọn họ ".
Chân phải thuận cú đá trở về, hai chân chạm đất, nhanh chóng lùi lại né tránh đối thủ phản đòn.
Mạnh Trường lên tiếng cắt đứt hai người tranh cãi.
Thảo Nguyên ngạc nhiên phát hiện.
Thiếu niên không nghĩ tới Mạnh Trường sẽ yêu cầu như vậy, nhưng vẫn gật đầu, " Dạ vâng, sư huynh ".
Tuy nhiên anh đã quyết định sẽ không tham dự thi đấu, nên sẽ không đổi ý.
" Nhìn vào phản xạ của hắn ta, rất có thể là Cao thủ mang võ học chân truyền của Đài Quyền Đạo ".
Anh đã nhìn ra Thảo Nguyên không phải đối thủ của tên kia.
" Sao tôi nhìn cái mặt na kia quen thế nhỉ? "
Ở góc độ này, tầm nhìn của đối thủ sẽ bị hạn chế rất nhiều.
" Thật sao? Chẳng lẽ người này là ở trong Câu lạc bộ Văn nghệ? ".
Tuy đẳng cấp có chênh lệch, nhưng hầu hết các nam khán giả đều thống nhất một ý kiến.
Thảo Nguyên bị trúng một đòn liền biết đối thủ khó chơi.
Giọng nói Mạnh Trường lộ vẻ coi trọng.
Cao Thủ chỉ gật đầu, bình tĩnh bước ra giữa sân.
Tuy rằng trước đó mạnh miệng, nhưng cô không ngốc, biết đối thủ của mình rất lợi hại, vì thế không dám chủ quan chút nào.
" Đây là Tuấn An, năm nay em ấy 18 tuổi, sắp tới sẽ là tân sinh viên của trường chúng ta. Nếu bên cậu đã mời người tới, bên tôi cũng để em ấy tham gia được chứ? "
Tận dụng lợi thế của mình, tìm kiếm sơ hở của đối phương.
Tình huống ngoài dự kiến phát sinh, khiến khán giả rất tò mò.
Mạnh Trường lập tức ra hiệu ghi điểm cho đối thủ. + 1.
Ra đòn thành công, tên đeo mặt nạ lại tiếp tục đứng im bất động, dường như chờ đợi Thảo Nguyên t·ấn c·ông.
" Thảo Nguyên, em không phải là đối thủ của Đai đen Lục đẳng, trận này không cần ra sân nữa, để Tuấn An lên thay đi ".
Để đảm bảo sải tay của đối phương không thể nào với tới, cô còn hơi nghiêng người về sau.
" Trình độ của người này đã hoàn toàn vượt qua Thảo Nguyên, thua chỉ là sớm muộn ".
Cao Thủ thần bí xuất hiện, không ai biết danh tính và thực lực của anh ta thế nào, khiến cho trận thi đấu trở nên hấp dẫn hơn rất nhiều.
Hội trưởng Mạnh Trường nãy giờ không lên tiếng, chăm chú quan sát người đeo mặt nạ.
" Được thôi, trăm sự nhờ cả vào cậu. Nhất định phải giúp chúng tôi dành chiến thắng. Tiền công đảm bảo hậu hĩnh ".
Thảo Nguyên quyết định thật nhanh, " Mặc kệ hắn có ý định gì, cứ t·ấn c·ông trước đã ".
Cô dồn lực vào chân phải, tung ra một cú quét ngang vào hông của đối thủ.
" Chúng ta cùng chú ý theo dõi ".
" Tốt, vậy tiếp tục thi đấu đi ".
Không phải đẳng cấp cao hơn, nhất định sẽ mạnh hơn đẳng cấp thấp.
Trọng Tùng quan sát thiếu niên này, không cho rằng cậu ta còn có thể mạnh hơn Mạnh Trường hay Hữu Phúc. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Hội Trưởng, Thảo Nguyên vẫn chưa thua mà ".
" Cậu ấy chính là thành viên của Câu lạc bộ chúng tôi, chỉ là do mới tham gia nên chưa ai biết đến thôi ".
" Ồ, đây là làm sao làm được? "
Đó chính là cổ vũ cho Nữ thần của mình.
Tên đeo mặt nạ vẫn đứng im.
Tư thế của hắn hoàn toàn thả lỏng, khiến người ta có cảm giác trên dưới đều lộ ra sơ hở.
Đai đen Lục đẳng đã được xếp vào đẳng cấp cao thủ của Đài Quyền Đạo.
Nhất là một bước chân cuối cùng áp sát Thảo Nguyên, phong tỏa hướng né tránh của cô.
Thảo Nguyên lập tức giãn ra một khoảng cách, bước chân linh hoạt, đề phòng đối thủ t·ấn c·ông trước.
" Dạ vâng, sư huynh ".
" Làm sao có thể, chưa nghe nói Câu lạc bộ Văn nghệ có Đai đen Lục Đẳng ".
Trầm ngâm chốc lát, cảm thấy bên mình vẫn có lợi hơn, Trọng Tùng gật đầu đáp ứng.
" Đó là đương nhiên ".
Quyền đấm, cước đá, chân đạp, cùi chỏ xoay ngang. Chiêu thức liền mạch, liên miên không dứt.
Ngọc Loan lo lắng khuyên nhủ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.