Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Võ Đại.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Võ Đại.


"Là Sương Vũ của Xích Hà Thủy Chi Thể!"

"Trưởng lão, đây là do huynh ấy động sát ý với ta trước, bất đắc dĩ ta phải phản kháng."

"Tiểu đệ, ngươi đã sử dụng 2 lần Sương Vũ, bây giờ chỉ còn một lần nữa xem thử lần này ngươi tránh thoát bằng cách nào."

"Tiểu đệ không tệ, Sương Phi Kiếm." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhiều đệ tử vây xem đến bây giờ mới phát hiện ra Sở Thanh Huy tu luyện chính là thể thuật, Thất Vân đứng dậy cũng là hừ lạnh nói:

Thất Vân nét mặt trầm xuống hừ lạnh nói:

"Kẻ nào động tới đệ tử của ta!"

Sở Thanh Huy nhìn qua liền xoa đầu nàng nói:

Thất Vân ngưng tụ một sương kiếm uy lực càng thêm đáng sợ lại chân thật hơn những lần trước vài phần làm cho những đệ tử quan chiến đều là trố mắt kinh hô:

"Thiên Tàng Quyết, Thiên Tàng Quyền, thức thứ nhất Thiên Tàng Toái Tinh."

"Mau gọi trưởng lão đến can dự, bằng không một kiếm này rất có thể sẽ g·iết hắn."

"Là Sương Vũ trung thừa!"

Sở Thanh Huy nhìn lấy bảng nhiệm vụ phía trên đều thuộc về Phàm Cảnh nhưng chia ra làm 3 bậc, sơ tru·ng t·hượng, sơ giai dành cho Phàm Cảnh tầng 1 đến 3, trung là 4 đến 6 và thượng là 7 trở lên, tuy ở Phàm Cảnh chênh lệch với nhau không nhiều nhưng nếu không có bí pháp cao giai hơn hoặc độc môn gia tộc thì cũng khó mà vượt cấp chiến đấu, hắn tùy tiện chọn lấy một nhiệm vụ thí luyện võ đài được chỉ điểm đi đến một võ đài cách đó không xa.

Xích Hà Thủy Chi Thể chia làm 3 tầng cũng chia làm ba giai đoạn hạ tru·ng t·hượng, tầng thứ nhất gọi là Xích Hà Sương Vũ, khi tu th·ành h·ạ thừa có ba lần khả năng hóa thành sương mù tránh thoát ba lần công kích, trung thừa thì sẽ thi triển được năm lần, không chỉ vậy cơ thể của người tu luyện Xích Hà Thủy Chi thể lại mượt mà uyển chuyển hơn trước, vừa mềm dẻo lại vừa cứng cáp trong nhu có cương, Sở Thanh Huy tu đến trung thừa là nhờ vào cảm ngộ không tệ của bản thân, hắn từ nhỏ đã tinh thông rất nhiều loại sách văn võ, chiêm tinh, nên cũng hiểu được đại bộ phận pháp môn của Xích Hà Thủy Chi Thể.

Thất Vân hơi cau mày nói:

"Thanh Huy, ngươi xem nhiệm vụ này phù hợp với ta không? Giúp dược sư hái dược thảo trong vườn, nhiệm vụ này đến 5 linh thạch lận đó."

"Bát trưởng lão bớt giận, ta về sẽ dạy dỗ lại nghịch đồ này."

Sở Thanh Huy chìm vào trong tu luyện Xích Hà Thủy Chi Thể cảm ngộ sâu sắc về bí pháp luyện thể này, âm thanh già nua kia lần nữa vang lên nói:

"Ngươi chỉ là Phàm Cảnh tầng 2 cũng dám khiêu chiến, được rồi ta sẽ giúp ngươi rời khỏi lôi đài nhanh thôi."

"Tiểu sư đệ, ngươi đã dùng ra Sương Vũ cuối cùng, còn không mau chịu thua sẽ chịu thiệt thòi không nhỏ."

"Đây chỉ là giao thủ không cần phải động sát ý như vậy."

Trước sau của Sở Thanh Huy đều là sát ý nhất kiếm này không tránh được ắt sẽ phải thân tử đạo tiêu, Sở Thanh Huy cười nhạt thân hình hoá thành sương ảnh tan biến ngay trước mắt Thất Vân, lần nữa xuất hiện chính là ở phía sau của hắn một quyền đấm tới làm cho Thất Vân phun ra một ngụm máu tươi lại lao thẳng về phía phi kiếm của mình.

Từ phương xa phóng ra một luồng khí tức kinh người đè ép xuống chính là tu sĩ Thiên Cảnh làm cho Sở Thanh Huy không thở được, sư tôn của Thất Vân, Tùng Thái Bạch cuối cùng đã đến tu vi Thiên Cảnh trung vị, Ngao Viên Sự hừ lạnh một tiếng khí thế kia lập tức b·ị đ·ánh tan, hắn ném Thất Viên về phía thân ảnh đang điên cuồng lao tới kia nói:

Một đạo phù quang xuất hiện điểm thẳng vào mi tâm của Sở Thanh Huy cưỡng ép hắn cảm ngộ Thiên Tàng Quyết, Sở Thanh Huy biết nếu hắn dám chống cự ắt sẽ phải kinh mạch đứt lìa trở thành phế nhân chỉ trong một ý niệm, hắn lập tức nhắm mắt lần nữa cảm ngộ không có phản kháng dưới sự bức ép của phù quang kia, thời gian trôi qua lần nữa 5 ngày, Sở Thanh Huy cuối cùng cũng bừng tỉnh một đạo hào quang màu bạc luân chuyển rồi tan biến, Thiên Tàng Quyết thức thứ nhất đã đến sơ giai, tuy chỉ là sơ giai chưa hoàn thiện nhưng vẫn đủ để đối đầu với tu sĩ cùng cấp, Sở Thanh Huy bước ra khỏi phòng đi tới đại sảnh thì thấy Triệu Diệp Thanh đã sớm ở đó phân tìm nhiệm vụ được phân bổ cho đệ tử Phàm Cảnh, khi thấy được Sở Thanh Huy nàng liền vui mừng chạy đến nói:

Tùng Thái Bạch chuẩn bị rời đi thì âm thanh của Ngao Viên Sự lại vang lên làm cho hắn khựng lại lập tức vung tay 15 viên linh thạch không thừa không thiếu bay thằng về phía Sở Thanh Huy, hắn nhặt lấy ôm quyền về phía Ngao Viên Sự nói:

"Nếu đã không biết sống c·hết vậy thì đừng trách ta vô tình, Sương Kiếm!"

Chương 4: Võ Đại.

Sở Thanh Huy hừ lạnh không sử dụng Sương Vũ mà trực tiếp dùng lòng bàn tay đón lấy, một kiếm xuyên qua đến hơn nửa mới ngừng lại, hắn nhanh chóng bắt lấy sương kiếm rút ra ném về phía Thất Vân, Sở Thanh Huy tận dụng sự chú ý này nhanh chóng thi triển Thiên Tàng Toái Tinh một luồng khí màu bạc tụ lại đấm xuống, Thất Vân sau khi đánh bay sương kiếm cũng hừ lạnh toàn lực ngưng tụ nhất kiếm đâm lên, quyền ý v·a c·hạm Sở Thanh Huy suýt chút bị kiếm xuyên ngực đã dùng Sương Vũ lần thứ 3, hắn ở trên mặt đất chật vật không thôi, Thất Vân thở ra một hơi trọng khí tiêu hao pháp lực hơn nửa cũng làm nét mặt của hắn tái nhợt đi không ít, Thất Vân cười nói:

Sở Thanh Huy đến cuối cùng không biết âm thanh kia xuất phát từ đâu, nhưng là người đó đã giúp hắn thức tỉnh linh căn dẫn dắt bản thân bước vào tu đạo, trải qua 7 ngày cuối cùng Sở Thanh Huy cũng đã tu luyện tầng đầu tiên của Xích Hà Thủy Chi Thể đến trung thừa, hắn mở bừng hai mắt cổ khí tức mạnh mẽ bùng phát Phàm Cảnh tầng 2. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thất Vân một kiếm đâm tới lần này còn ngưng tụ ra hai thanh phi kiếm, tiêu hao pháp lực không hề nhỏ nên nhất định phải đánh nhanh rút gọn, Sở Thanh Huy tránh thoát một kiếm nhưng sương kiếm theo sát buộc hắn phải dùng Sương Vũ lần nữa, nhưng kiếm thứ 2 cũng tiếp nối mà đến, Thất Vân đắc ý nói:

Thất Vân rút kiếm sương khói mờ ảo lướt tới, Sở Thanh Huy híp mắt lại động tác chân nhanh chóng đảo qua tránh thoát, bắt lấy cổ tay của Thất Vân sau đó một quyền đấm tới, Thất Vân cười nhạt nói:

"Hắn vậy mà tu luyện Xích Hà Thuỷ Chi Thể tầng 1 Sương Vũ đến trung thừa, thật không thể tin được!"

"Thất Vân huynh, ta là Sở Thanh Huy đến vì nhiệm vụ, mong Thất Vân huynh chỉ giáo." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thất Vân huynh đã nhường rồi."

"Sở Thanh Huy không được liều lĩnh!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đa tạ trưởng lão."

"Luyện thể cứng rắn, luyện quyền vô song, luyện khí đại đạo, luyện đan pháp tắc, luyện binh vô địch, luyện hồn thụ tâm, luyện nhãn thấu vạn vật, luyện trận hiểu thế nhân, nhóc con, cố mà tu hành cho tốt, lão phu chỉ có một tia thần thức nhỏ nhoi này, giúp ngươi một lần ngộ đạo trong cực cảnh và hai lần xuất thủ g·iết cao thủ dưới Thánh Nhân khi nan đến tính mệnh."

Đây là bát trưởng lão ngoại môn học viện Ngao Viên Sự, Sở Thanh Huy ôm quyền nói:

"Tùng Thái Bạch, ông quản đệ tử của mình cho tốt vào, lần sau nếu dám động sát ý với đồng môn thì ta sẽ đích thân đến giáo huấn ông và các đệ tử của mình đấy."

Võ đài này có một vị đệ tử đứng khoanh tay vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo, đây là Thất Vân đệ tử của một vị trưởng lão ngoại môn, tu vi Phàm Cảnh tầng 3, nhiệm vụ này được sư phụ hắn ban phát để cho đệ tử lịch luyện, nếu thắng được Thất Vân sẽ được 15 viên linh thạch, nhưng Thất Vân từ trước đến nay được cho là vô địch trong cùng cấp bởi vì thứ hắn tu luyện là Xích Hà Vô Tiên Kiếm đạt tới thượng thừa, Phàm Cảnh tầng 3 mà tu luyện một bộ pháp môn Xích Hà Vô Tiên Kiếm đến thượng thừa thì chính là thiên tài hiếm thấy, Sở Thanh Huy từ từ bước lên lôi đài nhìn lấy thiếu niên kiêu ngạo trước mặt ôm quyền nói:

"Thất Vân đã dùng ra toàn lực vào một kiếm, Sở Thanh Huy có đỡ được không?"

"Được." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Sư huynh rất mạnh, nhưng mà để cho ta đầu hàng thì vẫn còn thiếu một chút, danh hiệu bất bại của huynh, tiểu sư đệ xin phép."

Sở Thanh Huy đứng dậy nhìn bàn tay trái ở giữa bị xuyên thủng một đường cười nói:

Triệu Diệp Thanh đứng một bên quan sát nét mặt vô cùng nghiêm nghị nhìn lấy Sở Thanh Huy, hắn nhìn lấy nàng mỉm cười không hề nao núng ngược lại còn nhẹ gật đầu như đã nắm chắc được phần thắng trong tay, Sở Thanh Huy tụ quyền lao đến không chút sợ hãi điên cuồng lao lên như kẻ điên, Thất Vân cau mày điều khiển phi kiếm đâm tới nhưng hắn đã nhanh chóng tránh thoát, nhưng Thất Vân không hoảng ngón tay điểm sương kiếm liền quay về nhắm tới lưng của Sở Thanh Huy còn Thất Vân thì một kiếm đâm ở phía trước.

"Còn phần thưởng nhiệm vụ."

"Vừa rồi là do ta sơ xuất, lại lần nữa."

"Thanh Huy, ngươi nếu c·hết thì ta sẽ hận ngươi suốt đời đấy!"

Rất nhiều người kinh hô khi thấy Sở Thanh Huy sử dụng lần thứ 4 Sương Vũ chính là tu đến giai đoạn trung thừa mới có thể thi triển được, mà Thất Vân bên này không ngưng lao đến thanh phi kiếm do chính mình thi triển ra, Sở Thanh Huy lao tới đạp một cước khi cho tốc độ lao đi của Thất Vân càng thêm nhanh chóng, ầm một tiếng có một bàn tay đã ngăn cản trước ngực của Thất Vân, hai ngón tay thì kẹp lấy sương kiếm hơi động liền phá vỡ phi kiếm, trung niên kia liếc nhìn Thất Vân cũng nhìn sang Sở Thanh Huy nói:

Tùng Thái Bạch bắt lấy Thất Vân nét mặt giận dữ còn chưa kịp biểu hiện thì nghe thấy âm thanh của Ngao Viên Sự liền hoảng hốt nói:

Đột nhiên làn sương mờ kia ngưng tụ thành kiếm ý lao tới làm cho Sở Thanh Huy cũng là kinh ngạc không kịp phản ứng phải dùng đến Sương Vũ hóa thành sương khói tránh thoát một kiếm; một quyền hướng thẳng đến lưng của Thất Vân đấm tới, Thất Vân bất ngờ bị đấm từ phía sau truyền tới cơn đau nhức kịch liệt ngã nhào về phía trước.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Võ Đại.