0
Sau khi xác nhận đây là Hãn Hải Càn Khôn Tráo thật sự thì Thế Hoa đem nó cất vào trong Hồn Đạo Khí, hắn quay sang hỏi Quỷ Mị.
"Quỷ trưởng lão, lần này đi đến Thiên Đấu Đế Đô thì không có bất trắc gì chứ?"
Tuy nói với năng lực của Quỷ Mị bây giờ cũng đã chẳng có mấy ai có thể thấy được hắn. Nhưng Thiên Đấu Đế Đô cũng tiếp giáp rất gần với Thất Bảo Thành của Thất Bảo Lưu Ly Tông, nên nếu ngộ nhỡ có lỡ chạm mặt Cốt Đấu La hay Kiếm Đấu La gì đó thì cũng không phải là không thể xảy ra.
Quỷ Mị cũng hiểu ý lắc đầu nói.
"Đa tạ thiếu gia quan tâm, nhưng lần này đi thực sự rất suôn sẻ, không có bất kỳ ai biết ta đến Thiên Đấu Đế Đô, cũng không ai biết Hãn Hải Càn Khôn Tráo đã biến mất."
Hắn cũng phải cảm ơn mấy khối Hồn Cốt mà lúc trước mà hắn nhận được ở Vũ Hồn Điện.
Có nhiều Hồn Cốt gia trì lên bản thân bên cạnh giúp tăng cao tu vi đột phá bình cảnh thì còn cho hắn nhiều Hồn Kỹ khác nhau, nên khả năng thâm nhập cùng ẩn mình cũng tăng lên một mảng lớn.
Nói không ngoa thì những người có thể phát hiện được hắn chỉ hạn chế có mấy vị Cực Hạn Đấu La mà thôi.
Thế Hoa nghe vậy thì cũng gật đầu một cái, không có việc ngoài ý muốn thì càng tốt.
Hắn từ Hồn Đạo Khí lấy ra một khối Hồn Cốt đưa cho Quỷ Mị nói.
"Như đã hứa lúc trước, đây là một khối tay phải Hồn Cốt của Điện Hồ có niên hạn 5 vạn năm, ta tin tưởng với nó thì thực lực của Quỷ trưởng lão sẽ gần hơn đến cấp 98."
Từ cấp 95 trở đi, mỗi lần thăng một cấp là một lần tiến hoá về sinh mệnh, Hồn Lực để đột phá cũng nhiều hơn.
Khối tay phải Hồn Cốt này mặc dù niên hạn cao nhưng muốn dựa vào hấp thu nó để đột phá 98 cấp thì có chút không thực tế.
Như Kim Ngạc có thiên phú cao hơn Quỷ Mị, đệ cửu Hồn Hoàn là 10 vạn năm, thân đầy Hồn Cốt nhưng cũng phải tự thân mà vượt qua ngưỡng cửa 98 cấp đã là cực hạn, nếu như không hưởng lợi được từ sự kiện hai mươi mấy năm về trước thì có khi cả đời cũng chẳng đột phá được Cực Hạn Đấu La.
Nên mới nói ở ngưỡng 98 cấp và 99 cấp, nỗ lực chiếm 99% 1% còn lại chính là thiên phú cùng vận khí.
Quỷ Mị ánh mắt sáng lên mà vui vẻ nhận lấy.
"Cảm tạ thiếu gia ban thưởng."
Tuy nói thuộc tính của Điện Hồ là Tinh Thần hệ cùng Lôi hệ, nhưng cũng không khắc với thuộc tính của Quỷ Mị, hơn nữa Hồn Cốt niên hạn cao như vậy cũng đã là đáng quý lắm rồi.
"Được rồi, bây giờ trời cũng đã tối, ngươi cũng nên trở về nghỉ ngơi đi." Thế Hoa ý đưa tiễn khách, dù sao trong phòng ngủ còn có chuyện quan trọng hơn để làm.
Khụ khụ, tất nhiên là chuyện đứng đắn.
Quỷ Mị cũng biết thời gian mình tới cũng không được tiện lợi lắm liền cáo từ.
"Vậy ta xin đi trước, không làm phiền thiếu gia nữa."
...
Sau khi Quỷ Mị rời đi thì Y Lai Khắc Tư lúc này ở bên trong Tinh Thần Chi Hải câu thông với Thế Hoa, nghiêm túc nói.
"Thiếu gia, ở bên trong thứ này có một đạo linh hồn rất mạnh."
Y Lai Khắc Tư ở phương diện linh hồn không thể nghi ngờ là có trình độ đăng phong tạo cực, bên trong Hãn Hải Càn Khôn Tráo chứa đựng một tia ý chí khủng bố tất nhiên không thể nào giấu được hắn.
Thế Hoa tất nhiên biết được Y Lai Khắc Tư nói đến là thứ gì, không phải là tàn niệm của Hải Thần sao?
Hãn Hải Càn Khôn Tráo mặc dù có bốn cái kỹ năng bá đạo cực kỳ, nhưng thứ mà Thế Hoa thực sự nhắm đến là tàn niệm của Hải Thần ở bên trong. Nếu như người tiếp nhận Hãn Hải Càn Khôn Tráo có được sự tán thành của nó thì con đường trở thành Hải Thần đã thành công được một nửa.
Phải biết Hải Thần là nhất cấp Thần mạnh nhất trên Thần Giới, liền thân là tối cường chiến lực của Thần Giới - Tu La Thần Vương cũng chưa chắc đánh bại được hắn, nên Thế Hoa với Hải Thần thần vị cũng rất để ý.
Nhưng cái này cũng không có nghĩa hắn sẽ tiếp nhận cái thần vị này, nói đúng hơn là bất kỳ Thần vị nào trên Thần Giới bây giờ thì Thế Hoa đều không thể tiếp nhận.
Tinh Thần Chi Hải của hắn về sau sẽ có sự xuất hiện của các Long Vương, nếu như bị thần thức của bất kỳ vị Thần chi nào phát hiện thì việc Thế Hoa trở thành đối tượng bị theo dõi số một của Thần Giới là không thể tránh khỏi.
Mà chắc chắn mấy đại Thần Vương chắc chắn sẽ không để yên một mối hoạ như vậy phát triển tiếp. Nhất là Tu La Thần, chỉ cần biết mấy vị Long Vương còn sống thì chó má gì luật lệ, hắn sẽ dùng mọi cách để hạ xuống Đấu La Đại Lục mà bắt đầu thanh tẩy toàn bộ dư nghiệt của Long tộc.
Thế Hoa bây giờ tuy so với đồng lứa mạnh, nhưng muốn chống lại cả Thần Giới ngay bây giờ thì chẳng khác nào châu chấu đá xe cả, nên vẫn cần phải cố gắng tu luyện thêm một khoảng thời gian nữa.
Còn về huỷ diệt tàn niệm của Hải Thần để chiếm Hãn Hải Càn Khôn Tráo làm của riêng thì Thế Hoa nghĩ đi nghĩ lại cũng là bỏ qua.
Thứ nhất là diệt không được, Y Lai Khắc Tư tuy nói rất mạnh nhưng cao lắm cũng chỉ so được với Thần Quan (100 cấp đến 109 cấp) muốn diệt đi ý chí của của Hải Thần thì còn kém
nhiều chút.
Thứ hai là diệt rồi thì mất nhiều hơn được. Nhất cấp thần vị Hải Thần cùng bộ Thần Kỹ - Hải Thần Thập Tam Thức có tới được tay hay không thì đều được quyết định bởi cái tàn niệm này, nên chỉ vì một khối Hồn Đạo Khí mà mất đi những thứ này thì thực sự không đáng.
"Ta đã biết được Y lão, ngươi không cần lo lắng đâu." Thế Hoa câu thông ý bảo không có vấn đề gì.
Y Lai Khắc Tư nghe ngữ khí của Thế Hoa thì biết thiếu gia đã có tính toán của riêng mình nên tiếp tục lặng yên không nói nữa.
Thế Hoa trên đường trở về phòng ngủ vừa đi vừa nghĩ.
"Nãy giờ cũng lâu rồi, Tuyết nhi nàng tắm xong rồi nhỉ?"
...
Sáng sớm,
Thế Hoa từ trong tu luyện mở mắt ra, sau đó thêm cả đệ tứ Hồn Kỹ cùng Thiên Cơ Tán thu hồi.
Cảm nhận được sức nặng trên đùi của mình, Thế Hoa nhìn xuống thì thấy đôi chân dài trắng nõn của Thiên Nhận Tuyết đang gác lên đùi của mình, còn nàng thì ngủ ngon đến mức chẳng còn biết trời mây là gì.
Nhìn bộ dáng thoải mái của nàng thì Thế Hoa nhịn không được mà cười lắc đầu, nhẹ nhàng đặt chân của nàng xuống, leo xuống giường sau đó đem chăn ấm đắp kỹ lại cho nàng.
Tuy không khí lạnh của mùa đông cũng đã chẳng thể làm gì được tu vi Hồn Đấu La của Thiên Nhận Tuyết, nhưng Thế Hoa vẫn là theo bản năng của mình mà làm.
Nhìn kiều nhan của nàng, Thế Hoa hôn khẽ ngay trán một cái rồi mới vào phòng tắm vệ sinh, chỉ để lại khoé miệng của Thiên Nhận Tuyết không khỏi nhếch lên mà mỉm cười.
...
Giáo Tông Điện.
Hồ Liệt Na đang ngồi trên ghế chờ đợi thời gian vào học thì thấy được Thế Hoa, tiểu hồ ly như thường ngày định đến chào hỏi thì bỗng nhiên dừng lại.
Bởi nàng thấy bên cạnh Thế Hoa một bóng hình yểu điệu khác, hơn nữa cả hai còn đang tình tứ mà nắm lấy tay nhau.
"Mắt xanh, tóc vàng, còn có thể cùng Thế Hoa ca ca gần như vậy...Đây là vị Tuyết Tuyết tỷ tỷ kia?" Hồ Liệt Na nhìn thấy Thiên Nhận Tuyết thì không hiểu sao lại có cảm giác cực kỳ căng thẳng, so với việc tấn cấp thành cấp 6 Hồn Đạo Sư lúc tuần trước còn căng thẳng.
Hồ Liệt Na sau khi biết bản thân thích Thế Hoa thì có nói chuyện chuyện này với Diệp Linh Linh.
Dù sao Diệp Linh Linh có tính cách rất trưởng thành, hơn nữa hai người còn là sư tỷ sư muội nên tâm sự về chuyện này dễ hơn nói với Diệp Tịch Thuỷ nhiều.
Làm nàng không ngờ nhất là, Diệp Linh Linh nghe xong thì trầm mặc một lúc, sau đó nói với Hồ Liệt na là chính bản thân nàng cũng giống như Hồ Liệt Na, đều yêu thích Thế Hoa.
Cái thông tin này làm tiểu hồ ly kinh hãi không gì sánh nổi, không ngờ bên cạnh Thiên Nhận Tuyết còn có một cái đối thủ tiềm tàng là Diệp Linh Linh đang ở kế bên.
Sau khi im lặng một hồi lâu thì Diệp Linh Linh đưa ra một đề nghị, nói cả hai cùng nhau hợp tác "đẩy ngã" Thế Hoa.
Lúc đầu Hồ Liệt Na nghe kế hoạch này thì còn có chút ngượng ngùng nhưng về sau suy đi tính lại thì cũng đồng ý, có thêm một đồng minh vẫn tốt hơn là có một đối thủ.
Mà sau khi cả hai bàn bạc thì đưa ra một quan điểm thống nhất chính là, ải đầu tiên phải vượt qua không phải là Thế Hoa mà chính là vị chính cung Thiên Nhận Tuyết này, bởi chỉ khi có được sự công nhận của nàng thì hai nàng mới có thể thuận lợi ở bên Thế Hoa.
Dù sao hai nàng tính đi tính lại cũng là kẻ đến sau, xem như có được bên Thế Hoa thì cả hai cũng chẳng thể nào sống yên bình được với Thiên Nhận Tuyết, cái này chắc chắn cũng khiến Thế Hoa khó xử, nên hai nàng quyết định bắt đầu từ phía Thiên Nhận Tuyết trước.
Nhưng không thể nghi ngờ Thiên Nhận Tuyết cũng chính là cửa ải khó khăn nhất mà cả nàng cùng Diệp Linh Linh phải vượt qua.
Vốn còn nghĩ là còn thời gian tính toán tỉ mỉ hơn, nhưng bây giờ Thiên Nhận Tuyết đột nhiên xuất hiện ở trước mặt không khỏi làm tâm tình của Hồ Liệt Na lo lắng tột độ, cứ như vậy mà nhìn trân trân hai người.
Thế Hoa nhìn thấy Hồ Liệt Na thì kéo tay của Thiên Nhận Tuyết đến, đến như bình thường chào nàng.
"Chào buổi sáng a, Na Na."
Hồ Liệt Na nghe Thế Hoa chào thì cố nén cảm xúc căng thẳng trong lòng, nặn ra nụ cười đối với hắn đáp lại.
"Thế Hoa ca ca hảo."
"Còn vị tỷ tỷ này? Chắc hẳn là Thiên Nhận Tuyết tỷ tỷ a."
Hồ Liệt Na cũng không giả bộ không biết Thiên Nhận Tuyết là ai, dù sao theo lão sư nói thì nàng cũng biết được vị tỷ tỷ trước mặt rất thông minh, nên không cần phải nói dối.
"Vị muội muội này, ngươi biết ta sao?"
Thiên Nhận Tuyết một bên là hứng thú hỏi, mà một bên lúc này cũng đánh giá Hồ Liệt Na.
Hôm nay là nàng chủ động yêu cầu Thế Hoa dẫn bản thân của mình đi đến Giáo Tông Điện, mỹ danh là muốn chào hỏi Hồ Liệt Na cùng Diệp Linh Linh, nhưng thực ra là muốn xem hai "đối thủ" này như thế nào?
Nhưng bây giờ gặp trực diện càng không khỏi khiến nàng cảm thấy cảnh giác.
Tuy Hồ Liệt Na bây giờ còn chưa trưởng thành hoàn toàn, nhưng đường nét của một mỹ nhân bại hoại cũng đã như ẩn như hiện mà lộ ra.
Dáng người mặc dù vẫn còn phát triển nhưng gương mặt cũng đã hiện ra những đường nét mị hoặc khác thường.
Nếu như nói Thiên Nhận Tuyết là một viên đá quý mỹ lệ khiến người ta choáng ngợp bởi vẻ đẹp trời sinh thì Hồ Liệt Na lại giống như một bức tranh thủy mặc nội liễm, mới nhìn thì không như thế nào để ý, nhưng nhìn càng lâu thì càng bị cuốn vào bên trong, như người lọt vào hố đen không thể nào tự mình thoát ra ngoài.
Trong mắt Thiên Nhận Tuyết, Hồ Liệt Na cũng là một mỹ nhân, chỉ là vẻ đẹp của cả hai không giống nhau mà thôi.
Mà Hồ Liệt Na nghe Thiên Nhận Tuyết hỏi vậy thì cũng thành thật trả lời.
"Ân, lão sư cùng Băng nhi tổ 3 người trước đây có từng kể về Thiên Nhận Tuyết tỷ tỷ. Bọn họ đều nói ngươi có vẻ ngoài nhìn rất xinh đẹp, hơn nữa lại cùng Thế Hoa ca ca rất thân cận, nên ta vừa nhìn liền đoán ra ngay.""
Hồ Liệt Na mỉm cười nói, cái này cũng không phải là nàng nịnh nọt gì mà là nói thật.
Vẻ đẹp của Thiên Nhận Tuyết thật sự giống như thiên sứ hạ phàm, làm nàng cũng có hơi tự ti khi tự so sánh với bản thân.
Thiên Nhận Tuyết nghe Hồ Liệt Na nói thì mới nhớ lại, 3 nữ hài kia cùng nàng nói qua nói lại thì cũng có duyên phận không ít a.
Mà sự khen ngợi của Hồ Liệt Na cũng làm cho Thiên Nhận Tuyết có hảo cảm nhiều nói.
"Ta nghe Thế Hoa gọi ngươi là Na Na, chắc hẳn là một trong hai đồ đệ của Diệp Giáo Tông - Hồ Liệt Na a?"
"Ân, ta là Hồ Liệt Na, Thiên Nhận Tuyết tỷ tỷ cũng có thể giống Thế Hoa ca ca gọi ta là Na Na là được rồi?" Hồ Liệt Na gật đầu nói.
"Vậy Na Na, ngươi cũng có thể gọi là Tuyết nhi tỷ."
"Vậy... Tuyết nhi tỷ."
Nhìn hai nữ giao tiếp với nhau không tệ lắm thì Thế Hoa cũng gật đầu, nhìn về phía Hồ Liệt Na cùng Thiên Nhận Tuyết nói.
"Ta cùng Diệp tỷ còn có một số chuyện muốn nói, các ngươi ở đây nói chuyện trước không có vấn đề gì chứ?"
"Ân, ngươi vào trước đi, không cần lo lắng cho ta." Thiên Nhận Tuyết cũng biết hôm nay Thế Hoa tới sớm là để bàn bạc với Diệp Tịch Thuỷ về mấy vấn đề về Cơ Giáp cùng Đấu Khải nên cũng gật đầu.
"Ân, Thế Hoa ca ca vào đi." Hồ Liệt Na cũng biết Thế Hoa tới sớm như vậy là có chuyện cần gặp lão sư nên cũng gật đầu.
"Vậy ta vào trước." Thế Hoa nói xong thì xoay người hướng về bên trong đi vào.
Đến khi bóng hình của Thế Hoa biến mất vào bên trong Giáo Tông Điện thì lúc này Diệp Linh Linh cũng vừa tới nơi.
Vừa vào thì thấy ngay hai thân ảnh của Hồ Liệt Na cùng Thiên Nhận Tuyết đang cùng nhau nói chuyện.
Thiên Nhận Tuyết cũng quay đầu lại, vừa nhìn thì nhận ra đây là Diệp Linh Linh.
Mặc dù Diệp Linh Linh không có thấy qua nàng, nhưng Thiên Nhận Tuyết có những lúc ở lại Đông Quân Phủ thì vẫn thấy được Diệp Linh Linh đến để được Thế Hoa phụ đạo cho về Hồn Đạo Khí.
Ấn tượng của nàng về Diệp Linh Linh so với Hồ Liệt Na thì lại đậm hơn một chút.
Nếu như Hồ Liệt Na vừa kiều tiểu linh lung (xinh xắn lanh lợi) xen lẫn một chút kiều mị thì Diệp Linh Linh lại mang vẻ lạnh nhạt của tuyết liên cao lãnh xen lẫn với một chút ôn lương cung kiệm (dịu dàng hiền thục) truyền thống.
Nàng đối với người ngoài như thị nữ, thị vệ... Có thái độ rất trung lập, không bi không hỉ, nhưng cũng là cho người ta không thể nào thân cận được. Nhưng đối với Thế Hoa thì rất dịu dàng, như thể bỏ ra lớp ngoài xa người vạn dặm kia toả ra một lọi thái độ ấm áp nhu hoà mà tiếp xúc với Thế Hoa.
Còn về tại sao làm Thiên Nhận Tuyết ấn tượng hơn Hồ Liệt Na?
Bởi Diệp Linh Linh một phần nào đó rất giống với mẫu thân của nàng, một người phụ nữ lạnh nhạt với người ngoài nhưng lại hết lòng vì người mình yêu.
Chỉ là lúc đó phụ thân nàng chủ động theo đuổi mẫu thân, còn Diệp Linh Linh thì ngược lại, nàng mới là phe chủ động.
"Na Na tỷ, vị này là..." Mặc dù đã có suy đoán nhưng Diệp Linh Linh vẫn mở miệng hỏi, dù sao dung nhan kia cũng không phải là lúc nào cũng thấy được a.
Thiên Nhận Tuyết không đợi Hồ Liệt Na trả lời mà ngay lập tức trả lời.
"Ta là Thiên Nhận Tuyết, ngươi hẳn là Diệp Linh Linh a?"