Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28: Đường Tam tàn cước.
Nhiều ngày đồng hành, ở chung Ngọc Tiểu Cương cũng chấn kinh Đường Tam ám khí cùng nhiều loại kỳ lạ " hồn kỹ ".
Nhưng mà sư phụ đã nói, hắn cũng không hoài nghi.
Vừa đến gần, hắn liền mừng rõ khẽ nói:
Một người võ hồn Mộc Côn đập vào bụng hắn.
Đây là nó đang vào giai đoạn suy yếu kỳ. Ngươi nhanh g·iết c·hết nó hấp thu hồn hoàn.”
Đã xảy ra nhiều chuyện, làm chậm trễ kế hoạch của hắn.
Nhưng Công Nông Thương Hội phát triển quá tốt, ở toà thành nào cũng có một cái phân hội. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngọc Tiểu Cương nhìn thấy, cũng muốn dẫn Đường Tam đi săn cái hồn hoàn thứ nhất.
Tiểu Tam mau đụng vào hồn hoàn, nhanh chóng hấp thu.”
Thì ra, từ đâu xuất hiện 3 người, thực lực Hồn Tông.
Ta cũng xem như không có chuyện gì xảy ra.”
Hai cái Hồn Tôn còn muốn chặt thêm cái chân trái, dao đưa lên…
Ngọc Tiểu Cương chỉ hướng Xích Giáp Chu.
Nhìn thấy kế bên là cụt một chân Đường Tam đã được băng bó.
Cái gì là nội hồn lực, cái gì là võ công,…
Đám người bịt mặt lại cười gằn, mở ra hồn hoàn.
Bảy người chửi bậy một trận, có 5 cái Hồn Tôn bị khí tráng hơi đẩy ra sau.
Ý niệm khẽ động, tờ phù chú hóa thành một hồi khí tức vô hình biết mất,
Qua mấy giây, một đám người xuất hiện bao vây thầy trò 2 người.
Lúc này, phía xa đã truyền đến tiếng động, là tiếng người nói chuyện.
Ầm!
Nhìn thấy tổng Điểm Khí Vận bây giờ là 27,585.
Không có tư cách đi Liệp Hồn Sâm Lâm chỉ có thể đi tự nhiên rừng rậm.
Trần Hàn gật đầu. ‘ Xem ra không uổng phí một tấm Loạn Thần Phù ’.
Hoàng gia cao nhất, quý tộc đứng sau.
Cũng thấy được 3 vị ân nhân đã cứu mình.
Một hồi loạn đả, trong đó có 2 người võ hồn là Dao Phây, điên cuồng chặt vào chân phải của hắn.
“Các vị, chúng ta trên người cũng không có bao nhiêu tiền, không bằng các ngươi đi tìm người khác.
Đường Tam phái đoàn đã di chuyển đến cái thành trì thứ 3.
Một lúc sau, 2 sư đồ Đường Tam đi đến phụ cận thân cây Thánh Ngũ đã thả xuống Xích Giáp Chu.
Đường Tam vội vàng làm theo, chạm vào hồn hoàn, ngồi xuống hấp thu.
Thánh Tứ phía sau nhìn thấy, Trần Hàn thông qua Thánh Tứ cũng nhìn thấy.
Trên miệng Hoàng Cẩu còn cắn lấy một mảng máu thịt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cả hai đều b·ị đ·ánh bay.
Chuyên môn hành nghề vận chuyển cùng buôn bán, khiến thương hội trải rộng khắp nơi.
Sau mấy giây, cái chân cũng đã đứt lìa.
Sau khi đọc thuộc lòng bí tịch, Ngọc Tiểu Cương đốt đi.
La Tam Pháo nhảy lên, vận dụng toàn thân lực lượng, dồn đến phía sau, phóng ra một cái tiếng rắm.
Nhớ lại Đường Tam còn bị người vây g·iết, nhưng mình thì không hiểu tại sao lại ở đây đọc cuốn kinh thư này.
“Tiểu Tam, chúng ta gặp may, vốn là lão sư muốn giúp ngươi tìm kiếm một con Mạn Đà La Xà khoảng chừng trăm năm tu vi.
Hôm nay, 2 người đi tới khu rừng giáp giới với Mộc Lâm Thành.
Ngọc Tiểu Cương vội vàng hô:
Nhưng có một cái hồn sư, thêm một cái dị đoan hài tử, cơm canh sống qua ngày vẫn có.
Ngọc Tiểu Cương miệng cứng như đá, không còn dám nói nhảm.
Cả đám Hồn Tôn sau khi thoát khỏi vùng rắm khí, cùng nhau công hướng Đường Tam đang ngồi.
Hơn nữa, đã mất đi lệnh bài trưởng lão Võ Hồn Điện, hắn không thể dẫn Đường Tam vào Liệp Hồn Sâm Lâm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù bị Công Nông Thương Hội toàn phương diện chèn ép, ăn cơm giá cả gấp mười, đồ dùng mua sắm mắc gấp trăm lần .
---
Hắn gặp thấy mình b·ị đ·ánh, lọt vào hang động, sau đó tìm thấy một quyển bí tịch, từ trong đó nhìn thấy rất nhiều thứ.
Một vòng màu trắng hồn hoàn xuất hiện trên xác nhện.
Khí hơi bay đến đám người, một mùi thúi xông thẳng lên mũi.
Ngọc Tiểu Cương dẫn dắt Đường Tam rẽ đi hướng gốc cây được đặt Xích Giáp Chu.
Lại một hồi chiến đấu, thấy tình hình không ổn, Hoàng Cẩu kêu gọi đồng bọn bỏ chạy, chính mình tha đi cái chân Đường Tam, cũng bỏ chạy.
Mà quyển bí tịch lại có tên, Tịch Tà Kiếm Phổ.
Thánh Ngũ đã từ xa bắt một con nhện, là 10 năm hồn thú Xích Giáp Chu, đập choáng váng, thả xuống một gốc cây.
Thực lực không mạnh, y thuật không biết, nấu ăn không giỏi, thật đủ phế vật.
Nhưng ngươi nhìn, đây là 400 năm hồn thú Xích Ma Chu, một loại hồn thú cường đại giống như Nhân Diện Ma Chu.
Làm xong hết thảy, liền rút lui.
Nhưng một cái Mộc Côn đập mạnh vào đầu hắn, cả người mê mang, ngất đi.
Bành! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy cái thế giới này là loại tư tưởng trung cổ, xem trọng thân phận.
Cũng đã hiểu rõ một cái thực tế, không thể trốn khỏi Công Nông Thương Hội .
Đường Tam hơi nghi ngờ, con nhện nhỏ này là hồn thú cường đại?
Chương 28: Đường Tam tàn cước.
Ngọc Tiểu Cương bình thản nói:
Năm người trên thân có 3 cái hồn hoàn thực lực Hồn Tôn, hai người có 4 cái hồn hoàn - Hồn Tông.
Trải qua 1 tháng hành trình lưu lạc.
Tiếp theo một đoạn thời gian, cũng có thể toàn tâm tu luyện.
Đang hấp thu hồn hoàn, Đường Tam chỉ có thể chịu trận ăn đòn.
Điều khiển Thánh Tứ lấy ra một lá bùa, Loạn Thần Phù.
Nếu cứ tiến về phía trước, sẽ đi khác hướng gốc cây kia.
Sau khi thấy rõ sự tình, đã ra tay.
Lúc này, Đường Tam cũng hấp thu xong hồn hoàn.
Loại này nhện là quần cư hồn thú, nhưng mà vì quá nhỏ yếu, chỉ có thể dựa vào số lượng đi săn côn trùng nhỏ.
Xích Giáp Chu không có một tia phản kháng, đã rơi xuống đất.
Một đám 6 người bịt mặt, nhưng lại không kiên nể gì cả, nói chuyện rất phách lối:
Đứng nơi xa Ngọc Tiểu Cương thân thể run lên một cái, con mắt mông lung một chút, sao đó lấy lại tinh thần.
Lúc này, Thánh Tứ đứng xa âm thầm theo sau.
“Có người tới.
Bảy người cũng không nói thêm, phóng đến phía trước tiến công.
Đường Tam 3 người đã triệt để chấp nhận.
Qua 1 tháng tĩnh dưỡng hồi phục thương thế, Đường Hạo đã có thể mở mắt, cùng cơ bản nói chuyện.
Một lần nữa mở mắt, đã là trong một căn nhà gỗ.
Hai cái Hồn Tông đã nhảy đến gần Ngọc Tiểu Cương, song song ra chiêu.
“ Túc chủ thao tác khiến Đường Tam cụt chân, c·ướp được 10.000 Điểm Khí Vận.”
Trên thân cũng sáng lên 2 cái hồn hoàn, La Tam Pháo đã xuất hiện dưới đất.
Trên người vận chuyển Huyền Thiên Công, khí thế nổi lên, tay hướng trong ngực định lấy ra ám khí.
Xem thường nhất chính là công nhân nông dân cùng thương nhân.
Tay đã cầm sẵn dao sắt, nhảy lên thân cây, một đao đâm vào đầu Xích Giáp Chu.
Mộc Côn đập bay Ngọc Tiểu Cương đi xa 10 mấy mét, lúc bay đi còn để lại v·ết m·áu.
Nhìn rất là cường đại, cũng rất là thèm khát nhưng sĩ diện không cho phép hắn khom người đòi hỏi đệ tử chỉ dạy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa đi, Ngọc Tiểu Cương vừa giảng giải cho Đường Tam về kiến thức hồn thú.
Đường Tam cũng không có dạy cho cha hắn, chứ đừng nói sư phụ.
Hắn cũng tìm lại được chút lòng tin, mấy ngày nay chạy nạn, hắn thật sự quá mất mặt.
Quyết định lưu lại một toà thành nhỏ gần rừng rậm, gọi là Mộc Lâm Thành.
“Các ngươi giao ra tất cả tiền tài, tha cho các ngươi khỏi c·hết.”
Một bên, Ngọc Tiểu Cương b·ị đ·ánh bay, cả người nằm trong bụi rậm, con mắt mê mang, lại giống như nằm mộng lẩm bẩm cái gì.
Đường Tam nhìn thấy màu trắng, còn muốn nói gì.
Vội vàng chạy đến hiện trường, vừa đến đã bị một cái Mộc Côn đập vào bụi rậm.
Cũng chỉ dám đi vào khu vực vòng ngoài, khó gặp được ngàn năm hồn thú.
Một người võ hồn Hoàng Cẩu cắn một cái vào vai hắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.