Về vấn đề của Cổ Huân Nhi, Lâm Phong cũng không có ý định cố gắng để nàng có thiện cảm với mình làm gì, qua nguyên tác ngay cả phụ thân nàng còn không thay đổi được gì huống chi là hắn, cho nên miễn nàng không có ý định gây bất lợi cho bản thân hắn thì cũng chả thèm để ý đến.
Nhưng nếu nàng vì ca ca mình mà có ý đồ lên người Lâm Phong thì cũng đừng hỏi vì sao hắn trở thành phản diện.
Đang lúc suy nghĩ vẫn vơ, thì nghe tiếng chân của Nhã Phi đi đến, hắn mới xoay người lại thấy nàng di chuyển có chút khó khăn, mơi lập tức tiến đến đỡ sau đó ân cần nói: “Sao không nghỉ ngơi thêm đi, hôm nay cũng không cần phải làm việc đâu”.
“ Ngày mai huynh đi sao, ta muốn bên cạnh huynh thêm một chút nữa”. Nhã Phi mỗi khi bước đi đều bị nhói lên do cơn đau ở phía dưới đem đến, nhưng vẻ mặt nàng không hề nhăn lại.
“ Là ai, mới nói xấu ta, còn bảo là ai à?” . Lâm Phong nét mặt giả vờ tức giận mà nói.
“ E, hèm” Ở phía sau nghe thấy điều này, người thanh niên không ngồi xem nữa mà nhẹ hô lên một tiếng.
“ Hừ, thật giảo hoạt”. Lâm Phong cũng hết cách, chỉ có thể khẽ trách như vậy.
Nghe lời nói của Lâm Phong, Yên Nhiên đưa mắt nhìn thẳng vào tảng đá, không lâu sau nó bắt đầu xuất hiện các vết nứt sau đó liền vỡ vụn.
“ Đa tạ Lôi trưởng lão, ta đi trước, lần sau gặp lại”. Nhìn theo hướng chỉ, sau đó Lâm Phong mới quay lại chấp tay khách khí nói rồi trực tiếp bay vọt đến sau núi bằng đấu khí hóa cánh.
“ Ta tên Vân Lôi, huynh đệ cứ gọi ta là Lôi trưởng lão là được”. Vân Lôi khi này mới trả lời lại hắn.
Gật đầu đáp lại một cái, Lâm Phong bước vào trong đưa mắt quan sát một vòng sân tập, lúc này đứng trên đài cao quan sát các đệ tử luyện tập, một vị trưởng lão thấy hắn thì lập tức xuống chào hỏi.
“ Thiếu tông chủ đang tu luyện phía sau núi, huynh đệ cứ đi theo hướng đó một lát sẽ gặp”. Thấy Lâm Phong tính khí điềm đạm không giống như những thanh niên khác, Vân Lỗi cũng vui vẻ mà chỉ đường.
“ Thật hết cách với muội lúc trước ta tập chiêu thức này, làm gì có ai hướng dẫn, đi lại đây” Nhìn thấy dáng vẻ của nàng, Lâm Phong chỉ lắc đầu, ai bảo từ nhỏ hắn chiều nàng làm gì.
“ Chỉ biết chọc ghẹo người ta, đáng ghét”. Nghe Lâm Phong nói như thế Nhã Phi hơi xấu hổ, đấm đấm tay mình lên ngực hắn, sau đó lại đem cả người mình dán sát vào hai tay cũng vòng qua mà ôm thật chặt.
“ Hì hì, ai bảo huynh không chỉ người ta luyện tập chiêu thức này làm gì”. Nạp Lan Yên Nhiên lúc này đã đi đến bên cạnh, chụp lấy tay hắn mà ra vẻ tinh nghịch nói.
Thấy vậy Lâm Phong lại hơi khụy xuống bế nàng đến bên ghế đặt Nhã Phi ngồi lên đùi mình, đưa tay vuốt vuốt tóc đang hơi lộn xộn trên mặt, rồi mới đáp lại: “Ừm, ngày mai ta sẽ khởi hành, nếu không đi sớm, nói không chừng bị tiểu yêu tinh ăn mất”.
Ngồi xuống ghế đá cách đó không xa, Lâm Phong quan sát một chút, ở phía này Nạp Lan Yên Nhiên vận dụng Bát Cực Băng lên tay rồi đánh thằng nó lên tảng đá to trước mặt.
“Tốc độ thật khủng bố” Nhìn thấy trong chớp mắt người thanh niên đã biến mất, Vân Lôi thầm sợ hãi, hắn đã từng thấy tông chủ Vân Vận phi hành, nhưng đem ra so sánh thì Lâm Phong tốc độ lại nhanh hơn.
Nói rồi, hắn mở ra đấu khí hóa cánh lao vút đến nói kia, với tốc độ của hắn thì không mất quá nhiều thời gian để đến đó.
Dù sao ở thế giới này tu vi là trên hết, tuổi tác không đáng nhắc đến, bọn họ ít nhất cũng khiêm nhường một tí.
Ở với nàng thêm một buổi sáng Lâm Phong cũng rời đi, trước khi đi hắn đưa cho nàng một số bình đan dược hỗ trợ tu luyện, vì Nhã Phi thực lực còn yếu nên việc phục dụng đan dược chỉ từ Tứ Phẩm trở xuống, đương nhiên bọn chúng phầm cấp lúc nào cũng hoàn mĩ.
“Sau khi ta quan sát một chút, cách thức lu luyện của muội là không sai, nhưng hiện tại,việc kiểm soát đấu khí đưa vào bàn tay còn hơi rối loạn không tập trung, cho nên lực phát ra cũng không đủ mạnh”. Vừa tiến lại tảng đá, Lâm Phong nói ra một số điều trọng yếu mà Yên Nhiên mắc phải.
Vẫn như lần trước, hắn đáp xuống ở ngay bậc thang cuối cùng trước khi bước vào sân tập.
Oành một tiếng, bàn tay hắn trực tiếp lúng sâu vào trong, ở bên cạnh Nạp Lan Yên Nhiên tròn xoe mắt mà nhìn, nàng không nghỉ đến cùng một tu vi mà hai người thực hiện lại khác xa như vậy.
“ Không tệ!”. Nhẹ tán thưởng một câu, người thanh niên rơi xuống cách nàng một đoạn rồi mới từng bước đi đến, hắn không muốn chen ngang khi mà nàng đang tập trung luyện chiêu thức.
“ Vậy Lôi trưởng lão có thể cho ta biết Yên Nhiên đang ở đâu không?”. Danh dự này đối với Lâm Phong có chút quen tai, nếu hắn nhớ không lầm thì vị này chính là người đã đuổi theo Tiêu Viêm sao đó bị hắn giết chết.
“A, là ai!”. Do đang nói xấu người khác, khi nghe có tiếng làm cho Nạp Lan Yên Nhiên hơi giật mình, sau đó la lên một tiếng rồi quay lại tức khắc.
“ Tiếp theo còn phải nói lời rời đi với tiểu cô nương kia nữa, nếu không muội ấy lại giận ta mất, không nghỉ đến Nạp Lan Yên Nhiên kiên định như thế nào trên nguyên tác, lại còn có một mặt như thế ”. Đưa mắt nhìn đến đỉnh núi hùng vĩ kia, Lâm phong lẩm bẩm.
Nó rồi, Lâm Phong trên người phát ra đấu khí ở mức Nhất Tinh Đấu Sư, hắn cũng thực hiện đấu kỹ Bát Cực Băng lên tảng đá.
Cảm nhận khí tức trên người Nạp Lan Yên Nhiên, thì hiển nhiên nàng đã đột phá thành công lên Đấu Sư.
Rút tay ra khỏi đó phủi phủi vài cái, hắn mới nhìn qua nàng nói: “Nhìn xem có điều bất ngờ sẽ xảy ra”.
“ Nữ nhân này, cùng thật là quá dính người”. Thấy những hành động của Nhã Phi, Lâm Phong cũng chỉ biết lắc đầu hơi cười, tay cũng đưa ra sau mà vuốt vuốt tóc nàng.
“ Lâm Phong ca ca, lúc nảy ta chỉ nói vu vơ thôi, chắc là huynh nghe lầm rồi”. Thấy người thanh niên quen thuộc, Nạp Lan Yên Nhiên vẻ mặt trở nên vui vẻ không thôi, nhanh chân chạy lại, miệng cũng bắt đầu phủ nhận.
“ Lâm Phong huynh đệ đến đây là tìm Nạp Lan Yên Nhiên đúng không”. Người trưởng lão này tên Vân Lôi, hắn chấp tay trước mặt đối với người thanh niên nói.
Khi này, một số tên đệ tử có mặt trong lần trước Lâm Phong đến mới bắt đầu giải thích, lại một lần nữa những nữ đệ tử ánh mắt bắt đầu trở nên sùng bái, hâm mộ, các tên nam đệ tử thì xuất hiện đủ thứ cảm xúc khác nhau.
Sau một cú chưởng thì trên tảng đá to chỉ có một vết lõm hình bàn ta không quá sâu, nhìn thấy điều này nàng có chút tức giận nói: “Thật khó, Lâm Phong ca ca đáng ghét, không thèm hướng dẫn người ta chút gì đã bỏ đi, lần sau gặp lại phải đánh thật mạnh mới được”.
Về phía Lâm Phong, hắn rất nhanh đã đến sau núi, ánh mắt đã thấy một thân ảnh của một cô nương đang luyện tập một chiêu thức, nhìn qua hắn biết đây chính là Bát Cực Băng mà bản thân đã đưa nàng lần trước.
Hai tên canh gác vì đã biết mặt cũng như mỗi quan hệ với Yên Nhiên nên cũng không chặn lại nữa mà đưa tay mời vào.
Những tên đệ tử thấy trưởng lão mình khiêm nhường với một người thanh niên trẻ như vậy cũng là bất ngờ không thôi rồi bắt đầu nghị luận với nhau.
“ A, ngài không cần khách khí, không biết danh tự của ngài là?”. Sự xuất hiện của vị trưởng lão này có làm Lâm Phong hơi bất ngờ, hắn cũng lịch sự hỏi.
0