Chương 13: Mạn Đà La Xà, tác chiến cùng Bối Bối !
Đường Nhã đang uống nước, nghe Bối Bối nói vậy, liền gật gật đầu.
Hoắc Vũ Hạo thấy vậy, liền hưng phấn nói.
"Nếu đã vậy, thì sao ba người chúng ta cùng tổ đội đi, đệ muốn giúp hai người, cũng tiện thể thử nghiệm hồn kỹ mới của bản thân."
Đường Nhã nghe hắn nói vậy, hai mắt liền sáng lên, kích động nói.
"Được nha, ta thấy ý tưởng này của đệ cũng không tồi đâu."
Bối Bối cũng gật gật đầu, cười nói.
"Nếu đã vậy, thì chúng ta cứ quyết định như thế đi, hoan nghênh sự gia nhập của đệ."
Nói rồi hắn và Hoắc Vũ Hạo liền bắt tay nhau cười, sau đó thì ba người liền cùng nhau đi vào Tinh Đấu đại sâm lâm, đi được khoảng tầm nữa ngày, thì có biến cố phát sinh.
Chỉ thấy, Đường Nhã đang đi phía trước thì chợt hừ lạnh một tiếng, nhịp bước di chuyển của nàng đột nhiên trở nên hư ảo, thân ảnh nháy mắt biến hoá liên tục, rồi t·ấn c·ông về phía cây đại thụ bên trái.
Ngay sau đó, một con Phong Phí Phí liền rơi từ trên cây xuống, c·hết bất đắc kỳ tử.
Đường Nhã tức giận, nói.
"Cái loại Phong Phí Phí này thật đáng ghét, không những dám chủ động công kích, lại còn dám dở trò đánh lén nữa."
Mặc dù, Hoắc Vũ Hạo có võ hồn Thần Đồng, nên hắn có thể nhìn thấy rõ ràng mọi chuyển động, và thủ đoạn công kích của nàng, nhưng vẫn làm vẻ bất ngờ, ngữ khí khâm phục nói.
"Đường tỷ tỷ, chiêu thức mà tỷ vừa dùng là tuyệt học của Đường Môn à ?"
Đường Nhã nghe vậy, liền đắc ý cười nói.
"Đúng vậy, nếu đệ muốn học thì ta cũng có thể dạy cho đệ, chỉ là..."
Nói đến đây, như chưa từ bỏ ý đồ, nụ cười trên môi nàng liền trở nên bí hiểm, ngữ khí nghiêm trọng nói.
"Nếu đệ đã học rồi, thì bắt buộc phải gia nhập vào Đường Môn của chúng ta, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!"
Hoắc Vũ Hạo nghe nàng nói vậy, liền im lặng lắc đầu cười.
Đường Nhã thấy vậy, cũng không làm khó hắn nữa, tinh nghịch cười nói.
"Được rồi, ta chỉ là đùa với đệ một chút thô..."
"Tiểu Nhã, cẩn thận !"
Nhưng còn không đợi nàng nói hết câu, thì sắc mặt Bối Bối đột nhiên biến đổi, tay phải đưa lên đánh ra một cái hư trảo về phía nàng.
Mà hai người bọn họ bởi vì rất thường xuyên phối hợp, nên từng động tác đều hết sức hoà hợp.
Chỉ thấy ngay sau đó, Đường Nhã điểm nhẹ ngón chân lên mặt đất, rồi phóng mình bay lên, sau đó cả người tựa như không có trọng lượng, bị hư trảo của Bối Bối nhẹ nhàng kéo lên.
Cũng vào lúc này, một bóng đen trong nháy mắt xuất hiện, cùng với đó là một mùi hương lạ đột nhiên đánh tới !
Hoắc Vũ Hạo thấy vậy, liền trở tay vung kiếm chém về phía mùi hương cùng bóng đen kia.
Ngay lập tức, bá đạo kiếm phong cùng kiếm khí liền đánh tan hương vụ, rồi trực tiếp công kích đạo bóng đen kia, nhưng lại bị đối phương uyển chuyển tránh né.
Bối Bối sau khi kéo Đường Nhã về bên cạnh hắn, thì liền vọt qua nàng, nhanh chóng tiến đến trợ giúp Hoắc Vũ Hạo.
Lúc này, trên mi tâm của hắn hiện lên một tiêu ký hình lôi điện, ngay sau đó từng tia lôi điện màu lam, liền xuất hiện xung quanh thân hắn như những con rắn nhỏ.
Cánh tay phải của hắn cũng phát sinh biến hoá, ống tay áo bên phải vì sự bành trướng của cánh tay mà hoá thành tro bụi, để lộ ra cánh tay thô kệch, bên ngoài còn phủ đầy kín vảy màu lam đậm.
Sau đó là ba cái hồn hoàn, hai vàng, một tím liền xuất hiện, rồi xoay quanh hắn như bao hồn sư khác.
"Oa oa !"
Quái thú kia kêu lên một tiếng, rồi bóng đen trên mặt đất nháy mắt phóng đến công kích về phía Bối Bối.
Bối Bối thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng, đáy mắt loé lên một tia tử sắc, cánh tay phải tráng kiện cũng vung lên, trên không trung liền xuất hiện một tầng lưới điện chặn bóng đen kia lại.
Rắc Rắc! Phần Phật.
Một trận sấm sét vang lên giữa không trung, bóng đen kia b·ị b·ắn ngược về phía sau, mà Bối Bối cũng lảo đảo lui về sau ba bốn bước.
Sắc mặt hắn khẽ biến, rất hiển nhiên là đối thủ mạnh mẽ vượt ngoài sự dự đoán của hắn.
"Là Mạn Đà La Xà ! Oa, lại còn là ngàn năm tu vi hồn thú ! thật tốt quá.
-Bối Bối, ta chọn con này."
Đường Nhã thấy vậy, không những không kinh sợ, mà còn lấy làm mừng rỡ, dịu giọng hô to.
Ngay khi tiếng hô của nàng vừa dứt, thì Hoắc Vũ Hạo cũng liền xuất hiện phía sau con Mạn Đà La Xà kia, sau đó vung mạnh kiếm công kích nó.
Bị công kích ở cự ly gần như bằng không, khiến nó không thể tránh né được nữa, đành phải mạnh mẽ vung đuôi rắn to lớn phản kích.
Choang! Ầm!!! Oa oa!!!
Ngay khi công kích của hai bên v·a c·hạm, thì con Mạn Đa Là Xà liền kêu lên một tiếng đau đớn, còn Hoắc Vũ Hạo thì bị nó quật bay ra xa hai ba mét !
Ngay tại lúc này, Bối Bối tinh chuẩn nắm bắt thời cơ, liền xuất hiện bên trái Mạn Đà La Xà, rồi mạnh mẽ vung tay phải công kích nó.
Lúc này, hồn hoàn thứ hai trên tay phải hắn cũng sáng lên, vô số rắn điện đồng loạt phóng ra, hoá thành từng cái mũi tên bắn lên không trung, đan thành một tấm điện võng bao phủ lấy Mạn Đa La Xà.
Đây là hồn kỹ thứ hai của hắn lôi đình vạn quân, chỉ cần Mạn Đà La Xà bị chiêu này bao vây, thì trận chiến này bọn hắn đã chiến thắng một nửa.
Mà Mạn Đà La Xà là ngàn năm hồn thú, nên đâu có dễ đối phó như vậy, chỉ thấy lôi võng còn chưa khép lại, thì nó đã phun ra một đoàn sương vụ màu hồng.
Hương khí lan tỏa tứ phía, nồng độ đậm gấp mấy lần sương mù ban nãy, lôi đình vạn quân vừa tiếp xúc với độc vụ, thì như tia lửa bị dòng nước ụp xuống, nháy mắt vỡ vụn.
Lúc này, Mạn Đà La Xà cũng bộc lộ ra sự dũng mãnh của nó, chỉ thấy nó phóng lên giữa không trung, rồi đập thật mạnh vào lôi đình vạn quân, tạo thành một cái lỗ hỏng to lớn.
Đồng thời đuôi rắn của nó còn mạnh mẽ công kích về phía của Bối Bối, nhưng lại bị hồn kỹ thứ nhất của hắn, lôi đình long trảo đỡ lại.
Ngay sau đó, cả hai bên đều riêng phần mình lui lại, tạm thời án binh bất động.
Mạn Đà La Xà thì bị công kích của Bối Bối và Hoắc Vũ Hạo làm b·ị t·hương, nên nhất thời không thể tiếp tục phát động công kích.
Còn Bối Bối thì bởi vì độc vụ đang không ngừng khuếch tán, nên cũng không dám lỗ mãng tiếp cận, nhanh chóng lui về.
Trong tay hắn xuất hiện một cái bình sứ, dốc ra hai viên đan dược, rồi ném bình sứ về phía Đường Nhã, sau đó lại ném một viên đan dược cho Hoắc Vũ Hạo.
Đường Nhã nhận lấy, cũng trút ra một viên đan dược đưa vào miệng, rồi nhanh chóng nuốt xuống.
"Bối Bối, để ta giúp !"
Đường Nhã vừa nuốt đan dược đã lên tiếng.
Bối Bối nghe vậy, liền lắc đầu nói.
"Tên này rất khó đối phó, chỉ sợ là phải đánh một trận rất lâu, xung quanh có thể còn có hồn thú khác nữa.
-Nên ngươi cứ tạm thời chú ý lược trận cho hai người bọn ta là được."
Lúc này, Hoắc Vũ Hạo cũng đi đến bên cạnh Bối Bối, đồng tình nói.
"Bối đại ca nói rất đúng, Đường tỷ tỷ cứ yên tâm lược trận cho bọn ta là được, còn tên kia thì cứ để bọn ta lo."
Nói đến đây, biểu cảm của hắn cũng nghiêm lại, ngữ khí nghiêm túc nói.
"Cũng đã đến lúc nên nghiêm túc rồi nhỉ, Bối đại ca ?"
Bối Bối nghe vậy, tuy có chút bất ngờ, nhưng vẫn gật đầu, trịnh trọng nói.
"Ừm, cũng nên nghiêm túc rồi !"
Lúc này, khí tức của hai người cũng trở nên cường đại hơn, lôi điện trên thân Bối Bối cũng dần dần tích tụ dày hơn, lôi đình chi lực đang không ngừng áp suất.
Hoắc Vũ Hạo cũng bắt đầu phóng thích võ hồn, cùng hồn hoàn của bản thân, đôi mắt hắn liền hoá thành một cặp mắt sharingan.
Đồng thời hai hồn hoàn, một vàng, một tím cũng xuất hiện trên thân hắn, rồi chậm rãi xoay quanh có quy luật.
Lúc này, hồn hoàn thứ nhất của Hoắc Vũ Hạo liền sáng lên, cùng với đó là hồn kỹ thứ nhất và thứ hai được đồng thời phát động.
Lúc đầu không có việc gì, nhưng ngay sau đó Đường Nhã và Bối Bối lại hết sức chấn động, vẻ mặt lộ rõ sự kh·iếp sợ!
Dưới cái nhìn của hai người lúc này, thời gian dường như chậm lại, cảnh vật hai bên trở nên hết sức rõ ràng, vô số tin tức hiện lên trong đầu.