Đạo Tổ Trở Về
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Trần Gia.
Cuối cùng Trần Hạo ổn định lại tâm tình của chính mình nhắm mắt lại thở dài nói một mình:
Để rồi cũng chỉ còn là tiếng thở dài chua xót…..”
-CTCV- (đọc tại Qidian-VP.com)
-" Tốt, tốt lắm! Trong thoáng chốc con làm cha nhớ tới một vị Tổ Tiên Trần gia, người đã vạch ra một con đường đưa Trần Gia tới vinh quang trong 200 năm. Thật sự khiến cha giật mình không thôi. "
Chẳng còn gì ngoài xương trắng.
Trần gia cội gốc vô cùng sâu xa. Nếu để ngược dòng tìm hiểu phải ngượi về thời điểm Bách Tộc khởi nguồn. Chỉ là tuế nguyệt phai mờ, còn giữ lại được Trần gia nguồn cội cũng chỉ gói gọn trong 500 năm. Trần gia đã từng là gia tộc sáng chói trong dòng chảy lịch sử của mảnh đất này. Cũng từng đản sinh ra Thánh Nhân, Chiến thần, cũng có người nhập Phật lộ, thử Ma đạo... Phải nói rằng trong bát đại gia tộc này Trần Gia chính là gia tộc có nhiều bí ẩn nhất, nội tình sâu xa khó lường nhất.
-"Làm sao con biết " - Trần hạo tỏ ra ngạc nhiên.
Trần hạo quay lại nhìn con trai. Ánh mắt trở nên nhu hoà ấm áp, quay về chỗ ngồi rồi vẫy Hoài Vũ lại gần cười nói:
-"Đúng vây, ta thực sự tìm thấy một vài điều thú vị nên trở nên phấn khích một chút. "
Không những thế, thông qua kiểm tra huyết mạch Trần gia. Hai đứa trẻ này trong huyết mạch đều ẩn chứa một tia Đông A Chi Huyết. Điều này đã từng gây chấn động trong tất cả cao tầng Trần Gia. Việc này có can hệ vô cùng trọng đại trong việc phục hưng Trần gia. Nên mọi thông tin về hai đứa trẻ này đều được bảo mật vô cùng. Người ngoài gần như rất ít biết đến sự tồn tại của chúng. Trần gia cũng bố trí người bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt vì vốn dĩ ai cũng hiểu không có bức tường nào không lọt gió.
Ai còn nhớ dòng máu chảy trong mình là gì, huyết quản chảy xuôi điều chi, ai còn nhớ trong những âm thanh xa xôi kia có nỗi đau của muôn đời tiên tổ….”
-"Cha cười lớn như vậy hẳn là tìm được điều gì thú vị " - Thiếu niên vừa tiến tới gần vừa nói.
Khuynh quốc khuynh thành.
-"Ồ! Cha hẳn là đang phấn khích vì năm vòng xoáy lớn ?? " - Hoài Vũ cười mỉm.
" Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ......"
-“Ai còn nhớ Bách Tộc một thời, ai còn nhớ những bậc tổ tiên, hiền nhân ngày trước đem xương cốt chất thành thành trì, nện thành bình địa, đắp thành lũy cao, dựng lên những mảnh cơ đồ cho hậu nhân ngày nay rong chơi, phè phỡn….
Tất cả cứ thoảng như mây bay.
Dẫu là như vậy cũng khó thoát khỏi chuyện hưng suy thế thời. Năm đó một lần sai, thế hệ hùng tài ngã xuống, Trần gia cũng xuống dốc, khó có thể đứng lại trên đỉnh phong. Chỉ đành lẳng lặng lui về trong bóng tối. Trần gia hiện tại cũng không xếp đc vào 3 top đầu. Nhưng ở góc độ nào vẫn khiến người đời kiêng kị. Bởi lẽ Trần gia giáo d·ụ·c con cháu vô cùng nghiêm ngặt, quản lý chặt chẽ, đào tạo bài bản. Chế độ tuyển chọn cấp bậc cũng khiến người khác nhìn vào mà chạnh lòng xót thay. Nhưng nhờ vậy. Trần gia nhiều đời đã qua vẫn không hoàn toàn ngã xuống. Vẫn từng bước từng bước cắm rễ. Đó cũng là có lý của nó.
-" Trời đất xoay vần, bốn mùa tuần hoàn.
Hoài Vũ mỉm cười:
-" Cha không cần lo lắng. Tâm tình hứng khởi nhất thời sẽ làm con ngta bỗng chốc không thông. Ổn định lại một chút cha sẽ có kế sách vẹn toàn thôi.”
-" Trần gia thời này có lẽ có hi vọng. Có lẽ thật sự tìm về được cội gốc trần gia cũng giải khai được những bí ẩn đã vùi chôn thật lâu "
-" Cha không cần nhìn con với ánh mắt kỳ dị như vậy, những thời gian nhàm chán con có đọc chút binh thư, tề gia, trị quốc, tranh bá thư tịch mà thôi. "
Ngồi lặng lẽ một mình trong phòng, lật giở từng trang Cổ tịch đơn truyền các đời gia chủ. Trần Hạo suy tư hồi lâu, cả không gian cũng trầm lắng lại theo tâm trạng của người đàn ông trung tuổi này. Gió sương tháng năm, gánh nặng đường xa mài dũa Trần Hạo trở nên trầm ổn vô cùng. Sóng to gió lớn nào mà ông chưa trải qua. Cũng thật ít việc trong đời khiến ông phải trầm mặc suy nghĩ quá lâu. Nhưng hôm nay thì khác biệt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói xong Trần Hạo ngẩng mặt lên trời cười lớn: (đọc tại Qidian-VP.com)
Bát đại gia tộc đó là thế lực nòng cốt của quốc gia này cả ngàn năm qua: Ngô, Đinh, Lý, Trần, Lê, Trịnh, Nguyễn, Mạc. Tám nhà này mạnh yếu tùy thời. Nhưng nghìn năm qua chính là vẫn bám rễ mạnh mẽ, trong tối ngoài sáng thay nhau nắm giữ quyền hành. Trong đó kể đến nhiều truyền kỳ nhân vật nhất chính là Trần Gia.
Trần hạo nghe xong như tỉnh cơn mê. Ngạc nhiên nhìn Hoài Vũ. Đứa bé mười lăm tuổi này lần này thực sự làm ông ngạc nhiên. Điều đứa bé vừa nói không hẳn là ông không nghĩ ra. Chỉ cần hơi tĩnh tâm một chút với kinh nghiệm của mình ắt sẽ nghĩ tới. Chỉ là Hoài Vũ thì khác 15t chưa trải qua nhiều chuyện, suốt ngày chăm chăm vào học tập theo quy tắc Trần Gia lại nói ra được điều này thật khiến ông kinh ngạc không thôi.
Vinh nhục nhất thời, bia miệng muôn đời.
Anh hùng hào kiệt theo gió cuốn đi
Ngoài kia những gia tộc còn lại cũng bắt đầu có hành động của riêng mình. Phía chính quyền trung ương cũng cấp tốc triển khai lực lượng của mình. Tất cả đều như những con thiêu thân mâts tự chủ lao vào vòng xoáy, một vòng xoáy thần bí hơn cả vòng xoáy lớn trê cao kia, vòng xoáy của lòng người, vòng xoáy của những bí mật đã c·hôn v·ùi ngàn vạn năm.
-"Cũng nào khó đoá, tay cha đang cầm Cổ tịch trần gia ghi chép lại những bí ẩn chưa giải mà Trần Gia thu thập ngàn năm qua. Lại thêm vào đó năm vòng xoáy đang không ngừng gây ồn ào những ngày qua. Vậy thì hẳn chỉ có thể là nó mà thôi. Hơn nữa con cũng từng lén đọc qua một chút "
-" Quan trọng nhất lúc này chính là cần xác thực năm vòng xoáy, cũng cần đại lượn tin tức các lộ. Có như vậy chúng ta mới vẽ ra được một đại cục sơ bộ.”
Năm tháng vô tình, cảnh còn người mất.
Tràng cười vừa dứt, một bóng người đẩy cửa mà vào. Người này chính là một trong hai người con của Trần Hạo: " Trần Hoài Vũ "
Chương 8: Trần Gia.
Năm ấy ai còn nhớ, thời ấy ai còn mơ.
Gập lại Cổ tịch trước mặt, lại một lần nữa Trần Hạo rơi vào trầm mặc suy nghĩ miên man. Tiếp với đó là gương mặt ông có lúc thoáng qua sự vui mừng, hạnh phúc, có lúc lại hứng khởi tuôn trào như nhiệt huyết thanh xuân trở lại. Có lúc lại tràn ngập âu lo, tràn ngập sợ hãi. Có lúc như vỡ oà như đứa trẻ tìm thấy món đồ chơi yêu quý từng thất lạc. Không ngừng là những cảm xúc biến thiên theo dòng suy nghĩ. Nếu có ai đó xuất hiên ở đây chắc sẽ tưởng Trần gia gia chủ đã hoá điên mất rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần gia năm đó vốn vô danh gia tộc. Năm đó nhờ vị Tổ Tông này mà Trần gia bước l·ên đ·ỉnh phong của thế tục, quyền trùm thiên hạ. Cũng viết lên những trang rực rỡ chói sáng nhất của Trần gia còn lưu lại.
Năm ấy nữ trung hào kiệt, đưa đôi vai mềm che chắn một phương.
-" 500 năm đã qua, không ít người Trần gia không ngừng thu thập, không ngừng thử các con đường khác nhau, cũng không ngừng tìm kiếm, giải khai một số bí mật trong cổ tịch gia tộc. Nhiều đời đều cho rằng chỉ giải khai bí mật trong đây mới tìm về được Trần gia đích thực. "
Năm ấy nụ cười hồng nhan.
-"Tưởng chừg như đều đã vô vọng. Cho đến tận hôm nay sự xuất hiện của năm vòng xoáy một lần nữa dấy lên hi vọng. Thực sự hi vọng, Đinh Gia, Ngô gia hai nhà này vết tích cũng thật sâu liên quan đến chúng ta hẳn cũng đang điên cuồng tìm hiểu..chỉ là ta hiện tại lại chưa có kế sách hướng đi rõ ràng." (đọc tại Qidian-VP.com)
Không gian yên tĩnh hồi lâu sau lời nói của Trần Hạo. Hoài niệm, hổ thẹn, nhiệt huyết lại một lần nữa sôi sục đan xen nhau trong huyết quản người cầm lái Trần gia này. Cuối cùng ông vẫy tay bảo Hoài Vũ lui ra. Một mình ở lại trong phòng bắt đầu vạch ra đối sách tận dụng thiên cơ này.
Trần hạo ánh mắt lộ ra nét cười giơ ngón tay về phía Hoài Vũ rồi nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.