Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 1292: Thương hại?

Chương 1292: Thương hại?


Mã Mặc đã rời đi, nhưng Độc Cô Minh thì vẫn đứng trầm mặc ở hoa viên, bầu rượu trong tay thi thoảng lại đưa lên nhấp một ngụm.

Hắn nhìn trăng nhưng không thưởng trăng, trước mặt hắn lúc này là những hình ảnh vô định của hồi ức quá khứ, bên tai cũng vang vọng những câu nói cứ tưởng là vô chừng, nhưng đến bên giờ thì mới phát hiện chúng rất nhiều ý nghĩa.

“Vận mệnh giống như một cuốn sách viết về một câu chuyện buồn. Dù biết rằng càng lật ra những trang sau, sự đau thương lại càng lớn hơn, nhưng bàn tay vẫn không tự chủ được mà lật trong vô thức. Có đôi khi ta tự hỏi, sự thật quan trọng đến vậy sao? Vì cái gì cứ cố chấp tra xét đến tận cùng?”

“Trên đời này, vốn không tồn tại hai chữ giá như. Nếu vận mệnh đã sắp đặt như thế, thì bên trong ắt có tồn tại huyền cơ riêng… Đừng quan tâm đúng hay sai, nên hay không nên, chỉ cần quan tâm, điều mình thực sự muốn trong lòng là gì…”

Chương 1292: Thương hại?