Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 88

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 88


… Lại không ai hạnh phúc hơn người ủng hộ cặp đôi này.

Đạo diễn Kỷ nghiêm túc xem số liệu các phía. Từ lúc vừa bắt đầu, số liệu của lần phát sóng trực tiếp này đã cao hơn lần phát sóng trực tiếp khác của trước đó, trong lúc giữa chừng, mấy số liệu lại cao kinh người. Trừ Dạ Yến ra, chưa bao giờ có ai có được số liệu này.

[Đánh nhau gì? Nói xem nào? Là bốn chữ cái à? Xx...]

[Dạ Dạ, chúng ta ra đây đi nào, để cho chồng em đi vào trong, không thể làm nhà bếp nổ tung đâu đấy.]

Lương Âm Dạ liên tục gật đầu. Hôm qua bọn họ đi mua về, có một vài thứ cô chưa ăn bao giờ.

“Ừm.”

Toàn bộ màn hình đều là bầu không khí đời sống khói lửa thân thiết, không cố ý làm gì cả, đây chính là cuộc sống thường ngày bình dị nhất của bọn họ. Thậm chí có thể còn được đơn giản hóa.

[Đây, đây đây đây là giá tiền khác mà ha! Đây là thứ tôi không thêm tiền mà có thể xem được sao!]

Đủ loại tiếp xúc tay chân đều là kiềm chế như vậy, cùng ánh mắt thâm thúy giống đầm sâu mà tạo thành tương phản mãnh liệt, từ đầu đến cuối, khắp bình luận trực tiếp chưa từng dừng lại mà đều là tiếng thét chói tai.

[Lần đầu tiên xem video kia tôi đã kinh ngạc ngây người, anh ấy nhìn qua chính là một loại rất “hư hỏng”, lần đầu tiên nhìn thấy bọn họ thân mật ở trong video, hu hu hu, chính là cảm giác “hư hỏng” mà tôi đã tưởng tượng.]

Anh giơ tay che kín đôi mắt cô. Không làm nhiều hơn, mà tạm dừng một lát. (đọc tại Qidian-VP.com)

...

Người quay phim sắp không nén được kích động, càng không đề cập đến bình luận trực tiếp… từ khoảnh khắc anh đặt tay lên eo cô, bình luận trực tiếp đã điên mất rồi.

Rõ ràng là tầm mắt không tiếng động đối diện nhau, nhưng cô như bị ánh mắt của anh thiêu đốt.

“... Không trả lời thì xem như em đồng ý rồi.”

… Cô chỉ cần cố ý đến gần, anh liền không chịu nổi một chút khiêu khích này, chỉ muốn cho ra đáp lại nóng rực gấp mười lần, giữ chặt cổ tay cô, kéo đến trước người mình, nụ hôn sâu nặng rơi xuống. Mà lúc khác thì thôi, nếu lần nào cũng xảy ra trong lúc đang làm cơm... luôn khiến cho Lương Âm Dạ không ăn được thức ăn vừa mới ra lò.

[Tôi khuyên các anh đừng ngọt quá [Khóc lớn]]

Bé Trăng chạy qua chạy lại ở trong nhà, bọn họ vừa vào, nó liền chạy đến dưới chân một người quay phim.

Từ lúc vừa rồi cô đưa kịch bản cho Văn Yến, anh đọc tới hiện tại, đọc sơ thôi mà huyệt thái dương đau nhức.

Lương Âm Dạ không có chuyện gì làm, lại đi đến nhà bếp tìm anh, rất tiện tay mà đặt tay ở sau lưng anh rồi ôm eo anh, ánh mắt thăm dò nhìn ra phía trước.

Trong bóng đêm, người đàn ông nhíu mày thật sâu, cảm thấy đến lúc đó tám phần là tự dày vò mình.

Tay cô muốn bắt lấy anh càng chặt hơn, vẫy vẫy ở giữa không trung rồi bị anh cầm lấy, sau đó bị nắm chặt trong lòng bàn tay.

Anh rõ ràng không nói gì, nhưng từ trong ánh mắt của anh, cô như đọc được câu trả lời… Em đoán xem anh có hứng thú với trái cây không?

[Má ơi, lần trước xem hai người bọn họ trong video còn “không quá thân nhau”! Hồi kết cũng là kết thúc bằng BE, để lại một câu “tương lai còn dài”. Một lần nữa xem phát sóng trực tiếp, đã là tình nhân nhỏ dính lấy nhau ~ Quả thật là “tương lai còn dài”, wow!]

Tất cả Dạ Yến đều đang gào khóc đòi cái kết viên mãn.

[Lúc không có ai thì anh ấy lúc nào cũng là chú c·h·ó to xác muốn l**m vợ, a a a!!]

[Tên đàn ông tâm cơ họ Văn sao biết cách như vậy chứ, ban đầu ghi hình chương trình, tôi đã nhìn ra anh ta không đơn giản, nhìn đi, câu nói đầu tiên là đã bảo vợ đút nước trái cây cho mình uống rồi!]

Lần này quay cuộc sống sau này, với bọn họ mà nói, sẽ là một lần cuồng hoan mong đợi đã lâu.

Lúc Lương Âm Dạ ép nước trái cây xong, anh đã chuẩn bị bắt đầu nấu cơm, cô vừa muốn đặt ly ở bên cạnh, anh đúng lúc lên tiếng: “Anh có thể uống một ngụm không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

[Tôi thật sự đi tới đi lui, chỉ hỏi một câu thôi, CP mà tôi ủng hộ nhét kẹo vào miệng tôi còn ngọt hơn tôi tự soi ra thì làm thế nào đây! (U ám bò lết)]

Bọn họ thật giống như có chuyện nói mãi không hết, vừa ăn cơm vừa trò chuyện, chờ cơm nước xong, Lương Âm Dạ ôm bé Trăng ngồi trên ghế sô pha chuẩn bị xem phim.

[Tôi có một ý tưởng to gan, muốn ê kíp chương trình lén lút lắp một cái máy ghi hình, để cho chúng ta xem thử một mặt “chân thật nhất” của bọn họ!]

“Chờ đến lúc đóng phim thì anh đến quan sát nhé?”

Rốt cuộc cũng yên tĩnh lại.

Hình ảnh kia bị rất nhiều người hình chụp màn hình lại, rối rít lưu lại.

[Trời ơi tôi bị lú rồi hả, đây không phải là cặp vợ chồng Dạ Yến tôi đã không gặp một năm rồi sao! Đã lâu không gặp!!]

Chăn đang đắp bị vén lên, anh chui vào, từ sau lưng ôm lấy cô, ở sau tai cô nhẹ nhàng cọ cọ, lại in lên đó nụ hôn ấm áp.

Thừa dịp lúc ăn tết rảnh rỗi, ê kíp chương trình “Tối Nay Hẹn Hò Không” đến nhà tiến hành quay cuộc sống sau này, sẽ phát sóng trực tiếp tại hiện trường, sau đó cũng sẽ tiến hành cắt ghép video, cắt ghép xong thì tung thành phẩm lên mạng.

Lúc này, trên mạng đã bàn tán điên mất rồi.

Cô nửa mê nửa tỉnh, xoay mình để anh ôm.

Văn Yến đi qua ôm nó vào ngực, vừa ôm đi vừa vuốt lông nó, cụp mắt lười biếng nói: “Đừng chạy lung tung.”

Cô sờ khóe mắt, muốn lau đi, bị anh ngăn lại, bàn tay bị bắt đi rửa tay, lại dính nước, ngón tay lạnh như băng lau qua đuôi mắt của cô.

Cùng lúc cúi đầu, bàn tay đặt ngang hông cô cũng kéo cô về phía anh, sau đó nụ hôn rơi trên khóe môi cô.

Sở dĩ đọc lâu như vậy, không phải cẩn thận cỡ nào, chỉ là có một vài đoạn phim trong số đó anh đọc lâu hơn một chút, hầu như sắp khắc mỗi một chữ ở phía trên vào trong đầu.

/

“Ừm.”

… Từ lần trước ghi hình chương trình xong, hai người bọn họ vẫn chưa lộ diện ở trước mặt công chúng. Có tương tác trên Weibo, nhưng cư dân mạng đều không thấy dáng vẻ bọn họ hẹn hò với nhau lúc riêng tư.

Rõ ràng cũng đọc xong rồi, nhưng vẫn không muốn đọc nữa, ném lên bàn rồi đi vào tìm cô ngủ.

Trước kia bọn họ làm lành, cùng một khung hình, Dạ Yến cũng phải gào khóc thét chói tai một lúc lâu, lúc ấy, bọn họ nào có thể nghĩ tới cảnh tượng hôm nay!

Lồng ngực Lương Âm Dạ thắt chặt, xoay người đi lấy chén đũa.

[Nhìn ra được hôm nay ở trước mặt ống kính, anh ấy vẫn kiềm chế được, trong ánh mắt của anh ấy đều là tình cảm bị đè nén.]

Không bởi vì ống kính mà ngụy trang lịch sự và ga lăng, cố ý duy trì khoảng cách gì cả.

… Cảm giác hình như anh đang ôm con gái? (đọc tại Qidian-VP.com)

Văn Yến đi đổ thức ăn mèo cho bé Trăng, Lương Âm Dạ đi vào nhà bếp.

[Hu hu hu là đồ đôi, anh ấy cố ý mặc áo sơ mi cùng màu với váy của vợ, quả thực là làm màu như chim công xòe đuôi, không hiểu thì hỏi, tình nhân nhỏ các anh lúc riêng tư đều ngọt như vậy sao.]

[Tôi biết ngay mà, tôi biết ngay mà! Anh ấy rốt cuộc vẫn không nhịn được!]

Anh cong môi.

Sau này, thầy Văn và cô Lương có con rồi, đây có phải là dáng vẻ anh ôm con không?

Anh rửa tay sạch sẽ, lau khô rồi xoay người tiện đà ôm eo cô: “Ừm?”

Từ ngày lấy được tin tức, ê kíp chương trình đã bắt đầu tiến hành tuyên truyền tạo thế, cũng từng leo lên hot search mấy ngày, phát sóng trực tiếp đúng lúc bắt đầu, vô số cư dân mạng lập tức ùa vào, số người nhiều, phát sóng trực tiếp bị kẹt mạng.

[Trừ lúc ở trong ống kính, đạo diễn Văn chắc chắc không ít lần táy máy tay chân.]

Cũng đừng kéo tôi xuống như thế chứ. Người khác không thể quay được đúng không!

Sắc đỏ bừng lan khắp đuôi mắt của cô, ánh mắt lấp lánh dập dềnh.

Hai người bọn họ ngồi chung một chỗ, khoảng cách cũng không xa, đầu gối khẽ chạm nhau.

Trước tiên, Văn Yến và Lương Âm Dạ ở trước ống kính lên tiếng chào hỏi mọi người.

Lương Âm Dạ bưng ly nước trái cây của mình đi ra phòng khách, tìm được một phim… chờ một lát bọn họ muốn xem. Cô chọn để chuẩn bị trước, chờ một lát cùng xem với anh.

[Bọn họ quy củ mà đứng, nhưng ở trong đầu của tôi, bọn họ đã đánh nhau một trận rồi.]

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Ông ấy muốn quay chương trình giải trí hẹn hò! Mùa hai mùa ba mùa bốn luôn!

Chờ các anh yêu lâu như vậy, hãy để cho chúng tôi xem thử dáng vẻ các anh hẹn hò là thế nào đi!

Gò má cô hơi nóng lên, tự quyết định thay anh…Vậy thì uống giống cô đi.

Trừ một đống lớn âm thanh gào thét…

… Y hệt như một nhà ba người.

“Sắp xong rồi, đợi thêm một lát nữa.” Động tác của anh thong thả, không hề hốt hoảng, còn có thể nhìn ra được có mấy phần ưu nhã, hấp dẫn ánh mắt người ta muốn c·h·ế·t: “Một lát phải ăn hết.”

Lần này, Lương Âm Dạ vẫn có thể ăn được cơm nóng.

“Nhất định phải đóng phim à?”

Lương Âm Dạ dừng lại.

Quy tắc lịch sự này và người nào đó lúc bình thường không hề liên quan nhau dù chỉ là nửa điểm.

Đều là mấy nhân viên công tác ghi hình lần trước, nhìn thấy dáng vẻ này của anh, chỉ cảm thấy cực kỳ xa lạ.

Anh không nhanh không chậm thổ lộ lời nói kế tiếp, khóe môi cong lên: “Vậy em muốn cảm ơn anh một chút không?”

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

[Mặc dù tôi biết tôi là VIP cao quý, bình thường kêu la là có gì mà tôi không thể xem được... Nhưng như thế này thì có phải là xem quá nhiều rồi không [Sắc]]

[Đạo diễn Văn nói tôi chỉ muốn thế này thế nọ với vợ thôi! Ai bảo hôm nay có nhiều người nhìn chằm chằm tôi như vậy! Ảnh hưởng tôi phát huy!]

Sau khi bấm tạm ngừng, cô đi làm việc kế tiếp.

“Muốn đóng như vậy à?”

Rốt cuộc vẫn cố kỵ đang ghi hình.

[Xem dáng vẻ xe chạy quen đường như thế này, bình thường rốt cuộc có thể hôn cỡ nào QAQ cầu xin phát sóng trực tiếp 24 giờ, đắt cỡ nào tôi cũng mua QAQ đạo diễn Kỷ cho một câu nói chính xác đi, rốt cuộc có thể sắp xếp lắp máy ghi hình dưới gầm giường phòng ngủ chính không!]

Phát sóng trực tiếp còn đang tiếp tục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh cho mèo ăn xong, đi vào cho vợ ăn, cầm nguyên liệu nấu ăn cô lựa ra mà xử lý: “Muốn ăn mấy thứ này?”

Chương 88

Lương Âm Dạ không trả lời.

Bàn tay anh đã tháo bao tay, Lương Âm Dạ cúi đầu nhìn, đút tới bên miệng anh. Ánh mắt trong trẻo thăm dò nhìn anh: “Ngon không?”

[Mùa cuối ghép đôi thất bại, tôi thấy thằng nhóc này không đúng lắm rồi, lại không khổ sở như trong tưởng tượng, thì ra người ta đã sớm hiểu rõ trong lòng, chỉ chớp mắt là đã ôm được mỹ nhân về rồi.]

Ai cũng đang suy nghĩ bọn họ sẽ ra sao lúc không có ai khác, nhưng không ai tưởng tượng ra được… thì ra là bộ dáng này.

[Ý tưởng này của lầu trên hay đấy, đạo diễn Kỷ nói: Chuyện này rất okie]

[Bọn họ đứng xa như vậy, không tiếp xúc tay chân, nhưng tôi vẫn gặm kẹo được, vì sao, đây rốt cuộc là vì sao?]

Văn Yến bỏ mấy nguyên liệu nấu ăn đông lạnh vào bồn nước để rã đông, xoay người tựa vào bệ làm đồ ăn nhìn cô: “Anh làm cho em.”

[Nằm mơ mà cũng không dám nằm mơ như vậy, có một ngày tôi lại có thể nhìn thấy hiện trường hai người này hẹn hò.]

Cô nâng ly lên: “Anh muốn uống gì? Em ép ly nước trái cây cho anh nhé?”

Còn ngọt hơn bọn họ tưởng tượng gấp trăm lần.

Cô biết cũng chính là lúc này có nhiều người, máy ghi hình cũng nhiều. Nếu rút đi những thứ này, anh nhất định sẽ bắt cô qua đó mà hôn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lương Âm Dạ cảm giác được sau nửa đêm chỗ bên cạnh mới có nhiệt độ tràn vào.

[Mọi người đều biết mỹ nhân nhà tôi không biết nấu cơm... Em đi vào trong làm gì vậy bảo bối?]

Cảm giác áp bách tẩm trong giọng nói là mười phần, Lương Âm Dạ không thể không gật đầu: “Ăn một chén.”

Giọng nói Văn Yến khàn khàn: “Ăn cơm nhé?”

Có người lặng lẽ đi hỏi đạo diễn Kỷ: Quay phim tình cha con không?

Lương Âm Dạ mơ hồ nghe thấy anh khẽ thở dài.

Mà anh cũng đi qua.

Lương Âm Dạ lục tìm mấy nguyên liệu nấu ăn ra.

Đạo diễn Kỷ: “...”

Lúc xem phát sóng trực tiếp, bọn họ hoàn toàn không có cảm giác đang bị ghi hình, rất là tự nhiên, người xem giống như đi vào cuộc sống của bọn họ.

Lương Âm Dạ muốn ép nước trái cây, kỳ quái nhìn anh một ánh mắt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 88