0
Trong một năm sau đó, Độc Cô Minh giúp Vương Nhất làm quen và bàn giao cho gã chính sự trong triều đình.
Vì Đường Nguyên đã trở thành Lạc Thần nên vị trí thừa tướng còn trống, áp lực đè nặng lên vai Vương Nhất nhiều đến mức khiến gã chỉ mới trải qua ba tháng liền đã toát mồ hôi hột, cảm thán nói:
- Đúng là việc chính trị còn khó hơn cả tu hành, thảo nào ngươi bỏ chạy sớm thế. Xem ra ta cũng không thể bám víu lấy vị trí này mãi, sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh. Đợi ta làm xong những hoài bão ấp ủ trong lòng, và tìm được một người thực sự thích hợp, ta sẽ nhường ngôi lại cho kẻ đó rồi bỏ chạy theo ngươi thôi!
Độc Cô Minh cười cười, đặt một cuốn tấu chương xuống: