Sau khi ý thức của Hoắc Vũ Hạo đi vào thế giới thần hồn, thì liền phát hiện tàn niệm suy nhược của Y lão, đang rơi vào trạng thái ngủ say.
Hắn thấy vậy thì liền sử dụng một ít thần hồn chi lực, để giúp ông ngưng tụ và ôn dưỡng tàn hồn, rồi nhanh chóng rời đi.
Lúc này, Hoắc Vũ Hạo đang nằm trên đùi Đường Nhã cũng từ từ mở mắt ra, Đường Nhã thấy vậy liền kích động nói.
"Tiểu Vũ Hạo, cuối cùng thì đệ cũng tỉnh rồi, thật là doạ c·hết ta mà."
Hoắc Vũ Hạo nghe nàng nói vậy, mặc dù trong lòng biết rõ, nhưng vẫn giả vờ ngây thơ, nói.
"Đường tỷ tỷ, Bối đại ca, sao hai người lại xuất hiện ở đây ?"
Bối Bối nghe hắn hỏi, liền định lên tiếng trả lời, thì bị Đường Nhã cắt ngang.
"Hai người bọn ta là tổ đội tiến vào Tinh Đấu đại sâm lâm, để liệp sát hồn thú gia tăng hồn hoàn.
-Chứ đâu ai dám như đệ, một thân một mình tiến vào đây liệp sát hồn thú, để gia tăng hồn hoàn~"
Đường Nhã ngữ khí trêu chọc, nói.
"A...ha...ha."
Hoắc Vũ Hạo nghe nàng trêu chọc, thì ngượng ngùng gãi đầu, rồi cười khan hai tiếng.
Lúc này, Bối Bối liền lên tiếng giúp hắn giải vây.
"Phải rồi, Hoắc tiểu đệ, con bạch hổ kia là do đệ g·iết sao ?"
Hoắc Vũ Hạo nghe vậy, thì gật gật đầu, nói.
"Đúng vậy, ta là vì tìm kiếm đệ nhị hồn hoàn nên mới đi vào Tinh Đấu đại sâm lâm này."
Bối Bối và Đường Nhã nghe vậy, thì liền kinh hãi không thôi, thậm chí không dám tin vào tai của mình.
Hai người vừa nghe thấy gì vậy? một cậu bé tầm mười một mười hai tuổi, tu vi chỉ mới hơn 20 cấp, lại có thể đơn thân độc mã đánh bại một đầu có ngàn năm tu vi hồn thú !
Càng đáng sợ hơn là, hắn đã đem hồn hoàn của đối phương hấp thu, có nghĩa là đệ nhị hồn hoàn của hắn, rất có thể là một cái có ngàn năm tu vi hồn hoàn !
"Vũ Hạo tiểu đệ đệ, có thể cho ta biết năm nay đệ bao nhiêu tuổi, và tu vi của đệ là gì không!?"
Đường Nhã biểu cảm không dám tin, ngữ khí run rẩy nói.
Mà Hoắc Vũ Hạo nghe thế, liền làm ra vẻ suy tư một chút, rồi khẽ gật đầu, sau đó vừa đem hồn hoàn của mình phóng thích, vừa nói.
"Năm nay đệ mười một tuổi, 27 cấp nhị hoàn đại hồn sư."
Ngay lập tức, hai cái hồn hoàn, một vàng, một tím, liền xuất hiện trên thân Hoắc Vũ Hạo, rồi nhẹ nhàng xoay chuyển có quy luật.
Mà Bối Bối cùng Đường Nhã thấy vậy, thì liền hít vào ngụm khí lạnh, sau đó hai người nhìn nhau một cái, rồi ăn ý gật đầu.
"Vũ Hạo tiểu đệ đệ, đệ có thể gia nhập vào Đường Môn của bọn ta không !?"
Đường Nhã biểu cảm nghiêm nghị, ngữ khí trịnh trọng nói.
Hoắc Vũ Hạo nghe nàng nói vậy, thì trong lòng thầm nghĩ: "quả nhiên, vẫn là như thế."
Mặc dù khi nghe được những lời này thì trong lòng hắn rất vui, nhưng bề ngoài hắn vẫn ra vẻ bất ngờ, sau đó khẽ lắc đầu.
Nhưng ngay lúc hắn đang định lên tiếng, thì bị thanh âm của hệ thống cắt ngang dòng suy nghĩ.
"Tinh! phát hiện bước ngoặt vận mệnh của ký chủ, mời lựa chọn một trong hai lựa chọn sau."
"Lựa chọn 1: đi theo quỹ tích ban đầu, gia nhập vào Đường Môn.
Ban thưởng: Đường Môn tuyệt học toàn bộ tinh thông, độ hảo cảm của Đường Nhã và Bối Bối +50, độ hảo cảm của Đường Tam +30."
"Lựa chọn 2: không tuân theo quỹ tích ban đầu, cự tuyệt gia nhập Đường Môn.
Ban thưởng: 1 lượt quay thưởng, 1 nhiệm vụ phụ tuyến."
Hoắc Vũ Hạo vốn định cự tuyệt, nhìn thấy lựa chọn hệ thống đưa ra về sau, liền không suy nghĩ nhiều tuyển lựa chọn 2.
"Tinh! lựa chọn thành công, đã phát cho ký chủ phần thưởng, cùng nhiệm vụ phụ tuyến."
"Nhiệm vụ phụ tuyến: cự tuyệt lời đề nghị gia nhập Đường Môn.
-Thưởng: võ hồn thăng linh đan×5, tạo hoá linh đan×10."
Sau khi thanh âm của hệ thống kết thúc, Hoắc Vũ Hạo liền bày ra vẻ tiếc nuối, rồi nhẹ giọng nói.
"Đường tỷ tỷ, Bối đại ca, mặc dù thời gian ta quen biết hai người không dài.
-Nhưng ta biết rõ, hai người đối với ta không có ý đồ xấu, trái lại còn rất quan tâm và chiếu cố ta nữa.
-Thật sự, ta rất mong có thể gia nhập vào tông môn của hai người."
Nói đến đây hắn dừng lại một chút, biểu cảm cũng trở nên kiên định, ngữ khí thận trọng nói.
"Thế nhưng là, ta đã gia nhập vào thế lực khác từ trước, nên không thể nào gia nhập vào tông môn của hai người được.
-Đa tạ sự ưu ái của hai người, và... thật xin lỗi."
Sau khi hắn vừa dứt lời, thì thanh âm của hệ thống lại vang lên.
"Tinh! nhiệm vụ hoàn thành, đã phát phần thưởng cho ký chủ."
Mà Bối Bối sau khi nghe hắn cự tuyệt, thì liền lắc đầu thở dài một hơi đầy tiếc nuối.
Còn Đường Nhã vốn là ôm tâm lý khẩn trương cùng hy vọng, nên câu trả lời của hắn, cũng khiến tâm tình của nàng sa sút đôi chút.
Bối Bối bên cạnh thấy nàng như vậy, liền đặt tay lên vai nàng, nhẹ giọng an ủi nói.
"Nào nào, cũng chỉ là kết quả đã đoán trước được thôi, không cần phải buồn như vậy đâu.
-Nếu không sẽ làm vị Hoắc tiểu huynh đệ đây khó xử đấy."
Đường Nhã nghe hắn nói vậy, liền quay mặt lại trừng mắt nhìn một cái, hai mắt rưng rưng nói.
"Ta biết chứ, chỉ là... ta có chút không cam lòng thôi... hức."
Bối Bối thấy nàng hai mắt rưng rưng, liền bối rối tay chân, muốn lên tiếng an ủi nhưng lại không biết nên nói gì, đành đưa ánh mắt cầu cứu nhìn sang Hoắc Vũ Hạo.
Mà Hoắc Vũ Hạo thấy thế, liền hiểu ý gật đầu, lên tiếng nói.
"Đường tỷ tỷ, Bối đại ca, mặc dù ta không thể gia nhập vào tông môn của hai người.
-Nhưng nếu hai người cần giúp đỡ, thì có thể tìm ta bất cứ lúc nào.
-Ta luôn sẵn lòng giúp đỡ hai người."
Nói rồi, hăn liền lấy từ trong nhẫn trữ vật ra, một thứ tương tự điện thoại smartphone, rồi đưa cho hai người.
Đường Nhã thấy vậy liền gật đầu cảm tạ, rồi nhận lấy chiếc điện thoại kia, sau đó nàng điều chỉnh lại tâm trạng của mình, rồi trịnh trọng giới thiệu.
"Vũ Hạo tiểu đệ đệ, để ta giới thiệu lại, ta tên Đường Nhã, là đương kim trưởng môn của Đường Môn, còn hắn là Bối Bối, đại đệ tử khai phái của Đường Môn.
-Tuy hiện tại, Đường Môn chỉ có hai người bọn ta, nhưng ta tin trong tương lai, bọn ta sẽ đem Đường Môn trở lại thời kỳ huy hoàng !"
Nói đến đây, trong mắt nàng liền bóc lên một ngọn lửa nhiệt huyết, ánh mắt nhìn về phía xa xăm, như thể đang nhìn lấy tương lai mà nàng vừa nói.
Bối Bối bên cạnh nàng thấy vậy, liền nở một nụ cười ôn nhu, trong lòng thầm hạ quyết tâm, cả đời này phải bảo hộ, và giúp nàng hoàn thành tâm nguyện của mình.
Mà Hoắc Vũ Hạo nghe nàng thao thao bất tuyệt như thế, cũng khẽ cười một tiếng, nói.
"Ừm, ta tin là hai người có thể làm được điều đó, dù sao Đường Môn cũng đã từng là tông môn đệ nhất đại lục mà."
Đường Nhã đang chìm đắm trong mộng tưởng, nghe hắn nói vậy, thì bất ngờ hỏi.
"Tiểu Vũ Hạo, đệ biết đến Đường Môn của bọn ta ?"
Hoắc Vũ Hạo khẽ gật đầu, nói.
"Lúc nhỏ, đệ có nghe qua về truyền thuyết của Đường Môn."
Đường Nhã nghe vậy, liền nở một nụ cười tươi như hoa nở mùa xuân, nội tâm thầm nghĩ: "thật tốt, vẫn có người nhớ đến Đường Môn."
Sau đó, cả ba người ngồi xuống nghỉ ngơi, cùng nhau thảo luận về đã từng Đường Môn, tuy nói là cùng nhau thảo luận.
Nhưng đa phần đều là Hoắc Vũ Hạo cùng Bối Bối, ngoan ngoãn ngồi nghe Đường Nhã nói.
Trong suốt quá trình này cả hai đều rất ăn ý, chỉ im lặng lắng nghe và thi thoảng lên tiếng tán thưởng, cùng đặt câu hỏi cho Đường Nhã.
Bởi vì bọn hắn biết rõ, đây là cách tốt nhất, để giúp nàng giải tỏa tâm tình tiêu cực lúc này.
Qua một lúc lâu sau, Đường Nhã cuối cùng cũng cảm thấy khô rát cổ họng, nên đành phải dừng lại nghỉ ngơi một chút.
Lúc này, Hoắc Vũ Hạo mới lên tiếng nói.
"Đúng rồi, Bối đại ca và Đường tỷ tỷ cũng vào đây, để liệp sát hồn thú gia tăng hồn hoàn mà.
-Vậy hai người đã tìm được hồn thú và hồn hoàn thích hợp chưa ?"
Bối Bối nghe hắn hỏi, liền ôn hoà nói.
"Ta không cần tìm kiếm hồn hoàn, lần này chúng ta vào Tinh Đấu đại sâm lâm, chủ yếu là vì giúp nàng tìm kiếm đệ tam hồn hoàn."
Bối Bối vừa nói, vừa nhìn sang người đang tham lam uống từng ngụm nước bên cạnh.