Trạng thái yên tĩnh không được bao lâu liền từ nơi v·a c·hạm bùng phát ra dữ dội cứ như một cơn bão lửa khủng kh·iếp đã xuất hiện nơi đây.
Hỏa diễm năng lượng tuôn trào điên cuồng mà khuếch tán ra hàng trăm mét, nó bao phủ cả từ trên trời xuống dưới mặt đất.
Trực tiếp đem những nơi nó che phủ biến thành một nơi không thể khô cằn hơn được nữa.
Như một đóa sen nở rộ giữa sa mạc, hỏa diễm hùng hồn mà phát ra năng lượng hủy thiên diệt địa, nó bao phủ lấy không gian rộng lớn và ở bên trong luôn phát ra những t·iếng n·ổ âm vang trong không khí làm cho một mảnh nơi đó trở nên vặn vẹo tự như sắp nổ tung ra.
Sau v·ụ n·ổ cực kỳ khủng kh·iếp nó lại phát một làn sóng áp suất lan ra toàn xung quanh với xung kích cực mạnh, đem tất cả mọi thứ bị thổi cho bay ra cả tứ phía hàng chục mét, một mảng rừng phía sau trực tiếp bị dọn sạch không còn thứ gì.
Một lúc sau, Hỏa Diễm Phong Bạo khuếch tán trên một diện tích rộng lớn tràn ngập cả bầu trời kia mới từ từ tiêu tán, tuy nhiên nó biến nơi đây trở thành một vùng tĩnh lặng.
Hai thân ảnh không một ai xuất hiện từ bên trong khói bụi mịt mù, chỉ khi gió thổi bọn chúng bay đi hết thì mới có một hình bóng hiện lên.
Người đó không ai khác chính là Lâm Phong, hắn không bị thổi đi cũng nhờ bám trụ vào Sát Thần thương đang cấm chặt trên mặt đất.
Hai cánh tay do áo bào đã bị rách mất mà lộ ra bên ngoài, Lâm Phong đưa tay vào sau lớp mặt nạ nhẹ lau đi v·ết m·áu trên miệng, sau một đòn công kích này hắn không có bị trọng thương nhiều chỉ là lục phủ ngũ tạng bên trong có chút chấn động.
Nhìn vẻ ngoài của hắn có hơi kiệt quệ chủ yếu là do đấu khí đã sắp đạt đến mức cạn kiệt, đưa tay lấy vội ra một bình đan dược phục hồi đấu khí trong nạp giới sau đó nhanh chóng cho ba viên vào trong miệng.
Một phút sau đấu khí đã hồi lại được chút ít, Lâm Phong mới mượn thương kéo người đứng dậy, đưa mắt quan sát xung quanh tìm kiếm Hàn Phong.
Nơi đây từ một vùng thảo nguyên liền đã bị mất một mảng biến thành hoang tàn không còn gì cả.
Nhích từng bước tiếng về phía trước, hắn không ngừng quan sát xung quanh, bản thân rất gấp rút bởi do v·ụ n·ổ lớn vừa rồi dù đã cố tình đi xa đến nơi đây nhưng đối với người có tu vi cao một chút sẽ liền cảm nhận được.
Đấu khí trong cơ thể từ từ được phục hồi sau mỗi lần hắn bước đi, nhờ có Dị hỏa trong người nên việc hấp thu năng lượng thiên địa cũng tăng lên được chút ít.
Lâm Phong hiện tại cũng đã có thể thu vào Sát Thần thương mà tự mình bước đi không có quá nhiều cản trở.
“ Là hắn!” Ánh mắt đã bắt gặp được một thân ảnh đang nằm trên đất cách mười mấy mét ở phía trước, Lâm Phong nhanh chân tiến về hướng đó.
Khi đã đến nơi, hắn đã hoàn toàn không có cảm nhận được ba động đấu khí bên trong người Hàn Phong nữa, hẳn là trong khi đấu khí cạn kiệt thì tác dụng phụ của đan dược kia đến thời điểm phát tán chưa kể đến v·ụ n·ổ tác động đến.
“ Đing, đing chúc mừng túc chủ đã đ·ánh c·hết Hàn Phong và tìm kiếm được Hải Tâm Diễm”.
“ Đây là phần thưởng: Bí pháp – Sưu hồn”
Lúc này Lâm Phong còn đang nghi ngờ là tên Hàn Phong có c·hết hẳn hay chưa thì hệ thống đã vang lên thanh âm.
Còn đang ngẩn ngơ thì một luồng thông tin đã chạy vào trong não hải của hắn, tiếp nhận một thoáng thì đã liền trở lại bình thường chỉ là có hơi đau đầu một chút.
“ Bí pháp này còn không cần phải luyện tập, hệ thống lần đầu thấy ngươi phóng khoáng như vậy”. Cảm nhận lấy mình hoàn toàn có thể thực hiện Sưu hồn ngay bây giờ Lâm Phong giơ ngón cái đối hệ thống tán thưởng.
“ Đương nhiên, còn cần túc chủ phải khen sao, bản hệ thống lúc nào mà chả vậy” Được khen nên hệ thống giọng điệu trở nên đắc ý không ít.
“ Ha ha, ngươi đừng tưởng ta không biết, có phải hành động lần này ảnh hưởng đến cốt truyện đúng chứ!”. Nghe được hệ thống tự đắc, Lâm Phong cười lên ha hả nói.
“ Túc chủ không cho ta lời khen được sao! haiz lần này đúng là có thay đổi cốt truyện, bởi vì đích thân ngài đ·ánh c·hết Hàn Phong thu được Dị hỏa nên về sau nó không có rơi vào tay của Hồn điện và nếu túc chủ không c·hết dưới tay Tiêu Viêm thì hắn sẽ không có hỏa diễm này”. Hệ thống hiện lên một mặt -_- rồi mới nói ra.
“ Vậy bây giờ ta có thể thực hiện sưu hồn trên người hắn được không?”. Bỏ qua chuyện này, Lâm Phong như nghĩ đến gì đó tay chỉ chỉ xác Hàn Phong hỏi hệ thống.
“ Đương nhiên là được, tuy vậy bí pháp này mỗi tuần chỉ sử dụng được một lần và nếu túc chủ chậm thêm một phút nữa linh hồn của hắn sẽ tan biến và không thực hiện được”.
Chưa đợi hệ thống nói hết Lâm Phong đã một tay kéo xác Hàn Phong dậy và giơ lên, tay còn lại chỉ vào giữa trán hắn rồi hô: “Sưu hồn”.
Tức khắc trên ngón tay xuất hiện một luồng sáng vào vàng óng ánh lao thẳng vào bên trong đầu của Hàn Phong không lâu sau nó đã từ bên trong bay ra và chui hết vào não hải của Lâm Phong.
“ Không tệ! có hết tất cả tri thức luyện dược của tên này rất nhanh ta sẽ tiến lên Lục phẩm luyện dược sư mà không gặp quá nhiều khó khăn”. Trong thời khắc nhận lấy thứ ánh sáng kia chạy vào trong não, Lâm Phong đã có thể thu lấy tất cả tri thức của Hàn Phong bao gồm cả luyện dược cùng những đan phương mà một mình tên này có, hắn mở mắt ra mà sảng khoái nói ra.
Sau đó hắn mới đưa tay thả ra một chút Độc hỏa truyền vào bàn tay đã chuyển màu của tên Hàn Phong, không lâu sau liền đem thứ đó hút hết ra rồi thu lại vào người mình.
“ Thứ này rất có ít cho ta về sau không thể bỏ đi được”. Được hút hết Lạc Độc ra bàn tay của Hàn Phong cũng trở lại bình thường, Lâm Phong đem t·hi t·hể hắn thu vào bên trong nạp giới, dù sao thân thể của Đấu Hoàng Cửu tinh cũng có không ít tác dụng.
“ Các vị quan sát nãy giờ chắc cũng đã thấy rõ a, vừa hay ta muốn thông báo một chút đến tộc trưởng của các vị, ta tên Lạc Phong từ nay về sau Phong thành do ta quản, còn việc liên quan đến đan dược thì cũng sẽ giống như Hàn Phong, nếu mọi người muốn giao dịch thì cứ xin mời đến, còn bây giờ ai mà còn ở lại thì không cần rời đi nữa”.
Làm hết tất cả, Lâm Phong liền đưa mắt liếc xung quanh một thoáng rồi cất giọng nói ra, hắn đã cảm nhận thấy đã có không ít người đến nơi đây thám thính sau v·ụ n·ổ, bản thân thầm đoán đây chủ yếu là những tên thăm dò do gia tộc phái đến thực lực cũng nằm ở khoảng Đấu Vương là cùng.
Nói đến câu cuối cùng Sát Thần thương đã hiện ra trên tay, uy áp của Đấu Hoàng tứ tinh đỉnh phong cũng lan tỏa ra xung quanh.
Trong tức khắc, đám người đã hoàn toàn biến mất không còn một ai, Lâm Phong sau khi dùng linh hồn lực xác nhận kỹ càng thì mới thở phào ra một tiếng.
Những hành động vừa rồi chủ yếu để hù dọa bọn hắn mà thôi, bản thân hắn bây giờ cố gắng chỉ đánh được năm Đấu Vương trung kì là cùng, nhưng đó lại phải cá c·hết lưới rách mới được.
...
Sau ba canh giờ ngồi xếp bằng tu luyện, Lâm Phong đứng dậy ưỡn người một cái, hiển nhiên đấu khí thiếu hụt đã hoàn toàn được lấp đầy, chỉ là bên trong còn có chút thương tích không đáng ngại.
“ Được rồi cũng nên đi làm một chút thành chủ a”. Nhìn hướng về Phong thành Lâm Phong cười cười nói, sau trận chiến vừa rồi hắn đã có thể đột phá lên Ngũ tinh Đấu Hoàng, chỉ còn cần kiếm nơi thích hợp để tiến hành bế quan mà thôi.
Phóng lên trên không, hai cánh đấu khí liền mở ra một đường mà hướng thẳng đến thành thị nơi kia.
Nhìn đến nơi cao nhất ở Phong thành có một tòa kiến trúc khá to và đặc biệt nổi trội ở nơi đây Lâm Phong biết nó là nơi cần đến.
“ Đứng lại, các hạ giờ này đến đây làm gì, nếu muốn giao dịch với thành chủ thì hãy đến sau một vài hôm nữa, ngài ấy đã có việc đi ra ngoài”. Hạ người xuống ở phía ngoài, Lâm Phong liền bị hai tên lính gác chặn lại, nhìn sơ qua thì thực lực cũng đã đạt Đấu Linh trung kì.
“ Ta đến đây để thay Hàn Phong làm thành chủ, các ngươi có thể tránh đường được rồi”. Lâm Phong dù vẫn còn đang che lấy mặt nạ nhưng lời lẽ phát ra lại mang ý cười.
“ Làm càn, lại dám nói thế chờ thành....” Hai tên lính gác khi nghe người hắc y nhân nói như thế liền biết tên này đến đây gây chuyện liền đem đấu khí thôi động lên và vào tư thế sẵn sàng chiến đấu nhưng khi bọn hắn chưa nói hết lập tức một cỗ t·hi t·hể đã xuất hiện trước mặt.
“ Thế nào còn muốn ngăn cản ta sao!” Lâm Phong thấy bộ dáng cứng đờ của bọn chúng mà nhẹ nhàng nói ra nhưng bên trong thanh âm lại vô cùng lạnh lẽo.
“ Ực, là thuộc hạ không.. .không biết mong thành chủ đại nhân bỏ qua cho hai người chúng ta”. Hai tên này không nhịn được kh·iếp sợ mà nuốt xuống một ngụm, sau đó chắp tay không người thật sâu xuống tạ lỗi, trong giọng điệu vẫn hơi run run.
“ Được rồi, hôm nay ta tâm trạng tốt không để ý các ngươi” Thu lại t·hi t·hể vào trong nạp giới, Lâm Phong bước tới phất phất tay nói, hai tên lính gác cũng thức thời mà tránh ra hai bên cho hắn đi.
“ À mà, hai ngươi cũng nên thông báo cho người ở đây biết đi, nếu không sẽ giống như Hàn Phong vậy, hiểu chứ? giờ thì đi kêu tên có chức vụ cao nhất hiện tại đến đại điện gặp ta”. Đang đi được mấy bước, Lâm Phong liền dừng lại rồi nói vọng ra sau mấy câu rồi lại cất bước đi tiếp.
“ Thuộc hạ đã rõ”. Khi thấy bước chân hắc y nhân dừng lại, hai tên lính gác lòng nhảy lên một cái, lúc nghe được lệnh thì liền cung kính mà đáp ứng.
PS: Cầu đề cử, cầu đánh giá, cầu gạch đá cùng hoa tươi.
Bạn nào đọc thích truyện và muốn ủng hộ một chút cho mình thì đây nha.
STK: 9374390473 –VCB – Nguyen Trong Nhan.
Chúc các đạo hữu đầu tuần nhiều năng lượng.
0