Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 90. Anh hùng cứu chuột

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 90. Anh hùng cứu chuột


Theo suy nghĩ, Kỳ Nhông phát ra ánh sáng hồng nhạt, một điểm Linh Năng cũng từ trên trời rơi xuống.

Nó hoàn toàn không hề nhận ra, vẫn huy động bốn chân nhỏ đạp bước trong chân không. (đọc tại Qidian-VP.com)

Liền chọn nó đi.

Chẳng bao lâu sau, từ trong lối đi xuất hiện một thân ảnh nhỏ nhắn.

Để chứng minh suy đoán của mình, Diệp Phong muốn mô phỏng ra một con vật lớn hơn.

" Đây là… một lối đi vào giấc mơ. Con chuột này vậy mà vừa lúc đang mơ ".

Cho dù Diệp Phong lay động người nó, hay thậm chí lấy ra một cái kim nhỏ, đâm vào mông, nó vẫn không hề có phản ứng nào.

Đời chuột đến đây là tiêu rồi!

Chuột nhỏ thậm chí sợ hãi đến nỗi không còn dũng khí chạy trốn.

Thôi xong!

Chương 90. Anh hùng cứu chuột.

Ở hiện thực, xúc tu của Diệp Phong vẫn còn bao phủ chú chuột cống lại, vừa lúc nó nằm mở, nên một lối đi hình thành.

Không gian Tâm trí tuy có thể mô phỏng ra thể xác, nhưng lại không thể mô phỏng lại ý thức của vật sống.

Chuột nhỏ rùng mình một cái, run cầm cập quay đầu lại nhìn.

Núp trong bóng tối mới khiến nó cảm thấy an toàn hơn, tò mò ghé ra bên ngoài nhìn Diệp Phong.

Mèo đen hung dữ mở ra miệng máu đỏ ngòm, chuẩn bị táp vào cổ chuột nhỏ.

Diệp Phong đang định dời xúc tu trở về, thì bất chợt nghe được một tiếng kêu nho nhỏ, phát ra từ trong lối đi.

Nên lựa chọn loài vật nào thử nghiệm đây nhỉ.

Mỗi đêm, không biết bao nhiêu vụ tàn sát chuột đẫm máu xảy ra.

Con người!

Suy tư một chút, Diệp Phong đặt thể xác xuống đất.

Chuyện gì xảy ra?

Nhận thấy cảm xúc hoài nghi từ chuột nhỏ, Diệp Phong biết nó có thể cảm nhận được ý tứ trong lời nói của mình, chỉ là theo bản năng vẫn không dám tiếp xúc quá gần với con người.

Nó hoàn toàn nằm bất động ở đó, sáu chân cụp lại, không hề có bất kỳ động tác nào.

Nó rất nhát gan, vì vậy không dám ra đường kiếm ăn sớm, chỉ chờ đến nửa đêm, hoàn cảnh an toàn hơn mới dám ra khỏi ổ.

Cả hai giống như vốn là một thể, hoàn toàn dung hợp làm một.

Kinh ngạc vì nó có thể cảm nhận được cảm xúc của đối phương, càng kinh ngạc hơn thiện cảm mà con người dành cho nó.

Diệp Phong rõ ràng có thể cảm nhận được các tế bào của con kiến vẫn đang sống, cơ năng của nó vẫn diễn ra bình thường.

Đúng như Diệp Phong nghĩ, nhịp tim và hô hấp của chú chuột đều bình thường, nhưng nó giống như ngủ say, không hề động đậy.

Chuột nhỏ đứng như trời trồng, chứng khiến thời khắc cuối cùng của cuộc đời.

Hai bên tuy có thể cảm nhận được ý tứ của nhau, nhưng không cùng ngôn ngữ, rất khó để trao đổi trực tiếp.

Con kiến vẫn nằm im không nhúc nhích.

Bóng hình Diệp Phong biến mất, chuột nhỏ chờ thêm vài phút, xác nhận an toàn mới dám ra ngoài.

Chuột nhỏ đang ăn táo ngon lành, thì một bóng dáng to lớn xuất hiện sau lưng nó.

Mô Phỏng hiện thực! (đọc tại Qidian-VP.com)

Thân thể nửa trong suốt của nó trôi nổi bồng bềnh trong không gian không trọng lực.

Diệp Phong bị cảnh tượng này làm cho kinh ngạc trợn mắt.

Ngon quá!

Bộ lông của nó luôn được giữ gìn sạch sẽ tinh tươm, không thích dính nước bẩn.

Diệp Phong không thể đợi được, tiếp tục thử nghiệm trên động vật.

Không ngờ người khác, vậy mà cũng có thể thông qua đó, tiến vào Không gian Tâm trí của mình.

Diệp Phong lại gần kệ sách, cố gắng điều chỉnh giọng nói cho thật thân thiện.

Thiện ý của Diệp Phong truyền đến chuột nhỏ, khiến nó rất kinh ngạc.

" Chẳng lẽ nó muốn tìm chính là thể xác mà mình mô phỏng ra này? ".

Cậu tạo ra một quả táo, đặt lên bàn, sau đó quay người rời đi.

Một âm thanh quen thuộc đột ngột vang lên.

Lúc nãy quét hình, Diệp Phong đã nhìn thấy một con chuột cống ở ngay cống thoát nước gần nhà mình, có biểu hiện rất khác lạ.

Sao con chuột này lại xuất hiện ở trong Không gian Tâm trí được?

Nó ngơ ngác nhìn không gian vô cùng rộng lớn và trống trải, cái mũi thi thoảng lại vểnh lên đánh hơi, giống như đang tìm kiếm một thứ gì.

Ban đầu Diệp Phong còn tưởng do hoàn cảnh xung quanh thay đổi khiến nó mới nằm im một chỗ, vì vậy thả nó xuống mặt đặt quan sát.

Đợi khi nhìn thấy Diệp Phong đứng ngay cạnh đó, nó càng hoảng sợ.

Ở trong khu phố nó sinh sống cũng có rất nhiều mèo hoang.

Cả hai kết hợp với nhau, hội tụ thành một con kiến bé xíu cỡ hạt gạo, lơ lửng trước mặt Diệp Phong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đúng lúc này, ở phía xa trong làn sương mù xám, một lối đi nhỏ đột nhiên mở ra.

Con người thường dùng bẫy để bắt chuột, nếu đề phòng vẫn có thể tránh được.

Tiếng kêu càng lúc càng gần.

Nguy hiểm! Chạy trốn mau!

" Meo meo ".

Năng lực mới này có vẻ như hoàn toàn vô dụng, ngoài việc Diệp Phong có thể tạo ra thêm chút thực vật, trang trí cho tiểu hành tinh dưới chân bớt đơn điệu.

Rất may trong phòng Diệp Phong thì có vài con kiến đang kiếm ăn.

Đúng lúc này, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện, đánh bay còn mèo hung ác ra một bên.

Rất có thể chính là như vậy.

Lựa chọn con may mắn làm kiến mẫu, Diệp Phong quét hình vào Không gian Tâm trí.

Nhưng loài mèo thì khác, bọn mèo sẽ săn đuổi con chuột, sau đó vờn chúng tới c·hết.

Cả đời chuột, chưa từng có ai đứng ra bảo vệ nó.

" Chào chuột nhỏ, ta không hề có ác ý, ra đây đi, ta sẽ không hại ngươi ".

Thân kiến chia ba phần đầu, ngực, bụng. Từ bụng mọc ra sáu chân dài, trên đầu có hai râu nhỏ.

Chú chuột nhỏ tò mò quan sát xung quanh, nơi này rất trống trải, khiến nó bản năng có cảm giác không an toàn.

Vậy thì có ích lợi gì nhỉ?

Đây là việc chỉ có thiên nhiên mới có thể làm được.

Một cỗ cảm xúc lo lắng nổi lên.

Chẳng lẽ Không gian Tâm trí chỉ có thể mô phỏng lại sự sống của tế bào, mà không thể mô phỏng ra ý thức của cả cơ thể?

C·h·ó mèo? Không được! (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu đây là giấc mơ của chú chuột thì việc này rất bình thường, nhưng đây lại là trong Không gian Tâm trí của Diệp Phong.

Rất nhanh, ánh sáng hội tụ thành một con chuột cống nằm trước mặt Diệp Phong.

Toàn bộ cảm xúc biến hóa đều bị Diệp Phong cảm nhận được.

Chỉ một suy nghĩ, chú chuột nháy mắt đã xuất hiện trên tiểu hành tinh, cách Diệp Phong không xa.

Chú chuột trong suốt không kịp chờ đợi, vội vào chui vào bên trong thể xác được mô phỏng lại từ chính mình.

...

Sáng tạo ra sự sống.

" Đúng rồi! Đây chính là Không gian Tâm trí của mình, liệu nó có thể cảm nhận được cảm xúc của mình không nhỉ? ".

Thân ảnh Diệp Phong cao lớn, đứng chắn trước người chuột nhỏ.

Chuột nhỏ kinh hoảng tìm kiếm chỗ trốn, nhìn thấy kệ sách gần đó, nó lập tức chui vào dưới gầm.

Nếu thật sự tạo ra một con, Diệp Phong không biết nên giữ lại hay bỏ.

Nếu ngay cả động vật sống cũng có thể được tạo ra, vậy rất có thể Không gian Tâm trí cũng có thể tạo ra cả con người.

Diệp Phong vẫn tưởng chỉ có bản thân mới có thể thông qua lối đi, tiến vào giấc mơ của người khác.

Đây quả thật là một kỳ tích.

Chú chuột nhìn thẳng về hướng Diệp Phong, bắt đầu cất bước di chuyển, nhưng cơ thể chỉ có thể lơ lửng một chỗ.

Trước giờ loài người vẫn luôn là kẻ địch của loài chuột cống.

Một con mèo đen to đang đứng trên bàn, hung dữ nhìn nó.

Chuột nhỏ không dám tin tưởng thiện ý mà Diệp Phong truyền đến, vẫn trốn dưới gầm kệ không ra.

Không gian Tâm trí có thể tạo ra thực vật, và để nó tồn tại.

Diệp Phong rất tò mò muốn biết chú chuột đang tìm kiếm gì ở trong này.

Nhưng người nó khá dài, nên cái đuôi vẫn bị lộ ra ngoài mà không hay biết.

Dù có, cũng sẽ bị mấy con chuột to khỏe hơn ăn mất trước rồi.

Chúng biết rõ, con người sẽ tìm cách tiêu diệt chúng nếu b·ị b·ắt được.

Vừa ra khỏi lối đi, bước vào Không gian Tâm trí, nó liền rơi vào trong hư không, bốn phía hoàn toàn không có gì cả.

Suy tư một chút, Diệp Phong nghĩ ra một cách hay.

Bọn chúng không có ngôn ngữ có hệ thống như con người.

Đó là một con chuột với cái đôi dài nhỏ, thân hình hiện ra hơi trong suốt, như không có thực thể.

Bình thường tìm thức ăn trong thùng rác rất khó để kiếm được một quả táo tươi ngon như thế.

Tác giả: gakobitmiss.

Chuột nhỏ thoát c·hết trong gang tấc, ngơ ngác nhìn thân ảnh nam nhân chắn trước mặt mình.

Diệp Phong quyết định trước thử nghiệm trên một con kiến, dù sao ai cũng đã từng lỡ tay g·iết c·hết vài kiến.

Điều này cũng xác thực suy đoán của Diệp Phong.

Loài chuột cống vừa sinh tồn phụ thuộc vào con người, đồng thời cũng sợ hãi con người.

Tiến vào giấc mơ của một con chuột cống thì có thể làm gì chứ.

Con người chỉ có thể tạo ra các tế bào đơn giản từ môi trường sinh học, mà không thể nào tạo ra từ các chất vô cơ.

Có lẽ thực vật có thể sinh tồn dù không cần ý thức, nhưng động vật cần có Ý Thức mới có thể hoạt động.

Không giống những con chuột cống khác, tính nó lại bẩm sinh ưa thích sạch sẽ.

" Chít chít … Chít chít ".

Chương 90. Anh hùng cứu chuột

Mà không biết loài chuột cống có ngôn ngữ của riêng chúng hay không nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hoàn cảnh đột nhiên thay đổi không hề khiến nó giật mình, chỉ là đánh giá một chút hoàn cảnh, rồi tiếp tục đánh hơi tìm kiếm.

Nó nhanh chân chạy đến trước người Diệp Phong, ánh mắt hoàn toàn tập trung vào thể xác đang lơ lửng trước người cậu.

Nó thích ở những góc cao khô ráo, ổ cũng thường xuyên dọn dẹp, ăn đồ ăn thì chỉ lựa chỗ tươi mới.

Thông thường các loài động vật có sẽ trao đổi dựa vào tiếng kêu, mùi, sóng âm, hoặc bằng tín hiệu hình thể.

" Con mèo xấu xa kia, nếu mày muốn ăn người bạn chuột nhỏ đáng yêu của tao, thì phải bước qua xác của tao ".

Quả táo đỏ mọng trên bàn phát ra mùi thơm mê người, khiến nó không nhịn được chạy tới, bò lên bàn, tham lam gặm lấy gặm để.

Thể xác đang ngủ say vì vậy cũng bắt đầu thức tỉnh, hai mắt nhỏ mở ra, bên trong mang theo một tia linh động.

Giờ này loài chuột cống ở Sài Thành đều sinh động kiếm ăn, riêng nó thì vẫn thảnh thơi nằm ngủ.

Giống như một con chuột thực vật, tuy thân thể vẫn sống, nhưng lại không hề có ý thức tồn tại.

Chính vì vậy nên khó kiếm đồ ăn hơn, thân chuột gầy yếu hơn so với chuột cống trưởng thành, trở thành khác loại trong đàn chuột.

Mà lúc đó thì đồ ăn ngon đều đã b·ị c·ướp hết, chỉ có thể ăn đồ thừa còn lại.

Khác với những con chuột khác người đầy bẩn thỉu, bộ lông nó rất mượt và sạch sẽ.

Con mèo đen này không biết từ đâu xuất hiện, vậy mà nó không hề phát hiện ra.

Nhưng tại sao nó không hề động đậy?

Diệp Phong lại vẫn có thể cảm nhận được cảm xúc của nó.

Nếu nói con người là kẻ địch của loài chuột cống, vậy thì loài mèo chính là khắc tinh trời sinh của tất cả giống chuột.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 90. Anh hùng cứu chuột