Chương 7: gặp lại kẻ thù cũ, Thần Đồng tiến hoá lộ.
Đường Nhã đang ăn cá nướng ngon lành, nghe vậy thì liền quay đầu lại trợn mắt, giận dữ nói.
"Ngươi gọi ta là gì !?"
Bối Bối thấy thế, nhất thời giơ hai tay lên làm ra động tác hàng nói.
"Được rồi, tiểu Nhã lão sư, được chưa."
Đường Nhã lườm hắn một cái, rồi nói.
"Vậy mới đúng, nên nhớ thân phận của ngươi."
Tuy nàng không lớn tuổi, nhưng nhìn thoáng qua cũng phong tình vạn chủng, làm hành động này càng là khiến cho Bối Bối không khỏi ngẩn ngơ.
Mà Hoắc Vũ Hạo bên cạnh thấy thế, cũng không khỏi quay mặt đi trộm cười.
Sau khi cố nhịn không cười nữa, thì hắn liền lấy một con cá nướng đưa cho Bối Bối, rồi nói.
"Đại ca, ăn luôn đi."
Bối Bối thấy vậy liền mỉm cười nói.
"Quân bất đoạt nhân sở hảo, tiểu huynh đệ còn chưa ăn, sao ta có thể ăn được chứ, cá này là do ngươi bắt từ dưới suối kia lên sao ?"
Hoắc Vũ Hạo gật gật đầu, nói.
"Đúng vậy, còn có việc gì không, ta còn phải nướng cá tiếp nữa."
Vừa nói, hắn vừa đưa con cá mới nướng chín kia cho Bối Bối, rồi đặt tiếp hai con cá khác lên nướng.
Bối Bối thấy vậy, liền nhận lấy cá nướng, rồi ôn hoà cười nói.
"Ta là Bối Bối, còn nàng ta là Đường Nhã, tiểu huynh đệ, ngươi tên gì?"
Hoắc Vũ Hạo vừa nướng cá, vừa trả lời.
"Ta tên Hoắc Vũ Hạo."
Nói rồi, hắn quay qua nhìn hai người kia, động tác ăn của Bối Bối vẫn tao nhã như vậy, còn Đường Nhã thì vãn thoải mái như thế.
Mắt thấy hai người họ ăn như vậy, trong lòng hắn không khỏi thầm nghĩ, hai người họ vẫn như vậy, thật tốt.
Rất nhanh sau đó, hơn mười con cá nướng, đã bị ba người bọn hắn dọn sạch.
"Ăn ngon quá~ từ trước đến nay ta vẫn chưa từng ăn món cá nướng nào ngon như vậy.
Hoắc Vũ Hạo tiểu đệ đệ, ngươi có thể làm trù sư cho ta không ?"
Đường Nhã thoải mái nằm xuống bãi cỏ, vẻ mặt thích thú, vặn cái eo nhỏ để lộ ra đường cong mê người, nhưng bản thân nàng lại không hay biết.
Bối Bối đứng bên cạnh nhìn thấy động tác của nàng, thì liền vò đầu bức tai, nhưng cũng không có biện pháp nào, đành bất lực nói
"Cô có tiền sao? Tiểu Nhã lão sư?"
Lời nói của Bối Bối, như dội một bát nước lạnh vào tâm tình vui sướng của nàng.
"Ách... sau này sẽ có !"
Đường Nhã có chút xấu hổ ngồi dậy, liếc Bối Bối một cái, ra vẻ như nàng rất tức giận khi bị hắn phá đám.
Mà Hoắc Vũ Hạo ngồi một bên nghe vậy, liền đứng dậy khẽ lắc đầu, rồi nói.
"Bối đại ca, Đường tỷ tỷ, ta phải đi trước rồi."
Bối Bối thấy vậy, liền nói.
"Hoắc tiểu đệ, nơi này hoang vắng, hơn nữa còn rất gần nơi ở của hồn thú, ngươi là muốn đi đâu a ?"
Hoắc Vũ Hạo nghe Bối Bối hỏi, thì trong lòng không khỏi nở một nụ cười ấm áp, nhưng bề ngoài hắn chỉ lắc lắc đầu, quay người vẫy tay tạm biệt hai người, rồi rời đi.
Đường Nhã nhìn theo bóng lưng Hoắc Vũ Hạo rời đi, nói.
"Sẽ không phải là, hắn muốn vào Tinh Đấu đại sâm lâm đấy chứ ?"
Bối Bối bên cạnh nàng nghe vậy, liền nói.
"Chắc hẳn là vậy, ta mơ hồ cảm nhận được hắn có hồn lực, nhưng lại không thăm dò được độ mạnh yếu.
Hơn nữa, hắn lại còn đi một mình, việc này cũng có chút kỳ quái."
Đường Nhã nghe hắn nói vậy, liền tinh nghịch nói.
"Hắn có hồn lực? thế thì chúng ta chiêu mộ hắn vào Đường Môn đi ?."
Bối Bối một bên tức giận nói.
"Sẽ không phải vì hắn nướng cá ăn ngon, mà cô muốn cho hắn gia nhập vào Đường Môn đấy chứ ?"
Đường Nhã bị hắn nói trúng đen, đỏ mặt quay sang Bối Bối thè lưỡi.
Bối Bối thấy vậy liền lắc đầu bất lực, nói.
"Vị Hoắc huynh đệ này, nhất định là đã từng trải qua chuyện gì đó !
Ta thấy ánh mắt của hắn thành thục hơn những thiếu niên bình thường, hơn nữa, nhìn qua thì thiên phú của hắn hẳn là rất cao."
Đường Nhã nghe hắn nói, trên mặt liền hiện lên vẻ vui mừng, nói.
"Nói vậy là ngươi đồng ý rồi sao ?"
Bối Bối nghe nàng hỏi, thì không khỏi cười khổ, nói.
"Cái này còn phải ý tứ của người ta nữa, từ trang phục mà hắn mặc trên người, thì không khó để nhận ra gia cảnh của hắn hẳn là rất giàu có.
Nói cách khác, hắn rất có thể là con em thế gia, đối với loại thiên tài này, thì hiện tại Đường Môn của chúng ta, chưa chắc có thể thu nhận được."
Đường Nhã nghe Bối Bối phân tích xong, thì liền kinh ngạc nói.
"Không ngờ ngươi lại quan sát kỹ lưỡng đến vậy, thật là giảo hoạt nha."
Bối Bối nghe nàng nhận xét xong, liền đứng lên phủi phủi quần áo, nói.
"Đây gọi là thông minh, hoặc là nói ta cơ trí cũng được.
Đi thôi, bất kể thế nào, thì cũng đã ăn nhiều cá nướng của người ta như vậy rồi.
Nên dù hắn có muốn gia nhập Đường Môn hay không, thì chúng ta cũng phải bảo vệ hắn một đoạn đường mới được."
Đường Nhã bên cạnh cũng đứng lên, cười hì hì nói.
"Lần này công nhận là ngươi thông minh, bởi vì ngươi cũng có suy nghĩ giống ta, đợi ta rửa tay một chút, rồi chúng ta cùng đi."
Lúc này, Hoắc Vũ Hạo đã dựa theo chỉ dẫn trên bản đồ mà hệ thống đưa cho lúc trước, để đi đến nơi nguyên chủ gặp trăm vạn năm hồn thú, Thiên Mộng Băng Tằm.
Ngay khi hắn vừa đến nơi không lâu, thì võ hồn Tạo Hoá Thần Đồng đã truyền tới cảnh báo, dựa theo ký ức kiếp trước thì hắn đã biết kẻ đến là ai.
Thập niên hồn thú khỉ đầu chó, là đối thủ đầu tiên, cũng là hồn thú đầu tiên khiến nguyên chủ suýt chút nữa đã đi bán muối !
Đã biết trước kẻ đến không thiện, Hoắc Vũ Hạo liền truyền hồn lực vào hai mắt, ngay lập tức hai con ngươi của hắn liền hoá thành huyết sắc, bên trong còn hiện lên ba cái tomoe (dấu phẩy) màu đen.
Đúng vậy! đó chính là cặp mắt sharingan trong bộ truyện Naruto, được hắn sử dụng võ hồn Tạo Hoá Thần Đồng, để hiện thực hóa nó trong thế giới đấu la đại lục này.
Nguyên bản hắn muốn kết hợp các loại đồng thuật mà hắn biết lại với nhau, rồi tạo ra một cặp mắt sở hữu sức mạnh tối cường, để hiện thực hóa nó.
Nhưng lại bị áp chế bởi nguyên lý thế giới, và pháp tắc vũ trụ !
Nên hắn đành phải tạo ra một hệ thống tiến hoá hợp lý, với nguyên lý thế giới và pháp tắc vũ trụ, cho thần cấp võ hồn Tạo Hoá Thần Đồng.
Tất nhiên, để đền bù cho điều này, thì mỗi lần tiến hoá thăng cấp võ hồn, hắn sẽ nhận được thế giới chúc phúc, và pháp tắc vũ trụ tẩy rửa !
Điều này sẽ dẫn đến việc năng lực của võ hồn có thể liên tục thăng hoa, thậm chí là có khả năng thuế biến thành siêu thần cấp võ hồn !
Hệ thống tiến hoá mà hắn đặt ra cho thần cấp võ hồn này gồm có chín cấp bậc, điều kiện để thăng cấp hay thức tỉnh mỗi cấp bậc là:
Cứ mỗi lần thăng 10 cấp hồn lực là đạt điều kiện để thăng cấp, và phải khảm hồn hoàn cho võ hồn Tạo Hoá Thần Đồng, thì mới có thể hoàn toàn thức tỉnh một cấp bậc.
Điều này có nghĩa là, thần cấp võ hồn này có thể thăng cấp hay thức tỉnh thêm chín lần nữa, tương đương với số hồn hoàn có thể khảm lên võ hồn này.
Và mỗi lần hắn đột phá 10 cấp hồn lực, thì hắn có thể thức tỉnh võ hồn một lần nữa, nhưng chỉ mới có thể mà thôi, chứ không thể thức tỉnh ngay được.
Mà còn cần phải khảm một hồn hoàn cho võ hồn Tạo Hoá Thần Đồng, thì mới có thể hoàn toàn thăng cắp hay thức tỉnh được.
Tuy mỗi lần thăng 10 cấp hồn lực, không thể thức tỉnh hoàn toàn, nhưng hồn kỹ hay kỹ năng mà võ hồn thức tỉnh trước đó, sẽ đạt được sự thăng hoa và tăng phúc.
Ví dụ như: tăng phúc uy lực kỹ năng, giảm độ tiêu hao của kỹ năng, hoặc thuế biến năng lực kỹ năng.
Ngay khi Hoắc Vũ Hạo kích hoạt võ hồn, thì hắn liền phát hiện rõ ràng chỗ ẩn nấu của con khỉ đầu chó kia.
Ngay lập tức, hắn liền đưa tay trái về phía bụi cỏ gần đó, làm ra một động tác bóp chặt, rồi kéo về phía hắn, trong lòng thầm hô.
"Hồn kỹ tự sáng tạo, quân thiên dẫn !"
Ngay sau đó, một con khỉ đầu chó liền bị kéo ra từ trong bụi cỏ kia, rồi nhanh chóng bay về phía của Hoắc Vũ Hạo.
Lúc này, Hoắc Vũ Hạo từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một thanh kiếm trắng như tuyết, trên thân kiếm toả ra thánh khiết bạch quang, ôn nhuận như ngọc.
Sau đó, hắn tay phải cầm kiếm thủ thế, rồi chém về phía con khỉ đầu chó đang bay đến kia.
"Hồn kỹ tự sáng tạo, thương thiên kiếm."
Chỉ thấy hư không loé lên một đạo thanh bạch quang mang, rồi con khỉ đầu chó kia đã b·ị c·hém thành hai nửa, nằm c·hết dưới đất.