Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 22: Cùng Thiên Đạo Lưu Đánh Cờ
Chương 22: Cùng Thiên Đạo Lưu Đánh Cờ.
"Ngài không nghĩ là nên suy xét kéo Thánh Tử đến xử lý một số công việc của Võ Hồn Điện à."
Lý Thần nhìn về phía Thiên Đạo Lưu kì quái hỏi.
"Ngươi đừng nhắc đến, ngươi nhắc đến cái tên nghịch tử đó ta liền muốn đè ngươi ra lột da."
Thiên Đạo Lưu trừng mắt một cái.
"Haha, không liên quan gì đến ta a, ta, ta là nghĩ Thánh Tử nên có uy nghiêm, ùm, ban đầu là nghĩ như vậy."
Lý Thần có chút run lên trả lời.
"Ngươi có thể dừng lại, hắn kéo 300 chiến binh quân đoàn của hắn đi thanh lý Lang Đạo rồi."
Thiên Đạo Lưu có vẻ rất bất đắc dĩ, nói tiếp:
"Cả ngày, không tu luyện, lại đánh nhau, không đánh nhau, lại đi tìm người khác đánh, không tìm người khác đánh lại tu luyện. À quên nữa, còn mở quán ăn nữa. Ta là thật sự phục ngươi, ta dậy hắn quản lý Võ Hồn Điện, hắn không quan tâm đến, ở bên cạnh ngươi, ngươi lắc lư hắn một bộ, 300 chiến binh, hắn liền đi làm cái gì 300 chiến binh thật."
"Haha, vì Võ Hồn Điện lớn mạnh, vì việc chung, tất cả vì Thánh Tử."
Rất ngượng ngùng cười cười, Lý Thần trả lời.
"Đến lượt ngươi."
"A, ùm, chiếu."
"Ngươi có biết kính già yêu trẻ không, thắng ta liên tục 10 ván rồi vẫn còn không thả a."
"Ta không cố ý a, nói đi phải nói lại, nếu ta nhường ngài quá rõ ràng, có phải là không tôn trọng ngài không?"
Lý Thần cũng rất khó xử a.
Thì ra, hôm nay, nhàm chán Ly Thần tìm đến Thiên Đạo Lưu đánh cờ, tất nhiên, không phải cờ vây, hay cờ tướng gì, mà là một loại cờ tướng biến dị bản, sử dụng tên hồn thú thay thế, Lý Thần gọi là cờ thú.
Thiên Đạo Lưu cũng rất hứng thú, dù sao, ở Đấu La Đại Lục cái gì cũng tốt, chỉ có trò chơi là không có, ở một nơi mà trẻ con 6 tuổi đã phải bắt đầu tu luyện, thậm chí, trước 6 tuổi đã phải tu luyện thì trò chơi không phát triển là một chuyện rất bình thường. Thế là, Lý Thần tiện tay kéo một số hồn thú ra làm cờ thú với luật chơi hoàn toàn giống cờ tướng để chơi.
"Cái này cờ thú có chút ý nghĩa, có thể phổ biến ra ngoài cho đám lão gia hỏa kia có chút thú vui."
Thiên Đạo Lưu có vẻ cũng không quá giận, lại khá là hài lòng.
"Ùm, ta đang nhàm chán, sẽ mò mẫm ra một số trò chơi, có lẽ còn có thể giúp Võ Hồn Điện gia tăng một ít thu nhập."
Lý Thần có chút trầm tư trả lời.
"Haha, ngươi không biết khách sạn sản nghiệp của Võ Hồn Điện thu nhập a?"
Thiên Đạo Lưu rất là có hứng thú hỏi.
"Không quan tâm lắm, dù sao t cũng không quản lý tài chính a. À không, chính xác thì ta cũng không có sài tiền qua, ngài cũng đừng hỏi ta một kim hồn tệ mua được cái gì."
…
Thiên Đạo Lưu bổng nhiên có chút trầm mặt. Nghe rất vô lý một vấn đề, nhưng mà nghĩ kỹ lại, Thiên Đạo Lưu có cảm giác Lý Thần đang nói thật. Mất cả hứng Thiên Đạo Lưu đành nói:
"Võ Hồn Điện sản nghiệp hiện tại đang chiếm lấy khoảng gần 3 phần 10 toàn bộ kim hồn tệ có thể sử dụng của toàn đại lục. Trong đó, khách sạn sản nghiệp, đặc biệt là món ăn do ngươi tạo ra, sinh lời gần 1 phần 10."
"À, vậy, ùm, rất tốt."
Lý Thần rất không để ý qua loa.
"Nếu không phải rất để ý ngươi, ta đều cảm giác ngươi đang giả vờ."
"Có ăn có uống là được rồi, muốn quá nhiều, không có ích lợi gì, ngài không hiểu."
"Ta không hiểu?"
"Đúng a, ngài có sứ mệnh của mình, Thiên Sứ Thần thủ hộ giả, ta không có a. Ngài muốn là phát triển Võ Hồn Điện để phát triển Võ Hồn Điện, ta muốn là phát triển Võ Hồn Điện để ăn ngon hơn, ngủ êm hơn a."
Có chút trầm tư, mặc dù Thiên Đạo Lưu rất nghi ngờ Lý Thần lại tiếp tục lắc lư người, nhưng mà hắn không có chứng cứ a.
"Tùy ngươi đi, ta là có chút không hiểu, nhưng mà ta rất xác định, ngoài ăn và ngủ ra, ngươi yêu thích nhất là đi lắc lư người khác làm mấy chuyện kỳ hoa."
"Ai ai, oan uổng a, ta là vì Võ Hồn Điện, vì hồn sư đại lục phát triển a."
Lý Thần lắc đầu liên tục.
"Kim Ngạt lão già kia lúc trước là không có bất kì đệ tử nào, chỉ trong hơn 4 năm, hắn thu đến tên đệ tử thứ 80 rồi. Ngươi nói là không phải do ngươi lắc lư?"
"Rất tốt a, dù sao Kim Ngạt gia gia cũng lớn tuổi rồi, tu luyện cũng không có ý nghĩa quá nhiều, giáo d·ụ·c nhân tài mới cho Võ Hồn Điện là chuyện tốt a. Ta thấy rất hợp lý, rất tốt, rất là có lợi cho Võ Hồn Điện a."
"Được, vậy gia gia ngươi, Quỷ Đằng kéo theo 6 trưởng lão khác đi sa mạc trồng cây là cái thứ quỷ gì?"
"Bảo vệ môi trường sống a, vừa có thể luyện tập võ hồn độ thuần thục, vừa có thể mở rộng rừng rậm, gia tăng hồn thú, cả thiện cảnh quan a."
"Ngươi có qua bên kia nhìn qua lần nào chưa?"
"Chưa a, có vấn đề gì sao?"
"Gia gia ngươi bên kia trồng rừng, trồng rừng, trồng đến mức từ sa mạc cát vàng, biến thành Quỷ Đằng Sâm Lâm luôn rồi."
"Ặc, đây là do gia gia ta sáng tạo, không phải do ý tưởng của ta a."
Lý Thần nghĩ đến cả một cánh rừng Quỷ Đằng liền bắt đầu có chút tê cả da đầu, không chừng lại biến thành cấm khu sinh mệnh.
Thiên Đạo Lưu cũng rất không nói gì, tiếp tục hạ cờ.
"Ta có một vấn đề muốn hỏi, nhưng mà ngài có thể không để ý được không?"
"Hỏi đi, ngươi đừng giả vờ như sợ ta."
"Ngài có ý định muốn thống nhất Đấu La Đại Lục hay thành lập Võ Hồn Đế quốc gì hay không?"
"Không hứng thú."
Thiên Đạo Lưu do dự đều không do dự trả lời ngay, làm Lý Thần đều có chút sửng sốt, có điều, giọng điệu này có chút quen thuộc a.
"Phù, vậy thì thật tốt."
Lý Thần thở phào, trả lời.
"Ngươi có ý gì a."
Thiên Đạo Lưu có chút kỳ quái hỏi.
"Người quá tham lam, dễ dàng lạc lối a. Tất nhiên là không phải nói ngài, nhưng mà ta vẫn cảm thấy Võ Hồn Điện vẫn nên giữ thái độ bề ngoài trung gian, vụng trộm bá chủ là tốt nhất. Dù sao, có cạnh tranh mới có phát triển, thế giới cũng vậy."
"Haha, ngươi a, ta luôn có cảm giác như ngươi mới là lão già a. Nói không sai, cũng không hoàn toàn đúng, nhưng mà chủ yếu là ta không có hứng thú là thật."
Thiên Đạo Lưu rất bình tĩnh đáp.
"Haha, vậy ngài có hứng thú tổ chức lại cơ cấu tình báo của Võ Hồn Điện hay không?"
Lý Thần thần bí hỏi.
"Ngươi nói cái kia kế hoạch?"
"Đúng vậy, truyền tin hồn đạo khí hình thức ban đầu ta đã tạo ra rồi, sử dụng nguyên lý sóng âm, khá là thô sơ, khoảng cách cũng chỉ có thể giới hạn ở trong vòng 500 dặm, nhưng mà bảo mật khá tốt, hơn nữa cũng rất nhanh. Sợ lược tính toán cũng có thể trong vòng 1 canh giờ truyền tin tức từ cực bắc đại lục đến Võ Hồn Thành nếu điều kiện tốt."
"Ta phải suy nghĩ lại, hơn nữa, cái kia, báo chí kế hoạch cũng rất có ý tứ, chỉ là nhân thủ hiện tại vẫn không quá đủ, ta cũng không thể tùy tiện kéo người vào ngành tình báo a."
"Ngài nghĩ nhiều, chia ngành tình báo ra thành nhiều cấp bậc là được rồi. Chia thành trắng, vàng, tím, đen, đỏ, 5 loại cấp bậc. Mỗi cấp bậc có quyền hạn khác nhau, độ tin tưởng khác nhau, vừa vặn dùng bạch cấp tình báo làm ra Võ Hồn Điện báo chí là được rồi."
Thiên Đạo Lưu nghe đến đây liền lại bắt đầu trầm tư.
Hồi lâu sau,
"Cũng được, ta sẽ tổ chức bàn bạc với đám trưởng lão kia kế hoạch chi tiết. Ngươi đúng là không cho ta có thời gian nghỉ ngơi a."
"Hắc hắc, xem ngài nói. Ta là vì Võ Hồn Điện vĩnh thế trường tồn sự nghiệp a."
Mặc dù có chút không quá hợp lý, nhưng mà sự thật là những năm gần đây, Thiên Đạo Lưu là bị Lý Thần xoay quanh không biết trời nam đất bắc. Trực tiếp ảnh hưởng là, đến bây giờ, Thiên Đạo Lưu vẫn chưa gặp được Ba Tắc Tây, haha, Lý Thần rất không phúc hậu cười thầm trong bụng rất lâu rồi.