Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 39: Thời Gian Trôi Qua Nhanh 2
Một chuyện khác cũng khiến cho Lý Thần sửng sốt đến vạn mã lao nhanh lại liên quan đến Đường Hạo.
Nghe nói đâu là tên đầu búa này lên cấp hồn đấu la cùng ngày liền tuyên dương rằng bản thân là tuổi trẻ nhất hồn đấu la trong lịch sử gì đó.
Thế là, Thiên Đạo Lưu liền rất ân cần tốt bụng, lôi 20 tên mới lên cấp hồn đấu la trong Võ Hồn Điện ra ngoài biểu diễn biểu diễn.
Đáng nói là, Đường Hạo 26 tuổi mới lên cấp hồn đấu la, còn 20 tên hồn đấu la của Võ Hồn Điện, tên lớn tuổi nhất cũng chỉ mới 25 tuổi, nhỏ nhất đều chỉ vừa đủ 23 tuổi.
Thế là một trò cười không lớn không nhỏ bị mọi người bàn tán xôn xao. Thậm chí, kế hoạch du lịch đại lục của Đường Hạo đều chuyển hướng ra phía gần biển cho ít người hay gì đó một khoảng thời gian rất lâu.
Thỏa mãn xong bản thân bát quái chi hồn, Lý Thần cũng không có quá nhiều hứng thú. Những năm gần đây, đa phần thời gian, Lý Thần đều dùng để cảm ngộ thế giới pháp tắc, mặc dù theo hệ thống mà nói, thì thế giới pháp tắc rất là vô dụng.
Đúng vậy, hệ thống khẳng định, thế giới pháp tắc rất là vô dụng, chỉ có đại đạo pháp tắc mới có dùng.
Bởi vì mỗi thế giới sẽ có mỗi biến thể pháp tắc khác nhau, cũng như linh khí, đấu khí, hồn lực, nguyên lực, thậm chí là oxy, trên bản chất đều không khác nhau mấy, chỉ khác nhau ở cấp độ mà thôi.
Ở góc độ muốn sinh sống ở một thế giới nào đó mãi mãi mà nói thì thế giới pháp tắc rất là quan trọng. Nhưng đối với một người tương lai vô hạn như Lý Thần thì lại có vẻ rất là gân gà.
Có điều, hết cách rồi, Lý Thần cũng chỉ có thể bắt đầu từ thế giới này pháp tắc bắt đầu, mới có thể tiếp xúc đến đại đạo pháp tắc.
Dù sao thì cái hệ thống sơ sinh của Lý Thần cũng không có chức năng truyền công, bấm nút một phát là 3000 đại đạo ta làm chủ.
Cho nên cái gì cũng nên từ từ đến, muốn gấp gáp cũng không có cách.
Điểm thú vị duy nhất mà Lý Thần cảm thấy rất vui vẻ đó là Võ Hồn Điện trưởng lão số lượng và chất lượng.
Lúc trước, chỉ cần 90 cấp là có thể trở thành trưởng lão, 96 cấp trở lên đều trở thành Cung Phụng.
Những năm gần đây, tiêu chuẩn lại càng ngày càng cao, từ 92 cấp mới có thể trở thành trưởng lão, đến hiện tại, nếu không đạt 98 cấp trở lên đều không có tư cách nhập Cung Phụng Điện.
Hơn nữa, dù đã đề cao tiêu chuẩn, Võ Hồn Điện đều có chút cảm giác quá tải. Hai năm gần đây, cả Võ Hồn Điện đều bắt đầu hồn đấu la không bằng c·h·ó, Phong Hào Đấu La đi đầy đất tiết tấu.
Cũng may mà vẫn còn rất nhiều việc phải làm, có hồn lực hồn hạch, khí huyết hồn hạch và vẫn còn trên lý luận linh hồn hồn hạch để tu luyện.
Nếu không có những thứ này, Lý Thần đều có chút hoài nghi Võ Hồn Điện đã sớm loạn.
Đúng vậy, loạn, con người là sinh vật rất kỳ lạ, luôn thích bản thân mình tốt hơn người đối diện một chút, dù chỉ là một chút xíu cũng tốt.
Nếu một ngày nào đó, tất cả mọi người đều giống nhau, đều mạnh ngang nhau, đều không còn mục đích gì để tiến tới nữa, thế giới sẽ loạn.
Nhất là trong cái thế giới tu luyện, thực lực vi tôn này, một khi những người mạnh nhất thế giới kia mất đi động lực tiến thêm, bọn họ sẽ bắt đầu làm cái gì thì thật là khó nói.
Cộng thêm bản thân Lý Thần cũng đã 90 cấp, Lý Thần cũng phải bắt đầu tính toán cho tương lai của mình.
Ít nhất thì bản thân Lý Thần cũng không có ý định ở lại Đấu La Đại Lục mãi mãi.
Thế là, Lý Thần tiếp tục quay lại với sự nghiệp nghiên cứu võ hồn của bản thân.
Phải nói sao đây, dù sao thì ở Đấu La Đại Lục, 99 cấp, trên cơ bản là cực hạn, nhưng trên thực tế thì không phải như vậy.
"Hệ thống, ngươi nói, hạn mức cao nhất của Đấu La thế giới là bao nhiêu?"
Lý Thần hỏi.
"Trên lý thuyết thì không có hạn mức cao nhất. Giống như trong truyền thuyết Long Thần, dù bước ra từ Đấu La Đại Lục, dù cũng vẫn chỉ là Thần Vương cấp bậc, nhưng lại rất mạnh, mạnh đến mức phải tập hợp toàn bộ thần giới mới có thể đánh bại."
Hệ Thống trả lời.
"Đó là trong tiểu thuyết."
Lý Thần mộng bức mất 3 giây.
"Vậy túc chủ nghĩ sao về việc bản thân mình có thể xuyên qua thế giới trong tiểu thuyết?"
Hệ thống hỏi ngược lại.
"Ặc."
Hình như từ lúc xuyên qua đến bay giờ hơn 20 năm, Lý Thần đều chưa từng suy nghĩ đến vấn đề này.
Biết bản thân mình xuyên qua, biết bản thân mình cần phải làm gì một cách đại khái, thế là bắt đầu chấp nhận sự thật này, chưa bao giờ suy nghĩ đến tại sao bản thân lại có thể xuyên qua thế giới trong tiểu thuyết.
"Thời gian và không gian là đại đạo, là pháp tắc, cũng là một khái niệm, khái niệm này rất lớn. Nhiều người biết thời gian và không gian là hai đại đạo rất mạnh, nhưng rất ít người biết rằng, bản thân thời gian và không gian là khung xương của tất cả đại đạo hay pháp tắc."
Còn đang hoài nghi nhân sinh Lý Thần bỗng nghe hệ thống giảng giải rất không liên quan vấn đề.
"Nếu cho rằng cả vũ trụ là cơ thể của một con người bình thường, không gian sẽ là khung xương, thời gian sẽ là mạch máu, và vận mệnh sẽ là đại não."
"Giống như, lửa cháy, ở Địa Cầu là do phản ứng oxy hóa là chuyện ai cũng biết, nhưng nếu không có không gian để cháy, không có thời gian để cháy, lửa là không tồn tại. Thậm chí, chỉ cần không có thời gian khái niệm, thì cháy cũng là khái niệm không tồn tại."
Hệ thống tiếp tục giải thích.
"Ta có chút hiểu, nhưng có liên quan gì đến thế giới trong tiểu thuyết."
Lý Thần vẫn còn đang đại não phong bạo.
"Vậy xuyên việt thời không là cái gì?"
Hệ thống hỏi ngược lại Lý Thần.
"Ặc, a ba a ba a ba"
Lý Thần tiếp tục nghẹn lời.
"Xuyên việt thời không là trên khái niệm cấp độ đánh gẫy toàn bộ một thế giới bản chất."
"Nhưng cả một thế giới bản chất rất dễ đánh gẫy? Tất nhiên là không thể nào, bởi vì nếu một thế giới bản chất không đủ liên kết, thế giới sẽ sụp đổ."
"Có điều, bất kỳ thứ gì cũng đều sẽ không hoàn mỹ, thế giới cũng vậy, pháp tắc cũng vậy, đại đạo cũng vậy, nhân loại cũng vậy. Thế là, thế giới cũng có lỗ hổng, mà bởi vì có lỗ hổng, cho nên hệ thống mới có thể mang túc chủ xuyên việt đến thế giới này."
"Cũng vì có lỗ hổng, cho nên, một số thông tin của thế giới này sẽ lan truyền đến những thế giới khác. Giống như, tiểu thuyết Đấu La Đại Lục, cơ bản có thể xác định là do vận mệnh tuyến có lỗ hổng cho nên thông tin mới truyền đến Địa Cầu."
"Có thể là do thế giới ý chí muốn kéo một linh hồn từ bên ngoài đến cho nên tạo ra lỗ hổng, có thể là do vận mệnh tuyến vận hành tự thân có lỗ hổng."
"Nhưng chung quy thì có thể xác định là, ở Địa Cầu lúc tiểu thuyết Đấu La Đại Lục được viết ra, ở thế giới Đấu La Đại Lục vẫn còn ở hơn ngàn năm trước."
Hệ thống rất kiên nhẫn phân tích một lần đầy đủ mọi thứ, Lý Thần thì từ mộng bức đến mộng bức.
"Ý ngươi là, ở góc độ nào đó, ta không phải xuyên vào tiểu thuyết, cũng phải phải xuyên về quá khứ trong tiểu thuyết, mà là xuyên thẳng qua thế giới này, chỉ vậy thôi."
Não phong bạo trạng thái kéo dài hơn 10 phút sau Lý Thần mới có chút hiểu cái gì đó, hỏi lại hệ thống.
"Đúng vậy, chỉ đơn giản là dựa vào lỗ hổng giữa hai thế giới xuyên qua, chỉ vậy thôi, không có bất kỳ phức tạp khái niệm thời không nào ở đây. Tối đa thì cũng chỉ là một phần rất nhỏ của không gian khái niệm bị nhấp nháy một cái mà thôi."
Hệ thống trả lời.
"Vậy ngay từ đầu ngươi giải thích thời không khái niệm làm gì?"
Lý Thần có chút bất đắc dĩ.
"Bổ túc kiến thức."
Hệ thống vô tình trả lời ngắn gọn.
"Ặc."