Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 446
Cô có tư cách gì mà nói tôi?"
Người sau nhanh tay lẹ mắt, nghiêng người một cái tránh đi, nụ cười lạnh đập
Cho đến khi vượt qua muôn vàn thử thách, có đường sống trong nghịch cảnh,
giữa hai người trước sau vẫn duy trì một khoảng cách nhất định.
Nhưng nếu Thẩm Loan bị vứt bỏ thì bà ta có ích lợi gì chứ?
này thế mà còn có mặt mũi chỉ vào mũi bà ta mà mắng?
miệng.
"Xùy— nếu tôi có chứng cứ, cô đã sớm bị đưa vào đồn cảnh sát rồi! Còn nữa,
Thẩm Loan vốn dĩ không định trốn.
rất cao, tay dài chân dài, cả người tựa như một quả bóng ở trên sô pha màu cam,
nên ông mới tùy tiện nói như thế chứ?"
Có lẽ là do đêm quá yên tĩnh, cũng hoặc là do rượu quấy phá, Thẩm Loan thế
Thẩm Nhưỡng mất bình tĩnh ngay tạo chỗ: "Cô dựa vào cái gì mà phiền chứ?
Ngụy Minh Hinh để cô làm như vậy, đơn giản là muốn cho Quyền Hãn Đình
bước chân của người trước.
tín cho mình trước nhân viên. Nhưng anh không thế, anh mở công ty bất động
Anh ta mặc áo da màu đen, phối hợp với quần jean màu xanh, dường như không
Cô không muốn mượn sức của nhánh thứ hai, tất nhiên không cần nịnh bợ lấy
Nhưng tửu lượng của Thẩm Khiêm còn tốt hơn cả cô.
"Cho nên em kết luận?"
Cửa đóng lại.
cho rõ ràng!"
mấy lần trước, Thẩm Loan thấy thế, sắc mặt hơi hoãn lại.
"Vì sao dùng ánh mắt đó nhìn anh?" Ngạc nhiên cũng bừng tỉnh, giống như nhẹ
Anh ta đột nhiên đứng thẳng, nhấc bước tới gần.
Không có sau đó.
vẫn chưa quấy rầy đến những người khác.
"Cô nhìn tôi cười, thì lại có liên quan!"
tốn sức, tôi cũng phiền."
Ồ?
Cho nên, trên đời này luôn những người ngu ngốc thích làm hại người mà
"Đừng quên cô là vợ ai, theo họ của ai!" Thẩm Xuân Đình nghiến răng nghiến
"Sợ cái gì? Tôi cũng không đánh cô." Anh ta nhếch miệng, ngay cả nụ cười
trở thành người gây dựng sự nghiệp sáng lập kỷ nguyên mới."
Chương 446
nhưng lại có thêm vài phần kiên nhẫn kì lạ.
Ngụy Minh Hinh lạnh lùng hừ một tiếng: "Có phải họ Thẩm mấy người đều có
Rầm—
Trong lúc Thẩm Nhưỡng nhào đầu tới, cô cũng xông lên, thậm chí lực đạo còn
"Cô, cười cái gì mà cười?!" Giọng điệu hung ác, thái độ cực kém.
Lực không lớn, nhưng động tác lại mạnh mẽ, không cho cô bất kỳ cô hội từ
lợi.
phía Thẩm Nhượng cũng thành cười nhạo.
Giây tiếp theo, Thẩm Khiêm xuất hiện trước mặt cô.
hơn."
Hiện giờ Minh Đạt là một cỗ máy nhìn có vẻ tiên tiến, nhưng bên trong lại bệnh
"...Ồ."
hợp để áp dụng trong công ty ngay lúc này nữa, giống như một cỗ máy, đã rất
Lưng Thẩm Nhưỡng nện trên mặt tường, đau đớn làm sắc mặt anh ta trắng
thôi.
không có gì phải sợ!
Không cần bất kỳ lý do nào, hoàn toàn là do sự ác ý muốn phá hoại ở trong lòng
gì thế?"
Thời gian tích lũy kinh nghiệm, kinh nghiệm nâng cao trình độ, trình độ tương
công tử nhà giàu so với bọn lang thang bụi đời mà thôi, vì muốn đùa vui mà làm
Trở lại nhà họ Thẩm chậm một bước, lại chú định cô sẽ khó đuổi theo được
Thẩm Loan dời mắt, lại quay đầu đi: "Tôi đây bây giờ không nhìn anh, được rồi
"Ừm." Giọng mũi rất nặng, tỏa ra mùi rượu.
vô lại.
Minh Đạt, quen thuộc với hoạt động của tập đoàn, cũng nhân tiện tạo dựng uy
Anh ta cũng không để bụng, khuỷu tay chống trên sô pha, đầu ngón tay nhẹ xoa
Sự ngu ngốc kia là thật, thánh mẫu cũng không giả, vừa nhìn lại càng giống "kẻ
cũng gian tà.
Tìm đúng góc độ, mượn quán tính đẩy mạnh, đẩy mạnh trên ngực đối phương.
đẹp trai có thêm vài phần hung ác nham hiểm cùng lạnh lùng—
Hai vợ chồng nhánh thứ hai nói xong điều kiện, lúc này mới dừng lại.
cô còn có thể trốn chỗ nào!
"Xùy— cô cháu gái kia của ông cũng không vừa nhỉ, tôi nói một câu, nó nói lại
trước, trở thành người ta nhìn một cái đã cảm thấy chói mắt.
trơ mắt nhìn, không kịp làm gì.
theo vào, thậm chí còn đẩy một cái không nặng không nhẹ trên vai vô.
những tật xấu đó của anh! Đau không? Vậy đúng rồi, bởi vì — anh đáng đời."
Thật ra, anh ta cũng không biết...
"Chẳng lẽ không phải?"
điều kiêng kị nhất.
Thẩm Loan giống như lần đầu tiên quen biết anh ta.
vào mắt: "Mấy người đàn ông họ Thẩm các người có phải đều có véo đam mê
gắng ép nuốt trở xuống, nghiến răng nghiến lợi.
Thẩm Xuân Đình cười lạnh, câu mắng bà ta ngu ngốc đã đến bên miệng, lại cố (đọc tại Qidian-VP.com)
chân bước vào Minh Đạt, nhất định chứng tỏ rằng anh ta đã định trước.
có một tấm thảm hình bầu d·ụ·c.
là "Trung nhị" (hội chứng tuổi dậy thì).
anh nói cho tôi, anh có một trái tim liều lĩnh, cần phải thành lập một trật tự mới,
Lúc này cả người anh ta đánh về phía Thẩm Loan, mặt sau là vách tường, xem
chối.
Làm vợ chồng mấy chục năm, Thẩm Xuân Đình liếc mắt một cái là có thể nhìn
hấp tấp để bị người ta dạy dỗ chứ?!"
chẳng lợi mình.
"Cũng không phải..."
cần cố gắng, Thẩm Khiêm đã đứng ở chỗ làm người khác phải nhìn lên, mà cô
kẻ thù của em."
Vẻ mặt Thẩm Loan không đổi, lúc anh ta sắp tới gần, lùi sau hai bước, cho nên,
truyền đến.
Cho nên, còn có người họ Thẩm nào muốn véo cằm cô?
Nói tóm lại, chính là—
lâu rồi không đổi mới, cho nên rất nhiều linh kiện bên trong đã bị rỉ sắt hư thối."
Anh ta chủ động kéo dài khoảng cách, cũng không động tay động chân giống
"Tôi cho rằng anh là người kiên định giữ vững sự nghiệp, nhưng hành động của
Đối với vợ chồng thì có thể chịu đựng được, nhưng giữa người yêu thì lại là
hơn cả sắt, trong mắt nổi lên tia tàn nhẫn, giây lát lại lướt qua.
Cô không muốn dây dưa quá lâu, đẩy cửa ra, không ngờ, người đàn ông cũng đi
Thẩm Loan: "Đây là nguyên nhân anh chậm chạp không vào Minh Đạt?"
hoặc là trộm xem điện thoại, chỉ sợ là sẽ bị bỏ rơi.
Thẩm Loan giơ tay lên, động tác giống như đang đuổi muỗi.
Thẩm Loan gần như có thể đoán được mục đích xúi giục cô làm những chuyện
Kiếp trước, tửu lượng của Thẩm Loan rất được, phần lớn là vì xã giao.
không cứu được mạng.
"Nếu anh chỉ muốn bảo vệ tốt tài sản của gia đình, vậy thì ngay từ đầu nên vào
Hóa ra, chuyện đơn giản như vậy cũng khó có thể làm được.
Thẩm Khiêm bảo vệ bất động sản Thiên Thủy của mình, trái lại ném xí nghiệp
khóe môi hơi hơi giơ lên, dáng vẻ bất cần đời.
Ngụy Minh Hinh bĩu môi, dáng vẻ ghét bỏ.
Kiếp trước không trốn thoát được số mệnh! (đọc tại Qidian-VP.com)
Thẩm Loan thật sự khó chịu với mấy người đàn ông nhà họ Thẩm, một người
"Cái đồ khốn nạn không có lương tâm này! Nếu không phải vì ông, tôi cần gì
Cũng may, kiếp này đi trước thời hạn bốn năm, để cô thấy được một Thẩm
"Đột nhiên nhận ra, anh cũng không giống như tôi tưởng." Thẩm Loan mở
"Xin lỗi, tôi không để mình bị đẩy vòng vòng được, cũng không quen nhìn
"?"Hai mắt đen thui, không hiểu ra sao.
cả người rơi vào đó.
Người đàn ông cởi áo khoác, cà vạt lỏng lẻo treo ở trên cổ, tóc hơi loạn, hai má
huyệt Thái Dương, rượu làm anh ta có chút lâng lâng, cần phải thông qua cách
sợ cái lạnh khắc nghiệt của mùa đông, cả người có một loại cảm giác lưu manh
mồi, bên trong tranh quyền đoạt lợi, nhiều quy tắc cơ chế cũng đã không thích
đức hạnh như vậy không?"
Cô ngồi trên ghế ở cuối giường, vừa lúc mặt đối mặt cùng Thẩm Khiêm, ở giữa (đọc tại Qidian-VP.com)
bình tĩnh.
Vậy nên kiếp trước, người nắm giữ mọi thứ, âm mưu tràn ngập không xuể, bỏ
Một quyền đánh vào bông không làm được gì làm cho trong lòng Thẩm
không giống những gì kẻ ngu dốt có thể nói ra được.
Không có.
Giọng nói người đàn ông hơi khàn, lộ ra một sự tối tăm cùng trầm tĩnh: "Anh...
"Đừng giả vờ nữa, nói mấy chuyện xảy đến với hai người đó mà không liên
ba câu, mỗi câu đều ý hữu sở chỉ.*"
Chỉ là hiện tại, vẫn chưa được.
Nghĩ đến đây, Thẩm Loan không khỏi cong khóe miệng, ánh mắt lúc nhìn về
Vẻ mặt vặn vẹo, thầm nói lên sự tức giận và đau đớn lúc này của anh ta!
Chỉ muốn bình tĩnh nhã nhặn trò chuyện cùng cô mà thôi.
sao? Đã nói cô đừng xem thường nó rồi, bây giờ mới tức giận thì thả cái rắm gì
véo cằm người khác không?"
không ngốc đến mức nói cho Thẩm Xuân Đình.
Chỉ nghe một tiếng trầm vang. (đọc tại Qidian-VP.com)
trầm, nhiều thêm hai phần mờ mịt cùng vô tội.
Sự xấu xa của Lục gia phát ra từ sự điên cuồng, anh tự tin nắm chắc, cho nên sẽ
Thẩm Loan quay đầu lại, đã thấy Thẩm Nhượng dựa nghiêng bên vách tường,
hút nhiều nghi ngờ.
"Minh Đạt, không hào nhoáng giống như em nhìn thấy. Đối thủ như hổ rình
quan đến cô, đánh c·h·ế·t tôi cũng không tin!"
"Bà phát điên cái gì thế? Không nhìn thấy hôm nay là trường hợp nào à?!"
không cho phép, rất nhanh đã thu lại sạch sẽ.
"Đúng rồi, sau này không nói mấy suy nghĩ làm cho người ta xấu hổ nữa, anh
Thẩm Loan lên lầu, chuẩn bị về phòng.
Thẩm Khiêm: "Loan Loan, em biết không, anh vẫn luôn không muốn trở thành
"Có Thiên Thủy phát triển không ngừng để so sánh, tình hình của Minh Đạt
mờ mịt một tầng màu đỏ nhạt màu, ánh mắt mất đi vài phần trong trẻo hay thâm
Nói chuyện gì?
Cô cười khẽ, mang theo vài phần không chút để ý: "Nói chuyện gì?"
sản của mình, hơn nữa trong mấy năm ngắn ngủn, phát triển nhanh chóng, hiện
chẳng qua chỉ là con kiến nhỏ bé tồn tại dưới tầm mắt anh ta.
Thẩm Loan nhíu mày.
Áp lực, nặng nề, giãy mãi không ra!
Mà loại kiên nhẫn này làm cô có thể bình tĩnh ngồi xuống, nghe Thẩm Khiêm
"Chúng ta, nói chuyện."
nữa!"
ra khoảng cách an toàn giữa hai người, mở miệng gọi: "Anh."
đó của vị thím hai kia.
Cô chỉ là chậm thôi...
hiểu được.
Thẩm Nhượng: "..."
Thứ nhất, bà ta đỏ mắt, không muốn thấy cháu gái trèo cành cao. Chẳng sợ
Quyền Hãn Đình cũng có lúc gian manh không chịu được, nhưng lại không
"Có thể, nhưng ông phải nghĩ cách kéo Thẩm Loan xuống, để con trai chúng ta
Thẩm Nhượng mắc hội chứng tuổi dậy thì bỗng nhiên hết bệnh, trở nên khôn
Phất phất tay: "Cũng không có gì cả, chỉ cảm thấy cô gái nhỏ này rất tâm cơ."
Anh ta cười khẽ: "Tại sao thấy được?"
rồi lại một người, cứ ti tiện như vậy sao?!
Hiện giờ thời gian sớm hơn ba năm, anh ta cũng chưa bộc lộ tài năng như kiếp
"Đừng quên, A Nhượng cũng là con trai tôi! Không phải chỉ có bà mới quan tâm
khéo hơn.
ghét cô.
"Tình huống cụ thể thế nào?"
một phen.
bao công sức, Thẩm Khiêm giống như một ngọn núi, cũng không phải là trời
Bóng dáng lả lướt.
Sau đó thì sao?
điên cuồng, á, một đứa nhóc thì dựa vào cái gì chứ?
Thẩm Khiêm tự xưng thấy rõ lòng người, lại duy nhất không nhìn thấu được cô
xương cốt.
tin tưởng với phán đoán của mình.
Chuyện này liên quan đến vấn đề vợ chồng, Ngụy Minh Hinh tất nhiên sẽ
Trong mắt Thẩm Khiêm luống cuống trong chớp mắt, nhưng sự kiêu ngạo
đến tiền đồ của nó đâu."
Chuyện này đã chú định Thẩm Khiêm sẽ vĩnh viễn áp đầu cô, bởi vì, lúc cô còn
Còn cần một ít thời gian."
ức h**p cô, lừa gạt cô.
cuối cùng mới rèn ra một trái tim mạnh mẽ, một linh hồn không thể lay động.
của gia tộc sang một bên, không có chút dáng vẻ người thừa kế nào.
giống người thường, mà được trời ưu ái.
Người phụ nữ không quá tin tưởng, chần chừ nói: "Không phải vì trấn an tôi
chứ?"
biết nhớ tới cái gì, bên môi nhiều thêm một nụ cười lạnh, khiến cho khuôn mặt
Thẩm Xuân Đình nghe vậy, giữa mày nhíu hơn ba phần: "Rốt cuộc bà đang nói
cách nào so sánh với Thẩm Nhượng này.
nhất, tuyên bố ra bên ngoài rằng Thẩm Khiêm đang rèn luyện, mới không thu
ngu duy nhất" hơn, có lẽ Thẩm Loan cũng chẳng thông minh đến đâu đâu.
Mấy người... họ Thẩm?
ngày càng nặng, bây giờ năng lực của Thẩm Khiêm trị bị bệnh, nhưng lại
tiêu diệt tôi?"
sau nhé."
"Bà cho rằng tôi không muốn à?! Việc này không vội được, phải bàn bạc kỹ
"Đức hạnh quá thối!" Cô trầm giọng xùy một tiếng.
"Ôi, đây không phải là em gái mới tới sao!" Một giọng nói hài hước từ phía sau
"Chắc cô cũng đối phó với chị Như và Tiểu Yên như vậy nhỉ?"
sinh lớn mạnh, mà là từng bước một mới leo lên được độ cao kia sao?
bệch, cả người dường như định hình dán trên vách tường, không thể nhúc nhích.
Loan.
Thẩm Loan cũng không cần thăm dò gì từ biểu hiện của anh ta, bởi vì, cô rất có
Cô không nói lời nào.
"Dựa vào tôi họ Thẩm, mà những cái anh nói đó đều không có chứng cứ."
"Bất động sản Thiên Thủy chính là chứng cứ."
"Tôi đếch quan tâm trường hợp nào cả, ông làm tôi không thoải mái, tôi cũng sẽ
Sao lại gọi là họ Thẩm mấy người?
tu dưỡng cùng với năng lực.
Ngoại trừ có thể nhìn cô bị chê cười ra, thì cũng chỉ có thể bỏ đá xuống giếng
Vị trí rất an toàn. (đọc tại Qidian-VP.com)
(*ngoài ý nghĩa trên bề mặt câu chữ, bên trong còn ẩn chứa một hàm nghĩa
nhàng thở ra, như trút được gánh nặng, rồi lại xúc động thật lâu, phức tạp không
Rầmmmm.
lòng.
Thẩm Khiêm đi đến chiếc sô pha nhỏ cuối giường ngồi xuống, vóc dáng anh ta
Thẩm Khiêm tùy ý như vậy, lười biếng, lại không mất đi sự dịu dàng khắc trong
"À, nếu nó không tâm cơ, có thể lấy được mảnh đất từ trong tay Từ Kính Sinh
nhưng trên mặt lại không thân thiện gì.
Không thừa nhận, cũng không phủ nhận, một câu hỏi lại giống thật mà như giả.
Cũng may Thẩm Xuân Giang đang nắm quyền, lại đang trong thời kỳ sung sức
Anh ta cũng từng bó tay không có cách, cũng từng không thể làm gì, chỉ có thể
Không lạnh không nóng, không mặn không nhạt, dịch ra thì chẳng khác nào —
Thẩm Loan nhàn nhạt à một tiếng: "Vậy chờ khi anh tìm được chứng cứ rồi nói
Mị lực vô biên.
không để ông dễ chịu đâu!"
nói chuyện.
ra Ngụy Minh Hinh tức giận Thẩm Loan.
này này mới có thể duy trì được trạng thái tỉnh táo.
Nơi chỗ rẽ, cô bỗng nhiên ngửi được một mùi rượu nồng đậm.
Thẩm Loan bình tĩnh làm cho Thẩm Nhượng giống như đồ ngốc.
giác có thứ mắc ở cổ.
"Thẩm, Loan."
"Nếu không có gì khác, làm phiền nhường một chút, anh chắn đường tôi rồi."
"Rốt cuộc có chuyện gì?!" Giọng điệu nghiêm nghị, ánh mắt cũng dần trở nên
phòng bị.
Nhưng dáng vẻ này dừng ở trong mắt Thẩm Nhượng, lại trở thành kiêu ngạo và
Hầu kết người đàn ông nhẹ lăn, rõ ràng đã buông cà vạt ra, nhưng vẫn cứ cảm
Người đàn ông nhướng mày, trong mắt xẹt qua hứng thú: "Không giống chỗ
Thẩm Loan dựa theo phép lịch sự cơ bản nhất, mở miệng gọi một tiếng "Anh",
Nếu Thẩm Loan thật sự nghe lời nói của bà ta đi theo dõi Quyền Hãn Đình,
gái trước mắt này.
"Sao thế, anh muốn hóa thân cho chính nghĩa, hay muốn đại diện cho mặt trăng
Nhưng những lời này của cô, nơi nào cũng đều chỉ cây dâu mà mắng cây hòe,
Ánh mắt Thẩm Khiêm cứng lại.
ra vẻ, nói dễ nghe hơn một chút thì gọi là "giả vờ", nói không dễ nghe thì chính
nào?"
Mà khó nghe hơn nữa, thì chính là "Có bệnh"!
"Nói rõ đi, rốt cuộc Thẩm Loan làm gì cô?"
Nhượng tức giận, anh ta đột nhiên xông lên, muốn duỗi tay véo cằm Thẩm
Thẩm Nhượng bất chấp sâu bên trong muốn tìm hiểu, dựa vào một lời cáu giận,
Thứ hai, Thẩm Loan nhìn quá mềm, quá dễ lừa, đúng là Ngụy Minh Hinh muốn
"Được rồi, hóa ra ông đối với tôi lại có nhiều ý kiến như vậy? Đi, về nhà nói
Thẩm Loan chỉ là một thứ đồ chơi, thì đó cũng là đồ chơi của Lục gia, không
Anh ta còn cần một chút thời gian để tăng "Y thuật" của mình lên, ngày đặt
trên đời này cũng không phải chỉ mình cô họ Thẩm, chảnh cái gì?"
Bởi vì việc xảy ra ở góc c·h·ế·t hẻo lánh trong phòng khách, nên lần tranh chấp
Nhưng Thẩm Loan chỉ nhẹ nhàng nhìn thoáng qua, sua đó thuận thế rũ mắt, kéo
Thẩm Loan, ông đây nhớ kỹ cô rồi!
"Mọe—" Thẩm Nhượng thấp giọng chửi ra tiếng, quai hàm cắn lên còn cứng
ngày càng xấu đi làm anh rất nhanh đã ý thức được vấn đề..."
bắt đầu công kích lần thứ hai.
"Cô, cái đồ phụ nữ độc ác này!"
Đây đều là số mệnh...
khác.)
giờ đã là một trong những công ty bất động sản lớn nhất Ninh Thành."
"Tôi cười hay không thì có liên quan gì tới anh?" Giọng nói nhàn nhạt, sắc mặt
Thẩm Nhượng bị một loạt thao tác khó chịu của cô làm cho kinh ngạc, không
Không đứng đắn.
mạnh và hung ác hơn người đàn ông.
Ánh mắt Thẩm Khiêm tối sầm lại: "Ồ?"
Rõ ràng là Thẩm Xuân Đình để bà ta đi theo Thẩm Loan lôi kéo làm quen, lúc
"Cô!"
"Ngụy Minh Hinh! Bà cho tôi yên tĩnh một chút được không?"
thay thế."
Nói xong nhanh nhẹn rời đi.
Hóa ra, không phải đời trước Thẩm Loan không đủ nỗ lực, chỉ là về trễ mà thôi.
Khiêm đang trưởng thành, chưa luyện được sự mạnh mẽ như kiếp trước.
nóng nảy; nhưng mà vị trước mắt này, chỉ là có thêm một lớp hào quang của
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.