Nhìn nụ cười hiền lành trên môi Liễu Nham, Độc Cô Minh không khỏi chua xót. Hắn đột nhiên nhớ tới năm sợi tóc mà Tiêu Đỉnh từng đua cho hắn lúc ở bên trong mộng cảnh Mộng Huyền tông, liền hiểu ra thâm ý lúc đó của y.
Sợi đầu tiên hắn đã sử dụng, đưa nó cho Chu Bàn, nhờ vậy Chu Bàn không còn gì tiếc nuối trên thế gian này, giải thoát trong sự thỏa mãn.
Còn sợi thứ hai, có lẽ chính là để dành cho hiện tại, phục hồi ký ức cho Liễu Nham.
Độc Cô Minh lấy ra sợi tóc thuộc về Liễu Nham. Những sợi tóc này rất đặc biệt, có thể đem vào mộng cảnh, cũng có thể đem đến thực tại, dường như vì chúng không phải là vật chất, mà là do ý chí huyễn hóa mà thành.
0