Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Đáp Lại Lời Yêu

Mộ Thời Yên

Chương 95: PN15: Anh làm em đau rồi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95: PN15: Anh làm em đau rồi


Chỉ có điều, có lẽ là được Sầm Diễn cưng chiều quá mức, ban ngày cô ở trước mặt người nhà dù có nôn mửa nghiêm trọng đến đâu cũng không cảm thấy có gì, nhưng đến tối trước mặt anh thì lại luôn nổi lên tính tình xấu xa.

Trán kề nhau, anh khắc chế mà chậm rãi hôn lên mặt cô: “Đi tắm đi, tắm xong anh thoa tinh đầu cho em.”

Có rất nhiều ý kiến, nhưng hầu như tất cả đều đồng dạng.

Hai người có rất nhiều bạn chung.

Dừng một chút, cô đứng dậy từ trong ngực anh, đưa tay ôm cổ anh, ngẩng mặt lên, từng chữ đều dịu dàng vô tận: “Em thích anh, thứ gì cũng không bằng em thích anh, yêu anh.”

Tầm mắt lại giao nhau.

Thời Nhiễm muốn đi đâu Sầm Diễn liền cùng cô đi đó, hoặc dắt tay cô, hoặc ôm cô.

Mà gần đến ngày dự sinh, Thời Nhiễm rốt cuộc cũng không căng thẳng nữa, ngược lại Sầm Diễn bắt đầu trở nên khẩn trương dị thường, nhưng lại không muốn ảnh hưởng đến cô nên chỉ có thể tự tiêu hóa mà không thể để cô phát hiện.

Hai người bắt đầu tuần trăng mật trên đảo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhiều lần cùng Sầm Diễn tan tầm đi ngang qua quán nhỏ bên đường chỉ cần ngửi thấy mùi cô muốn ăn thì cô nhất định muốn anh mua cho một phần, ăn không được sẽ cảm thấy cả người khó chịu không thoải mái.

Tô Thiển ngẩn người, sau khi phản ứng lại thì vành tai liền ửng đỏ.

Thời Nhiễm nép mình trong lòng Sầm Diễn, hai tay nắm chặt, cùng anh ôm nhau ngắm hoàng hôn.

Hai người tổng cộng ở trên đảo ba ngày, ngày thứ tư trở về Giang Thành.

Cô mở ra xem…

“Tứ ca…”

Thời Nhiễm nhịn không được nhếch môi hôn anh một cái: “Đoán đúng rồi!”

Trên màn hình nhấp nháy là…

Khương Họa vừa vào phòng thì điện thoại di động cũng đúng lúc rung lên.

Thời Nhiễm: “…”

Cô mỉm cười đưa tay về phía anh: “Đưa điện thoại cho em.”

Hoặc hôn, hoặc ôm, hoặc vuốt v e.

Mà là…

Bao gồm cả bánh ngọt và kem mà cô muốn ăn cũng là anh học cách tự tay làm, đảm bảo nguyên liệu tươi ngon và vệ sinh, còn có thể đảm bảo dinh dưỡng cần thiết cho cô.

Tô Thiển khó hiểu nhíu nhíu mày: “Anh…”

Mỗi lần Sầm Diễn đều ôm cô kiên nhẫn dỗ dành.

Cô là phù dâu cho Nhiễm Nhiễm, Chu Diệc là phù rể, lúc mời rượu cô không cẩn thận trẹo chân, là Chu Diệc nhanh tay đỡ lấy mới giúp cô không bị ngã.

Chỉ là chờ sau khi nôn mửa xong, một vòng giày vò mới lại tới.

Cô mím môi khom lưng.

Hoàng hôn buông xuống, rực rỡ đầy trời.

“Thiển Thiển, em cũng thích anh, trong lòng có anh, chưa từng quên anh, đúng không?”

Chỉ là không biết có phải vì sắp sinh hay không mà cô càng ngày càng dính Sầm Diễn, hận không thể nhìn thấy anh mỗi giây.

Bốn mắt nhìn nhau, tình ý miên man. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có khi nôn mửa, cô sẽ trực tiếp khó chịu mà rơi nước mắt, hai bé con trong bụng không an phận đá cô, cô còn có thể nổi giận nói không sinh.

Lời còn chưa dứt, đôi môi mềm mại khẽ hôn anh.

Chu Diệc?

Tính cáu kỉnh của cô đều do anh chiều mà ra, anh cam tâm tình nguyện.

Một câu nói bất thình lình.

Thỉnh thoảng cô học không nghiêm túc luôn tinh nghịch đùa giỡn còn có thể bị ánh mắt của anh giáo huấn, loại thời điểm này Thời Nhiễm sẽ làm bộ ủy khuất buồn tủi, anh đương nhiên sẽ không nỡ vì thế mỗi lần đều là anh nhận sai rồi dỗ dành cô.

Hô hấp của Sầm Diễn hơi chậm lại.

“Được, nghe vợ, không xóa.” Sầm Diễn bật cười, che chở mặc cho cô náo loạn.

Thế là cuối cùng Sầm Diễn phải dẫn cô chuyển đến một căn hộ duplex cao cấp ở trung tâm thành phố, căn hộ chỉ cách bệnh viện năm phút đi bộ.

“Tứ ca.” Cô gọi anh.

Hôm nay Cố Nhượng cũng tới tham gia hôn lễ, Tô Thiển chỉ biết trước đó nhiếp anh gia chụp ảnh cho anh là Nhiễm Nhiễm, cũng không biết hai người quen thân như vậy nên lúc đầu nhìn thấy anh cũng có chút kinh ngạc.

“Cố Nhượng anh… Này!”

Sầm Diễn cuối cùng cũng hoàn hồn: “Anh ở đây, sao vậy em?”

Đêm đầu tiên bước vào ngày dự sinh, Sầm Diễn thoa tinh dầu cho cô như thường lệ rồi xoa bóp, lực đạo lại là lần đầu tiên lúc nhẹ lúc nặng.

Cúi đầu, Sầm Diễn lập tức tỉnh táo.

“Đừng…”

Thế là buổi chiều của tuần trăng mật đầu tiên cô liền kéo Sầm Diễn đến đó, vừa chơi vừa chờ ngắm hoàng hôn.

“Em cũng vậy, em cũng rất vui vẻ.” Cô hào hứng kể, “Thích váy cưới anh chuẩn bị, thích giày cưới bất ngờ của anh, thích biển hoa, thích lễ cưới này, quan trọng hơn là…”

Ngay sau khi đăng tải, cô liền thấy vòng bạn bè của mình như bùng nổ.

Đăng xong, cô phát hiện người đàn ông vạn năm không đăng gì cũng có động thái, mà hoạt động cuối cùng của anh vẫn dừng lại hình chụp một bó hoa biểu đạt tâm tình nhớ nhung chờ đợi với cô.

Ảnh chụp có ba tấm, thứ nhất là ảnh cưới cô và anh chụp bên vách núi, thứ hai là ảnh chụp một mình hôm qua lúc cô mặc lễ phục kiểu Trung Quốc, tấm thứ ba là bức ảnh cô vừa mới đăng.

Người đàn ông này…

“Cho nên anh sẽ lần nữa theo đuổi em.”

Cả người Thời Nhiễm lập tức chìm trong hủ mật, cô không nén được cười đến cong cả hai mắt.

“Tô Thiển, anh ghen rồi.”

Thời Nhiễm ngơ ngác trừng mắt nhìn anh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vốn dĩ vừa rồi cô cũng chỉ nhất thời hứng thú nghĩ đến trong phim truyền hình từng xem một màn như vậy, ngoài đời kỳ thật cũng có, đa số là cô gái yêu say đắm tràn đầy hạnh phúc mà viết tên mình và người yêu trên bãi biển.

Thời Nhiễm chớp chớp mắt, hoàn hồn.

Khóe môi khẽ cong, Sầm Diễn cũng cởi giày đi tới bên cạnh cô.

Nhỏ nhẹ, trầm khàn, hàm chứa tình cảm chân thành đánh thẳng vào tim Tô Thiển!

Không hiểu sao Thời Nhiễm lại có chút khẩn trương, khẽ cắn môi, cô không chớp mắt nhìn chằm chằm anh, sau đó thấy anh cách ra một khoảng viết tiếp hai từ [Thời Nhiễm].

Mỗi ngày sớm muộn gì anh cũng sẽ cùng cô tản bộ, thoa tinh dầu chống rạn da cho cô, mát xa cho cô, mỗi ngày tan tầm sớm cùng cô, mua rất nhiều nguyên liệu làm món giống các quầy hàng ven đường mà cô thích ăn, tự mình về nhà tự tay làm cho cô…

Cát mềm mại nhẵn nhụi, Thời Nhiễm dẫm chân trần trên đó rất thoải mái.

……

“Tứ ca…” Cô gọi anh, giọng nói nũng nịu kiều mị câu người không tự nhận ra.

Sau đó, cô đăng ký lớp yoga dành cho phụ nữ mang thai, cần ba ba tương lai tham gia cùng các lớp học, anh nhất định sẽ từ chối công việc ngày hôm đó toàn tâm toàn ý đi theo cùng cô học tập.

Biết anh nhìn thấu mình muốn nói cái gì, Thời Nhiễm ngạo kiều hừ hừ, vừa lấy điện thoại di động liền mở máy ảnh chụp lại dòng chữ anh viết cho cô sau đó gửi lên vòng bạn bè.

“Tứ ca!” Cô vẫy tay gọi anh.

Sầm Diễn lại lao mình vào công việc, Thời Nhiễm cũng vậy.

Còn muốn cười anh nữa nhưng chưa nói gì thì đột nhiên cau mày.

Sầm Diễn cho rằng hôm nay hôn lễ mệt mỏi, kiềm chế lại sự khó chịu trong lòng, anh hỏi cô như bình thường: “Có phải mệt không? Anh giúp em, hửm?”

Sầm Diễn vội vàng đưa cô đi gặp bác sĩ.

Thời Nhiễm hưng phấn giẫm lên chân anh một cước, giống như đứa trẻ vui vẻ đùa giỡn.

Sầm Diễn ôm chặt cô hơn chút, đầu vùi vào cổ cô, anh hôn lên sườn mặt nhỏ xinh, giọng nói khàn: “Hôm nay rất vui vẻ.”

Một u ám nồng đậm, một quyến rũ mơ màng.

“Tôi…” Tô Thiển đang định nói gì nữa nhưng còn chưa kịp mở miệng, đã thấy Cố Nhượng đột nhiên nắm lấy tay cô đẩy cô vào phòng.

Thời Nhiễm kiễng mũi chân, chủ động hôn môi anh.

Cả phòng ấm áp, thật lâu cũng không tan.

“Có việc gì?” Cô đứng chắn ngay cửa hỏi, không mời anh vào.

Sầm Diễn cười cười, không lên tiếng.

Ngón tay Sầm Diễn khẽ vuốt v e gò má cô, không chớp mắt nhìn cô rồi cúi đầu dẫn dắt: “Nên gọi anh là gì?”

Thì ra anh đoán được.

Chẳng bao lâu, ngày dự sinh đã đến gần.

Cuối cùng chỉ có thể đi với mọi người.

Thỉnh thoảng khi cảm xúc dâng lên, Thời Nhiễm không nhịn được tự hỏi tính tình mình càng ngày càng xấu như vậy không biết anh có cảm thấy mất kiên nhẫn hay không, cảm thấy cô cố tình gây sự, mỗi lần Sầm Diễn đều dùng hành động thực tế nói cho cô biết anh sẽ không.

Thời Nhiễm thấy thế bĩu môi, cố ý nói: “Đoán không ra chứng tỏ Tứ ca kỳ thật cũng không hiểu em đến thế.”

Tránh xa sự hối hả và nhộn nhịp của thành phố, đặt xuống công việc của mình, không ai làm phiền, chỉ có cô và anh ở lại nơi đẹp như tranh vẽ này.

[Vợ chồng hai người quá ngược đãi cẩu, ô ô ô, kéo đen đi!] Thời Nhiễm nhìn mà không nhịn được cười. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Anh đoán xem.”

Ý của hai cha mẹ hai nhà là phải nằm viện sớm để chuẩn bị nhưng Thời Nhiễm không thích mùi ở bệnh viện, càng không thích không có Sầm Diễn ở bên chăm sóc, nói sao cũng không chịu.

Đang chơi hào hứng, cô đột nhiên nghĩ đến một chuyện.

Kể từ khi cô mang thai, mỗi buổi sáng và tối anh đều khăng khăng muốn tự tay thoa cho cô các loại tinh dầu chống rạn da.

===

Thời Nhiễm làm sao không biết.

Môi người đàn ông phủ lên.

Kèm theo câu nói [Ông xã viết cho tôi!]

Đối với quyết định này Thời Nhiễm vô cùng hài lòng.

[Sầm Diễn.]

Cố Nhượng nhìn gương mặt tinh xảo của cô, tiến lên một bước kéo gần khoảng cách giữa hai người: “Hôm nay lúc nhìn thấy Chu Diệc chạm vào em, anh rất ghen.”

Hai từ được viết trên bãi biển bằng ngón tay của anh.

Thời Nhiễm vừa ủy khuất vừa sợ hãi: “Tứ ca… Bụng… Đột nhiên đau quá… Có phải… Có phải em sắp sinh không?”

Thời Nhiễm chớp chớp mắt, cố ý bĩu môi oán giận: “Anh làm em đau rồi.”

Cô trở nên thích ăn, giống như muốn bù đắp tất cả những gì đã nôn ra trong thời gian trước, hơn nữa còn thích ăn những món mà hai bậc cha mẹ không cho phép.

Tim Thời Nhiễm đập thình thịch.

Mắt thấy dường như sắp mất khống chế…

Sầm Diễn bật cười.

Nhưng cô vẫn cố gắng bình tĩnh, kinh ngạc cũng chỉ một giây đã nén xuống.

Ví dụ như…

Sầm Diễn còn có thể mỗi tuần đều dành ra thời gian rảnh rỗi đi du lịch cùng cô, có khi là nghỉ phép nơi nào đó xung quanh, hoặc bất cứ nơi nào cô muốn đi.

Hai tay vẫn quấn quanh cổ anh, ngón tay xoắn lại với nhau, cô nhìn anh, mặt hơi đỏ.

“Ba tháng…”

Cố Nhượng không trả lời.

“Đoán đúng chưa?” Trong lúc thất thần, cô nghe được thanh âm xen lẫn ý cười của anh.

Cơ hồ là cùng lúc, người đàn ông hóa bị động thành chủ động, ôm cô làm sâu sắc thêm nụ hôn này.

“Anh sẽ nhẹ chút.” Sầm Diễn vội vàng thả lỏng nói.

Tô Thiển giật mình.

Anh buông cô ra.

“Phanh” một tiếng, cánh cửa bị đóng lại.

“Như thế nào…”

Thời Nhiễm nhanh chóng ửng đỏ cả người, xấu hổ nói, “Ông xã…”

Nhấp để đăng.

===

Cảm giác khác thường tăng lên.

Nhưng giờ phút này cô mới phát hiện, có lẽ trong mắt người khác có chút ngốc, nhưng khi chính mình trải qua thì thật sự sẽ rất ngọt ngào, loại cảm giác hạnh phúc cùng thỏa mãn này không cách nào hình dung được.

Thời Nhiễm từng cảm thấy có chút ngốc.

Đồ cay nóng, lẩu, đậu phụ thối, thịt nướng và vân vân mây mây.

Nhiệt độ lặng lẽ tăng lên.

Thời Nhiễm lại không nhúc nhích.

Một giây sau, anh nghe thấy giọng nói rất thấp của cô, dọc theo vành tai chui vào trong ——

Nhưng mà, không đến hai ngày sau Thời Nhiễm lại bắt đầu có phản ứng mãnh liệt muốn nôn mửa, hầu như là ăn gì liền nôn ra hết, vả lại không ngửi được mùi tanh dù chỉ một chút.

Tô Thiển mím môi, nhẹ giọng nhắc nhở: “Cố Nhượng, chúng ta chia tay đã lâu rồi, anh không cần…”

Sầm Diễn sợ tư thế như vậy sẽ khiến cô không thoải mái liền nhanh tay lẹ mắt ngăn lại: “Muốn làm gì? Anh giúp em.”

Vị trí chính giữa để trống. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ có hai từ thôi.

Lời nói bị gián đoạn.

Thật ra Sầm Diễn cũng không muốn cô ăn những thứ này như người lớn hai nhà, dù sao cũng không đảm bảo vệ sinh, nhưng anh không chịu nổi sự uy h**p cùng làm nũng của cô nên đành dung túng mà làm theo.

Sầm Diễn nhớ kỹ lời dặn dò của bác sĩ vì thế mỗi ngày đều đi làm về sớm, vốn định ban ngày đưa cô đến công ty, nhưng nghĩ đến cô sẽ cảm thấy chán nản, chính mình cũng chẳng thể dành hết thời gian chăm sóc cô, cuối cùng chỉ có thể để hai nhà thay phiên nhau ở cạnh cô.

……

Chẳng qua lúc này…

Hôn lễ tuy đã kết thúc, nhưng sự ngọt ngào của Thời Nhiễm và Sầm Diễn vẫn tiếp tục.

Sầm Diễn lập tức phát hiện, trái tim lập tức vọt lên cổ họng: “Sao vậy?”

Trong khi đó, đối diện.

Cố Nhượng.

Tính tình dù có xấu hơn nữa anh đều chiều theo.

Thời Nhiễm sẽ cười, anh thuận thế hôn cô.

Thời Nhiễm lắc đầu.

Khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông ở ngay trước mắt.

Dư quang thoáng nhìn thấy Sầm Diễn nghiêm túc thu hồi điện thoại, vẻ mặt như thường, cô nhịn không được học theo ngữ điệu bình luận kia nói: “Ôi, đàn ông yêu đương đều như vậy à, nhìn không ra Tứ ca là người thế này.”

“Anh chờ em.” Sầm Diễn lưu luyến không rời hôn cô, nhỏ giọng nói.

Mọi ngày đều trôi qua trong sự ngọt ngào như vậy.

Tiệc cưới kết thúc, nhóm người thường đi chơi cùng nhau tiếp tục kéo nhau náo nhiệt.

Tô Thiển vừa đóng cửa lại thì chuông cửa liền vang lên, cho rằng Khương Họa còn có việc nên cô cũng không nhìn mắt mèo mà trực tiếp mở cửa.

[Vòng bạn bè đều hiện bài đăng của hai người, toàn là ân ái, thì ra Tứ ca là người thế này. Ôi, đàn ông.] Bình luận bên dưới bài đăng của cô cũng không sai biệt lắm ——

Thời Nhiễm rốt cuộc nhịn không được, hỏi: “Anh rất khẩn trương à?”

Sầm Diễn đương nhiên luôn ở bên cạnh cô, ngoại trừ lúc họp không thể ở bên cô, nhưng nếu là tình huống này, anh sẽ ngủ cùng cô như trước kia, mở video để cô có thể nhìn thấy mình.

Yết hầu Sầm Diễn căng thẳng!

Dần dần, cảm xúc của Thời Nhiễm cũng trở lại bình thường, nôn mửa cũng không còn nghiêm trọng như lúc đầu.

“Dạ…” Cô thẹn thùng đáp, đồng thời đưa tay ôm anh.

Thời Nhiễm làm vẻ muốn đạp anh, tuy giả vờ giận nhưng lại đang mỉm cười mà chẳng biết.

Thật ra cô nhận biết được cảm xúc thay đổi của mình, chẳng qua là không khống chế được.

Rất ôn nhu.

Dứt lời đã thấy anh cúi người.

Chỉ là nôn mửa cũng không có cách nào tránh khỏi, thể chất mỗi phụ nữ mang thai bất đồng, phản ứng cũng không giống nhau, có người chỉ nôn ba tháng đầu liền hết, có người lại phản ứng nghiêm trọng cả thai kì.

“Anh dám!” Thời Nhiễm không chút suy nghĩ hung hăng trừng anh một cái, phản ứng lại là anh đang đùa giỡn với cô, tức giận đến mức muốn cắn thẳng anh.

Thời Nhiễm ban đầu không nhận ra, mãi đến khi anh không cẩn thận tăng lực tay thì mới nhíu mày, bình tĩnh đánh giá anh vài giây.

Tô Thiển nhớ tới.

Khung cảnh Thời Nhiễm thích nhất trên hải đảo chính là bãi cát lúc hoàng hôn buông xuống, trước hôn lễ cô đã thấy hình ảnh này đặc biệt xinh đẹp.

Sự kỳ vọng tăng vọt, lúc sau cô tận mắt chứng kiến anh vẽ một trái tim giữa tên hai người.

Thời Nhiễm nghe vậy, nháy mắt với anh.

[Bà xã.]

Không đợi anh trả lời, cô đã cười anh: “Em còn không lo lắng, anh lo lắng cái gì?”

Chương 95: PN15: Anh làm em đau rồi

Chỉ có thể thư giãn tâm trạng, duy trì sự vui vẻ, không được nghĩ đến phản ứng nôn mửa nữa.

Hai người tay trong tay đi dạo trên đảo.

Vì thế Thời Nhiễm một bước đã trở thành gấu trúc bảo bối mà hai nhà quan tâm chăm sóc, tuy rằng cô đã nói nhiều lần không cần cẩn thận như vậy, cô không sao cả,nhưng chẳng ai quan tâm lời cô.

Không ngờ, chẳng phải Khương Họa.

Cô cười đắc ý và xảo quyệt.

Sầm Diễn đứng thẳng dậy, nhìn cô một cái.

Phòng của hai người mặt đối diện với nhau ở cùng một tầng.

Sầm Diễn cố ý nhíu mày, ôm cô nói: “Vậy anh xóa nhé?”

Không trả lời.

Mỗi lần cô muốn làm gì, chỉ cần anh có thể làm thay thì tuyệt đối không để cô phải động một ngón tay.

Nhưng Thời Nhiễm vẫn phát hiện ra.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95: PN15: Anh làm em đau rồi