Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 97. Không có võ học vô địch

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 97. Không có võ học vô địch


" Định Thanh được thầy tín nhiệm, giao phó cho quản lí sự vụ môn phái. Định Thanh say mê võ đạo, một lòng chuyên chú tìm hiểu võ đạo, giỏi về dạy dỗ đệ tử. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cái này với Diệp Phong không có gì kỳ lạ. Trong Không gian Tâm trí, Diệp Phong có thể đẩy tốc độ thời gian lên cả gấp vài trăm lần, một ngày thực bằng cả năm trong Không gian Tâm trí.

Diệp Phong đã từng gặp ở trong giấc mơ của Chưởng môn Tập, khi ông tức giận, đã cùng mấy vị sư huynh này đánh hội đồng Diệp Phong, nên cậu có chút ấn tượng.

" Thật sao? Vậy thì quá tốt. Quả là tổ tiên phù hộ cho môn phái chúng ta. Trong lịch sử, chưa từng có môn phái Võ Cổ Truyền nào cùng lúc xuất hiện hai người cùng thành công đột phá giới hạn ".

" Đừng lo lắng chuyện này làm gì. Chúng ta đi chăm sóc cho Chưởng môn đi, tranh thủ lúc tình hình của ông ấy chuyển biến tốt, làm nhiều xoa bóp hơn. Có lẽ Chưởng môn sẽ sớm tỉnh lại ".

Nhưng không phải vậy đâu. Đó chỉ là cơ bản thôi, tuyệt học chân truyền của Việt Võ Đạo rất uyên bác và cao thâm ".

Sau ba tiếng, cánh cửa bỗng mở ra. Bên kia cánh cửa, Chưởng môn Tập ngồi xếp bằng giữa không gian tinh thần của mình, mỉm cười nhìn Diệp Phong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đến lúc bắt đầu phát triển, vật chất đầy đủ, sẽ bắt đầu có nhiều ý kiến trái chiều sinh ra, mỗi người đều có ý riêng của mình.

Âm thanh tranh luận phát ra từ nơi làm việc của Võ sư Thanh.

" Anh Diệp Phong, có phải anh cảm thấy Việt Võ Đạo không đủ sức hấp dẫn mình không? ".

Đấu Pháp chú trọng lực sát thương chiến đấu, bao gồm cách thức phát lực, t·ấn c·ông, phòng thủ, bộ pháp di chuyển… Long Hạc Quyền, Trấn Môn Quyền chính là Đấu Pháp.

Ngay cả lúc Võ sư Thanh muốn nhận Diệp Phong làm đệ tử, Diệp Phong cũng không có lập tức đáp ứng.

Diệp Phong không cố ý nghe lén, rất nhanh dời đi lực chú ý của mình.

Mạnh Trường giải thích.

Nhắc đến việc này, Mạnh Trường liền bị hấp dẫn đến. Từ hôm qua, tình trạng của Chưởng môn Tập quả thật tốt lên rất nhiều.

" Ha ha, cậu cả nghĩ quá rồi. Anh rất thích Việt Võ Đạo. Chẳng qua là cảm thấy học võ từ cơ bản là rất cần thiết, nên không muốn đốt cháy giai đoạn ".

...

" Không có môn võ học nào là vô địch, chỉ có người luyện võ biết cách vận dụng võ học, biến hóa và thích ứng theo từng hoàn cảnh. "

Trong lịch sử không thiếu câu chuyện về những vị tướng quân một mình đấu trăm người, dễ dàng trong chiến trường lấy thủ cấp của tướng địch.

" Chuyện này cũng là lẽ thường. Mọi sự phát triển đến cực thịnh ắt sẽ có ngày suy tàn.

Diệp Phong kể lại cho Chưởng môn Tập việc mình nghe được.

Như một cầu thủ bóng đá, cần tập luyện các kỹ thuật dẫn bóng, qua người, chuyền và nhận bóng, phòng thủ, kèm người, đánh chặn… Người tập võ cũng cần tập luyện các chiêu thức võ thuật tùy theo tình huống vận dụng.

Vì vậy mà nhiều lần đề nghị với thầy, phái ra đệ tử Nội Môn, trợ giúp hào môn làm việc, hai bên cùng có lợi ".

Thời kỳ sơ khai khó khăn, mọi người đều nghèo đói thiếu thốn, lại có thể cùng nhau đồng tâm hiệp lực, cắn răng vượt qua.

Không đề cập đến tài nguyên lợi ích, có lẽ đề nghị của Nhất Sinh cũng không phải là hoàn toàn sai ".

Ban đầu khi chưa có Võ học, việc chiến đấu giữa người với người thường chủ yếu dựa vào sự vượt trội về sức mạnh, tốc độ và khả năng phản xạ.

" Sư phụ, hôm nay con đến là muốn thỉnh giáo thầy về Linh Năng và việc học võ. Trên đời này, có môn võ nào vô địch thiên hạ không ạ? ".

" Một ngày? Quả nhiên thần kỳ. Trong tiềm thức không phân biệt ngày đêm, thời gian cũng mất đi tính chuẩn xác. Thầy có cảm giác mình đã ở đây rất lâu rồi, vậy mà mới chỉ qua có một ngày ".

Đây đương nhiên chỉ là lí do dùng để an ủi Mạnh Trường.

Qua lần đột phá này, Chưởng môn Tập càng hiểu hơn tầm quan trong của sức mạnh tinh thần trong Việt Võ Đạo.

Cánh cửa này giống hệt với cánh cửa Chưởng môn Tập tạo ra để Diệp Phong rời đi lần trước.

" Chuyện này tạm thời chưa vội quyết định. Việc tu luyện của con sao rồi, đã có thể hấp thu Linh Năng chưa? ".

Giọng nói Chưởng môn Tập đầy cảm khái.

Nhớ lời Chưởng môn Tập căn dặn, Diệp Phong lấy tay gõ lên cánh cửa.

Võ học nói chung hay Võ Cổ Truyền nói riêng đều hình thành từ lịch sử đấu tranh của dân tộc.

Lúc tập luyện, Diệp Phong vẫn quy quy củ củ làm theo hướng dẫn, không hề biểu hiện gì nổi trội. Nhân cơ hội làm quen với biến hóa thân thể bằng các bài võ cơ bản của Việt Võ Đạo.

Võ học được coi như một môn tri thức, bao hàm cả lý thuyết và thực hành.

Trong quá trình chiến đấu lâu dài, các võ sư quan sát và đúc kết ra các động tác chiến đấu thường dùng, từ đó đưa ra các phương án nhằm chuẩn bị trước cho các tình huống có thể xảy ra.

Đã có thể học võ cùng Chưởng môn Tập, Diệp Phong cũng không còn vội vàng gia nhập Nội Môn nữa.

" Nay con đến cũng là để báo cho sư phụ mộ tin vui. Con đã tu luyện ra Linh Năng rồi ".

Hiện tại ở Việt Quốc, Việt Võ Đạo đã là một phái phát triển mạnh nhất, môn sinh đông đảo khắp nơi, lòng người vì thế cũng trở nên đa đoan, phức tạp ".

Tác giả: gakobitmiss.

" Tại em thấy anh cố ý giấu tài, không để cho mọi người và sư phụ biết thiên phú võ học của mình. Có lẽ là anh cảm thấy võ học của Việt Võ Đạo quá dễ học, chỉ nhìn qua một lần đã nhớ hết.

" Đúng rồi, sư phụ. Lúc nãy con có nghe thấy hai vị sư huynh nhắc đến một chuyện ".

Lục lại trí nhớ, Diệp Phong mới nhận ra người nói chuyện với Võ sư Thanh là cũng là một trong các đệ tử của Chưởng môn Tập, một vị võ sư Bạch Đai Thượng Đẳng, ông Trần Nhất Sinh.

Nhưng qua lần đột phá này, thầy nhận ra việc nhập thế tu hành, phong phú trải nghiệm, cũng là một cách tốt để rèn luyện tâm trí.

Nhất Sinh thường xuyên ra ngoài, tiếp xúc nhiều với giới hào môn quý tộc, cảm thấy Việt Võ Đạo có thể nhờ vào tài lực của bọn họ, tăng cường tài nguyên tu luyện cho môn phái, bồi dưỡng ra nhiều đệ tử chân truyền hơn.

Việc này làm Mạnh Trường rất bất đắc dĩ. Rõ ràng hôm đầu tiên Diệp Phong còn rất hứng thú, thể hiện ra thiên phú võ thuật trác tuyệt, sao giờ đã ỉu xìu thế này.

" Vậy thầy không đồng ý với ý kiến của sư huynh Nhất Sinh ạ? ". Diệp Phong hỏi.

" Diệp Phong, con đã trở lại rồi sao. Bên ngoài trôi qua bao lâu rồi? ".

" Trước đây thầy suy nghĩ, võ học cần phải chuyên chú thuần nhất, không thể để tiền tài lợi ích ảnh hưởng tới tâm trí của người luyện võ, nên không đồng ý.

Chương 97. Không có võ học vô địch

Luyện Pháp bao gồm các phương pháp rèn luyện thân thể và tinh thần. Luyện Tâm Kinh của Việt Võ Đạo chính là một loại Luyện Pháp.

Nếu phương pháp xoa bóp của Diệp Phong thật sự mang lại hiệu quả, giúp Chưởng môn tỉnh lại, đây chính là việc vui lớn nhất đối với toàn bộ Việt Võ Đạo.

Không ai dám đảm bảo tri thức của mình là toàn diện không gì không biết, vì vậy cũng không có môn võ học nào là mạnh nhất không có đối thủ cả.

Một người là Hữu Phúc, huấn luyện viên của Câu lạc bộ Việt Võ Đạo ở trường Đại học kinh tế Sài Thành cũng ở đây. Người kia là Tuấn An, sư đệ của Mạnh Trường.

" Thưa sư phụ, bên ngoài đã qua một ngày ". (đọc tại Qidian-VP.com)

" Tại sao cậu lại hỏi vậy? ". Diệp Phong ngạc nhiên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người lập tức thay đồ, đi đến phòng nghỉ ngơi của Chưởng môn Tập. Như thường lệ, sau khi vệ sinh xong, Diệp Phong giả vờ xoa bóp, lực chú ý thì đã tiến vào Không gian Tâm trí.

" Cốc, Cốc cốc ".

Theo thời gian phát triển, võ học càng ngày càng quy chuẩn và toàn diện hơn. Bao gồm Luyện Pháp và Đấu Pháp.

Người tập võ cũng đã từng có địa vị rất cao trong xã hội phong kiến trước đây.

Hết giờ luyện võ, Mạnh Trường không nhịn được hỏi.

Phái nói là trong vòng trăm năm, giới Võ học cũng rất hiếm có hai người thành công đột phá mới đúng.

Chưởng môn Tập rất chắc chắn đáp.

Sau khi tập luyện nhuần nhuyễn, vào trận đấu thực tế, cầu thủ còn cần phải học cách vận dụng, lúc nào cần dẫn bóng sang trái, khi nào sang phải, lúc nào cần chuyền, với mỗi đối thủ khác nhau phải kèm người khác nhau ra sao…Người tập võ cũng cần đối kháng cận chiến, biết lúc nào t·ấn c·ông, lúc nào phòng thủ, lúc nào phải né tránh.

Cả hai đều không biết Diệp Phong chính là cao thủ thần bí hôm đó thi đấu bên Đài Quyền Đạo, nên tò mò đánh giá Diệp Phong như người lạ.

Không giống như hai lần trước trực tiếp có thể tới tầng thứ hai, lần này vừa ra khỏi lối đi, Diệp Phong liền nhìn thấy một cánh cửa chắn ở phía trước.

Mạnh Trường định chủ động đứng ra giới thiệu, Diệp Phong vội nháy mắt ra hiệu, mới khiến Mạnh Trường nhịn xuống.

Tốt nhất có thể lặng lẽ học xong, sau đó tìm cách giải quyết rắc rối với ETLE trước đã.

Diệp Phong tò mò hỏi.

Thời kỳ võ đạo Việt Quốc hưng thịnh nhất, đã giúp đất nước đánh đuổi giặc ngoại xâm, mở ra thái bình thịnh thế sau hàng nghìn năm chịu ách đô hộ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vào võ đường, rất đông võ sinh đang tập luyện, trong đó Diệp Phong còn để ý thấy hai người quen.

Rèn luyện thân để nâng cao sức mạnh và tốc độ, cùng với các kỹ thuật để có thể ra đòn nhanh hơn, né tránh tốt hơn, khắc chế t·ấn c·ông của đối thủ. Đây là hình thức ban đầu của võ học.

Có vẻ như sau khi đột phá giới hạn, tâm trí của Chưởng môn Tập đã có cơ chế phòng ngự, tránh để người ngoài xâm nhập vào.

Đi vào khe hở trong sương mù, Diệp Phong tiến vào tiềm thức của Chưởng môn Tập.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 97. Không có võ học vô địch