Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 37: Thứ 7, 10 Vạn Năm Hồn Kỹ
Kéo lấy thân hình mệt mỏi, ngồi phịch xuống sàn một con thuyền gỗ nhỏ, Lý Thần thở phào một cái nhẹ nhõm,
"Ta thiếu chút nữa liền ngộp thở mà c·hết, các ngươi lại đứng ngoài cười."
Lý Thần vô lực nhổ nước bọt gia gia và Quang Linh Đấu La.
"Ta cũng không muốn a, ai nghĩ ngươi nói có cách giải quyết Thiên Đăng Hải Triết lại là chui vào cơ thể của nó."
Lý Bách lắc đầu trả lời, khọe miệng thì vẫn cười không dừng được.
Nhìn từ trên xuống dưới cả thân hình Lý Thần, ướt sũng, nhơm nhớp, lại rất là chật vật.
"Ta cũng thật là phục ngươi, nói thật, ta chưa bao giờ thấy cách chiến đấu đặc biệt như vậy."
Quang Linh Đấu La ở bên cạnh cũng cười chế nhạo.
"Haiz, hết cách rồi, các ngươi cũng không nhìn ta bao nhiêu cấp, 70 cấp hồn lực, đi đánh với 10 vạn năm hồn thú. Nghĩ nghĩ ta cũng phải tự phục mình."
Lý Thần tiếp tục thở dài, nếu hắn biết trước là chui vào bên trong cơ thể của Thiên Đăng Hải Triết phải chờ đến hơn 3 giờ, hắn cũng sẽ không cạy mạnh làm gì.
Đừng hiểu lầm, Lý Thần là đục lỗ chui vào cơ thể của Thiên Đăng Hải Triết chứ không phải từ lổ nào chui vào.
Mặc dù khí huyết chi độc của Thiên Đăng Hải Triết là rất cao cấp, nhưng mà Lý Thần bản thân là không quá lo lắng, cho nên hắn mới chọn cách chiến đấu từ bên trong ra ngoài.
Chỉ là, một phần bị hồn áp của 10 vạn năm hồn thú ép không thở được, một phần bị dịch nhờn bên trong cơ thể của Thiên Đăng Hải Triết quấn lấy. Nói thật, Lý Thần đời này cũng sẽ không muốn thử lại lần thứ 2.
Đừng nghĩ Thiên Đăng Hải Triết bản thân không có công kích kỹ năng, chỉ cần 10 vạn năm hồn thú hồn áp thôi cũng đã đủ để ép c·h·ế·t 70 cấp hồn thánh thông thường.
Rất may là, Lý Thần dựa vào cường hãn thực lực, cùng với cao siêu năng lực khống chế hồn lực, lần lượt luồng lấy từng sợi tóc của mình xuyên qua cơ thể của Thiên Đăng Hải Triết, kéo c·h·ế·t lấy nó.
Không có cách nào khác, với cơ thể lớn như một tòa cao ốc 10 tầng của Thiên Đăng Hải Triết, những hồn kỹ khác đều không có tác dụng gì quá lớn, chỉ có thể dần dần hút lấy sinh mệnh lực của nó.
Thế là, 3 giờ ác mộng trôi qua, đáng nói nhất là, Lý Bách cùng với Quang Linh sau khi xác định Lý Thần sẽ không có vấn đề gì quá lớn, cả hai đều rất ăn ý đi theo phía sau Thiên Đăng Hải Triết nhìn trò cười.
"Được rồi ngươi, ngưng than thở đi, mau đi hấp thu lấy hồn hoàn, kéo thời gian quá dài, nếu thu hút khác 10 vạn năm hồn thú đến sẽ không quá tốt."
Lý Bách vẫn cười, nhắc nhở Lý Thần.
Tung tung trên tay một hạt châu màu đỏ, kích cỡ như quả bóng bàn, Lý Thần có chút hứng thú cười cười.
"Không vội, ta còn đang suy yếu đây."
Lý Thần không quan trọng trả lời.
Hạt châu này là lấy ra từ bên trong cơ thể của Thiên Đăng Hải Triết, chỉ là, Lý Thần vẫn chưa xác định được cái thứ này nên gọi là gì.
"Hệ thống"
Lý Thần mặc niệm.
"Đã phân tích xong, Thiên Đăng châu này có thể xem như là một loại ngoại phụ hồn cốt, hồn sư có thể hấp thu vào cơ thể, trở thành bản thân khí huyết hồn hạch hình thức ban đầu."
Hệ thống rất nhanh liền trả lời Lý Thần
"Ặc, nói cách khác, đối với ta sẽ không có tác dụng gì?"
Lý Thần sững sờ.
"Có thể nói là vậy, nhưng mà túc chủ có thể dùng thứ này để chế tạo khí huyết chuyển hóa hồn đạo khí, hoặc dùng để chứa đựng khí huyết chi lực, hoặc hồn lực rất tốt."
Hệ thống giải thích.
"Không có tác dụng gì quá lớn, vật chứa đựng thì hồn cốt thông thường cũng có thể làm được. Haiz, có thể để lại tặng cho người khác, dù sao cũng có thể phụ trợ ngưng luyện khí huyết hồn hạch."
Không nghiên cứu quá lâu, Lý Thần liền tiến đến hấp thu hồn hoàn.
Rất nhanh, quá trình hấp thu liền hoàn thành, mang đến cho Lý Thần 2 loại hồn kỹ, một loại là Võ Hồn Chân Thân. Loại thứ 2 là Huyết Hải.
Võ Hồn Chân Thân cũng không có gì để nói, dưới trạng thái Võ Hồn Chân Thân, toàn bộ kỹ năng sẽ được gia trì huyết khí độc lực, chỉ vậy thôi.
Huyết Hải lại khá là thú vị, sử dụng hồn lực và một phần khí huyết chi lực, tạo ra một vùng biển máu, biển máu càng lớn, sẽ tốn hao càng nhiều hồn lực và khí huyết chi lực.
Biển máu thì không có gì mới lạ, thậm chí, ở Đấu La Đại Lục, ngay cả thường dân nhìn thấy biển máu đoán chừng đều sẽ không sợ hãi.
Chỉ là, đây là kịch độc biển máu, hơn nữa, chỉ cần một lần tạo ra biển máu, nếu Lý Thần không chủ động thu hồi, trên lý thuyết, biển máu sẽ có thể duy trì thời gian vô hạn, thậm chí còn có thể dần dần mở rộng.
Chỉ cần có sinh vật rơi vào biển máu, độc lực sẽ nhanh chống ăn mòn toàn bộ thân thể của sinh vật, bổ sung cho bản thân, bất kể là động vật hay thực vật. Thời gian bình thường, biển máu bốc hơi độc lực cũng sẽ hòa tan lấy hồn lực trong không khí, bổ sung tự thân.
Nói cách khác, chỉ cần đầy đủ thực lực, Lý Thần có thể chế tạo vô hạn cấm địa.
Nói thật, Lý Thần luôn có cảm giác bản thân càng ngày càng tà tính, có điều, hắn cũng không muốn quá quan tâm, chỉ cần thực lực đủ mạnh là được.
Quay trở về chiến hạm đoàn, Lý Thần liền bàn giao lại mọi việc cho người khác, đóng cửa bế quan đi.
Mọi người cũng không lấy làm lạ, ở trên chiến hạm đoàn này, gần như ai cũng biết Lý Thần cần phải bế quan làm gì.
Rất nhanh, một năm liền trôi qua,
"Ngươi có thể bớt làm vung tay chưởng quỷ lại được hay không? Nói bế quan, ngươi liền bế quan một năm."
Thường Khiêm nhổ nước bọt.
"Hắc hắc, ngươi cũng biết, ta cần phải nghiên cứu bản thân hồn kỹ a."
Lý Thần xấu hổ cười.
"Nói đi, đến tìm ta làm gì?"
Lý Thần vừa xuất quan liền tìm đến Thường Khiêm, làm cho hắn cũng không quá hiểu.
"Hắc hắc, không phải là mới tìm hiểu ra một thứ rất có ý tứ, liền đến tìm ngươi chia sẻ chia sẻ sao."
Lý Thần cười thần bí.
"Cái gì có ý tứ?"
Thường Khiêm rất mơ hồ.
"Haha, cố hóa pháp tắc."
Lý Thần một mặt đắc ý, nhìn về phía Thường Khiêm.
"Là cái gì?"
Thường Khiêm nhìn thấy Lý Thần một mặt đắc ý càng thêm mộng bức.
"Ặc, ta quên rằng ngươi không hiểu, ý là hồn kỹ của ta có thể vô hạn tồn tại."
Nói xong, Lý Thần liền phóng ra thứ nhất hồn kỹ, từng sợi hồn lực liền bện thành từng nhánh quỷ đằng nhanh chóng cố hóa thành một sợi huyết đằng dài hơn 5 mét. Sau đó liền đưa sợi đằng cho Thường Khiêm.
"Nhìn, ta đã ngưng cung cấp hồn lực, hồn kỹ vẫn sẽ tiếp tục tự thân tồn tại."
Lý Thần nhìn Thường Khiêm trợn mắt há hốc mồm liền có chút thú vị.
Cầm lấy huyết đằng nghiêm túc nghiên cứu một lúc lâu sau, Thường Khiêm bắt đầu có chút hiểu lý do vì sao Lý Thần vừa xuất quan liền tìm đến mình trang bức.
Bởi vì cả hai người đều có rất nhiều điểm giống nhau, nhất là không thích chiến đấu, chỉ là Thường Khiêm không thích chiến đấu nghiêm trọng hơn Lý Thần một chút mà thôi.
Cho nên, khi nhìn thấy Lý Thần có thể cố hóa hồn kỹ, Thường Khiêm liền hiểu, tên trước mắt này đang suy nghĩ đến chuyện xấu xa gì. Khả năng rất cao là đang suy tính làm sao để đặt bẫy âm người.
Nói thật, nếu không phải pháp tắc bản thân là không thể nói thành lời, rất khó để truyền thừa, Thường Khiêm đều có chút muốn nhận lấy Lý Thần làm sư tôn.
Hâm mộ a, người khác sử dụng một lần hồn kỹ còn phải tốn một lần hồn lực, Lý Thần sử dụng một lần hồn kỹ, khả năng rất cao là có thể sử dụng mãi mãi.
"Tiểu tử ngươi cứ tiếp tục đắc chí vừa lòng đi, ta không so được, cũng không muốn so, ai nói rõ được đi, 70 cấp hồn thánh lĩnh ngộ pháp tắc. Ta đây 94 cấp Phong Hào Đấu La vẫn chưa có chút lĩnh ngộ nào."
Thường Khiêm bắt đầu có chút chua.
"Hắc hắc, ta vui vẻ."
Lý Thần tiếp tục bản thân trang bức.
"Được rồi, ngưng, vào chuyện chính đi, chừng nào ngươi muốn quay trở về đại lục."
Thường Khiêm bất đắc dĩ lên tiếng cắt đứt Lý Thần.
"Hên xui đi, dù sao thì ta cũng không vội, ít nhất cũng phải tìm được vài thứ có ý tứ đi rồi hẳn quay trở về."
Lý Thần không quan trọng.
"Chúng ta đã thống kê hơn 2000 hòn đảo, xây dựng 1500 trạm phát thông tin, tìm thấy và thống kê hơn 5000 loại hải hồn thú khác nhau, ngươi còn không cảm thấy đủ ý tứ."
Thường Khiêm lại bắt đầu muốn nhổ nước bọt.
"Đừng vội, phía trước không xa nghe nói có vài hòn đảo rất thú vị."
Lý Thần cười cười trả lời.