Dạng Thức Tâm Trí
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 87. Thu làm đệ tử
Chương 87. Thu làm đệ tử.
Tác giả: gakobitmiss.
Chưởng môn Tập cùng Diệp Phong quan sát kĩ xúc tu khổng lồ.
Diệp Phong chăm chú lắng nghe sư phụ giải thích về Sợi Tinh Thần.
" Sợi Tinh Thần được bện thành từ tinh thần lực, lượng biến dẫn đến chất biến, khiến tinh thần có thể vươn ra khỏi hạn chế của não bộ, di chuyển dọc khắp cơ thể.
Sợi Tinh Thần vô hình vô chất, nhưng lại giúp người học võ cảm nhận được biến hóa trên toàn thân thể, tuần hoàn của máu, chuyển hóa năng lượng, tình trạng khỏe mạnh của các cơ quan… Từ đó tụ tập các năng lượng sinh học tản mát, hình thành Nội Năng ".
Vì vậy đặc điểm nhận biết khi Sợi Tinh Thần chính là có thể truyền lại cảm giác đến não bộ cực kỳ chi tiết, giống như có một bàn tay có thể tùy ý dò xét hiện trạng trong cơ thể.
" Cái thứ này… có thể truyền lại cảm giác chứ? "
Chưởng môn Tập vẫn chưa biết dùng từ gì để hình dung xúc tu khổng lồ.
" Dạ có ạ ".
Diệp Phong chắc chắn đáp
" Vậy nó hẳn cũng là một Sợi Tinh Thần đi. Nhưng mà thầy chưa bao giờ thấy Sợi Tinh Thần nào to như vậy ".
Chưởng môn Tập không chắc chắn chút nào về đáp án của mình
" Nó chỉ to khi vào giấc mơ của người khác thôi ạ. Lúc ở trên người con, bình thường nó chỉ dài chừng hơn một mét.
Khi kéo dãn, đường kính sẽ nhỏ lại, bù lại có thể kéo dài đến hơn hai mét ".
" Của con còn có thể kéo giãn ra sao? ".
Tính chất này khiến Chưởng môn Tập rất ngạc nhiên.
" Khi còn trong cơ thể, Sợi Tinh Thần có thể dễ dàng vươn tới mọi chỗ trong cơ thể, nhưng nếu phóng ra ngoài, thì kích thước sẽ nhỏ đi rất nhiều, và thường sẽ rất khó để kéo dài ra. Trừ khi sức mạnh tinh thần mạnh lên ".
Sợi Tinh Thần thứ hai của Chưởng môn Tập chỉ chừng ba mươi cm, vừa đủ hình thành một vòng xoáy nhỏ, hấp thu Linh Năng vào Tiềm thức.
" Vậy con có thể học cách tu tập ra Linh Năng chứ? ".
Đây là vấn đề mà Diệp Phong quan tâm nhất.
" Hẳn là có thể đi. Trước đây thầy cũng chưa từng nghe nói qua tình huống nào giống như con cả ".
Càng tiếp xúc với thế giới Tiềm thức, Chưởng môn Tập càng thấy nhiều điều kỳ lạ trên thế giới này.
Trước kia, khi đọc về các ghi chép nói đến việc đột phát giới hạn, ông vẫn cho là chỉ xảy ra trong truyền thuyết.
Nếu không phải đến cuối đời, tự thân trải qua, ông cũng sẽ không dám tin tưởng là có thật.
Trong mắt người khác, có thể chính bản thân ông hiện tại, cũng là một trường hợp kỳ lạ đi.
Thậm chí nếu ông nói ra sự thật là, có một thế giới vô tận trong đầu mình, vậy người ta có khi còn coi là ông mắc bệnh tâm thần cũng nên.
" Để có thể hấp thu Linh Năng, trước hết cần mở ra một Vùng Tinh Thần trong Tiềm Thức, đây sẽ là nơi lưu trữ Linh Năng.
Sau đó kết hợp tinh thần bên trong và Sợi Tinh Thần bên ngoài. Tinh thần bên trong hình thành vòng xoáy kết nối với sương mù trong tiềm thức, Sợi Tinh Thần bên ngoài thì hình thành vòng xoáy kết nối với vũ trụ.
Lúc này cầu nối giữa vũ trụ và con người hình thành, Linh Năng sẽ thông qua vòng xoáy bên ngoài, tiến vào vòng xoáy bên trong ".
Chương môn Tập vừa giảng giải vừa làm mẫu cho Diệp Phong xem.
Theo thời gian, một điểm tinh quang nữa lại hình thành. Tuy rằng tốc độ hình thành rất chậm, nhưng trong mỗi điểm tinh quang, Diệp Phong đều có thể cảm thấy một cỗ năng lượng ấm áp, ẩn chứa sức sống cực kỳ dồi dào.
Quan sát toàn bộ quá trình, biết rõ ràng nguyên lí trong đó, Diệp Phong cảm thấy mình có thể làm được.
Xúc tu không phải là một dạng Sợi Tinh Thần sao? Không gian Tâm Trí không phải cũng là một dạng Vùng Tinh Thần trong tiềm thức sao?
Tuy rằng về chi tiết vẫn có hơi khác biệt so với miêu tả của Chưởng môn Tập, nhưng cả hai điều kiện cơ bản Diệp Phong đều đã có.
Việc còn lại chính là dựa vào phương pháp vận hành của Việt Võ Đạo, hình thành vòng xoáy tinh thần bên trong và bên ngoài thân thể cùng lúc.
Nếu thật sự có thể làm được, vậy Diệp Phong có thể trực tiếp bỏ qua giai đoạn tu luyện Nội Năng, tiến vào tu luyện Linh Năng.
Việc này có thể tiết kiệm mấy chục năm khổ tu, mà chưa chắc ai cũng có thể làm được.
Nhất là Linh Năng còn liên quan rất nhiều đến sức mạnh tinh thần, đây chính là bổ trợ hoàn hảo cho các Siêu Năng Lực về tinh thần của Diệp Phong.
" Sư phụ, lúc nào người sẽ tỉnh lại? ". Diệp Phong hỏi.
" Thầy dự định sẽ tiếp tục ở lại Vùng Tinh Thần thêm vài ngày nữa.
Trong này, thời gian trôi qua nhanh hơn, thời gian tu luyện cũng sẽ sung túc hơn.
Nhân cơ hội này, thầy cần phải chiêm nghiệm những cảm nhận còn sót lại lúc đột phá.
Làm quen với thế giới tinh thần trong tiềm thức, hấp thu đủ nhiều Linh Năng, củng cố lại cảnh giới, rồi mới tỉnh lại ".
" Vậy con sẽ rời đi trước, con muốn trở về thử tu luyện Linh Năng xem có được hay không.
Ngày mai con có thể quay lại đây để tìm thầy chứ? ".
Hiện Chưởng môn đã làm chủ tiềm thức của ông, Diệp Phong không thể tự tiện tiến vào thăm dò nữa.
Hơn nữa, Diệp Phong có cảm giác rằng, bất cứ lúc nào Chưởng môn Tập cũng có thể bài xích Diệp Phong khỏi tâm trí của ông.
Chỉ khi Chưởng môn Tập cho phép, thì Diệp Phong mới có thể đi vào.
Tình huống này ở trong giấc mơ khác đã xảy ra, lúc mà Diệp Phong làm trái với mong muốn của chủ nhân giấc mơ, họ cũng sẽ biến đổi hình dạng, t·ấn c·ông Diệp Phong.
Chẳng qua là xúc tu rất mạnh mẽ, nên vẫn giữ Diệp Phong ở lại được.
Chưởng môn Tập trả lời cũng xác thực suy đoán này.
" Đương nhiên là được, thầy sẽ để một lối vào dành riêng cho con ".
Thân thể Chưởng môn Tập phát ra một luồng sáng nhu hòa, hội tụ thành một cánh cửa, đặt trong Vùng Tinh Thần.
Ông chỉ vào đó nói.
" Nếu lúc con kết nối với tinh thần của thầy, mà nhìn thấy cánh cửa này, cứ gõ cửa, thầy sẽ mở cửa cho con đi vào đây ".
Cách này rất hay!
Giấc mơ là phần giáp ranh giữa ý thức và tiềm thức, phản ánh một phần rất nhỏ của tiềm thức.
Nếu ví Tâm trí như một tòa nhà, thì Tiềm Thức là bên trong ngôi nhà, Ý thức sẽ là cánh cổng.
Việc quan sát giấc mơ giống như lén vượt qua cổng, đứng ngoài cửa sổ nhìn lén một góc khung cảnh trong ngôi nhà.
Thế giới tinh thần của Chưởng môn Tập hiện tại, giống như một tòa nhà được bảo vệ nghiêm ngặt.
Nếu không có sự cho phép của ông, Diệp Phong rất khó để bước qua cánh cổng, chứ đừng nói chi đến nhìn lén.
Dù sao tiềm thức là nơi ẩn chứa rất nhiều điều riêng tư sâu kín của con người, tự tiện đi vào là rất nguy hiểm.
" Cám ơn sư phụ, ngày mai con sẽ quay lại thăm thầy ".
Diệp Phong đi đến bên cửa, mở cửa bước ra ngoài.
Ý thức giống như vượt qua một vòng xoáy, lập tức quay trở lại thân thể của Diệp Phong ở hiện thực.
Tình trạng thân thể của Chưởng môn lúc nãy đã ổn định, các chỉ số trên máy đo nhịp tim và hô hấp đều bình thường trở lại.
Mạnh Trường vừa nãy bị dọa cho sợ hết hồn, còn tưởng rằng có nguy hiểm gì.
Cũng may chuyện chỉ xảy ra trong phát chốc lại bình thường trở lại.
Tuy nhiên, thỉnh thoảng Mạnh Trường lại không nhịn được liếc nhìn màn hình máy đo, lo lắng liệu tình huống bất thường còn xảy ra nữa hay không.
Thấy vậy Diệp Phong an ủi.
" Mạnh Trường, đừng lo lắng, tình trạng của Chưởng môn rất tốt.
Anh nghĩ có thể việc xoa bóp đã có hiệu quả, nên ông ấy bắt đầu phản ứng lại với kích thích từ bên ngoài.
Đây là dấu hiệu rất tốt. Không chừng mấy ngày nữa Chưởng môn sẽ có thể tỉnh lại ".
" Có thật không ạ? ".
Mạnh Trường kích động không dám tin.
" Đương nhiên, phương pháp xoa bóp này được truyền lại từ rất xa xưa, cực kỳ tốt cho thân thể ".
Biết trước Chưởng môn sẽ tỉnh nên Diệp Phong mới dám nói như vậy. Dù gì thì cậu cũng góp phần rất lớn trong chuyện này.
" Vậy thì tốt quá, để em báo tin tức tốt này cho sư phụ biết, ông ấy sẽ rất vui mừng ".
Mạnh Trường lập tức chạy đi báo tin cho Võ sư Thanh.
Sau mấy phút, Võ sư Thanh vội vàng chạy đến.
Ông lập tức đến bên giường, quan sát tình trạng của Chưởng môn.
" Mạnh Trường, con có cảm thấy Chưởng môn nay rất khác mọi ngày không? "
Võ sư Thanh không dám tin vào biến hóa trước mắt.
Này sao có thể chứ?
Trên giường bệnh, tuy Chưởng môn Tập vẫn nhằm nghiền hai mắt, nhưng vì đột phá giới hạn, hấp thu Linh Năng, sắc mặt trở nên hồng nhuận hơn rất nhiều, không còn thấy biểu hiện hư nhược như lúc trước.
Rõ ràng buổi sáng ông còn ghé thăm Chưởng môn, thì khí sắc không có tốt như vậy.
Làm sao mới có cách có một buổi chiều, đã có thay đổi to lớn như vậy được?
Nãy giờ vì mải lo lắng, nên Mạnh Trường toàn liếc nhìn con số trên máy móc, không quan sát kĩ biến hóa trên người Chưởng môn.
Giờ sư phụ nhắc đến, cậu mới để ý thấy.
" Hình như là thật tốt hơn rất nhiều ".
Mạnh Trường không dám chắc chắn nói.
" Diệp Phong, chuyện này là thật sao? Tình hình của Chưởng môn thật đã chuyển biến tốt hơn sao? ".
Võ sư Thanh mong đợi nhìn Diệp Phong.
Chỉ mới là khí sắc tốt lên, hai người đã mừng rỡ tới như vậy, Diệp Phong có thể cảm nhận được sự quan tâm của họ dành cho Chưởng môn Tập.
" Võ Sư… "
Đột nhiên Diệp Phong không biết nên xưng hô Võ sư Thanh thế nào.
Trong giấc mơ của Chưởng môn Tập, Võ sư Thanh còn ít tuổi hơn Diệp Phong, hơn nữa hai người tính ra còn là sư huynh đệ.
Chuyện này để Chưởng môn tỉnh lại quyết định đi thôi.
" Võ sư Thanh, cháu nghĩ là đúng ạ. Chỉ cần tiếp tục duy trì xoa bóp, hẳn sẽ có hiệu quả càng tốt hơn ".
Diệp Phong chắc chắn khẳng định.
" Việc này quá tốt. Rất cám ơn cháu giúp đỡ. Nếu có cần gì cứ nói với chúng ta, chúng ta sẽ hết sức hỗ trợ ".
Võ sư Thanh mừng rỡ.
" Dạ không cần đâu, với cháu việc xoa bóp này cũng không khó khăn gì. Nếu có thể giúp ích cho Chưởng môn là cháu vui rồi ".
Võ sư Thanh hết sức cảm động tấm lòng nhiệt tình của Diệp Phong, không biết phải lấy gì ra để cám ơn cậu.
Nếu Chưởng môn Tập thật có thể tỉnh lại, vậy Diệp Phong chính là đại ân nhân của toàn bộ Việt Võ Đạo.
Đúng rồi!
Không phải Diệp Phong muốn gia nhập Nội Môn, học tập Việt Võ Đạo chân truyền sao?
Càng nhìn Diệp Phong, Võ sư Thành càng là hài lòng, vừa có thiên phú tốt, lại còn có tính cách tốt đẹp.
Võ sư Thanh quyết định sẽ thu Diệp Phong làm đệ tử, dốc lòng dạy bảo võ học bí truyền của Việt Võ Đạo cho cậu.
Một người có nhân phẩm tốt như vậy, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của Việt Võ Đạo.
" Diệp Phong cháu rất hứng thú với võ học Chân truyền của Việt Võ Đạo đúng không? ".
Võ sư Thanh hỏi.
" Dạ vâng ạ. Cháu cảm thấy võ học của Việt Võ Đạo rất nhiều điều kỳ diệu ".
Diệp Phong không hề biết suy nghĩ của ông, thành thật vui vẻ trả lời.
" Haha, rất tốt. Vậy cháu có muốn bái ta làm thầy, trở thành để tử Nội Môn của Việt Võ Đạo không? ".
Võ sư Thanh rất trịnh trọng ngỏ lời.
" Tốt quá rồi, Sư phụ cuối cũng đồng ý chuyện này. Sau này mình lại có thêm một vị sư đệ ".
Mạnh Trường mừng thầm.
Ế! Khoan đã!
Hoàn toàn trái ngược với sự vui mừng của hai thầy trò Mạnh Trường, khóe miệng Diệp Phong trở nên cứng đờ.
Sư huynh muốn thu mình làm đệ tử?
Không thể nào!
Sư phụ mà biết sẽ buồn đó
…
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.