Thời gian chầm chậm trôi đi, kể từ khi Lâm Phong đến Thanh Sơn trấn được một tháng, Tiểu Y Tiên dưới sự hướng dẫn của hắn cũng đem đấu kỹ mới tu luyện thành công.
Trong tháng này thì Ách Nan độc thể cũng bộc phát một vài lần, Lâm Phong tính dùng Dị hỏa để áp chế nhưng Tiểu Y Tiên nói rằng “ Muốn tự mình tìm hiểu và từ từ áp chế nó xuống, dù sao nàng số phận đã được định sẵn là gắn liền với nó”.
Tiểu Y Tiên hiểu ra như vậy là vì trong khoảng thời gian này, trong lúc rãnh rỗi Lâm Phong đều kể cho nàng nghe những việc liên quan đến thể chất này.
Hắn cũng kể về một độc sư và con đường tu luyện của người đó, đương nhiên người hắn nói chính là bản thân Tiểu Y Tiên ở trong nguyên tác nhưng không hề nói đó là nàng.
Có một điều mà Lâm Phong thấy nàng có chút khác biệt với lúc Tiêu Viêm gặp nàng lần đầu đó chính là tính tình dù vẫn là lương thiện nhưng lại mạnh mẽ hơn nhiều, hắn nghĩ một phần là do tu vi Đấu Sư đem lại.
Những ngày này, Lâm Phong cũng đã đem Lạc độc luyện hóa được một nửa, số còn lại hắn lại đưa cho Tiểu Y Tiên.
Đúng như dự đoán của hắn, khi nàng tiếp xúc với Lạc độc, nó trực tiếp tiến vào bên trong ý định ăn dần dần xâm chiếm hết cơ thể nhưng đáng tiếc ngay khi vừa tiến vào bên trong nó bị một cổ lực lượng cường đại hơn hút đi.
Lạc độc không phản kháng được gì mà bị ấn tuyến bảy màu ở bụng Tiểu Y Tiên một lần nuốt sạch, và kể từ thời khắc đó ấn tuyến liền lóe lên một tia sáng và trở nên lớn hơn, hiển nhiên Ách Nan độc thể khi tiếp nhận loại độc dược này đã giúp nó hoàn toàn thức tỉnh.
Liền sau đó độc đấu khí bắt đầu tràn ra dữ dội, sự kinh khủng của nó bây giờ còn được tăng cường bằng sự ăn mòn kinh khủng của Lạc độc.
Lâm Phong đứng gần, hắn đem Dị Hỏa bao quanh nhưng độc khí có ẩn chứa tính chất của Lạc Độc không trực tiếp bị thiêu đốt mà lại đang không ngừng tìm kẽ hở trong Dị hỏa của hắn mà tiến vào.
Điều này làm hắn có hơi ngoài ý muốn, Lâm phong biết Lạc Độc này không dễ bị thiêu đốt nhưng không ngờ Ách Nan độc thể mới thôn phệ nó lại trực tiếp có đặc tính này.
Chỉ khi hắn đem Độc hỏa sau nhiều lần hấp thu Lạc Độc bao quanh thì mới hoàn toàn bị độc khí này xuyên qua.
Độc khí phun trào trong chốc lát thì liền biến mất, và khi đó thực lực của Tiểu Y Tiên trực tiếp đột phá thẳng đến Nhất tinh Đại Đấu Sư.
...
Hiện tại hai người đang ngồi trên một vách đá, Lâm Phong thấy hiện tại mình không nên tiếp tục tiêu phí thêm thời gian nữa, hắn kể một số việc bản thân cần làm cho Tiểu Y Tiên nghe.
Sau đó hắn nhìn qua nàng hỏi: “Thế nào, muội có muốn đi chung với ta đến Hắc Giác Vực không?”.
Tiểu Y Tiên rất trân quý khoảng thời gian này, có thể nói Lâm Phong chính là người thân nhất với nàng và bản thân lại rất muốn đi chung với hắn.
“ Ta thực lực hiện tại không đủ, nếu đi theo huynh ấy vừa phải đối mặt với nhiều mối nguy ở đó còn phải vừa lo cho thể chất của ta, như thế thật quá khó khăn”.
Đây là những suy nghĩ của Tiểu Y Tiên ngay khi Lâm Phong hỏi nàng, con tim nàng muốn đi nhưng lý trí lại suy nghĩ ngược lại.
Trầm ngâm một lát, người thiếu nữ mới nhìn lên hắn lắc đầu một cái rồi mỉm cười nói: “Ta rất muốn đi theo huynh nhưng lại càng muốn thử tự mình đi một chuyến đến Xuất Vân đế quốc như nữ độc sư mà huynh kể với muội”.
“ Nhưng muội chỉ mới kiểm soát được thể chất ta sợ muội sẽ khó kiểm soát nó khi tu vi tăng lên”. Bất ngờ với câu trả lời của Tiểu Y Tiên, Lâm Phong lo lắng nói.
“ Không sao, ta rất kiên cường người nữ độc sư đó làm được thì ta tại sao không làm được, huynh cứ tin tưởng ở ta, chờ đến chúng ta gặp lại không chừng tu vi ta sẽ hơn huynh đấy”. Tiểu Y Tiên giữ nụ cười trên mặt hơi đùa giỡn nói.
“ Mà nếu...nếu như lúc đó gặp lại muội trở nên khó coi thì.. thì huynh vẫn ở bên cạnh ta như lúc này chứ?”.. Chợt suy nghĩ tới điều gì đó, người thiếu nữ khuôn mặt mới hơi trầm lại mím môi nói ra.
Nàng sợ nếu như tới thời khắc đó, vẻ ngoài của bản thân bị biến hóa trở nên khó nhìn thì Lâm Phong sẽ tránh né mình.
“ Ngốc quá, ta làm sao sẽ không nhìn muội chứ, nếu như lúc đó ta tránh né muội thì hãy cho lôi kiếp đánh ta đi”. Thấy biểu hiện này của nàng, Lâm Phong có chút cười nhẹ, hắn đưa tay xoa xoa đầu nàng nói .
“ Được rồi nếu Tiên nhi nhà ta muốn như thế thì ta cũng sẽ không ngăn cản, nhưng nhớ phải cẩn thận có biết chứ!”.
Vừa nói, Lâm Phong lấy ra một cái nhẫn trữ vật đây chỉ là một cái phổ thông hắn quay ra ở vòng quay của hệ thống bên trong có chứa một số bình đan dược chủ yếu là chữa thương cùng phục hồi đấu khí, kèm theo một số loại thực vật mang độc tính hắn tìm được rồi đưa cho nàng.
“ Hứ, ai là người nhà huynh mà Tiên nhi”. Nghe người thanh niên nói như thế, Tiểu Y Tiên nét mặt hơi đỏ, bắt lấy nhẫn trữ vật xấu hổ xoay qua nơi khác nói ra.
“ Ha ha” Thấy biểu hiện của nàng, Lâm Phong chỉ cười lên một tiếng sau đó không nói gì nữa, cả hai cùng ngồi ở đó nhìn về bầu trời đang dần khuất bóng.
Sáng hôm sau, cả hai người đứng đối diện nhau ở cách cổng Thanh Sơn trấn không xa.
“ Được rồi ta nên đi, muội phải giữ gìn sức khỏe có biết chưa, ta sẽ sớm đến Xuất Vân tìm muội”. Lâm Phong khi này mới lên tiếng nói trước.
“ Ân, huynh cũng vậy phải bảo trọng, muội rất biết ơn vì huynh đã bên cạnh muội thời gian qua, có lẽ nó chính là khoảnh khắc vui nhất từ trước đến giờ”. Tiểu Y Tiên cũng nói ra những điều thật lòng của mình, nếu như không có
Lâm Phong xuất hiện thì đến giờ bản thân nàng vẫn như cũ chịu sự dằn vặt về những điều mình đã gây ra.
Đứng đối diện mặc dù Lâm Phong thấy người thiếu nữ vẻ mặt vẫn luôn tươi cười nhưng hắn nhìn ra được nàng đang vô cùng buồn, thế là hắn tiến lên một bước trực tiếp kéo nàng vào trong người mà ôm thật chặt.
Tiểu Y Tiên bị hành động này của hắn làm cho giật mình dù vậy nàng không có cự tuyệt, ngược lại hai tay cũng vòng qua sau mà ôm sát hắn, đầu dí sát vào ngực hắn trong khi mặt thì đang đỏ lên bừng bừng, nàng tham lam mà hít lấy mùi hương nam tính đang truyền vào mũi.
Lâm Phong cũng như thế khi ôm nàng thì một mùi hương thơm ngát liền truyền đến trong khứu giác của mình.
Một chút sau thì hai người cùng tách ra, nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của Tiểu Y Tiên làm cho Lâm Phong chỉ biết cười hắn nói: “Được rồi Tiên nhi ta đi đây, chúng ta sẽ gặp lại sớm thôi!”.
Không để việc ly biệt này trở nên khó xử, hắn nói xong liền trực tiếp mở ra đấu khí phi hành mà liền bay đi không có nhìn lại.
“ Huynh nhất định phải bảo trọng, ta cũng phải cố gắng tăng lên thực lực bản thân để sau này có thể giúp cho huynh ấy”. Người thiếu nữ nhìn theo hương Lâm Phong rời đi nhẹ nói một câu, sau đó quay trở lại trấn mà thầm đưa ra quyết tâm.
Dành hơn nửa ngày thời gian để đến được trung tâm, Lâm Phong hướng đến đỉnh núi to và cao nhất chính là nơi Dực Sư Vương đang ở.
Đang ở bên trong động, cảm nhận có khí tức của Lâm Phong, con sư tử khổng lồ có cánh cũng tiến ra bên ngoài.
“ Ta cần xuyên qua đây để tiến về Hắc Giác Vực, phiền người một chút”. Để tránh mất thời gian, hắn không lòng vòng mà hướng đến con ma thú khổng lồ nói.
Tử Tinh Dực Sư Vương cũng không có hỏi nhiều, khi nghe Lâm Phong nói thế nó liền biết hắn cần phải đi làm việc quan trọng, không cần nhiều lời nó lập tức phát ra một tiếng gầm cuồng bạo vang vọng khắp sơn mạch.
0