0
Ánh mắt Phong lão hiện lên vẻ hồi tưởng:
- Ngót nghét một cái tính từ lúc ra rời khỏi nhân giới đã hơn trăm vạn năm rồi. Mà riêng thời gian sống ở thần tộc, đã đến bốn mươi vạn năm! Bốn mươi vạn năm, thời gian lâu đến mức có đôi lúc ta cũng nảy sinh tình cảm với chủng tộc này… Để ngăn chặn “sự đồng hóa vô hình” này, ta đành phải tìm cách chui vào thế giới dưới lòng đất ở các đại gia tộc, trở thành nô bộc, để bản thân tận mắt thấy nhân tộc ở đây khổ thế nào, tiếp tục thổi bùng lên ngọn lửa thù hận trong lòng, để bản thân có thể càng thêm kiên định hơn, tuyệt không mềm lòng trước thần tộc!
Mã Như Nguyện chỉ thoáng tưởng tượng thôi mà đã cảm thấy kinh sợ với những tao ngộ Phong lão trải qua. Trăm vạn năm rời khỏi quê hương, bốn mươi vạn năm sống giữa lòng địch mà vẫn không bị đồng hóa. Đó đã một nỗ lực rất lớn, đủ hiểu ông ta “yêu” nhân tộc đến mức độ nào.
- Chúng Thần Mộ Địa là một vùng thời không loạn lưu do những Cổ Thần tạo ra để làm nơi an táng bản thân cùng các Cổ Thần khác. Năm đó thiên địa đại biến, cộng thêm linh tộc cùng hỗn độn tộc đuổi cùng g·iết tận, bọn họ sau cùng phải đồng loạt di dời vào đây. Nhưng cũng không trách khỏi quy tắc thiên đạo quấn lấy, c·hết dần c·hết mòn. Đa phần t·hi t·hể bọn họ vẫn còn khá nguyên vẹn, tuy nhiên lực lượng bên trong cơ thể đã trở về dạng bổn nguyên lực. Còn máu huyết thì dần ngưng đọng lại trở thành những giọt hồn huyết ít ỏi. Chỉ cần tiếp cận được thôi thì chỗ tốt không nói hết. Bổn nguyên lực chính là thứ có thể giúp cho tu sĩ rất nhanh tu luyện được các loại thiên tượng, năng lượng hay vật chất hữu hình ví như kim mộc thủy hỏa thổ, quang minh, hắc ám, thậm chí là tinh tú, nhật nguyệt… Còn như tiếp cận được hồn huyết bên trong cơ thể Cổ Thần, thì thậm chí có thể dùng nó để cải biên huyết mạch tộc đàn, hoặc giúp bản thân trở thành Thượng Thần, tồn tại chỉ dưới Cổ Thần một bậc.