Nhìn thấy thân ảnh của Chu Hàn rời đi, Lâm Phong gõ gõ ngón tay lên thành ghế không biết đang suy nghĩ điều gì.
Hắn không có quá gấp gáp để ý đến Vẫn Lạc Tâm Viêm, tuy nói bên trong Già Nam học viện có Đại Trưởng lão Tô Thiên là Đấu Tông nhưng các đạo sư còn lại phần lớn đều Đấu Vương và Đấu Hoàng bởi vậy vẫn là có hơi khó khăn.
Lâm Phong chờ thêm một đoạn thời gian, đến khi Vẫn Lạc Tâm Viêm b·ạo đ·ộng thì đến lúc đó mới hành động.
Như nhớ ra gì đó, hắn lấy ra chiếc nạp giới của Hàn Phong xem bên trong có gì: “Không hổ là Dược Hoàng, đang dược sở hữu cũng rất nhiều!”. Nhìn sơ qua Lâm Phong cảm thán một tiếng.
“ Đây là” Quan sát một lúc thì hắn thấy có một quyển trục cũ đang nằm dưới mấy chiếc hộp ngọc.
“ Lôi Đình Kích – Địa giai cấp thấp đấu kỹ”. Lấy nó ra bên ngoài Lâm Phong mở ra và đọc thông tin bên trong.
“ Không tệ, vừa hay ta còn đang kiếm một chút đấu kỹ lôi thuộc tính”. Đọc sơ qua đấu kỹ, hắn hơi cao hứng dù saohiện tại chỉ có Lôi thiên chưởng.
Cái gọi là Lôi Đình Kích chính là người sử dụng đem đấu khí có chứa lôi thuộc tính truyền lên trên bầu trời, từ đó tạo ra một đám mây đen rồi điều khiển lôi điện từ trên đánh xuống kẻ địch.
Cất lại vào trong nạp giới, Lâm Phong đi về gian phòng đã được chuẩn bị cho riêng mình, hắn muốn làm thử nghiệm một chút trên đan dược.
Ba ngày sau, Lâm Phong đã ngồi sẵn ở chủ vị bên trong đại điện chờ khách tiến đến, lần này mời đến bao gồm các thế lực nổi danh ở nơi đây bao gồm Hắc Hoàng Tông, Ma Viêm Cốc, Huyết Tông, Bát Phiến Môn và Kim Ngân nhị lão, về phần Ưng Sơn Lão Nhân thì lão già này thường xuyên bế quan nên hắn không mời.
“ Đại trưởng lão ngươi nhìn thử viên đang dược này xem có vấn đề gì không?”. Đang ngồi Lâm Phong lấy ra một viên đan dược rồi đưa qua Dương Chấn ở kế bên hỏi.
“ Đây là đan dược Ngũ phẩm – Phục Nguyên đan, theo lão phu nhìn qua thì nó được luyện với phẩm chất hoàng mỹ, không có vấn đề gì, nó có vấn đề sao thành chủ?”. Tiếp nhận đan dược trên tay, Dương Chấn nhìn xem một lúc rồi nói ra.
“ Ngươi không cần để tâm, ta chỉ cần biết vậy là được”. Lấy lại viên đan dược này hắn bỏ vào trong một hộp ngọc, sau đó ngồi nhìn ra ngoài cửa không nói thêm gì.
Dương Chấn tuy hơi khó hiểu trước hành động của Lâm Phong nhưng thấy đối phương không giải thích, hắn cũng không dám hỏi nhiều.
“ Khách đến rồi”. Không lâu sau, Lâm Phong liền cảm nhận thấy giao động đấu khí ở phía xa nhẹ nói.
Sau đó có một thân ảnh đáp xuống ngay trước cửa phủ thành chủ, Chu Hàn được bố trí ở phía ngoài chờ khách nên được sự hướng dẫn của hắn mà tiến vào.
Khi này ở bên ngoài liền tiến vào một tên lão già trên người mặc một bộ huyết sắc áo bào, Lâm Phong nhìn qua liền biết người này là ai.
“ Tại hạ Phạm Lao, tông chủ của Huyết tông lần đầu gặp mặt Lạc Phong thành chủ”. Rất nhanh hắn đã đi đến chiếc bàn bên này, vẻ mặt vui vẻ chấp tay chào hỏi.
Hắn và Hàn Phong tuy có nhiều lần giao dịch với nhau nhưng đều bị ép giá, do thực lực yếu hơn nên chỉ biết chấp nhận, bây giờ nghe tin hắn bị giết Phạm Lao tên này trong lòng có chút cao hứng.
“ Mời Huyết tông chủ ngồi a, ngươi là người đến sớm nhất chờ chút nữa đông đủ rồi chúng ta bắt đầu ”. Lâm Phong hướng tay về chiếc ghế nói ra.
“ Được”. Phạm Lao kéo ghế ngồi xuống, ánh mắt lâu lâu vẫn quan sát hắc y nhân để xem có nhìn ra được gì không.
Qua nửa canh giờ thì cuối cùng cũng đến đủ, hai người đến sau cũng không ai khác chính là Kim Ngân nhị lão.
“ Các vị hôm nay mời mọi người đến đây, ta chủ yếu muốn thông báo một chút về việc từ nay về sau sẽ thay thế Hàn Phong, dù sao mọi người ở đây đều có thế lực nổi danh ở Hắc Giác Vực này, ta cũng không thể im lặng mà tự ý xuất hiện làm xáo trộn được”.
“ Đây coi như là một chút lòng thành xem như quà cho các vị đã bỏ thời gian đến đây hôm nay”. Lâm Phong khi thấy đã đầy đủ, thì đứng dậy nhìn đến đám người xung quanh nói.
“ Ha hả, Lạc Phong thành chủ đúng là sảng khoái, vẫn là tốt hơn tên Hàn Phong kia nhiều”. Ngồi ở sau cùng, tên kim bào lão giả liền cất tiếng trước cười nói.
Khi này, một đám thị nữ ở hai bên mỗi người cầm một hộp ngọc sau đó nhẹ nhàng đặt lên trên bàn trước mặt đám người ở đây.
Bọn hắn liền tò mò mà muốn mở ra xem có thứ gì trong đó, thế là không hẹn mà cùng nhau đẩy nhẹ nắp chiếc hộp ra.
Trong tức thời, đại điện bên trong đột ngột lan tỏa một mùi thơm thoang thoảng, mỗi khi hít vào tâm hồn đều trở nên thoải mái không ít.
Trên bàn tổng cộng là sáu chiếc hộp ngọc phân biệt cho Kim Ngân nhị lão, Phương Ngôn, Mạc Nha, Viên Y và Phạm Lao.
“ Đây là Ngũ Phẩm đan dược – Phục Nguyên đan, mỗi khi trọng thương liền phục dụng, thương thế sẽ giảm đi rất nhiều”. Quan sát biểu hiện kinh ngạc của đám người, Lâm Phong lúc này mới giải thích.
“ Từ nay các vị cứ gọi tại hạ là Dược Hoàng bởi vì trình độ luyện dược hiện tại của ta đã không khác gì tên Hàn Phong là mấy”. Lâm Phong muốn lấy biệt danh này, dù sao nó cũng dễ nghe.
“ Vậy thì ta xin thay mặt Ma Viêm Cốc đa tạ Dược Hoàng về món quà lần này”. Đóng lại hộp ngọc, một tên có vẻ mặt xanh xám không hề có chút huyết sắc nào đứng dậy chấp tay nói, hắn là đại trưởng lão của Ma Viêm Cốc – Phương Ngôn.
“ Về sau, Hắc Hoàng Tông có tổ chức đấu giá, lúc đó vẫn mong Dược Hoàng sẽ đến tham dự”. Một tên nam tử còn rất trẻ cũng đứng cười nói ra, tên này là con của Mạc Thiên Hành, dù còn trẻ những thực lực cũng đã là Đấu Hoàng.
“ Các vị không cần khách khí chỉ là một chút quà nhỏ, nói không chừng về sau còn có hợp tác”. Chốc lát đã thấy những tên này khách khí mà đứng lên nói, Lâm Phong liền đưa tay ra hiệu bọn hắn ngồi xuống.
Hắn cũng biết, đám người này vẻ ngoài chỉ là tươi cười như vậy nhưng bên trong chưa chắc đã thế, toàn là một lũ cáo già.
“ Đều là diễn viên như nhau cả thôi”.Buổi tiệc diễn ra không lâu liền kết thúc, đưa mắt nhìn lấy đám người phi hành rời đi Lâm Phong cười lạnh.
Hắn tạm thời chưa biết tên nào về sau có thể sử dụng được, nên cứ để thời gian quan sát một chút, nếu như không có ai thì đem giết hết đỡ phải phí công.
“ Nhưng trước đó vẫn phải cần bọn hắn giúp ta đi lấy Vẫn Lạc Tâm Viêm a”. Thầm nói một câu, Lâm Phong quay người vào trong trở lại gian phòng của mình.
Hai tháng sau, Lâm Phong từ trong tu luyện chậm rãi mở mắt ra, nhìn lấy đóm lửa màu lam trên tay của mình trong lòng vui vẻ.
Hiển nhiên hắn đã đem Hải Tâm Diễm lấy ra từ trong thi thể Hàn Phong đem luyện hóa, dù lúc đầu nó chống cự kịch liệt nhưng không có sự tiếp sức của chủ sở hữu nên việc phản kháng dần bị dập tắt.
Sau khi đã hoàn toàn thu phụ được Hải Tâm Diễm thực lực của Lâm Phong đã đạt đến Bát Tinh Đấu Hoàng, công pháp Phần Quyết cũng theo đó mà tấn cấp thành Địa Giai cấp thấp.
“ Hệ thống, mở bảng thuộc tính cá nhân”.
“ Đing, Túc chủ: Lâm Phong”
“ Tuổi: 18”
“ Tu vi: Bát Tinh Đấu Hoàng ”
“ Luyện dược sư lục phẩm”
“ Linh hồn lực: Linh cảnh trung kì”
“ Vật phẩm: Thẻ rút thưởng ngẫu nhiên x200”
“ Đấu kỹ: Lôi Thiên Chưởng, Bát Cực Băng, Phong Vân Dực, Bá Thương Kích Pháp, Thanh Long Phá Thiên, Lôi Đình Kích”
“ 1 loại thú hỏa: Độc Hỏa biến dị”
“ 2 loại dị hỏa: Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, Hải Tâm Diễm”
“ Vũ khí: Sát Thần thương”.
Cũng lâu rồi Lâm Phong mới xem bản thông tin của mình, hắn nhìn từ trên xuống thầm gật đầu.
Trãi qua thời gian này, thanh danh của hắn cũng đã được lan truyền khắp Hắc Giác Vực với danh tự Dược Hoàng Lạc Phong là một Lục Phẩm luyện dược sư.
“ Sư phụ, người nói bây giờ tên phản đồ Hàn Phong kia đã chết a, chúng ta nên làm gì tiếp theo?”. Ngồi xếp bằng trong một căn phòng, tên thiếu niên nhìn vào chiếc nhẫn nhẹ nói.
“ Ta cũng không ngờ đến hắn vậy mà đã bị người khác giết chết, cũng đúng với tính cách của tên đó rất dễ gây thù chuốc oán thì chuyện này sớm muộn cũng xảy ra, tạm thời ngươi cứ tu luyện ở đây tìm cơ hội thu phục Vẫn Lạc Tâm Viêm trước đã, sau khi đã xong xuôi ta mang ngươi đi lịch luyện ở bên ngoài”. Trong tức khắc, một làn khỏi máu trắng từ trong chiếc nhẫn bay ra biến thành một lão giả, hắn ta trầm ngâm vuốt vuốt râu nói.
“ Được rồi, ngươi tạm thời đừng nghĩ đến chuyện đó nữa dù sao cũng đã qua rồi cố gắng đột phá đến Đấu Sư đi, đến thời khắc then chốt không nên nghĩ lung tung”. Sau đó hắn ánh mắt tự hào mà nhìn đến tên thiếu niên nói ra.
“ Yên tâm đi sư phụ, ta sẽ cố gắng nâng cao thực lực để đúc lại thân thể cho ngài”. Tên thiếu niên ánh mắt kiên định mà nhìn lão giả nói.
Trở về Phong thành, khi này Lâm Phong nhìn đến Chu Hàn hỏi: “ Thế nào đột phá đến Đấu Hoàng cảm giác không tệ chứ!”.
“ Cũng nhờ có đan dược của ngài mà ta đột phá không gặp quá nhiều khó khăn” Chu Hàn ánh mắt sùng bài mà nhìn về hắc y nhân đang ngồi ở phía trên, hắn kể từ khi bị bắt chưa từng dám nghĩ mình sẽ sống sót thoát ra khỏi đó, càng huống hồ gì nghĩ đến chuyện bản thân đột phá đến Đấu Hoàng, tất cả đều được thay đổi đều nhờ vị này cả.
“ Ngươi đột phá cũng tốt cho ta, về sau có ngươi cùng Dương Chấn giúp sẽ đỡ được một phần công việc”.
Đang lúc nói chuyện, Lâm Phong chợt cảm ứng được mảnh ngọc mà lúc trước đưa cho Mỹ Đỗ Toa đã vỡ: “ Không biết đã xảy ra chuyện gì, chờ ta một chút rất nhanh sẽ trở về!”.
0