Sau khi giải thích sơ lược mười bảy kiếm lộ thành phần của thứ gọi là Chung Cực Kiếm Đạo, Liễu Hồng Nhụy nhìn Độc Cô Minh với vẻ nghiêm túc:
- Thật ra từ cổ đến nay, ngay cả tổ tiên cũng chưa dung hợp được trọn vẹn mười bảy loại kiếm lộ này với nhau. Hay nói đúng hơn là tổ tiên chưa kịp hoàn thành thì đã bị k·ẻ g·ian hãm hại, c·hết đi một cách tức tưởi… Chứ nếu không, Bá Luân chưa chắc đã xưng hùng xưng bá thời thái cổ được dễ như vậy… Đây là ta nói bằng sự công tâm. Tổ tiên Liễu Nham bị tu luyện giới đánh giá quá thấp so với nội tình mà ngài ấy sở hữu. Chung Cực Kiếm Đạo bác đại tinh thâm kia, trăm vạn năm qua ít ai chú ý tới, hoặc là chú ý nhưng không tham ngộ nổi. Nhưng phía Nghịch Thương Khung lại biết đến sự tồn tại của nó. Lần này bọn họ bí mật cử khá nhiều thiên kiêu trứ danh đến Liễu gia chúng ta, ngoài miệng là muốn đề nghị kết minh, song thực chất lại muốn chúng ta chia sẻ Chung Cực Kiếm Động, nơi ẩn chứa đạo niệm tối thượng của mười bảy kiếm lộ!
Độc Cô Minh lần này không giấu được vẻ kinh ngạc.
- Nghịch Thương Khung? Tới vì Chung Cực Kiếm Đạo? Có trùng hợp quá không đây?
0