Đạo Và Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 1 - Chương 1: Kinh động Vô Thần Giới !
Một toán thư sinh Nho giáo không ngần ngại nhận lấy [Nhiệm Vụ Vô Định] sau đó đi về phương nam thế giới, đây không phải bọn thư sinh nghe lão đạo giảng bài thì là ai ?
Bởi lẽ vậy, hơn ai hết lão có đủ kiến thức để mà từ đó chắt lọc ra hàng vạn cách để tu luyện, chỉ tiếc thiên phú có hạn dù cho cố gắng cỡ nào cũng không có kết quả. Đã 89 tuổi đầu cũng chỉ Trúc Cơ đại viên mãn, nếu không phải có người quen ở Đạo Thiên Trang thì sớm đã bị tống cổ đi, ở độ tuổi của lão thì tu sĩ cùng thế hệ chí ít đã là Kết Đan thậm chí Nguyên Anh cảnh.
Một thanh âm từ tốn đột nhiên vang lên: "Nhân tộc không phải đang rất thịnh vượng sao, như vậy cổ sử này có vẻ sai đi ? Nhân tộc nào có tệ hại như vậy, ta thấy Nhân tộc hiện tại là đệ nhất chủng tộc, toàn bộ thế gian đều không có cái thứ hai tộc dám tranh qua."
Tên mập ban nãy hồi đáp: “[Nhiệm Vụ Vô Định] ý chỉ các loại nhiệm vụ chưa thể đo lường, là khó nhất một loại. Có thể là vì chưa đo đạt ra mức độ khó dễ cũng có thể là vì nó quá khủng khiếp để có hạn mức tiêu chuẩn.”
“Xin chào, mình là Mạnh, tự xưng: manhgamee, một tác giả người Việt.
. . .
Mặc kệ nó cỡ nào hung hiểm, đường đều bị dọn ra, lối vào đang có lũ lượt tu sĩ tràn vào. Hàng đoàn hàng đoàn người đi thăm dò tầm bảo mưu cầu đại cơ duyên, ai mà không tham. Đều là vì [Nhiệm Vụ Vô Định] bao quát Nhĩ Thanh đám người kia đều không thể chờ phút giây nào tiến vào bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)
. . .
“Ta cùng nàng không hề liên quan, chỉ là tiếc thương nàng một đời công đức. Nếu như cổ sử là thật, Bán Yêu Nương Nương chính là người đã cứu vớt thương sinh Nhân tộc đi, nếu như Nhân Tổ mất tích lại không có nàng dạng cường giả này đứng ra thì Nhân tộc có ngày hôm nay sao ?”
. . .
Lão hăng say làm mọi thứ như bình thường, cuối cùng mới lê lết thân thể già nua của mình đi tắm rửa tẩy uế thật sạch sẽ, buộc khăn búi tóc kính cẩn đi vào đền thờ linh thiêng do lão tự lập.
Tất cả chỉ là bọt nước hiển lộ nhất thời, cho đến ngàn năm sau đó tộc Vượn Nhân Yêu giữ vững một lòng trung thành với Yêu tộc, sai đâu đánh đó vì nghĩa quên thân. Từng chút từng chút một thay đổi, chúng tiến hóa sớm không còn là loại Vượn Nhân Yêu kia mà là một chi chủng cường đại, tự xưng Nhân tộc.
Yêu tộc nhắm vào Nhân tộc sớm đã trong dự tính của các phương thế lực nhưng không ai nghĩ đến chuyện này sẽ nhanh xảy ra, mà lại cương quyết như vậy.
Một canh giờ.
Hắn muốn bản thân cũng được như vậy !
Chiều hôm đó, tức lúc tan học, tại Đạo Thiên Trang.
Đây chính là hiện thực ở Đạo Thiên Trang, một môn phái Nho giáo tuy tầm cỡ ở Vô Thần Giới, có thể nói đứng đầu trong khu vực.
Từ thuở nhỏ phụ mẫu đã mất sớm, thân mẫu bị người đại thế gia hãm h·i·ế·p, thân phụ vì báo thù mà bỏ mạng. Một đứa nhỏ mới 4 tuổi phải sống lưu lạc tứ xứ, may mắn được cô nhi viện nhận nuôi. Cô nhi viện lại vì nuôi nhận hắn mà bị diệt, nơi hắn đến, người cưu mang hắn đều không có kết cục đẹp.
Nói tới đây hắn nghiến răng nghiến lợi, cách đây mười mấy năm về trước hắn cũng được một người sư huynh dẫn đi làm [Nhiệm Vụ Vô Định]. Lần đó toàn bộ trái ngọt đều bị tên sư huynh đó hái đi, hắn ngay cả một chút cũng không được. Kết quả về tới tông môn không những không được phần thưởng còn phải thấy cảnh tên sư huynh đó một đường thăng tiến.
Duy nhất khác biệt là bốn chữ “Bán Yêu Nương Nương” bên dưới chân thạch điêu, là lão tự dặn lòng phải cung cung kính kính gọi nàng là Nương Nương.
. . .
Chương tiếp theo, chương 2: Phật Lộ Cà Sa.”
Lão đạo cười ha hả, nói: "Nhân tộc hiện tại quả thực là vạn chúng chi chủ nhưng thật sự là như vậy sao ? Cổ sử cũng không phải là nói được vẹn toàn, tỉ như Nhân Tổ ở đâu, lai lịch của vị cứu tinh kia thế nào ? Điều duy nhất ta biết chính là Nhân tộc từng có một giai đoạn như vậy, và chúng ta cũng không nên tin tưởng hoàn toàn vào những thứ được ghi chép lại như vậy.”
Thông qua vô số truyền tống trận, đi đến tận nửa ngày dài cho tới ban khuya. Bọn hắn rốt cuộc đến được phía nam xa xôi, ở đây nổi danh có đầy rẫy đại sơn vĩ ngạn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Già rồi ai cũng nói nhiều như vậy, nếu không phải gia tộc ép buộc có c·h·ế·t ta cũng không ngồi đây !”
“Thời kỳ viễn cổ tại Vô Thần Giới, thiên địa dị tượng cực kỳ hung hiểm động một chút là tai ương tao diệt chúng sinh. Lúc kia Nhân tộc còn không có tiếng nói, phải nấp mình nương tựa Yêu tộc làm một chi thuần chủng Vượn Nhân Yêu, thỉnh thoảng cho ra đời vài tôn cường giả hạng ba.
Thật lâu, thật lâu sau đó không có sự trở ra, không có bất kì sự sống còn tồn tại ngoại trừ sự tĩnh mịch của hắc ám nơi đó. Thẳng đến nửa ngày sau đó, từ trong động lũ lượt, mãnh liệt tuôn ra các loại âm tà chi khí, chướng khí cùng oán khí ngất trời. Vô Thần Giới chưa từng xảy ra sự kiện bị vén màn như vậy, bởi vì không chỉ một loại khí tràng mà vô số đếm không xuể dòng khí lưu vọt tận trời cao.
Thế giới này hiện tại vốn dĩ đầy rẫy Nho giáo Đạo môn, tu sĩ có phàm nhân cũng có. Công cuộc bài trừ Yêu Ma rất mạnh mẽ, trở thành nhiệm vụ hằng ngày hoặc là treo thưởng của gia tộc cùng các thế lực tông môn.
Sợ bị đoạt mất !
Tên mập giật mình nói: “Nhĩ ca bớt giận, ta chỉ là nghe trưởng bối trong tộc bàn tán cho nên quan ngại, thật tế ta cũng rất tò mò a.”
Quyển 1 - Chương 1: Kinh động Vô Thần Giới ! (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhan sắc của nàng tuyệt thế khuynh thành đến nỗi dù là hiện tại cũng có vô vàn thư sinh nho giáo đến ngắm, thậm chí có người ngộ đạo ngồi tại quanh tượng. Dòng người tấp nập, chỉ bởi vì ái mộ dung nhan nàng !
Đây là tràng cảnh một sơn phong nhỏ bé nhất nên có ?
“Lão đầu tử, khi nào thì giảng xong đây ?”
Một tòa thạch điêu, khắc là Cửu Vĩ Nhân Hồ Vương !
Thư sinh giống như e thẹn, cúi đầu không dám đáp lại.
Tuy là không quy mô như trên đỉnh núi, cũng không sắc nét đẹp đẽ như vậy, không có gì là cảm giác cho rằng đây là thạch tượng của vị nữ tử kia. Dù sao đây là do lão tự tay vun bùn nặn ra, tài năng có hạn không thể tốt hơn.
Nói đến đây lão nước mắt rơi đầy mặt, quỳ mợp xuống đất. Cũng không biết vì thương tâm bản thân hay thương xót thạch tượng.
Mình không chỉ là Author, còn là một Game Dev. Bộ truyện sẽ chỉ được mình đăng tải tại Vtruyen và mình sẽ chuyển nó thành game trong tương lai, cảm ơn bạn đã theo dõi.
Xế chiều đó, lão đạo như mọi ngày sau khi hoàn thành công việc liền trở về nơi ở của mình một nơi điều hiu cô quạnh. Nó nằm sâu trong một góc khuất dưới chân núi của Thiên Ma Lĩnh bé nhỏ này, một tòa hạp cốc.
Đám thư sinh ngồi bên dưới, đều là tu luyện Nho đạo, tập một thân hạo nhiên chính khí tuy nhiên mỗi một tên lúc này đều đang lộ ra ánh mắt khinh bỉ với lão sư của mình. Một tên khó chịu ra mặt, rằn giọng:
Khắc nghiệt đến như vậy, ở đâu cũng tự xưng là chính nghĩa, chính là Vô Thần Giới !
Vạn khí xung thiên !
. . .
Từ đầu chí cuối chỉ có một tên thư sinh duy nhất chịu nói chuyện cùng lão, một tên quanh năm bệnh tật yếu ớt đến đáng thương.
Lão dùng cả đời dốc lòng tu luyện nhưng thiên phú và ngộ tính có hạn, từ nhỏ đã sống cơ cực vất vả lắm mới tu đến Trúc Cơ. Nếu không phải vì một lòng lương thiện đầy tâm huyết sợ là tư cách dạy học ở Đạo Thiên Trang cũng không có.
Vốn dĩ c·h·ế·t tâm, lão đạo vậy mà kinh ngạc, nhìn về tên thư sinh ngồi ở góc lớp, vui mừng hỏi: “Là ngươi nói ?”
________
Một tòa động phủ tự đâu lộ ra, cửa hang rộng lớn đến mức không cách nào hình dung. Nói là một tòa động phủ, chi bằng nói là một tòa thâm uyên !
Đạo Thiên Trang vô cùng quy mô, toàn giáo thiết lập lãnh địa là một dãy các sơn phong liền kề. Trong đó một chỗ sơn phong nhỏ bé nhất, giản dị nhất qua loa nhất trong chư sơn lại bị tô điểm bởi một công trình vĩ mô.
Ngoài lề, tác giả nhắn nhủ:
Lão đạo giống như không quan tâm, một mực đọc cổ sử, mặc cho đầy tiếng nghị luận dè bỉu.
Nhĩ Thanh hừ lạnh: “Muốn đi theo ta tốt nhất chuẩn bị lá gan, mệnh lệnh ta đưa xuống là tuyệt đối chấp hành. Vô Định tuy hung hiểm nhưng nương theo đó là phần thưởng cỡ nào hậu hĩnh, còn có đại cơ duyên khó gặp, may mắn thậm chí nhất phi trùng thiên.”
Nhân tộc cái tên này là vì một tôn cường giả gầy dựng nên, nó chính là Vượn Nhân Vương lúc bấy giờ, sau lấy úy là Nhân Tổ. Nhân Tổ xuất chúng tài nghệ khó ai sánh bằng trong cùng thế hệ, tính cách tàn bạo ưa thích cao điệu khiến cho Yêu tộc bất mãn, lọt vào các phương cao thủ hợp tung công kích.
Nhân cùng Yêu tử chiến khốc liệt, một cái phản bội, một cái máu lạnh tàn nhẫn !
Hết thảy đây đều là một buổi chiều cô độc của lão đạo !
[Quyển 1: Vạn Khí Xung Thiên]
Trong sảnh chính, một lão đạo bạch phát hồng nhan tiên phong đạo cốt đang cầm cuốn trúc tịch giảng qua từng giai đoạn trong cổ sử. Chỉ là nhìn thái độ của đám tân sinh này rất ngạo mạn, hoàn toàn không đem lời giảng của lão để vào tai.
Sợ oan uổng người khác, lên 5 tuổi lão liền đi ăn mày hành khất sống qua ngày, đây là bi cục mà lão tự cho rằng mình sẽ phải chịu.
Nhân Yêu từ đó kết thù không đội trời chung, Nhân Tổ sức một người không thể gánh vác hàng trăm cao thủ Yêu tộc vây công, biệt tăm vô dạng. Nhân tộc từ đó như rắn mất đầu rơi vào cảnh đồ thán tha hương cầu thực. Người c·h·ế·t thì c·h·ế·t, kẻ lang bạt thì lang bạt không chốn dung thân !”
. . .
Dù là ở đâu cũng có thể thấy được, không ai không kinh sợ bởi vì trái tim, tâm khảm, đạo pháp của bọn hắn tự lúc này đang điên cuồng run rẫy.
Một vài tên cũng hùa đi theo sau.
. . .
Bọn nó giống như những loại cột sáng, không ngừng tranh đấu, không ngừng dâng cao đem kinh động một giới.
. . .
Nói đến đây, lão hướng ánh mắt ra ngoài sân lớn.
Thờ, chính là Cửu Vĩ Nhân Hồ Vương.
Len lén đi ngang qua các giáo đường nho nhỏ, lúc còn bé bởi vì ham học hỏi nên đem kiến thức vụn trộm để vào lòng, đối với cổ sử rất có nghiên cứu và hứng thú. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây là lý do mấy tên thư sinh đều lười ghét nghe lão giảng đạo, bọn chúng tu vi còn cao hơn lão. Nếu không phải vì gia tộc ép đến học, sợ rằng nhìn cũng không thèm nhìn lão chứ ở đó ngồi nghe giảng đạo.
“Thứ ngu xuẩn, già như vậy cũng chỉ là Trúc Cơ kỳ, bổn gia 2 năm trước đã là Trúc Cơ thượng kỳ đây, hiện tại mới 17 tuổi. Lão đầu tử này đã bao nhiêu ? Đã 90 chưa, Phi !”
Ở trong vạn khí cột sáng dâng trào, có chín loại cột lớn mạnh mẽ hơn bất kỳ thứ gì. Lão đạo lúc này cũng kinh sợ run giọng: “Chín loại Vĩnh Hằng Quy Tắc !”
Một giới này duy trì Nho tôn chủ Đạo, bài Ma trừ Yêu là chủ đề đầu ngọn gió. Đến nỗi dù là các đạo khác như Phật đạo, chư đạo . . . đều bị xem là ngoại đạo, không được phép tồn tại.
“Không có Nhân Tổ, cũng không có nàng, vậy Nhân tộc sẽ bị diệt như Yêu tộc cùng Vu tộc ?”
“Nhĩ sư huynh, [Nhiệm Vụ Vô Định] nghe nói cực kỳ nguy hiểm đi, chúng ta sẽ ổn sao ?”
Một tên nam tử tuấn tú, dường như là kẻ dẫn đầu, khóe miệng nhoẻn cười: “Ngươi biết [Nhiệm Vụ Vô Định] ở đây là thế nào sao ?”
Lão đạo mỗi lần thấy cảnh này đều hài lòng gật đầu, vì lão cũng từng như vậy, say mê đắm đuối thạch tượng kia.
“Sợ thì đi về !” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba canh giờ qua đi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.