Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 464

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 464


"Ừ, có vài câu."

Hành cũng không bất ngờ chút nào khi mình bị nhìn thấu.

"Giữa anh em, chẳng lẽ tôi còn sẽ trách cậu?"

cũng sắp xếp nhân viên có liên quan tiến hành giảng dạy.

"Cho nên, cô có lý do gì để chụp cái mũ này cho tôi? Nếu như bất kì người nào

nói gì."

Sát Bà?"

đó là thái độ khiêm tốn, tính cách hiền hoà.

"Cái gì?" Miêu Miêu cho rằng mình nghe lầm.

Quan Hân Đồng rõ ràng trong một giây, nhưng sự nghi ngờ trong mắt vẫn chưa

"Cũng bởi vì tôi bị mọi người cô lập sao?!" Quan Hân Đồng có chút khó tin

"Suy đoán thánh ý, coi chừng bị — răng rắc!" Người nọ làm động tác cắt cổ.

cũng đều không tin, nhưng anh lại kiên định đứng về phía em. Lúc trước anh

bọn họ đã nghĩ nhiều rồi.

ác độc của cô, để từ nay về sau đứng từ xa mà nhìn?"

Đầu kia nhẹ nhàng bâng quơ lặp lại: "Tôi nói, chúng ta cùng đi siêu thị mua đồ

viễn đừng đi nữa

Sở Ngộ Giang: "Khó trách trong khoảng thời gian này Cá Mập yên tĩnh đến lạ,

Mặt mày lúc đó, lại mang theo vài phần u sầu, có chút giống với biểu hiện của

được.

rơi xuống đầu vai của mình, ép tới làm cho cô ta không thở nổi, da đầu tê dại.

sự tin tưởng ấy cho anh..."

như vậy cũng sẽ không cần điều động toàn bộ Cá Mập, cũng không đến mức độ

cho em rất nhiều sự tin tưởng, cùng vượt qua khó khăn; bây giờ, em cũng trả lại

Giữa mày Hồ Chí Bắc căng thẳng: "Cậu là nói...rất có thể Diêm Tẫn đã g·i·ế·t La

"Tôi cũng có chút không hiểu..." (đọc tại Qidian-VP.com)

ngồi vào vị trí hôm nay của tôi, lúc xử phạt cô sẽ chỉ càng nặng hơn, chứ không

sao?"

"Lão Lục, thật ra anh..."

Quan Hân Đồng bỗng nhiên giương mắt: "Vì sao lại là tôi?"

Độ khó của nhiệm vụ càng cao, thù lao lại càng nhiều, tất nhiên nguy hiểm cũng

Rất nhiều người đều cho rằng Bạch Vũ sẽ từ chức, nhưng sự thật chứng minh,

Mà những sát thủ được mang về để bồi dưỡng sát rất nhanh đã thân thế vị trí

"Ừ, chúng ta đi cùng nhau."

Hồ Chí Bắc gật đầu: "Là tôi có thiếu cân nhắc, khinh thường rồi."

Diêm Tẫn.

Ánh mắt như có như không nhìn về phía Bạch Vũ, sắc mặt người sau tái nhợt,

hầu hết thành viên lựa chọn rời đi, chỉ có một bộ phận cực nhỏ ở lại.

tiến vào trạng thái gió êm biển lặng.

nguyên nhân chính là như thế, nên lòng mới bị treo giữa không trung, không thể

"Cô nói tôi ép cô? Là tôi ép cô tin tưởng Bạch Vũ, hay là ép cô nói bậy sau lưng

phụ, để Thẩm Xuân Hàng lái xe.

Mặc dù sống sót trở về, cũng có thể không chịu nổi hình phạt.

lưới tình báo để điều tra."

Quyền Hãn Đình: "Lần này nể mặt mũi của anh, em cho Cá Mập một con ngựa,

"Giám đốc Thẩm kia chính là hồ ly ngàn năm, thành tinh rồi! Nếu có thể dễ

Vẻ mặt Quan Hân Đồng khẽ thay đổi.

Cuối cùng, Diêm Tẫn bắt đầu có ý thức bồi dưỡng sát thủ, chủ yếu chọn từ cô

Buổi sáng 9 giờ, hai người đến siêu thị.

"Lão Ngũ, sao cậu không nói lời nào?"

đã có thể ổn định khoảng ba bốn phút.

Thiệu An Hành trầm ngâm một giây, có chút muốn nói lại thôi.

Thẩm Loan ngửa ra sau, tựa lưng vào ghế, hai tròng mắt ngạo nghễ thoáng híp

rất mạnh, Thẩm Loan cũng không dám dùng.

hay Quan Hân Đồng chiếm lấy, đối với bọn họ mà nói thì ngoại trừ trong lòng

Một nam một nữ.

vậy người của Cá Mập cũng cực kỳ có khả năng đang ẩn núp ở Ninh Thành!"

Nói trắng ra là, tình trạng như bây giờ của cô ta, cũng do Thẩm Loan gián tiếp

anh ta khi nghiên cứu nhưng đụng phải vấn đề nan giải.

Cho nên, Quan Hân Đồng khua môi múa mép nói xấu sau lưng Thẩm Loan

"...Ừm."

tiến chức, ví dụ như Bạch Vũ."

Rõ ràng phía trước anh ta còn rất kiên định...

Thẩm Loan hỏi lại: "Đáp án quan trọng như vậy sao?"

tôi? Hay lại ép cô cắn ngược lại ngay tại chỗ, để mọi người thấy được một mặt

Bạch Vũ cho rằng sau khi bị vạch trần trước mặt mọi người, dù chật vật thế nào

không nói ra, nhưng không cần nghĩ cũng biết nhất định là câu nói cực kỳ thất (đọc tại Qidian-VP.com)

...

cảm giác."

Xem ra không nói rõ ràng, thì sẽ không bằng lòng.

rơi xuống mặt đất.

Sự ăn ý giữa anh em lúc này đã được hiện rõ, Hồ Chí Bắc sang sảng cười:

Trợ lý nam mặc một bộ tây trang khéo léo màu đen, mắt kính tơ vàng càng làm

Đối với câu hỏi của cô ta, Thẩm Loan cũng không kinh ngạc, giống như đã sớm

Ngũ gia âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

nhưng mà...

"Ưu khuyết điểm của tôi sao?"

"Oán hận?" Giống như đang nhìn một trò cười: "Cô cảm thấy cô có tư cách này

g·i·ế·t " với Diêm Tẫn, mà Diêm Tẫn lại bị thương xuất hiện ở Ninh Thành, như

sống lâu mới thấy."

một ngày, cô ta lại lần nữa nếm được mùi vị chật vật, mất mặt hơn.

Quyền Hãn Đình cũng hứng thú: "Nói nghe một chút đi."

Tuy Quan Hân Đồng đã sớm chuẩn bị, nhưng vẫn không khỏi sững sờ.

"Diêm Tẫn bị thương?" Hồ Chí Bắc kéo khóe miệng, cười một tiếng: "Đúng là

Hồ Chí Bắc ngạc nhiên, lão Ngũ thế nhưng nói chuyện giúp Cá Mập?

"Nhân cơ hội này, nhổ tận gốc."

"Nếu không nói thì sao có thể c·h·ó cắn người thường không sủa? Lúc này chị

"Nói thế, tôi không cần một phó giám đốc quá khôn khéo, thuận lợi thăng quan

"Chào mọi người, tôi là Lý Phục, Lý trong mộc tử, Phục trong phức tạp. Đã

cũng đã nhìn ra.

Quan Hân Đồng cụp mí đứng trước bàn làm việc, tuy đã cố gắng bình tĩnh,

"Ưu điểm chứng tỏ cô có thể dùng được, khuyết điểm chứng tỏ cô có thể yên

"Nói đi!" Thẩm Loan chợt sắc bén.

"Đêm giao thừa đó, Diêm Tẫn đã từng xuất hiện ở Ninh Thành, trên người có

Tám giờ, đúng giờ ra ngoài.

Quan Hân Đồng bỗng nhiên ngẩng đầu, trên mặt còn sót lại vẻ không cam lòng,

cả người run rẩy, giống như giây tiếp theo sẽ té xỉu.

Mà lại nhảy lên mấy cấp, nhảy trở thành phó giám đốc bộ phận, thay vị trí của

"Xem ra, tôi đoán đúng rồi."

Dưới chân Thiệu An Hành cứng lại, chờ mọi người đi rồi, mới bình tĩnh mở

Có người giả bộ an ủi, nhưng phần lớn lại thờ ơ lạnh nhạt.

Nhưng mà vì giảm béo, cô ấy đều chạy.

Thứ hai.

"Buổi sáng tốt lành, tôi là Miêu Miêu, đối với Minh Đạt mà nói thì là một nhân

"Hiệu trưởng ạ?"

"Nói đi." Anh ta thản nhiên cười, với đầu óc của Quyền Hãn Đình, Thiệu An

nhất đừng đi."

"Có gì mà không thể nói thẳng, sao cứ phải ấp a ấp úng thế?"

"Lão Ngũ, cậu đi chuyến còn có thu hoạch nào khác không?"

Trong lịch sử, "cô thần" không phải là lời ca ngợi, mà chỉ những người bị cô lập

Bạch chắc bực muốn c·h·ế·t nhỉ, bị Tiểu Quan cắn ngược lại một cái không nói,

nhi viện, thiên phú cao thì mang về tổng bộ, giao cho chuyên gia nuôi dưỡng,

"Sao thế? Bây giờ lại bắt đầu vuốt mông (nịnh bợ) rồi?"

một người đàn ông đeo mặt nạ bị thương, các phương diện đặc thù khác đều

Thẩm Loan: "Cô hiểu không?"

"Lái xe mua đồ ăn, sau đó qua nấu cơm cho ngài."

bác, chỉ nói: "Tuy là nói thế, nhưng vẫn là không thể lơi lỏng cảnh giác, chỉ sợ

đối phương hư hoảng nhất chiêu*, dương đông kích tây."

"Lý do?"

Bạch Vũ?

ăn."

"Nếu có thể, tôi cũng muốn quỳ thè lưỡi ra l**m."

Quan Hân Đồng chợt ngạc nhiên.

Trợ lý nữ hơi béo, tên rất có ý nghĩa, nụ cười cũng ngọt ngào, càng hiếm thấy (đọc tại Qidian-VP.com)

"Năm đó Nhị ca chắc chắn em g·i·ế·t Đại ca, mặc cho em giải thích thế nào, anh ta

lưng, đủ loại màu sắc hình dạng dị nghị, đuổi theo Thẩm Loan.

Cho đến khi, không thể chịu được nữa, lạch cạch một tiếng.

Thẩm Loan ngồi vào trên ghế.

thương tích."

Vì tiết kiệm phí đỗ xe, bình thường Miêu Miêu toàn đỗ xe cộng đồng ở cửa sau

Hai ngày sau, phía trên phê duyệt thông qua, Quan Hân Đồng chính thức trở

của những thành viên rời đi, bọn họ càng nghe lời, càng dễ dàng bị điều khiển,

có chút chua xót ra thì cũng không ảnh hưởng gì.

"Nếu cô không cần vị trí phó giám đốc này, tôi đây cũng không miễn cưỡng

Hồ Chí Bắc: "Lão Lục, ý của cậu là?"

Dù sao, hai người Sở Ngộ Giang cùng Lăng Vân đã đi theo anh thời gian dài

Trên đường, cô ấy nhận được điện thoại của Thẩm Xuân Hàng.

"Cũng phải nói giám đốc Thẩm rốt cuộc đang nghĩ gì thế? Loại Bạch Vũ, đẩy

khí chất thêm nhã nhặn, ôn văn nho nhã.

Sau khi thương lượng một hồi, quyết định Hồ Chí Bắc sẽ quan sát hướng đi của

Diêm Tẫn cũng không giữ lại, trái lại trả lại một khoản trợ cấp cho những

dưỡng, cũng không cần lo lắng Cá Mập sẽ tiến vào..."

đốc Thẩm, xin chỉ giáo nhiều hơn."

tiêu tan.

"lệnh phải g·i·ế·t".

thần thái trẻ trung, cô đơn cũng không sợ, đây cũng là thứ mà Bạch Vũ không

Ngay cả khi sau khi những sát thủ kia rời đi, cũng không ai nói anh ta nửa câu

...

Đó là ai?

Hồ Chí Bắc nói gì làm nấy, định ra tay sắp xếp.

lạ?

giám đốc này, thì cũng không hề liên quan gì đến những sai lầm tôi phạm phải

chức không lâu, theo lý thuyết thì không thể đối đầu trực tiếp với " Huyết Ngục "

Lúc bắt đầu bảy tám phút, cũng không khác với tốc độ đi bộ lắm, đến bây giờ

*Dùng những hành động giả tạo để che mắt và tai của mọi người vào một mục

Thấp thỏm, bất an, khó tin.

gương mặt thật xuất hiện à?"

Sau khi hai người gặp nhau ở địa điểm đã thống nhất, Miêu Miêu dịch đến ghế

việc nào ra việc đó. Bây giờ ngài cho rằng tôi có năng lực đảm nhiệm vị trí phó

Thái độ của Thẩm Loan làm cô ta không hiểu được, cũng đoán không ra,

Sở Ngộ Giang cùng Lăng Vân liếc nhau, thái độ của Ngũ gia này, thật sự rất kì

Thiệu An Hành gật đầu: "Cùng ngày giao thừa, có người ở quán bar đã từng gặp

Quan Hân Đồng? Có ý gì?"

"Không phải!" Quan Hân Đồng vội la lên: "Tôi nghĩ kĩ rồi, làm sai thì phải trả

không thể nghỉ ngơi, bởi vì còn có một đại gia ở nhà chờ cô ấy nấu cơm.

nữa..."

Bị đứt rồi.

hơn rồi, cùng không xứng với tác phong máu lạnh của anh.

"Có triển vọng đấy!"

được thăng chức?

Dù sao bọn họ cũng không hy vọng đến vị trí phó giám đốc này, Bạch Vũ ngồi,

hôm nay, có phải cũng có bàn tay của ngài ở trong không?"

"Cũng đúng lúc nửa năm rồi, lão lục muốn đi suối sơn trang nước nóng tĩnh

tạo thành.

"Quái lạ... vị trí giám đốc lại cần tới hai trợ lý như thế từ lúc nào?"

người đã đào thoát.

cũng càng có tác dụng với Diêm Tẫn.

Người ta từ vị trí phó giám đốc rớt xuống thành nhân viên bình thường, tin đồn

"Tôi cho rằng lần trước mình đã nói rất rõ ràng rồi chứ."

Ngay cả bọn họ cũng đều nhìn ra, có thể thấy được rõ ràng ra sao...

"Được! Tôi đây sẽ đi sắp xếp." Hồ Chí Bắc hưng phấn giống như tiêm máu gà,

gáp không chờ nổi xuất động tất cả thành viên nhằm vào Diêm Tẫn, Ma Ba

bất lực hoặc không được trọng dụng.

"Có!" Thiệu An Hành hai mắt tỏa sáng: "Thu hoạch lớn."

Hồ Chí Bắc: "Họ Diêm này cũng là một nhân vật lớn đấy. Cá Mập vừa tái nhậm

"Nói đi."

Chịu sự soi mói không có ý tốt đến từ bốn phương tám hướng, tất cả dây thần

Cá Mập trước, nếu đối phương thức thời mau chóng rút khỏi Ninh Thành, như

"Giám đốc Thẩm xin dừng bước!" Quan Hân Đồng thở hồng hộc.

"Hình như cô có thù oán với tôi?"

Thiệu An Hành không phải đặc biệt đồng ý, nhưng cũng không trực tiếp phản

"Anh với Cá Mập... Tuy rằng em tò mò, nhưng anh không muốn nói thì chắc

Thiệu An Hành: "Nếu thứ Cá Mập nhằm vào không phải "Huyết Ngục", mà là

"... Không có."

"..." (đọc tại Qidian-VP.com)

giảm bớt đâu."

Chỉ mong sẽ không bị phụ lòng.

"Tôi cho rằng cô là người tự hiểu được, không ngờ..." Nửa câu sau, Thẩm Loan

"Ngũ ca dừng bước."

Lăng Vân: "Nghe nói Diêm Tẫn này vĩnh viễn luôn mang mặt nạ, không dùng

"Nói thế, tôi muốn đó là " cô thần "."

"Nếu tôi là cô ta, cũng sẽ sụp đổ thôi."

"Sau đó sắp xếp thế nào?"

kinh của cô ta đều giống như kéo căng lại.

khắp nơi chĩa vào, sửng sốt nghiến răng vượt qua.

Nếu chỉ là mối thù riêng của Ma Ba Tuần, muốn đưa Diêm Tẫn vào chỗ c·h·ế·t,

dàng bị chúng ta nhìn thấu, thì còn chơi cái gì nữa chứ?"

rất lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 463: Lệnh phải g·i·ế·t, Huyết Ngục Diêm Tẫn

Đảo mắt đã đến thứ bảy, thời gian không phải đi làm, nhưng Miêu Miêu lại

"Không phải Bạch Vũ, cũng có thể là những người khác..."

Quyền Hãn Đình tạm chưa thể hiện thái độ.

Cô ta lại càng mờ mịt hơn, nhẹ lẩm bẩm ra tiếng: "Không quan trọng sao?"

Thiệu An Hành vỗ vỗ bả vai anh ta: "Đều là vì lão Lục..."

từng làm việc phong bộ phận dự án của chi nhánh công ty Tương Bắc, bây giờ

"Cũng chỉ có một lý do này thôi, không phải sao?"

cũng không thể bết bát hơn ngày hôm trước, nhưng cách kỳ nghỉ Tết Âm Lịch

Khuôn mặt Quyền Hãn Đình đột nhiên sắc bén hơn: "Nếu đã tới rồi, vậy thì tốt

Hai trợ lý giám đốc mới tới tới nhậm chức.

nhanh như vậy được?"

thành phó giám đốc bộ phận dự án, có văn phòng riêng.

vào, để mình không ngại ngùng như vậy.

"Giám đốc Thẩm, có câu này không dễ nghe, tôi rơi vào tình cảnh như ngày

"Tiểu Quan thật giỏi, khó chịu không hé răng mà lại làm một quả lớn như vậy!"

Mối thù sáu năm trước, cùng với việc gặp nạn giữa rừng rậm kia, Quyền Hãn

Đến lúc này, bộ phận dự án đã được Thẩm Loan sắp xếp rất rõ ràng, tạm thời

Bảy giờ, rời giường rửa mặt.

tiểu khu, từ cửa ra vào đi bộ khoảng mười phút.

vậy có thể không đuổi cùng g·i·ế·t tận, nhưng nếu như ăn vạ không đi, vậy... vĩnh

đoán trước được.

"Dám!"

"Cô ở đâu?" Giọng nói trầm thấp có một loại gợi cảm khác.

Quan Hân Đồng rối rắm ở chỗ, vì sao cứ phải là cô ta.

sáng lập ra mọi thứ như vậy thì sẽ tuyệt vời đến mức nào?

Làm cái quỷ gì?

Quan Hân Đồng cúi đầu, vô cùng xấu hổ, lúc này hận không thể tìm cái lỗ chui

Đáng tiếc, cô ta thu lại rất nhanh, nhưng cũng không trốn thoát khỏi con mắt

Quan Hân Đồng cảm giác có một tầm mắt sắc bén, sức ép kinh thiên động địa

Từ đây, "Huyết Ngục" thay hình đổi dạng, hoàn toàn trở thành thiên hạ của

Dưới chân Thẩm Loan không ngừng, đẩy cửa văn phòng ra: "Vào rồi nói."

Chương 464

"Có lẽ, Cá Mập khôi phục cũng không phải nhằm vào chúng ta."

còn cướp đi vị trí phó giám đốc."

phù hợp."

có được.

trước đó, tôi đây vì sao lại không dám tiếp nhận chứ?"

Hai người đi vào.

"Được rồi." Thiệu An Hành chậm rãi thở ra một hơi ủ rũ: "Xem như tôi chưa

Tuần thậm chí còn ban " lệnh phải g·i·ế·t ". Cậu cảm thấy còn có thể có lý do gì?"

"Vậy thì, có phải chúng ta có thể làm ra một phỏng đoán: Cá mập ban "lệnh phải

vọng.

Bởi vì mất tự do và tính linh hoạt, cộng với sự trừng phạt vô cùng khắc nghiệt,

"Thật xin lỗi!"

"Không có chứng cứ." Thiệu An Hành tạm dừng một giây, tiếp tục nói: "Chỉ là

làm cô đi đến bước đường ngày hôm nay."

đã c·h·ế·t, hơn phân nửa là vẫn còn hơi tàn. Hiện giờ Cá Mập vừa phục hồi đã gấp

Tất nhiên là đế vương.

"Cho nên, cô dám không?"

Miêu Miêu ăn ngay nói thật: "Lấy xe ở trên đường."

"Cảm giác gì?"

lại.

là trợ lý của giám đốc Thẩm."

Thẩm Loan.

không tốt.

"Xong rồi xong rồi, tâm trạng của chị Bạch hoàn toàn sụp đổ rồi."

Hiện giờ, "cô thần" lại có một ý nghĩa khác.

Thẩm Loan cười nhạo: "Tôi đoán, câu tiếp theo cô sẽ nói tôi cố ý ép buộc cô,

"Năm đó ông cụ ra tay, La Sát Bà mất tích, nhưng lại không có tin tức nào nói

kỷ luật, làm Hồ Chí Bắc kinh ngạc cảm thán không thôi, thế thì người tự tay

hóa ra là có mục tiêu mới."

Anh ta đã từng quen biết với "Huyết Ngục", sự chặt chẽ trong tổ chức cùng tính

tâm." Nếu thật sự là một người mười phân vẹn mười, mặc dù năng lực làm việc

nhưng lông mi đang run rẩy đã tiết lộ cảm xúc thật của cô ta bây giờ.

Trong đầu ngoài câu vì sao thì vẫn là vì sao, cô ta ném mấy lời khen chê ra sau

chắn sẽ có lí do của mình, em sẽ không truy hỏi, cũng sẽ không vận dụng mạng

Quan Hân Đồng á khẩu không trả lời được.

nhưng không có lần sau."

giá, giống như chuyện ngài xử lý tôi, phê bình cũng được, phạt tiền cũng thế,

Diêm Tẫn thì sao?"

Đình có thể đưa ra quyết định như vậy, có thể nói nhân từ đến không nhân từ

Giải quyết dứt khoát.

Rốt cuộc Bạch Vũ cũng không nhịn được nữa, ôm mặt chạy ra phòng họp.

đích khác.

miệng: "Lão Lục, có phải cậu có chuyện muốn hỏi không?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 464